Vay nóng Tinvay

Truyện:Vô Tận Thần Công - Chương 342

Vô Tận Thần Công
Trọn bộ 776 chương
Chương 342: Thiên phú thôn phệ của Bắc Địa Uy Lực khải
0.00
(0 votes)


Chương (1-776)

Siêu sale Shopee


Vừa mới bắt đầu, Võ Thánh Nham Thử này còn cố kỵ thân phận Dương Thạc, không nghĩ sẽ đánh chết Dương Thạc. Còn lần này, Võ Thánh Nham Thử này căn bản bất chấp hết. Giờ phút này, nó thầm nghĩ hung hăng đánh chết Dương Thạc, để Dương Thạc trả giá vì lúc trước đã khiêu khích nó.

Nhưng chính là lúc hai móng vuốt đâm vào trong thân thể Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc, ý đồ muốn bẻ vụn tất cả nội tạng của Dương Thạc thì đồng thời, Võ Thánh Nham Thử này chợt phát hiện ra trong khoang ngực của Dương Thạc rõ ràng không có chút nội tạng nào tồn tại!

- Giết ta? Ngươi... còn chưa được!

Sau một khắc, âm thanh băng hàn của Dương Thạc chợt vang lên.

Xoẹt!

Ngay sau đó, Võ Thánh Nham Thử này lập tức cảm giác được hư không sau đầu chấn động, trực tiếp bị xé mở!

Hô!

Một luồng đao phong mạnh mẽ chém tới sau lưng hắn.

- Có người đánh lén?

Võ Thánh Nham Thử nhíu mày.

Nhưng giờ phút này, Võ Thánh Nham Thử căn bản không quan tâm lắm.

Chê cười! Đánh lén hắn? Lực phòng ngự của Võ Thánh Nham Thử này không kém sau khi Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc biến thân Đệ Nhị Trọng Huyền Ưng bao nhiêu. Trừ phi là vũ khí cấp độ Ngũ Cấp Thần Binh, bằng không thì căn bản không có khả năng phá vỡ phòng ngự bên ngoài của Võ Thánh Nham Thử này!

Về phần kình khí đập lên, Võ Thánh Nham Thử này càng không sợ chút nào.

Nham Thử có lực tương tác với đại địa cực cao, là dị thú thuộc tính địa. Trầm trọng, lực lượng chính là đặc điểm của nó. Trừ phi cường giả Võ Thánh đến, nếu không thì căn bản không thể nào dùng kình khí chấn động tổn thương đến Võ Thánh Nham Thử này!

Tự tin!

Giờ phút này, Võ Thánh Nham Thử kia cũng không trốn!

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Rống! Rống! Rống!

Chính là sau một khắc, kình phong sau lưng đã đánh lên người Võ Thánh Nham Thử.

Đệ Tam Trọng Hổ Báo Lôi Âm bỗng nhiên bộc phát ra.

Tiếng rồng ngâm bạo vang, giống như một con Thần Long thượng cổ đột nhiên xuất hiện sau lưng Võ Thánh Nham Thử, duỗi móng vuốt sắc bén ra, hung hăng trảo kích tới đây vậy!

Cang!

Một kiếm kim loại giòn vang đột nhiên vang lên sau lưng Võ Thánh Nham Thử này.

Chính là nháy mắt sau đó, Võ Thánh Nham Thử này chợt cảm giác được sau lưng hắn cực nóng.

Nóng rát đau đớn!

- Làm sao mà...

Sau một khắc, Võ Thánh Nham Thử này có thể phát hiện rõ ràng sau lưng hắn dường như đã bị chém thành một miệng máu hơn một thước. Máu tươi thoáng cái chảy ra, khí huyết nhanh chóng biến mất một ít, bị lưỡi dao sắc bén này lập tức hấp thu hết.

Thần Long Liệt Khôn Đao!

Chính là vừa rồi, thân thể Dương Thạc xé rách hư không mà đến, cầm Thần Long Liệt Khôn Đao trong tay hung hăng chém về phía sau lưng Võ Thánh Nham Thử, khiến sau lưng nó bị chém thành miệng máu. Máu tươi tràn ra trong thân thể Võ Thánh Nham Thử này lập tức bị Thần Long Liệt Khôn đao hấp thu.

