Vay nóng Homecredit

Truyện:Vô Tận Thần Công - Chương 419

Vô Tận Thần Công
Trọn bộ 776 chương
Chương 419: Huyệt mộ mở ra, kỳ ngộ không ngừng, cường giả tụ tập!
0.00
(0 votes)


Chương (1-776)

Siêu sale Lazada


Trong lòng Dương Thạc cũng không nóng nảy.

Dù sao cảnh giới võ đạo của hắn đã đạt tới cấp độ Võ Thánh Lôi âm tầng ba.

Có thể lĩnh ngộ tầng hai Ưng Hung Hợp Kích, như vậy không bao lâu sau cũng đều có thể lĩnh ngộ tầng hai Ưng Xà Hợp Kích, Xà Hùng Hợp Kích.

Ầm ầm!

Đúng lúc Dương Thạc đang thầm nghĩ như vậy, chợt thấy trong không gian Thập Phương Ca Sa đột nhiên vang lên tiếng nổ ầm ầm.

Ông...! Ông...!

Ông...! Ông...!

Toàn bộ không gian Thập Phương Ca Sa đều chấn động ông ông.

- Hả? Đây là tiếng vang gì?

Dương Thạc cũng bất chấp diễn luyện bí pháp Tứ Thú Kích, lông mày nhanh chóng nhíu lại, nhìn về phía bầu trời bên trên.

Lúc trước, trong không gian Thập Phương Ca Sa này, những đệ tử Thiên Âm Môn, kể cả Huyết Phi Ngưng Thúy Dương Địch liên tiếp đột phá đã dẫn phát thiên địa dị tượng. Không gian Thập Phương Ca Sa này chấn động cũng đều là chuyện vô cùng bình thường.

Nhưng lúc này đây, Dương Thạc lại cảm giác Thập Phương Ca Sa này chấn động có chút bất thường.

Dường như ngoại giới ảnh hưởng đã dẫn phát không gian Thập Phương Ca Sa chấn động.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Chẳng lẽ Dương Thiên đã đến, muốn công phá không gian Thập Phương Ca Sa này?

Cùng lúc đó, trong không gian Thập Phương Ca Sa, Tiển Nguyệt Minh Kiều cũng đều cảm thấy không gian chấn động, liên tục mở to mắt, hơi nghi hoặc nhìn lên bầu trời.

- Hẳn không phải là Dương Thiên!

Âm thanh trầm thấp của Dương Thạc vang lên.

- Ta vô cùng quen thuộc khí tức của Dương Thiên. Hắn đến ta không thể không biết. Đây là một loại lực lượng khác đã dẫn phát không gian Thập Phương Ca Sa chấn động. Không biết rốt cục là lực lượng gì...

Sắc mặt Dương Thạc vô cùng ngưng trọng.

Vút!!

Một tiếng vang nhỏ truyền tới.

Một viên ngọc thạch màu xanh hơi mờ rơi xuống tay Dương Thạc, đúng là Hư Không Thạch.

Viên Hư Không Thạch này hình như cũng bị ngoại giới chấn động, ông ông loạn hưởng. Dương Thạc suýt nữa cũng không thể nắm chặt khối Hư Không Thạch này rồi.

- Không gian Thập Phương Ca Sa là một không gian đơn độc bên ngoài không gian bình thường. Cho dù Dương Thiên có đến, muốn phát động công kích chấn động đến không gian Thập Phương Ca Sa này thì độ khó cũng rất lớn. Trừ phi là... cao thủ cấp độ Hư Không Võ Thánh tới đây oanh kích không gian Thập Phương Ca Sa này.

- Nhìn xem rốt cục là tình huống thế nào!

Dương Thạc thì thào nói xong, một tay phất lên.

Bầu trời không gian Thập Phương Ca Sa này chợt trở nên hơi mờ. Đám người Dương Thạc nhìn lên bầu trời hơi mờ này, có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện bên ngoài ngoại giới.

Giờ phút này, không gian bên ngoài bình thường đúng là ban đêm.

Bầu trời bên trên lốm đốm sao trời.

Bầu trời hơn mười vạn dặm phía tây lại có một luồng hào quang cửu sắc kỳ dị đang tỏa ra. Luồng hào quang cửu sắc này dường như bay lên từ mặt đất, chạy suốt phía chân trời. Mặc dù cách xa nhau hơn mười vạn dặm nhưng bên Dương Thạc vẫn đều có thể quan sát rõ ràng dị tượng này.

