← Ch.364 | Ch.366 → |
Long Hoàng thượng cổ đã đào tẩu nhưng Dương Thành không trốn.
Hoặc là nói hắn căn bản trốn không thoát.
Hắn không phải Dương Thạc, cũng không phải Long Hoàng thượng cổ, không có Thập Phương Ca Sa và Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, không thể nào phá vỡ hư không chạy trốn.
Nếu hắn có thể hoàn toàn khống chế Thiên Binh Chiến Xa thì cũng có thể đào tẩu. Chỉ tiếc Thiên Binh Chiến Xa này vốn là pháp khí của Âu Dương Ngự. Tuy hiện tại Âu Dương Ngự đã chết, nhưng hắn muốn luyện hóa Thiên Binh Chiến Xa cũng cần một khoảng thời gian.
Không đợi hắn luyện hóa xong Thiên Binh Chiến Xa, Dương Thiên đã trở về.
- Nghịch tặc!
Dương Thành đứng trên Thiên Binh Chiến Xa, hai mắt nhanh chóng nhìn chằm chằm Dương Thiên vừa trở về, hận ý vô cùng rõ ràng.
Dương Thiên lại dường như căn bản không nhìn thấy Dương Thành.
Uỳnh!
Xa xa, một luồng khí huyết hùng hậu nồng đậm nhanh chóng tiến về phía này.
Mới chỉ trong khoảnh khắc, luồng khí huyết hùng hậu này dĩ nhiên đã đến. Là một vị nam tử trung niên mặc chiến giáp, cầm đại thương trong tay.
- Lạc Bằng bái kiến chúa công!
Nam tử trung niên tiến về phía này, khom người hành lễ với Dương Thiên.
Người này vốn là Tổng binh Nam Tỉnh Đại Chu, hiện tại là đại tướng quân Đại Thần, cường giả cấp độ Võ Thanh, huynh trưởng bình thê của Dương Thiên là Lạc phu nhân, Lạc Bằng.
- Lạc Bằng, ngươi đã đến.
Dương Thiên khẽ gật đầu.
- Chúa công, lúc trước mạt tướng dùng hai mươi vạn binh mã Nam Tỉnh khởi binh, tiến về phía nam công phạt Bát Xuyên Nguyên, bỏ qua núi Đại Hành, đánh hạ Sơn Dương Tỉnh. Hiện tại đại quân đã tăng thành bốn mươi vạn, đã tiến tới năm mươi dặm bên ngoài phía đông nam kinh thành Đại Chu, lúc nào cũng có thể chỉnh đốn binh mã, nhất cử đánh hạ kinh thành Đại Chu!
Lạc Bằng trầm giọng nói.
- Tốt! Tốt lắm!
Dương Thiên liên tiếp nói ra hai chữ tốt.
- Đánh hạ thiên hạ Đại Chu, ngươi chính là Thần Võ Vương của Đại Thần ta!
Dương Thiên trầm giọng nói.
- Nguyên soái thống lĩnh binh mã tam quân kinh thành Đại Chu, Dương Thành đã bị bổn công bắt giữ. Chỉ là một kinh thành Đại Chu, có lẽ không cần Bổn công xuất thủ. Bổn công còn có chuyện quan trọng muốn làm. Quân binh mã Đại Thần bên này do ngươi thống lĩnh đi...
Dương Thiên nói xong, ánh mắt chợt tập trung về hướng đông. Ánh mắt dường như xuyên qua trăm ngàn dặm, trực tiếp đến biển Đông...
- Long Hoàng thượng cổ, ngươi cho rằng có được Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, xé mở hư không chạy trốn thì Bổn công liền không đuổi kịp ngươi sao?
Dương Thiên chậm rãi nói.
Bỗng nhiên, một tay Dương Thiên đánh ra một trảo.
Phía trước, Thiên Binh Chiến Xa bỗng nhiên trôi lơ lửng.
Chíu!!
Sau một khắc, Dương Thiên đã ở trên Thiên Binh Chiến Xa.
Ầm ầm!
Một tiếng bạo nổ vang lên. Thiên Binh Chiến Xa này mạnh mẽ phình to lên mấy chục lần, hầu như đã thành một tòa thành di động rồi.
