Vay nóng Homecredit

Truyện:Vô Tận Thần Công - Chương 395

Vô Tận Thần Công
Trọn bộ 776 chương
Chương 395: Bắt ngươi thí nghiệm Xá Lợi Chân Thân của ta!
0.00
(0 votes)


Chương (1-776)

Siêu sale Lazada


Chém giết Dương Thạc dễ dàng đến cực điểm, hầu như không có chút sơ hở nào.

Hiện tại mặc dù đã mất đi Ưu Tạp, nhưng tam đại Man tướng đồng loạt ra tay, uy thế cũng không yếu bao nhiêu!

Ầm ầm!

Áp lực mênh mông thoáng cái áp bách đến trước mặt Dương Thạc.

- Cao thủ vây giết, uy áp thật mạnh!

Sắc mặt Dương Thạc hơi đổi.

Keng...

Sau một khắc, trong tay Dương Thạc xuất hiện Thần Long Liệt Khôn Đao.

Khẽ quát một tiếng, Thần Long Liệt Khôn Đao này bị Dương Thạc mạnh mẽ giương lên!

Phốc!

Thần hoang nguyên lực phun ra, hóa thành hư ảnh rồng xà, tiếp theo hóa thành tri âm tri kể, hung hăng giao kích với tam đại Man tướng liên thủ.

Một kích liên thủ của tam đại Man tướng hiển nhiên không phải bị phá vỡ dễ dàng như vậy!

Nhưng dù vậy, một chiêu Sơn Hà Long Xà Âm Sát Đao này của Dương Thạc vẫn xé mở được một lỗ nhỏ từ một kích liên thủ của tam đại Man tướng. Ngay một khắc sau đó, thân hình Dương Thạc khẽ nhoáng lên, Vút một cái liền thoát khỏi vòng vây công của tam đại Man tướng, đi ra hơn mười trượng bên ngoài.

- Muốn lấy nhiều khi ít sao?

Khóe miệng Dương Thạc hiện ra một tia cười lạnh.

- Đáng tiếc, bên cạnh ta đây cũng không chỉ có một mình ta!

Dương Thạc quát khẽ.

Xoẹt!

Mở ra không gian Thập Phương Ca Sa.

Quác!

Rống!

Một đầu Huyền Ưng, một đầu Hắc Hùng mạnh mẽ nhảy ra.

Sau khi bay ra, đầu Huyền Ưng kia liền kêu lên, hung hăng lao tới con tọa kỵ kên kên dưới chân Ngốc Thứu Đại Vương. Trong tiếng vang phốc phốc, trên người con kên kên kia dĩ nhiên đã nhiều hơn vô số vết thương.

Cùng lúc đó, đầu Hắc Hùng kia cũng nhanh chóng tiến đến trước mặt Man Hùng. Nó thét lớn một tiếng, nhanh chóng vọt lớn, cùng Man Hùng kia lăn lộn với nhau, so đấu lực lượng.

Huyết Phi, Ngưng Thúy!

Bản thể các nàng!

Thân xác hình người của các nàng dĩ nhiên đã tiến vào cấp độ Đại Tông Sư. Bản thể lại càng gần như tiến vào cấp độ Võ Thánh, hơn nữa cũng có thể kích phát huyết mạch thượng cổ, tiến thành biến thân. Sau khi biến thân, hầu như đều là thực lực cấp độ Võ Thánh trung giai. Bản thể Huyết Phi đối phó Ngốc Thứu Đại Vương và tọa kỵ kên kên kia, bản thể Ngưng Thúy đối phó với Man Hùng đều là dư xài!

Trong một tích tắc, cao thủ bên Nam Man, Ngốc Thứu Đại Vương và Hắc Hùng đều bị Huyết Phi Ngưng Thúy dây dưa, cộng thêm Ưu Tạp đã bị chém giết, hiện tại tứ đại Man tướng chỉ còn lại một mình Man Thần có thể uy hiếp Dương Thạc thôi.

- Tiểu tử, còn có giúp đỡ!

Man Thần đứng trên Man Kình, hai mắt nhìn chằ chằm Dương Thạc giữa không trung, lạnh giọng nói ra.