Hào quang cửu sắc này dường như là một loại lực lượng không gian kỳ dị, có thể trực tiếp mở ra hư không, ảnh hưởng đến không gian trong Thập Phương Ca Sa.

- Phương hướng kia... chẳng lẽ là... Huyền Vũ Sơn!

Dương Thạc nhìn qua nơi hào quang cửu sắc bay lên, nhướng mày, sắc mặt nhanh chóng trở nên ngưng trọng.

Huyền Vũ Sơn!

Huyệt mộ Nhân Hoàng ở đó!

Dương Thạc đã sớm biết được tin tức huyệt mộ Nhân Hoàng sắp mở ra. Tiển Nguyệt thân là môn chủ Thiên Âm Môn, thậm chí còn biết sớm hơn cả Dương Thạc. Hiện tại nhìn thấy hào quang cửu sắc bay lên từ phụ cận Huyền Vũ Sơn, hầu như không cần nghĩ, Dương Thạc và đám người Tiển Nguyệt đều lập tức biết rõ kia tuyệt đối là do huyệt mộ Nhân Hoàng xuất hiện.

Cho dù không phải huyệt mộ Nhân Hoàng đã mở ra, ít nhất đây cũng là dấu hiệu huyệt mộ Nhân Hoàng sắp mở ra!

- Huyệt mộ Nhân Hoàng rốt cục sắp mở ra rồi sao...

Hai hàng lông mày Dương Thạc hơi rủ xuống.

Trong miệng thở ra một hơi thật dài, tâm cảnh Dương Thạc vô cùng bình thản.

Đối với bất luận cao thủ võ đạo nào, Huyền Vũ Sơn xuất hiện dị tượng, huyệt mộ Nhân Hoàng mở ra đều tuyệt đối là đại sự. Huyệt mộ Nhân Hoàng này vừa mới mở ra lập tức xuất hiện hào quang cửu sắc, không gian Thập Phương Ca Sa của Dương Thạc cách xa hơn mười vạn dặm đều có thể bị ảnh hưởng. Chỉ cần một điểm này cũng đủ để nói rõ tầm ảnh hưởng do huyệt mộ Nhân Hoàng mở ra mang đến.

Nhưng cho dù như thế, hiện tại Dương Thạc đã không còn xúc động mãnh liệt như trước, muốn lập tức đến Huyền Vũ Sơn tìm tòi rốt cục thế nào.

Bởi vì Dương Thạc biết rõ hiện tại vẫn chưa tới thời cơ!

Tùy tiện tiến về Huyền Vũ Sơn trước, không có chỗ tốt gì với hắn, với Thiên Âm Môn hết.

Một khi đến Huyền Vũ Sơn, rất có thể tiếp theo Dương Thạc sẽ phải đối mặt với Dương Thiên, thậm chí là đối địch với cao thủ siêu cấp của Chân Vũ Môn. Cướp đoạt bảo vật với những cao thủ siêu cấp này, Dương Thạc còn chưa nắm chắc như vậy.

- Người phải tự biết mình!

Dương Thạc thì thào nói ra.

Nếu thực lực bản thân còn chưa đạt tới cấp độ chiến lực bậc nhất đương thời, vậy thì không nên tiến về Huyền Vũ Sơn rồi!

Nếu là của mình thì chính là của mình!

Không được rốt ruột!

Bình thường mà nói, những cao thủ võ đạo hầu như đều hiểu được đạo lý này. Nhất là võ giả đạt tới cấp độ Võ Tôn trở lên, không ai là kẻ ngu, đều có thể hiểu rõ đạo lý này. Nhưng bị bảo vật, truyền thừa trong huyệt mộ Nhân Hoàng hấp dẫn, người có thể vô cùng trầm ổn, không hành động gì tuyệt đối là số ít!

Giờ phúc này, ngay cả mấy cao thủ Thiên Âm Môn như Tiển Nguyệt hay Minh Kiều thì cũng đều rục rịch, huống chi là những cao thủ võ đạo khác.

- Sau tối nay, chỉ sợ Huyền Vũ Sơn Đại Chu lập tức xuất hiện từng trận gió tanh mưa máu rồi...