Một tiếng ầm vang, đánh vỡ hư không, biến mất!
Hầu như đúng lúc Dương Thiên điều khiển Thiên Binh Chiến Xa xé mở hư không, truy kích Long Hoàng thượng cổ kia thì đồng thời.
Núi Đại Hành, sâu trong lòng đất.
Chíu!!
Trong một động đá đường kính trên dưới một trượng, một thân ảnh màu tím nhanh chóng tiến lên. Trong tay của nó còn cầm một nam tử thanh niên huyết nhục mơ hồ. Thân ảnh màu tím này dài khoảng bảy xích, hạ thân tráng kiện, bên trên nhỏ lại, cái đầu lại càng nhỏ, căn bản cũng không phải nhân loại.
Mà là một con chuột bự to lớn!
Cường giả siêu cấp bài danh thứ tư trong Thiên hạ Thập Đại Yêu Thánh, Tử Thử Yêu Thánh!
Trên tay Tử Thử Yêu Thánh bắt lấy một người, không phải ai khác, đúng là Dương Thạc.
Chính xác mà nói, là thân thể Dương Thạc.
Thân thể Dương Thạc bị Long Hoàng thượng cổ nhẹ nhàng đánh một chiêu, trực tiếp đánh lõm Bắc Địa Uy Lực Khải. Gân cốt thân thể đứt gãy, nội tạng gần như bị tổn hại hoàn toàn, mảnh vụn nội tạng đều phun ra, sinh cơ khí huyết nhanh chóng xói mòn, có thể nói là hung hiểm đến cực hạn..
Giờ phút này, thân thể này căn bản không thể nào duy trì trạng thái biến thân Đệ Nhị Trọng Hắc Hùng, sớm đã khôi phục trạng thái bình thường.
- Dương Thiên kia chắc đã trở về truy kích Long Hoàng thượng cổ rồi!
Tử Thử Yêu Thánh vừa mang theo thân thể Dương Thạc nhanh chóng tiến lên, vừa thấp giọng lẩm bẩm nói.
- Tiểu tử, ngươi cũng coi như mạng lớn!
- Đáng tiếc! Chạy trốn khỏi tay Dương Thiên, ngươi cũng chưa chắc có thể tìm ra đường sống. Nhìn bộ dạng thân thể này của ngươi, ngay cả bổn tọa cũng khó chữa được. Có thể giữ được mệnh hay không còn phải xem vận khí của ngươi rồi!
Chíu!!
Vừa nói, Tử Thử Yêu Thánh lại bay vút ra khoảng cách mấy trăm trượng.
- Ồ?
Đột nhiên thân thể Tử Thử Yêu Thánh khẽ dừng lại.
Sau một khắc, Tử Thử Yêu Thánh mạnh mẽ quay đầu, hai mắt nhỏ sâu thẳm chăm chú nhìn lên người Dương Thạc, lông mày nhăn lại.
- Sinh cơ khí huyết đều nhanh chóng tiêu tán hầu như không còn rồi à?
- Không dễ mà, không dễ mà... Tiểu tử, chỉ sợ lần này bổn tọa cũng không thể nào cứu ngươi được rồi. Trừ phi có tiên đan chữa thương Đại Hồi Thiên Đan của Đại Lâm Tự năm đó, nếu không, cho dù Dương Thiên có muốn cứu ngươi thì chỉ sợ cũng đều khó khăn ngàn vạn phần. Bổn tọa cũng đã cố hết sức mình, nghe theo thiên mệnh rồi. Không cứu sống được ngươi, ngươi cũng đừng oán trách bổn tọa...
Nhìn thân thể Dương Thạc, Tử Thử Yêu Thánh than nhẹ nói.
Giờ phút này, nó dừng lại, không tiếp tục chạy trốn nữa. Bởi vì nó có thể cảm giác rõ ràng khí huyết sinh cơ trong thân thể Dương Thạc đã tan biến mất chín thành chín, hiện tại chính thức là mệnh treo một đường. Với thực lực hiện tại của Tử Thử Yêu Thánh nó, cho dù muốn cứu sống Dương Thạc thì chỉ sợ cũng khó như lên trời rồi.