Ông...! Ông...!

Dương Thạc có thể cảm giác rõ ràng Thần Long Liệt Khôn Đao hấp thu huyết dịch Võ Thánh Nham Thử, liền phát ra tiếng rồng ngâm, kêu to như chim sẻ. Hiển nhiên đối với Thần Long Liệt Khôn Đao, hấp thu huyết dịch Võ Thánh Nham Thử có rất nhiều chỗ tốt.

- Đây... không phải bản thể của ngươi! Tiểu tử, ngươi rõ ràng còn có phân thân!

Võ Thánh Nham Thử này bị Dương Thạc đánh lén, thoáng cái bị thương sau lưng, không khỏi giận dữ. Nó cũng không ngốc, lập tức liền đoán ra Dương Thạc có hai đại phân thân. Đây là dùng chân thân hấp dẫn nó, lại dùng thân thể đánh lén khiến nó bị thương, hấp thu máu tươi của nó!

Theo bản năng, Võ Thánh Nham Thử nghĩ muốn công kích ngược lại thân thể Dương Thạc.

- Nham Thử tiền bối, ngươi đã đoán đúng rồi! Đây vốn chỉ là chân thân do chân khí của ta ngưng tụ thành mà thôi!

- Đáng tiếc, chính là chân thân này của ta, ngươi giãy dụa cũng khó khăn!

Trên mặt Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc lộ ra vẻ vui mừng.

Hai tay mạnh mẽ nhoáng lên, trực tiếp bắt thân thể Võ Thánh Nham Thử này lại, khiến Võ Thánh Nham Thử căn bản không thể nào quay người công kích nhục thể của hắn!

Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc bại lộ trước mặt Dương Tử Mặc cũng không tính là lá bài tẩy gì, dứt khoát liền ăn ngay nói thật với Võ Thánh Nham Thử này. Hiện tại Dương Thạc chính là muốn dùng Cửu Dương Chân Thân cuốn lấy Võ Thánh Nham Thử này, thân thể cầm Thần Long Liệt Khôn Đao hung hăng công kích nó.

- Khốn khiếp...!

Võ Thánh Nham Thử đã tức giận đến cực hạn.

Cang! Cang!

Thừa dịp Cửu Dương Chân Thân cuốn lấy Võ Thánh Nham Thử này, thân thể Dương Thạc lại hung hăng bổ ra hai đao vào sau lưng Võ Thánh Nham Thử này.

Máu tươi bắn ra như bão tố, một bộ phận bị Thần Long Liệt Khôn Đao hấp thu, bộ phận khắc trực tiếp bắn lên Bắc Địa Uy Lực Khải mặc trên thân thể Dương Thạc, bị Bắc Địa Uy Lực Khải hấp thu.

- Chết cho ta!

Trong cơn tức giận, Võ Thánh Nham Thử đột nhiên bộc phát ra toàn bộ lực lượng.

Ầm ầm!

Lực giãy dụa cực lớn, vậy mà đã đánh vỡ nát Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc!

Giờ phút này, nó mới chân chính triển khai lực lượng mạnh mẽ ra.

Chân vỡ Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc, Võ Thánh Nham Thử này khẽ nhoáng lên chíu một cái, nhanh chóng lao tới thân thể Dương Thạc.

Nhưng đúng lúc này, chỉ nghe phù một tiếng. Hư không phía trên thân thể Dương Thạc mở ra, một thiếu nữ áo trắng liền xuất hiện trong mảnh không gian này. Thiếu nữ áo trắng này không làm động tác dư thừa, chẳng qua nhẹ nhàng lắc tiểu linh đang trong tay một cái. Một luồng công kích sóng âm lập tức bao phủ Võ Thánh Nham Thử đang lao về phía Dương Thạc.

Ông...

Trong đôi mắt Võ Thánh Nham Thử hiện ra vẻ mê mang, hoàn toàn mất quyền khống chế thân thể, thân thể màu trắng bạc theo quán tính bay đến trước mặt Dương Thạc.

Cang!