Dương Thạc chậm rãi nhắm hai mắt lại, thầm nghĩ.

- Dương Thạc!

Bên kia, Tiển Nguyệt không khỏi nhìn Dương Thạc một cái, trong mắt mang theo vẻ nóng ruột.

- Tiển Nguyệt môn chủ, hiện tại còn chưa phải thời cơ tốt nhất để tiến vào Huyền Vũ Sơn. Tốt nhất chúng ta vẫn nên tiếp tục chờ đợi ở Đông Hải này đi. Yên tâm đi, chúng ta đã có Thập Phương Ca Sa, chờ sau khi thời cơ đến đều có thể tiến vào Huyền Vũ Sơn, tiến vào huyệt mộ Nhân Hoàng sẽ không muộn hơn bất cứ kẻ nào đâu. Hiện tại tĩnh tâm lại, từ từ chờ đợi là được!

Dương Thạc chậm rãi nói ra.

- Như vậy sao?

Nghe được những lời này của Dương Thạc, Tiển Nguyệt thở ra một hơi thật dài, ánh mắt thoáng lóe lên một cái.

Rốt cục cũng cưỡng ép áp chế nội tâm xao động xuống.

- Là ta quá vội vàng xao động rồi. Không thể không nói ở phương diện tâm cảnh hay tu vi, Dương Thạc ngươi khiến ngay cả mấy người chúng ta đều thấy mặc cảm!

Tiển Nguyệt thấp giọng nói ra.

Dương Thạc mỉm cười, cũng không nhiều lời.

Đương thời, tâm cảnh tu vi của Dương Thạc quả thật có ít người có thể so sánh được.

Chủ yếu là khi Dương Thạc mới tu luyện võ đạo, trong mấy năm đều không đột phá tới Luyện Thể trung giai. Tình huống này đã tôi luyện tâm cảnh Dương Thạc vô cùng kiên định. Nhất là lấy hay bỏ, Dương Thạc càng trầm ổn đến mức người bình thường khó có thể bì được.

Không phải là của mình, tuyệt đối sẽ không cưỡng cầu, cũng sẽ không có chút cảm giác hâm mộ ghen ghét nào.

Hiện tại, tư chất ngộ tính của Dương Thạc vẫn không cao.

Tư chất ngộ tính của Dương Địch cao hơn Dương Thạc gấp trăm gấp ngàn lần, Dương Thạc cũng không cảm thấy hâm mộ ghen ghét.

Ngoài ra, Huyết Phi và Ngưng Huyết có truyền thừa thượng cổ, Dương Thạc cũng không hâm mộ chút nào.

So với ngộ tính của Dương Địch, so với truyền thừa thượng cổ của Huyết Phi và Ngưng Thúy, cho dù bảo vật, công pháp vũ kỹ trong huyệt mộ Nhân Hoàng có lợi hại hơn, giá trị có cao hơn nữa thì thực tế, Dương Thạc cũng không coi vào đầu.

Trong tình huống này, tuy vô cùng chú ý đến công pháp vũ kỹ, bảo vật trong huyệt mộ Nhân Hoàng nhưng Dương Thạc vẫn có thể ổn định tâm tình, không tùy tiện tiến về phía trước vào lúc này.

- Đợi thôi!

Sau khi nói xong một câu, Dương Thạc nhắm hai mắt, lại bắt đầu diễn luyện vũ kỹ Tứ Thú Kích.

Mà một lúc lâu sau, Tiển Nguyệt Minh Kiều, Huyết Phi Ngưng Thúy Dương Địch sau khi tâm tình chầm chậm ổn định lại, cũng bắt đầu nhắm mắt xếp bằng tu luyện.

Ngoại giới có hấp dẫn, các nàng lại nhất định phải ổn định tâm tình, tu luyện ở đây. Chưa nói đến hiện tại tâm trạng của các nàng có thật sự trầm xuống hay không, ít nhất đây cũng đều là tôi luyện với các nàng. Trải qua lần tôi luyện này, tương lai khi đối mặt với hấp dẫn, các nàng cũng không dễ dàng thất thủ tâm thần.

Lúc đám người Dương Thạc và Thiên Âm Môn ở đây yên lặng theo dõi kỳ biến.

