← Ch.343 | Ch.345 → |
Đóa Tư vừa sải bước vào doanh trướng, hai mắt lướt qua, lập tức Đóa Tư nhìn thấy trong doanh trướng có hai nử tử ngồi ngang hàng.
Hai người đều tầm hai mươi tuổi.
Nhìn vào dung mạo thì dường như họ là chị em gái. Một người mặc đồ màu đỏ, một người mặc đồ màu xanh, có thể nói là đông lan thu cúc, mỗi người một vẻ!
Vừa nhìn thấy hai cô gái này, hai mắt Đóa Tư lập tức sáng ngời.
- Phụ nữ Đại Chu đúng là rất được.
Vừa đi vào doanh trướng này, hai ánh mắt dâm tà của Đoá Tư vẫn dán chặt trên người hai cô gái xinh đẹp.
Trên mặt Đoá Tư mang theo nét cười tà dị.
- Hừ.
Cảm nhận được ánh mắt kia của Đoá Tư, hai cô gài cùng nhíu mày.
Hai cô gái này không phải người khác mà đúng là thiên tài hiện nay của Thiên Âm môn, hai vị sư tỷ của Dương Địch, Tô Thanh Như và Tô Quân Ninh. Cô gái mặc áo màu đỏ là Tô Thanh Như, còn cô gái mặc áo màu xanh là Tô Quân Ninh.
Lúc này, Tô Thanh Như đã hơi khác so với mấy tháng trước. Vôn trên người Tô Thanh Như có khí chất thành thục, dịu dàng của cô gái nhà bên hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, còn khi đối mặt với kẻ địch thì lại là vẻ lạnh lùng.
Còn Tô Thanh Như bây giờ đã mất đi những khí chất này.
Khí chất bây giờ là hoàn toàn xuất trần.
Giống như tiên nữ vậy.
Thậm chí, nếu chỉ nhìn thoáng qua thì sẽ không biết được tuổi thật của cô.
Mà trông cô giống như tiên nữ, chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi thôi. Nhưng vẻ xuất trần trên người cô lại cho người ta cảm giác, dù cô đã sống một ngàn một vạn năm cũng không phải việc lạ.
Tô Quân Ninh cũng giống vậy.
Khí chất lãnh diễm, cũng rất xuất trần.
Lúc này, hai chị em đều đã đi vào cảnh giới Võ Thánh.
Từ sau trận đánh giữa Ẩn Giao Vương với các cao thủ Thiên Âm môn, Tô Thanh Như cùng Tô Quân Ninh đều ở ngay tại trong Thiên Âm môn, bế quan tiềm tu. Sau đó, Dương Thạc trở lại Đại Chu, bị Dương Thiên giam trong phủ Trấn Quốc Công suốt bốn tháng. Rồi sau đó, hắn lại bị A Mục Đạt Vượng truy đuổi đến tận bên trong băng nguyên bắc vực và chờ ở đó khoảng nửa năm rồi ra giết chết A Mục Đạt Vượng. Tiếp đó chính là lúc Thần Long xuất thế, hắn lại ở trong lòng đất Yến Sơn mấy tháng. Đến bây giờ, cũng đã qua hơn một năm rồi.
Trong một năm này, vậy mà hai chị em Tô Thanh Như cùng Tô Quân Ninh đều đi vào cảnh giới Võ Thánh. Nhất là Tô Quân Ninh, trực tiếp từ cảnh giới Võ Tôn thăng chức lên Võ Thánh, đã vượt qua hai cảnh giới lớn. Tất nhiên, trong thời gian này, không phải Tô Quân Ninh có lĩnh ngộ thì cũng gặp được cơ duyên nào đó.
Lúc này, hai vị Võ Thánh của Thiên Âm môn đã đến trong doanh trại của Đại Thần quân. Từ đó có thể thấy, hai người này là do Thiên Âm môn phái tới để giúp đỡ Dương Tử Mặc công phá kinh thành Đại Chu.
Các cô cũng vừa mới tới.
Còn chưa kịp nói mấy câu với Dương Tử Mặc thì bên ngoài vang lên tiếng chim ưng rít gào, sau đó Đoá Tư cùng Đoá Mẫu đã tới.
Dương Tử Mặc liền bỏ lại hai người, đi nghênh đón Đoá Tư, Đoá Mẫu.
Ngay sau đó, Dương Tử Mặc dẫn Đoá Tư, Đoá Mẫu vào doanh trướng.
Lúc nhìn thấy Dương Tử Mặc dẫn hai người nam nữ có làn da màu đồng, mặc quần áo hở hang đi vào, hai chị em Tô Thanh Như cùng Tô Quân Ninh đều không có ấn tượng gì với hai người kia. Bây giờ, Đoá Tư lại dùng ánh mắt dâm tà như vậy nhìn hai chị em, khiến cho trong lòng Tô Thanh Như cùng Tô Quân Ninh cảm thấy có chút không thoải mái.
- Thanh Như Tiên Tử, Quân Ninh tiên tử, hai vị này là con trai và con gái của Nam Man Vương A Cốt Đả, huynh đệ Đoá Tư, và muội muội Đoá Mẫu.