Bị Dương Thạc dùng Thần Long Liệt Khôn Đao hung hăng bổ trúng!

Chíu!! Chíu!! Chíu!!

Ngay một khắc sau đó, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc lại ngưng tụ, điều khiển năm thanh Đạo Hoàng Kiếm, cũng hung hăng chém về phía Võ Thánh Nham Thử.

Cửu Cửu Đạo Hoàng Kiếm cũng là vũ khí vô cùng sắc bén, có thể phá vỡ phòng ngự của Võ Thánh Nham Thử này.

Võ Thánh Nham Thử này đần độn, tùy ý bị hai thân thể của Dương Thạc chà đạp công kích, thân thể không ngừng bị chém ra miệng máu, đại lượng máu tươi không ngừng chảy ra. Cũng may nó đã sớm tiến vào cấp độ Võ Thánh, khí huyết nồng đậm, tổn thất một chút cũng không coi vào đâu. Nếu là Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư, tổn thất nhiều khí huyết như vậy, không chết cũng phải hôn mê.

Đại lượng khí huyết đều bị Thần Long Liệt Khôn Đao hấp thu.

Chỉ chốc lát sau, Thần Long Liệt Khôn Đao dĩ nhiên đã hấp thu bão hòa. Những máu tươi kia bắn tới Bắc Địa Uy Lực Khải, bị Bắc Địa Uy Lực Khải nhanh chóng hấp thu hết.

Cùng lúc đó, Dương Thạc có thể cảm giác rõ ràng được Bắc Địa Uy Lực Khải bắt đầu xảy ra một chút biến hóa vi diệu...

Hai thân thể của Dương Thạc đồng thời ra tay.

Hơn nữa Dương Thạc dùng thần âm Linh Đang ảnh hưởng tới tâm thần Nham Thử cấp Võ Thánh này. Trong thời khắc đó, Nham Thử cấp Võ Thánh hầu như trở thành một mục tiêu sống cho Dương Thạc, không ngừng bị chà đạp, trong nháy mắt trên thân thể đã xuất hiện mười mấy lỗ máu.

- Khốn kiếp!

Chẳng qua Võ Thánh Nham Thử này cũng rất mạnh mẽ, tuy bị thần âm Linh Đang ảnh hưởng nhưng hầu như chỉ chưa tới năm nhịp thở là đã hồi phục rồi.

Quát lên một tiếng, Nham Thử Võ Thánh ra tay mạnh mẽ, đánh bay Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc.

Ô... ô... ông!

Đúng thời điểm này, thần âm Linh Đang của Dương Địch lại công kích tới.

Nham Thử Võ Thánh này lại rơi vào trạng thái đần độn...

Vốn với thực lực Đại Tông Sư của Dương Địch sơ giai, thi triển công kích của thần âm Linh Đang, tối đa có thể làm cho cường giả Võ Thánh thất thần trong nháy mắt mà thôi.

Đối phó với Võ Thánh sơ giai như Mạc Vân Cốc thì cũng chỉ ảnh hưởng tới tâm thần của Mạc Vân Cốc, không thể khiến hắn rơi vào trạng thái đần độn. Bình thường mà nói, chỉ có đối phó với cường giả Đại Tông Sư cùng cấp độ thì Dương Địch mới có thể tạo thành công hiệu tương đối cường đại, làm cho kẻ địch đần độn trong mấy nhịp thở.

Hiện tại tình huống đối phó với Nham Thử này lại bất đồng.

Đầu tiên chính là thực lực của Dương Địch. Những ngày nay Dương Địch cố gắng cảm ngộ, lại bế quan lần nữa... Chính vừa rồi, nàng khôi phục từ trạng thái bế quan, không ngờ đã trực tiếp bước vào cấp độ Đại Tông Sư trung giai, thực lực so với lúc đánh lén Mạc Vân Cốc đã mạnh hơn một tầng.

Tiếp theo là thần âm Linh Đang.

Sau khi hấp thu máu huyết của Nhiếp Hồn Thúy Điểu, uy lực của pháp khí thần âm Linh Đang này tăng vọt, trực tiếp có thể phát huy được công hiệu nhiếp hồn, hữu hiệu với cả cường giả Võ Thánh!