Toàn bộ Đại Chu, địa vực Đại Thần, thậm chí là Đông Hải, thậm chí là Nam Hải, Bắc Vực, Nam Man Thập Vạn Đại Sơn.... giờ khắc này, khắp nơi đều trở nên vô cùng náo loạn.

Trong loạn lưu Hàn Băng.

Ầm ầm!

Một nam tử cao lớn làn da tuyết trắng, thân trên trần trụi, cưỡi một đầu Băng Long vô cùng to lớn, chậm rãi đi ra từ trong loạn lưu Hàn Băng của Bắc Vực Băng Nguyên này.

Nam tử này cũng không mang huyết thống Đại Chu, thân hình cao lớn, làn da tuyết trắng, tóc màu hồng da cam, đôi mắt thì là màu nâu nhạt. Người này đúng là thủ lĩnh bắc vực Man tộc, Bỉ Lạc Duy Kỳ, cao thủ tuyệt thế đã đánh một trận với Dương Thiên, bị Dương Thiên đuổi vào loạn lưu Hàn Băng. Mà trong trận đánh ở Yến Sơn khi Thần Long xuất thế, Dương Thiên lại càng ngang nhiên ra tay, hầu như đánh chết Bỉ Lạc Duy Kỳ, cũng chém chết tọa kỵ Băng Long cấp độ Võ Thánh của hắn!

Giờ phút này, so với lúc ở Yến Sơn, thực lực Bỉ Lạc Duy Kỳ này dường như lại càng tiến thêm một bước.

Mặc dù chưa tiến vào cấp độ Võ Thánh Lôi âm tầng năm, nhưng riêng sức chiến đấu, ít nhất hiện tại Bỉ Lạc Duy Kỳ cũng có thể liều mạng với Dương Thiên.

Ngoài ra, biến hóa lớn nhất chính là tọa kỵ dưới chân hắn.

Băng Long!

Lúc trước tọa kỵ của hắn, Băng Long Võ Thánh đã sớm bị Dương Thiên chém giết.

Không thể tưởng tượng trong khoảng thời gian ngắn ngủi hơn hai năm, Bỉ Lạc Duy Kỳ này lại có được một tọa kỵ Băng Long nữa.

Hơn nữa so với con trước kia, con Băng Long này dường như càng có thực lực cường đại hơn, chỉ đơn thuần khí huyết đã gần như tiến vào cấp độ Võ Thánh đỉnh phong. Mạnh mẽ như Dương Thiên, nếu muốn thoáng một cái chém giết thì cũng vô cùng khó khăn.

Rống rống...

Rống rống...

Bỉ Lạc Duy Kỳ thoáng xuất hiện từ loạn lưu Hàn Băng, Băng Long dưới thân lập tức ngửa mặt lên trời gào rú.

- Tiểu Băng, yên tĩnh một chút!

Bỉ Lạc Duy Kỳ vỗ vỗ lên đầu Băng Long.

- Dương Thiên, ngươi chém giết tọa kỵ Băng Long của ta, thù hận giữa ta với ngươi không đội trời chung! Hừ, không thể tưởng tượng được ta xâm nhập vào trong loạn lưu Hàn Băng lại có thể tìm được một con Băng Long đóng băng vạn năm. Con Băng Long này chính là thủy tổ Băng Long, suýt chút nữa đã vượt qua cấp độ Võ Thánh, đạt tới cấp độ như Thần Long thượng cổ... Hiện tại, Bỉ Lạc Duy Kỳ ta muốn nhìn xem Dương Thiên ngươi có thể chém giết tọa kỵ Băng Long của ta giống như lúc trước được không!

Bỉ Lạc Duy Kỳ thì thào nói.

Bỉ Lạc Duy Kỳ bị Dương Thiên đánh bại dễ dàng, suýt chút nữa đã giết chết. Từ đó, Bỉ Lạc Duy Kỳ lập tức xám xịt trở về Bắc Vực Băng Nguyên.

Hắn cũng là người có kỳ ngộ lớn. Không thể tưởng tượng được trong loạn lưu hàn băng Bắc Vực Băng Nguyên này, hắn lại có thể tìm được một thân thể Băng Long thượng cổ bị đóng băng.

Dựa vào bí pháp, Bỉ Lạc Duy Kỳ gỡ bỏ niêm phong trên đầu Băng Long này.