- Chẳng những có giúp đỡ, hơn nữa cũng có không ít!

Dương Thạc lạnh lùng nói ra.

Vút!!

Sau một khắc, Dương Địch xuất hiện bên cạnh Dương Thạc, cầm Đại Thần Âm Linh Đang trong tay, nhìn Man Thần chằm chằm.

Vút!! Vút!!

Ngay sau đó chính là Tô Thanh Như, Tô Quân Ninh.

Còn có Tiển Nguyệt, còn có Minh Kiều đào thoát khỏi tay Man Thần lúc trước.

Bốn đại cường giả cấp độ Võ Thánh của Thiên Âm Môn, cộng thêm Dương Thạc và Tiểu Địch cũng có thể phát huy ra thực lực Võ Thánh sơ giai. Hiện tại chẳng khác gì sáu đại cường giả cấp độ Võ Thánh sơ giai đối phó với một Võ Thánh cấp độ Tứ Trọng Lôi Âm, Man Thần!

Tuy Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm lợi hại, nhưng bị sáu gã Võ Thánh vây giết, chỉ sợ cũng có chút luông cuống tay chân. Giờ phút này, Man Thần hơi nheo hai mắt lại. Lúc này đây, hắn cảm giác được sự việc có chút khó giải quyết.

Vốn là vây công Dương Thạc, hiện tại lại bị Dương Thạc và cao thủ Thiên Âm Môn vây công.

Tình thế đột nhiên biến hóa!

Thân thể Dương Thạc, Dương Địch, Tô Thanh Như, Tô Quân Ninh, Tiển Nguyệt, Minh Kiều, sáu người đều có thể bộc phát ra thực lực mạnh mẽ cấp độ Võ Thánh. Tuy nói lúc trước Tiển Nguyệt và Minh Kiều giao thủ với tứ đại Man tướng của Nam Man nhất tộc, bị tổn thương không ít. Nhưng thương thế cũng không tính là nghiêm trọng, hiện tại vẫn có sức đánh một trận.

Sáu người phân biệt sáu phương hướng, bao vây đệ nhất Man tướng của Nam Man nhất tộc, Man Thần!

Cho dù Man Thần này đã tiến vào cấp độ Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm, nhưng giờ phút này cũng đều là sắc mặt ngưng trọng, không làm chút động tác nào. Hiển nhiên hắn không dám có nửa phần khinh thường với sáu người Dương Thạc!

Tình huống bình thường, Võ Thánh bình thường chẳng qua chỉ là cấp độ Tam Trọng Lôi Âm.

Liều chết cũng không thể nào chiến thắng Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm!

Nhưng tình huống vây giết lại ngoại lệ!

Cao thủ phối hợp vây giết, thường thường có thể giết địch vượt cấp. Ba bốn vị võ giả Đại Tông Sư có thể tạo thành uy hiếp với cường giả cấp độ Võ Thánh. Hiện tại sáu người Dương Thạc đều có thực lực cấp độ Võ Thánh, liên thủ đã có đủ thực lực chống lại vị Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm, Man Thần này!

Không sợ vây giết, trừ phi tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh!

Hư Không Võ Thánh mới là cánh cửa chính thức tiến vào cường giả võ đạo.

Mạnh mẽ như Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm, chỉ cần chưa tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh, số lượng có nhiều hơn nữa thì cũng tuyệt đối không thể uy hiếp Hư Không Võ Thánh được.

Đây mới thực sự là chênh lệch cảnh giới không thể nào đền bù được!

Chỉ tiếc rằng Man Thần còn không phải là Hư Không Võ Thánh.

Đừng nói là Man Thần, ngay cả Nam Man Vương A Cốt Đả, thậm chí là Trấn Quốc Công Dương Thiên, cách cảnh giới Hư Không Võ Thánh cũng kém xa vạn dặm...

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Sắc mặt Man Thần ngưng trọng, giằng co với đám người Dương Thạc.

Mà xung quanh, âm thanh kình khí trùng kích cũng vang lên!

Đây là Huyết Phi Man Thúy đang đánh nhau hai đại Man tướng khác, Ngốc Thứu Đại Vương và Man Hùng kia.