Lúc này, Tử Thử Yêu Thánh liều mạng đắc tội với Dương Thiên, cường ngạnh mang thân thể Dương Thạc trở về, lại không thể tưởng tượng được vẫn là kết quả này. Đối với chuyện này, Tử Thử Yêu Thánh cũng có chút bất đắc dĩ.
Chíu!!
Lúc Tử Thử Yêu Thánh đang thầm ai thán, chợt thấy một đám thần hồn phiêu tán ra khỏi thân thể Dương Thạc.
Tạch tạch tạch! Tạch tạch tạch!
Thần hồn này phiêu tán khỏi thân thể Dương Thạc, ngay một khắc sau đó liền nhanh chóng hấp thu dương khí xung quanh.
Trong tiếng vang răng rắc, một chân thân bằng dương khí có bề ngoài giống thân thể Dương Thạc y như đúc xuất hiện trước mặt Tử Thử Yêu Thánh.
Đúng là Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc.
Lúc trước ở bên ngoài cửa nam kinh thành Đại Chu, Dương Thạc đã từng muốn ngưng tụ Cửu Dương Chân Thân, ít nhất cũng có thể bảo trụ thần hồn ý niệm bản thân. Chỉ có điều, lúc đó Dương Thiên và Long Hoàng thượng cổ chém giết nhau, kình khí tung hoành. Thần hồn Dương Thạc xuất khiếu ra, lập tức sẽ bị khí kình nổ tung đánh thương. Lúc đó, Dương Thạc chỉ có thể ngoan ngoãn ẩn trong thân thể hắn.
Hiện tại Dương Thạc đã được Tử Thử Yêu Thánh cứu ra, muốn ngưng tụ Cửu Dương Chân Thân tự nhiên vô cùng đơn giản.
Cửu Dương Chân Thân lại ngưng tụ, sắc mặt Dương Thạc cũng vô cùng ngưng trọng.
- Vãn bối đa tạ ân cứu mạng của tiền bối!
Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc thi lễ cảm tạ Tử Thử Yêu Thánh.
Ngay sau đó, ánh mắt Dương Thạc liền rơi vào thân thể hắn.
Thân thể này chính là căn bản của hắn. Phàm là có một tia cơ hội, Dương Thạc cũng sẽ không bỏ qua.
Bất chấp khách sáo với Tử Thử Yêu Thánh, sau một khắc, Dương Thạc chợt ngẩng đầu lên nói với Tử Thử Yêu Thánh:
- Tử Thử Yêu Thánh, không biết ngài có thể giúp đỡ vãn bối cởi áo giáp trên thân thể ta ra không?
- Hả? Tiểu tử, ngươi muốn cứu chữa nhục thể của ngươi?
Tử Thử Yêu Thánh giương mi lên.
Đối với nó, trừ phi có Đại Hồi Thiên Đan của Đại Lâm Tự, nếu không, thân thể tàn phá của Dương Thạc gần như khó có thể cứu sống.
Mà hiện tại Dương Thạc bảo nó hỗ trợ cởi áo giáp trên thân thể ra trước, hiển nhiên chứng ta Dương Thạc còn chưa hoàn toàn buông tha cho thân thể của hắn. Giờ phút này, Tử Thử Yêu Thánh cũng muốn nhìn xem Dương Thạc rốt cục có cách nào có thể bảo trụ tính mạng thân thể này.
- Cái này dễ nói. Chỉ là một kiện áo giáp mà thôi!
Tử Thử Yêu Thánh nói xong, một chân trước chợt vươn ra.
Tạch tạch tạch! Tạch tạch tạch!
Điều khiển lực lượng lĩnh vực, trong chớp mắt, Tử Thử Yêu Thánh đã phục hồi Bắc Địa Uy Lực Khải trên người Dương Thạc như cũ.
Bắc Địa Uy Lực Khải đã phục hồi như cũ, muốn cởi ra khỏi thân thể Dương Thạc liều đơn giản hơn.