Sau khi vào doanh trướng, Dương Tử Mặc liền giới thiệu Đoá Tư, Đoá Mẫu cho hai người Tô Thanh Như và Tô Quân Ninh.
- Còn hai vị này là tiên tử Tô Thanh Như cùng Tô Quân Ninh của Thiên Âm môn.
Đồng thời, Dương Tử Mặc cũng giới thiệu hai cô cho Đoá Tư, Đoá Mẫu.
Đoá Tư còn chưa nói gì, thì Đoá Mẫu ở bên cạnh đã cười quyến rũ, đánh giá Tô Thanh Như cùng Tô Quân Ninh từ đầu đến chân một lần.
Một lát sau, Đoá Mẫu nhìn về phía anh trai mình, nói:
- Anh. Không ngờ bên Dương đại ca còn có hai cô gái xinh đẹp như vậy.
- Khó trách, vừa rồi hình như Dương đại ca còn không thèm để ý ta.
Vừa nói, Đoá Mẫu vừa nhìn về phía Dương Tử Mặc. Trong ánh mắt mang theo vài phần u oán.
- Xem ra lần này anh quá may mắn rồi.
- Đã có hai cô gái xinh đẹp này hầu hạ thì chỉ sợ anh sẽ vui đến quên trời đất luôn. Chắc cũng không muốn quay lại Man tộc Thập Vạn Đại Sơn đâu nhỉ? Dương đại ca, hình như hai cô gái xinh đẹp này còn chưa phá trinh. Không phải là Dương đại ca định tặng các nàng cho anh trai của ta đấy chứ? Ha ha, Dương đại ca yên tâm. Quy củ của Nam Man chúng ta là có thể chia sẻ người phụ nữ mình thích. Chắc sau khi anh trai ta phá trinh các nàng thì sẽ chia sẻ các nàng cho Dương đại ca đấy.
Đoá Mẫu tựa người vào lòng Dương Tử Mặc, vươn một ngón tay vẽ vài vòng trong ngực hắn.
- Đến lúc đó, năm người chúng ta có thể thoải mái chơi đùa. Không biết Dương đại ca đã từng hưởng thụ qua một số bí pháp của Man tộc chúng ta chưa.
Đoá Mẫu sâu kín, nói.
Mà cùng lúc Đoá Mẫu nói ra lời này, sắc mặt hai chị em Tô gia đều thay đổi.
Dù là Dương Tử Mặc nghe xong mấy câu dâm đãng này cũng phải nhíu mày.
Vậy thì hai chị em Tô gia càng đỏ mặt hơn, tức giận đến cực hạn.
- Dâm phụ.
Tô Quân Ninh quát khẽ một tiếng.
Tuy Tô Quân Ninh đã thăng cấp lên cảnh giới Võ Thánh, khí chất xuất trần, nhưng dù sao thì tính cách của cô cũng còn nóng nảy hơn chị gái Tô Thanh Như nhiều.
Vụt...t...t!
Vừa quát xong, Tô Quân Ninh liền di chuyển, nháy mắt đã đến gần Đoá Mẫu.
Vù vù!
Tay phải nhanh chóng giơ lên.
ống tay áo mang theo tiếng gió vù vù, tát mạnh vào mặt Đoá Mẫu.
- Hừ, người muốn đánh ta hả?
Đoá Mẫu thật không ngờ, một trong hai cô gái xinh đẹp trong doanh trướng này lại dám đánh mình.
Tô Quân Ninh là cao thủ Võ Thánh, nên dù chỉ là một cái tát cũng mang theo sức mạnh. Có thể thấy, trong một chưởng này chứa sức mạnh không nhỏ.
Nhưng, Đoá Mẫu cũng là cao thủ Võ Thánh.
Đoá Mẫu biến sắc, rồi cả người chợt di chuyển, theo bản năng muốn tránh cái tát này.
Ô... ô... ô... n... g!
Mà đúng lúc này, một luồng sóng âm không biết từ đâu xuất hiện.
Dưới sự ảnh hưởng của luồng sóng âm này, Đoá Mẫu chỉ cảm thấy trong người có chút không thoải mái, dù muốn tránh cái tát của Tô Quân Ninh nhưng lại bị chậm một chút.
Đại Thiên Âm chưởng.
Trong một cái tát này của Tô Quân Ninh lại kèm theo cả Đại Thiên Âm chưởng, giống như uy thế của Thiên Đạo giáng xuống, làm ảnh hưởng tới khí lực của Đoá Mẫu.
Bộp!
Tiếng tát thanh thuý vang lên.
Cả người Đoá Mẫu lảo đảo, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, đầu óc choáng váng. Cô ta vươn lưỡi liếm quanh khoé miệng, lại nếm đến mùi tanh của máu tươi.
- Ngươi... ngươi dám đánh ta hả?
Một lát sau, Đoá Mẫu biến sắc.
- Ta đánh cái đồ dâm phụ, kỹ nữ, không biết xấu hổ nhà ngươi đấy.
← Ch. 343 | Ch. 345 → |