Nguyên nhân cuối cùng chính là lực lượng thần hồn của Võ Thánh Nham Thử này căn bản không thể so sánh với Võ Thánh nhân loại được.

Cường giả Võ Thánh dị thú bình thường mà nói đều có một số thiên phú mà Võ Thánh nhân loại không thể bằng. Nhưng Võ Thánh dị thú lại có một chút thiếu hụt. Mà chỗ thiếu hụt và nhược điểm này chính ở cường độ của thần hồn.

Rất nhiều cường giả dị thú đều tu luyện tới cấp Võ sư, cấp Võ Tôn mới mở linh trí.

Lúc này cường độ thần hồn của bọn họ cũng không khác trẻ con nhân loại lắm.

Về sau cố gắng tu luyện, đạt tới cấp độ Võ Thánh, cường độ thần hồn dù có gia tăng nhưng nếu so với Võ Thánh nhân loại thì còn không cách nào sánh nổi, bình thường đều bằng cường độ thần hồn của Đại Tông Sư nhân loại cả...

Dưới đủ loại nhân tố khiến cho công kích từ thần âm Linh Đang của Dương Địch hiện giờ có thể tạo thành hiệu quả hết sức rõ ràng đối với Nham Thử Võ Thánh này!

Coong! Coong! Coong!

Võ Thánh Nham Thử này vừa bị thần âm Linh Đang công kích, Dương Thạc liền chém tới tiếp...

Đám Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư xung quanh đều trợn mắt há mồm kinh ngạc cả.

Một cường giả siêu cấp đã gần với lão tổ tông Tử Thứ Yêu Thánh trong tộc đàn Nham Thử của mình, Nham Thử cấp Võ Thánh không ngờ lại bị hai nhân loại kia... Chà đạp.

Sự thật như vậy khiến hầu hết đám Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư này đều không thể tin nổi.

Phải biết là Nham Thử thực lực cấp Võ Thánh kia gần như đã có thể hoành hành tạo Đại Hành Sơn.

Cộng thêm tộc đàn Nham Thử cường đại, khoảng hai mươi tư vị Đại Tông Sư, có thể nói, Nham Thử nhất tộc hầu như đã trở thành tộc đàn dị thú đệ nhất của Đại Hành Sơn. Lúc trước, ngay cả Tổng Biều Bả Tử của lục lâm Nam Bắc thập tam tỉnh Đại Chu, Mạc Vân Cốc cũng đều hết sức kiêng kị vị Nham Thử Võ Thánh này.

Hai bên từng giao chiến một lần, Mạc Vân Cốc thậm chí còn phải chịu chút thiệt thòi nhỏ.

Mà bây giờ vị cường giả đệ nhị trong tộc đàn Nham Thử này, là niềm kiêu hãnh của Nham Thử lại bị hai nhân loại cấp độ Đại Tông Sư chà đạp...

Đám Nham Thử Đại Tông Sư này nghi là mình đang nằm mơ.

Chí... t... t... t!

Ba bốn năm nhịp thở, Nham Thử Võ Thánh kia bị chém cho mười mấy đao, đám Nham Thử Đại Tông Sư mới kịp phản ứng.

Chí... t... t... t! Chí... t... t... t!

Đám Nham Thử này kêu ầm lên, lao về phía Dương Thạc!

Tuy không nghe hiểu đám Nham Thử này cuối cùng nói gì nhưng Dương Thạc cũng phán đoán được, đám Nham Thử Đại Tông Sư này hiển nhiên là tới cứu đầu lĩnh của tộc đánh chúng...

- Hấp thu đám máu huyết này thì cũng không thiếu nhiều rồi!

Lúc này Dương Thạc đã chém trên người Nham Thử Võ Thánh ít nhất ba mươi đao. Thần Long Liệt Khôn đao hấp thu máu huyết của nó đã bão hòa. Mà cả Bắc Địa Uy Lực khải cũng đã hấp thu gần bão hòa rồi. Máu huyết bắn ra từ một đao vừa rồi, sau khi hấp thu còn thừa tới một nửa...

- Không dây dưa với chúng nữa. Đi thôi!