Nhưng cởi Bắc Địa Uy Lực Khải, sắc mặt Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc không khỏi nhanh chóng âm trầm lại. Giờ phút này, hắn có thể quan sát rõ ràng thương thế trên thân thể. Thân thể này, ngực bụng hầu như hoàn toàn sụp đổ, xương sườn xương ngực đều vỡ vnj, thậm chí xương sống đều trực tiếp đứt rời rồi. Dưới tình huống này, trừ phi có thể đạt tới cảnh giới diễn hóa huyết nhục như Thần Long, ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới bán diễn hóa huyết nhục như Đại Bằng Kim Sí Vương, nếu không mà muốn khôi phục lại, đúng là khó hơn lên trời...
Hiện tại, tia sinh cơ khí huyết cuối cùng của thân thể cũng đang nhanh chóng tiêu tán...
- Trước tiên bảo trụ khí huyết đã!
Hít sâu một hơi, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc phất một tay lên, xoẹt một tiếng xé mở hư không.
Mở ra không gian Thập Phương Ca Sa.
Lúc Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc bị nứt vỡ, Thập Phương Ca Sa liền lơ lửng giữa không trung. Lần này Tử Thử Yêu Thánh cứu Dương Thạc, cũng thuận tay mang đi.
Mở ra không gian Thập Phương Ca Sa, tâm niệm Dương Thạc vừa động. Xiu xiu vài tiếng, mười chiếc bình nhỏ liền bay ra khỏi không gian Thập Phương Ca Sa.
Rắc! Rắc! Rắc! Rắc!
Dương Thạc phất một tay lên. Những bình ngọc nhỏ này đều bị bóp nát.
Hai ba mươi viên đan dược lớn nhỏ, toàn bộ đều lơ lửng giữa không trung. Từng luồng hương thơm đan dược nồng đậm nhanh chóng phiêu tán ra.
- Đây là... Tiểu Hồi Thiên Đan? Còn có Ngưng Huyết Đan? Hoàn Dương Kim Đan?
Nhìn thấy mấy viên đan dược này, đồng thời Tử Thử Yêu Thánh cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Nó căn bản không ngờ tới trên người Dương Thạc còn có một chút đan dược như vậy!
Những đan dược này đều là do Dương Thạc chém giết các loại cường giả Võ Tôn An Võ Hầu, Đại Tông Sư Địa Sát, Ẩm Huyết Thất Quái, Mạc Vân Cốc, sau đó lấy được trên người bọn hắn. Trong tình huống bình thường, những đan dược này hầu như không có tác dụng lớn gì cả. Mà hiện tại thân thể Dương Thạc hao tổn nặng nề, những đan dược này lại phát huy tác dụng.
Toàn bộ những đan dược này đều là đan dược ngưng tụ khí huyết, chữa trị thương thế, dược hiệu cũng không xung đột.
Uỳnh!
Hai tay Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc khẽ nhoáng lên, trực tiếp vân vê những đan dược này thành một đoàn.
Phát động Thái Dương Chân Hỏa, nhanh chóng luyện hóa một ít tạp chất bên trong những đan dược này, chỉ còn lại một đoàn dược thủy thuần túy do lực lượng khí huyết tạo thành.
Phốc!
Ngay sau đó, Dương Thạc nhanh chóng đánh dược thủy khí huyết này vào ngực thân thể hắn.
Thân thể Dương Thạc chấn động mạnh một cái.
Lực lượng khí huyết hầu như phiêu tán nhanh chóng nhận được bổ sung. Hơn nữa một ít khí huyết vừa được bổ sung này, dưới tác dụng của dược lực liền ngưng tụ lại mà không tiêu tán, tạm thời đã giảm tốc độ phiêu tán lực lượng khí huyết của Dương Thạc xuống mười mấy lần.
- Tiểu tử, ngươi hao phí những đan dược này, chỉ tiếc trị phần ngọn không trị phần gốc! Nếu không thể chữa trị thân thể trong thời gian ngắn, có nhiều đan dược nữa thì cũng không thể ngăn cản khí huyết của ngươi tiêu tán!
Hai mắt Tử Thử Yêu Thánh tỏa sáng, nhìn chằm chằm thân thể Dương Thạc bên cạnh, thấp giọng nói ra.
- Chữa trị sao?
Giờ phút này, sắc mặt Dương Thạc vẫn không thoải mái như trước.