Bình thường mà nói, tuy thực lực Huyết Phi Ngưng Thúy mạnh mẽ, nhưng tối đã cũng chỉ có thể chống lại võ giả Võ Thánh sơ giai. Ngốc Thứu Đại Vương đã tiến vào Võ Thánh cao giai, đầu Man Hùng kia cũng là cấp độ Võ Thánh trung giai, Huyết Phi Ngưng Huyết tuyệt đối không phải đối thủ của bọn hắn. Nhưng Ngốc Thứu Đại Vương bị ba vị trưởng lão Thiên Âm Môn tự bạo nên bị thương, khí huyết lực lượng giảm xuống cấp độ Đại Tông Sư đỉnh phong. Cảnh giới võ đạo của hắn cũng chỉ là Võ Thánh Tam Trọng Lôi Âm, cho nên đối mặt với Huyết Phi cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi.

Về phần Man Hùng kia, thực lực tuy mạnh nhưng trí lực quá kém. Ngưng Thúy không liều mạng với nó, nó cũng khó có thể đánh bại Ngưng Thúy...

Bên này kình khí tung hoành, chém giết mãnh liệt nhưng phía Dương Thạc và Man Thần, không có ai làm động tác gì, đều là vẻ mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm đối phương.

Man Thần không nắm chắc có thể đánh bại sáu người Dương Thạc.

Mà đám người Dương Thạc cũng có chỗ cố kỵ. Mặc dù sáu người liên thủ sẽ có cơ hội chém giết Man Thần, nhưng nếu dính một kích sắp chết của Man Thần, trong sáu người này chỉ sợ ít nhất cũng phải có một hai người vẫn lạc.

Chính là bởi vì như thế, bảy người vẫn trì hoãn.

- Bên Dương đại ca còn chưa động thủ?

Huyết Phi đã sớm nhìn thấy tình hình bên này.

- Bọn hắn đều có chỗ cố kỵ... Tiểu Thúy, bộc phát toàn bộ lực lượng chém giết hai Man tướng này đi, rồi trợ giúp Dương đại ca vây giết tên lùn kia!

Huyết Phi trầm giọng quát khẽ.

- Được!

Hầu như không chần chờ chút nào, Ngưng Thúy lập tức đáp ứng.

Giờ phút này, Huyết Phi Ngưng Thúy, hai võ giả cấp độ Đại Tông Sư lại dám mạnh miệng chém giết hai đại Man tướng của Nam Man nhất tộc!

Chíu!!

Gần như lúc Ngưng Thúy đáp ứng một tiếng, đồng thời thân hình của nàng đột nhiên làm động tác!

Toàn thân bao phủ áo giáp màu đen vô cùng cứng rắn, thân thể hình người của Ngưng Thúy ầm vang một tiếng, hầu như muốn phá toái hư không, nhanh như chớp đến trước mặt Man Hùng.

Rống rống! Rống rống!

Man Hùng kia bị bản thể Hắc Hùng của Ngưng Thúy cuốn lấy, ra sức chém giết.

Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Thân thể hình người của Ngưng Thúy nhanh chóng tiến đến, giống như một thanh trường đao sắc bén, trong tiếng vang phốc phốc liền để lại vô số vết thương trên thân thể Man Hùng. Ngay một khắc sau đó, bản thể Hắc Hùng của Ngưng Thúy mạnh liệt va chạm, thoáng cái đụng vào ngực Man Hùng. Hai móng vuốt lớn nhanh chóng bắt lấy miệng vết thương ở phần bụng Man Hùng, mãnh liệt xé. Xoẹt một tiếng, vậy mà xé mở cái bụng Man Hùng ra!

Rống!

Tiếng rống thê lương thảm thiết truyền ra từ trong miệng Man Hùng.

Mùi huyết tinh đậm đặc trực tiếp lan tràn ra, truyền vào trong lỗ mũi đám người Dương Thạc.

Phù phù!

Bị bản thể Ngưng Thúy va chạm, thân hình cực lớn của Man Hùng rơi thẳng xuống mặt biển.

Rống rống! Rống rống!