Dương Thạc không oán không cừu với Nham Thử Võ Thánh này, cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt.

Xoẹt!

Xé mở hư không, thân thể Dương Thạc và Dương Địch nhanh chóng bay vào bên trong Thập Phương Ca Sa.

- Tiền bối, đa tạ máu huyết của ngài. Ngày sau còn gặp lại!

Chắp tay nói với Nham Thử Võ Thánh vừa mới khôi phục lại từ trạng thái đần độn, Dương Thạc xé mở hư không, chui vào đó rồi biến mất.

Hắn dùng pháp khí Thập Phương Ca Sa này, trực tiếp đi ra khỏi sơn động.

Chí... t... t... t!

Vào một khắc này, trong miệng Nham Thử Võ Thánh truyền ra tiếng gào thét động trời.

- Dương Thạc, bổn tọa thề cuối cùng sẽ có một ngày trả lại những gì người làm hôm nay với bổn tọa!

Miệng Nham Thử Võ Thánh này truyền ra tiếng gào rú rung trời.

Tiếng gào thét này chấn động ông ông trong động đá, khiến Dương Thạc vừa mới rời động đá, xuất hiện ở trên bầu trời phía ngoài Đại Hành Sơn cũng có thể mơ hồ nghe thấy!

Nhưng giờ phút này Dương Thạc căn bản chẳng quản nó gào thét gì.

Mở hư không ra, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc dứt khoát đến trong không gian của Thập Phương Ca Sa.

Trong không gian của Thập Phương Ca Sa, thân thể Dương Thạc và Dương Địch nhìn nhau. Hai người đều thở phào một hơi, sau đó cười cười hiểu ý.

Hai người phối hợp không ngờ có thể khiến cường giả cấp độ Võ Thánh kinh ngạc. Đây đã là chiến tích cực kỳ khủng bố rồi!

Tuy nhiên nhược điểm của Nham Thử Võ Thánh đã rất rõ ràng.

Hơn nữa Dương Thạc và Dương Địch có pháp khí như thần âm Linh Đang cùng Thần Long Liệt Khôn đao phụ trợ.

Đương nhiên có pháp khí cường đại cũng thể hiện một phần thực lực của bản thân. Giống như Dương Tử Mặc, không phải dựa vào Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp và Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm mới có thể so với cường giả cấp độ Võ Thánh sao?

Pháp khí trong nhiều tình huống sẽ phát huy được công dụng rất quan trọng!

Tại thời điểm văn minh nhân đạo năm xưa còn chưa thành lập. Đám cao thủ tuyệt thế của nhân tộc là Đạo Hoàng, Nhân Hoàng chém giết với Thần Long thượng cổ cũng dựa vào pháp khí mạnh mẽ cả đấy.

Dương Thạc đến Đại Hành Sơn cũng là vì thu hoạch một chút máu huyết dị thú, tăng cường uy lực pháp khí của mình.

- Lần này chọc phải Nham Thử Võ Thánh, sau này gặp mặt nó, chỉ sợ nó sẽ không từ bỏ ý đồ rồi!

Dương Thạc mang theo nét vui vẻ, miệng nói.

- Thiếu gia, lần sau nếu Võ Thánh Nham Thử tới tìm thiếu gia gây phiền toái thì chúng ta lại chà đạp nó là được. Lại nói, lúc này nó bị chúng ta chà đạp cũng là tự nó tìm tới thôi!

Dương Địch đáp lời.

Dương Thạc cẩn thận suy nghĩ lại, cảm thấy cũng giống thế thật.

Nếu như Nham Thử Võ Thánh không ra tay thì Dương Thạc tối đa chỉ bắt lấy một Nham Thử Đại Tông Sư, lấy ít máu của nó mà thôi. Võ Thánh Nham Thử kia không nên chạy tới bắt giết Dương Thạc, cuối cùng mới bị Dương Thạc phản kích mạnh mẽ, chém giết không ngừng, tiền mất tật mang...

- Được rồi, không quản tới những thứ này nữa!

- Xem thử Bắc Địa Uy Lực khải hấp thu máu huyết của Nham Thử Võ Thánh xong có biến hóa gì không!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-776)