- Lúc trước dùng huyết mạch Hắc Hùng thượng cổ có thể từ từ chữa trị thân thể. Hiện tại không biết có thể mượn nhờ huyết mạch Hắc Hùng chữa trị nhục thể không!
Dương Thạc thầm nghĩ.
- Tử Thử tiền bối, trong không gian Thập Phương Ca Sa của ta có một tòa Huyết Trì, ngâm thân thể vào có thể từ từ chữa trị. Hiện tại vãn bối sẽ lập tức mang thân thể tiến vào không gian Thập Phương Ca Sa. Thất lễ!
Nhìn thoáng qua Tử Thử Yêu Thánh, Dương Thạc nhanh chóng nói ra
Dù sao Tử Thử Yêu Thánh này cũng có ân với Dương Thạc, giúp Dương Thạc cứu thân thể ra.
Hiện tại nếu Dương Thạc không nói một lời, trực tiếp chui vào không gian Thập Phương Ca Sa, không để ý tới Tty này thì thật sự không thể nào nói nổi. Cho nên Dương Thạc trước tiên xin lỗi Tử Thử Yêu Thánh, ngay sau đó mới chuẩn bị đi vào không gian Thập Phương Ca Sa.
- Không sao không sao. Ngươi cứ việc mở không gian Thập Phương Ca Sa ra!
Tử Thử Yêu Thánh nhẹ nhàng xua chân trước.
- Ừm... năm đó bổn tọa và Ẩn Giao Vương cũng coi như có chút giao tình. Ta đã từng muốn đi vào không gian Thập Phương Ca Sa để đánh giá, đáng tiếc lại bị Ẩn Giao Vương này cự tuyệt... Tiểu tử, nếu ngươi không để ý, bổn tọa sẽ theo ngươi vào không gian Thập Phương Ca Sa này xem xét. Như thế nào?
Ngay sau đó, Tử Thử Yêu Thánh chợt nói thêm.
Dương Thạc sững sờ. Nhưng lúc này đây cũng không kịp nghĩ nhiều, khẽ gật đầu, xoẹt một tiếng mở không gian Thập Phương Ca Sa ra, mang theo thân thể nhanh chóng tiến vào.
Chíu!!
Tử Thử Yêu Thánh cũng theo sát tiến đến.
- Thập Phương Ca Sa quả nhiên có động thiên khác!
Vào trong không gian Thập Phương Ca Sa, Tử Thử Yêu Thánh ngắm nhìn bốn phía, hai mắt sáng ngời.
Dương Thạc cũng không để ý đến nó, mang theo thân thể, nhanh như chớp chạy về phía thi thể Hắc Hùng thượng cổ, chui vào trong khoang ngực Hắc Hùng.
- Đây là... Huyền Ưng thượng cổ, Hắc Hùng thượng cổ?
Nhìn thấy hai bộ thi thể này thì đồng thời, Tử Thử Yêu Thánh thoáng hít hà một phát, hít vào một ngụm khí lạnh.
- Không thể tưởng tượng được. Hai thi thể này đều bị tiểu tử ngươi thu vào trong không gian Thập Phương Ca Sa. Trăm năm trước, lúc ta vừa mới tiến vào cấp độ Võ Thánh đã từng tiến vào Yến Sơn. Lúc đến dải đất trung tâm, chính là bị uy áp khí thế của hai vị đại năng yêu thú thượng cổ này bức bách trở lại... Không thể tưởng tượng được, lần sau nhìn thấy hai thi thể đại năng thượng cổ này lại là ở đây...
Vừa cảm thán, thân hình Tử Thử Yêu Thánh cũng khẽ nhoáng lên, đi theo Dương Thạc, cũng chui vào trong khoang ngực Hắc Hùng.
- Tốc độ chữa trị lại chậm hơn!
Giờ phút này, Dương Thạc vừa mới ném thân thể vào huyết trì.
Chỉ có điều Dương Thạc phát hiện ra thân thể ở trong huyết trì này, tốc độ hấp thu máu huyết Hắc Hùng thượng cổ rất chậm, thậm chí còn chậm hơn tốc độ khí huyết phiêu tán!
← Ch. 364 | Ch. 366 → |