Dưới mặt biển vẫn có âm thanh gào rú truyền ra. Mảnh hải vực này cuộn lên, trong chớp mắt lại bị máu tươi nhuộm thành một màu máu đỏ. Ngay một khắc sau đó, lại nghe một tiếng phốc nhỏ vang lên, bản thể Hắc Hùng của Ngưng Huyết lao ra từ dưới mặt biển, bốn chân giẫm trên mặt biển, thân thể lư lửng. Mà thân thể hình người của nàng lại đứng trên bản thể Hắc Hùng cực lớn.

Man Hùng kia rốt cục cũng không xuất hiện từ mặt biển, dĩ nhiên đã chết!

Ngưng Thúy hành động có thể nói là gọn gàng linh hoạt. Một Man tướng cấp độ Võ Thánh rõ ràng bị nàng dùng hai đại thân hình phối hợp, chém giết.

Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Cùng lúc đó, bên Huyết Phi cũng đã phân thắng bại.

Con tọa kỵ kên kên của Ngốc Thứu Đại Vương đã bị bản thể Huyền Ưng của Huyết Phi xé rách ra.

Mất đi tọa kỵ, Ngốc Thứu Đại Vương chỉ có thể chém giết với Huyết Phi trên mặt biển. Tuy dùng thực lực của Ngốc Thứu Đại Vương, chân đạp mặt biển cũng có thể tạm thời chém giết chiến đấu mà không rơi xuống mặt biển. Nhưng chém giết trên mặt biển rốt cục là cũng không được thích ứng. Mà thân thể hình người của Huyết Phi đã sớm khởi động biến thân Huyết Ưng, sau lưng mang theo cánh, có thể chém giết trên không, cộng thêm bản thể Huyền Ưng của nàng, hầu như chính là đang khi dễ Ngốc Thứu Đại Vương!

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Mấy lần giao kích, trên người Ngốc Thứu Đại Vương đã sớm xuất hiện thêm mấy vết thương.

- Chậm như vậy sao?

Ngưng Thúy nhìn thoáng qua Huyết Phi đang chém giết, nhíu mày nói.

- Chậm sao? Tiểu Thúy chết tiệt, ngươi nói dễ nhỉ? Lão lừa trọc này cũng không phải con gấu ngu ngốc kia! Muốn giết hắn thì dễ dàng thôi, nhưng một kích sắp chết của hắn, ta cũng khó tránh khỏi bị thương!

Huyết Phi hừ lạnh một tiếng.

- Còn không đi hỗ trợ!

Sau một khắc, Huyết Phi lớn tiếng kêu lên.

Chíu!!

Ngưng Thúy không chút chần chờ, hai thân thể đã sớm làm động tác, phóng về phía Ngốc Thứu Đại Vương.

Bốn thân thể đồng thời công kích Ngốc Thứu Đại Vương!

Đừng nói là sau khi Huyết Phi Ngưng Thúy biến thân có thể so với cảnh giới Võ Thanh. Ngay cả bốn gã Đại Tông Sư liên thủ đánh hội đồng, Ngốc Thứu Đại Vương cũng tuyệt đối không phải đối thủ. Phải biết rằng Huyết Phi và Ngưng Thúy cùng chém giết với nhau đã không phải thời gian một hai ngài, đã sớm bồi dưỡng ăn ý đến cường đại. Bốn thân thể này hầu như là một người vậy. Chính là lúc Ngưng Thúy gia nhập vào, Ngốc Thứu Đại Vương kia dĩ nhiên đã cảm giác được áp lực lớn lao!

- Không tốt!

- Bọn ngươi cút ngay!

Trong miệng quát lớn, hai tay Ngốc Thứu Đại Vương không ngừng đưa trảo ra, không ngừng công kích.

Cang! Cang! Cang! Cang!

Công kích trên thân thể Ngưng Thúy giống như đánh vào sắt thép vậy phát ra tiếng cang cang giòn vang. Thân thể Ngưng Thúy lắc lư, gần như không bị bất kỳ tổn thương nào.

- Con lừa trọc, chết đi!

Khẽ quát một tiếng, thân hình Huyết Phi nhanh chóng di chuyển, tay phải phốc một phát đâm vào sau lưng Ngốc Thứu Đại Vương. Cánh tay xuyên qua trước ngực Ngốc Thứu Đại Vương, đang cầm một trái tim còn đang nhảy lên.