Có thể do bị đóng băng quá lâu, thần hồn của Băng Long này đã sớm vẫn lạc. Hiện tại trong đầu nó là một thần hồn hoàn toàn mới, trực tiếp coi Bỉ Lạc Duy Kỳ trở thành cha mẹ, dễ dàng bị Bỉ Lạc Duy Kỳ thu phục, trở thành tọa kỵ của hắn.

Lúc này đây, Bỉ Lạc Duy Kỳ mang theo đầu tọa kỵ Băng Long này ra ngoài, chính là tìm Dương Thiên, tiếp tục trận chiến lúc trước.

Uỳnh!

Bỉ Lạc Duy Kỳ vừa mới đi ra khỏi loạn lưu hàn băng, lại tiếp tục đi về phía nam.

Chợt thấy ở phía nam, một luồng cửu sắc hào quang mạnh mẽ bắn lên phía chân trời.

Rống rống!

Đầu Băng Long dưới thân Bỉ Lạc Duy Kỳ nhìn thấy hào quang cửu sắc này, sợ tới mức thân thể run lên, theo bản năng liền lùi lại bảy tám bước, rống rống kêu loạn.

- Hả?

Bỉ Lạc Duy Kỳ bỗng nhiên nhíu hai mắt lại.

- Đây là... Huyền Vũ Sơn Đại Chu? Huyền Vũ Sơn chính là nơi ở của thánh địa võ đạo Chân Vũ Môn. Chẳng lẽ Chân Vũ Môn đã có biến cố gì? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Cho dù Chân Vũ Môn cao thủ nhiều như mây, nhưng môn chủ Chân Vũ Môn là Trác Tử Dương cũng chưa đạt tới trình độ như Dương Thiên. Ngay cả Dương Thiên thì cũng không thể tản mát ra hào quang cửu sắc này...

- Chẳng lẽ là...

Trong lòng Bỉ Lạc Duy Kỳ nghĩ đến, hai mắt chợt sáng ngời.

- Huyệt... mộ... Nhân... Hoàng?

Trong miệng hắn nhanh chóng phát ra bốn chữ này.

Trong Huyền Vũ Sơn có huyệt mộ Nhân Hoàng, Bỉ Lạc Duy Kỳ đương nhiên biết rõ điều này.

Sau một khắc, hai mắt Bỉ Lạc Duy Kỳ hơi nheo lại...

- Đi!

Điều khiển Băng Long dưới thân, Bỉ Lạc Duy Kỳ lập tức tiến về phía nam.

Cùng lúc đó, trong Hỏa La Quốc, Hỏa La Vương Đái Lặc cũng đã cảm nhận được hào quang cửu sắc này từ lâu.

Hoàng cung Hỏa La.

Uỳnh!

Ngồi ngay ngắn trên Thánh Hỏa Vương Tọa, Đái Lặc mạnh mẽ đứng dậy.

- Huyền Vũ Sơn, huyệt mộ Nhân Hoàng rốt cục mở ra rồi sao?

- Lâm nhi, hiện tại giao cho ngươi phụ trách chính vụ Hỏa La Quốc. Phụ thân lập tức đi Huyền Vũ Sơn kiếm lợi đây. Lần này lục đạo luân hồi hỏa diễm kính cảnh của Thánh Hỏa Đạo đã mở ra. Ngươi có thể đi vào trong đó. Đạt được Thánh Hỏa Tâm. Tương lai, vương vị của ta, truyền thừa Thánh Hỏa Đạo sẽ là của ngươi. Lần này phụ thân đi Huyền Vũ Sơn, hi vọng có thể đạt được bảo vật bí tịch, trở về truyền cho ngươi, để ngươi dọn sạch chướng ngại, để sau này ngươi có thể dễ dàng khống chế Thánh Hỏa Đạo, khống chế Hỏa La Quốc...

Hỏa La Vương Đái Lặc nói xong, một tay phất lên, Thánh Hỏa Vương Tọa dưới chân lập tức bay lên trời.

- Vâng, phụ thân!

Vị trí dưới tay, một thiếu nữ trẻ tuổi cúi người đáp.

Thiếu nữ này không phải ai khác, chính là công chúa Hỏa La, Đại Lâm Nhi. Giờ phút này, Đại Lâm Nhi sớm đã không phải công chúa dị vực kinh thành Đại Chu kia. Thực lực của nàng rõ ràng cũng đã tiến vào cấp độ Võ Thánh.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-776)