Ngốc Thứu Đại Vương sinh cơ đoạn tuyệt, liên tục gào thét, không ngừng ra tay công kích, muốn đánh thương Huyết Phi Ngưng Thúy. Nhưng Huyết Phi Ngưng Thúy rất khôn khéo, sau một kích lập tức rút ra xa, chẳng qua là ngẫu nhiên dùng bản thể mãnh thú ngạnh kháng với công kích cỉa Ngốc Thứu Đại Vương. Bản thể mãnh thú có khí huyết nồng đậm, bị công kích một hai cái căn bản không phải chuyện to tát gì. Mà Ngốc Thứu Đại Vương như nỏ mạnh hết đà, khí huyết không ngừng xói mòn, dần dần còn không đạt được cấp độ Đại Tông Sư.

Phốc!

Sau một khắc, bản thể Huyết Phi khẽ nhoáng lên, móng vuốt sắc bén hung hăng đâm vào mi tâm Ngốc Thứu Đại Vương.

- Khốn khiếp!

Mắt thấy Man Hùng, Ngốc Thứu Đại Vương đều phân biệt đã chết, sắc mặt Man Thần đại biến.

Chờ đợi thêm nữa, chỉ sợ cộng thêm Huyết Phi Ngưng Thúy sẽ thành tám đại Võ Thánh liên thủ vây giết. Cho dù hắn đã tiến vào cảnh giới Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm, nhưng tuyệt đối cũng khó có nửa phần thắng.

- Ra tay thôi!

Không do dự nữa, giờ phút này, Man Thần quyết đoán ra tay.

Chíu!!

Thân hình thấp bé giống như gió táp sét đánh, mạnh mẽ bộc phát, công kích tới người yếu nhất trong đám người Dương Thạc, Tiển Nguyệt bị thương lúc trước.

- Sư phụ!

Sắc mặt Dương Địch, Tô Thanh Như đều biến hóa.

Leng keng keng! Leng keng keng!

Lập tức lay động linh đang trong tay.

Đại Thần Âm! Thiên Âm!

Trong chốc lát, hai luồng sóng âm liền đến trước mặt Man Thần.

Man Thần này không phải Ưu Tạp to mọng kia, có thể bỏ qua công kích sóng âm. Bị hai đại linh đang công kích tới, cho dù hắn đã đạt tới cấp độ Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm, cảnh giới đã đầy đủ cao nhưng vẫn nhịn không được, thân hình nhoáng một cái, động tác dừng lại một chút.

- Ra tay!

- Ra tay!

Mà đúng lúc này, đám người Dương Thạc, Minh Kiều, Tô Quân Ninh đồng loạt ra tay, công kích về phía Man Thần. Minh Kiều, Tô Quân Ninh đều sử dụng Đại Thiên Âm Chưởng, viễn trình cách không, dùng sóng âm công kích Man Thần xem như phụ trợ. Mà Thần Long Liệt Khôn Đao trong tay Dương Thạc lại đánh ra từng đạo thần hoang nguyên lực Âm Sát, như rồng như xà quấn quanh Man Thần.

- Võ Thánh bình thường nho nhỏ, thực cho rằng có thể lưu lại Man Thần ta sao? Man Kình, xuất kích!

Man Thần nhíu mày, đột nhiên khẽ quát một tiếng. Phía dưới hắn, trên mặt biển, đầu Man Kình cực lớn kia rống một tiếng, thân thể khổng lồ nhảy dựng lên, va chạm với không khí tuôn ra âm bạo ầm ầm, tạo thành ảnh hưởng với công kích Đại Thiên Âm Chưởng của Minh Kiều, Tô Quân Ninh.

Xoẹt!

Nhưng sau một khắc, không gian Thập Phương Ca Sa mở ra!

- Ha ha ha ha, một đầu tiểu Kình Ngư sao? Khí huyết cũng mạnh mẽ, cắn nuốt ngươi vào, khí huyết Thần Long của ta sẽ gia tăng thật lớn. Không tồi, không tồi!

Thần Long khổng lồ mạnh mẽ nhảy ra khỏi không gian Thập Phương Ca Sa, công kích Man Kình này.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-776)