← Ch.443 | Ch.445 → |
Mắt thấy Dương Thạc thoáng cái bộc phát, phát động công kích hắn, sắc mặt Bỉ Lạc Duy Kỳ không biến hóa chút nào!
Một tia vui vẻ vẫn ở trên mặt như trước.
Uỳnh!
Lực lượng lĩnh vực thoáng cái bắn ra, chống loại thần hoang nguyên lực do Dương Thạc phát động.
Đồng thời tốc độ trường thương trong tay nhanh hơn vài phần, trong chốc lát đã đến trước mặt Dương Thạc.
Keng!
Một tiếng giòn vang đột nhiên vang lên.
- Hả? Không tốt!
Sau một khắc, sắc mặt Bỉ Lạc Duy Kỳ bỗng nhiên biến hóa.
Thanh trường thương trong tay hắn vừa mới đâm đến trước mặt Dương Thạc, lập tức hung hăng đụng vào Thần Long Liệt Khôn Đao trong tay Dương Thạc. Sau một tiếng giòn vang, Bỉ Lạc Duy Kỳ nhìn thấy thanh Long Thương Tứ Cấp Thần Binh trong tay hắn bị Thần Long Liệt Khôn Đao chém vào, không chút cản trở, rõ ràng bị gọt ra!
Ông...!
Thanh Long Thương này bị gọt, mũi thương loạn chiến một hồi, lập tức bay ra ngoài.
Cùng lúc đó, Thần Long Liệt Khôn Đao trong tay Dương Thạc nhanh chóng xoay chuyển một cái, nhanh như chớp đâm vào trước ngực Bỉ Lạc Duy Kỳ.
- Tiểu tử được lắm! Khó trách bị ta công giết còn có thể mặt không đổi sắc, thì ra là có được thần binh lợi khí! Đáng tiếc, thực lực của ngươi quá kém, cho dù có được thanh tuyệt thế thần binh này thì cũng không làm gì được ta...
- Thanh trường đao trong tay ngươi tuyệt đối là Ngũ Cấp Thần Binh. Ngươi có thần binh này, tất nhiên là đệ tử Dương gia mà Dương Thiên coi trọng nhất. Ngươi càng được Dương Thiên coi trọng, chém giết ngươi lại càng có ý nghĩa, càng có thể chọc giận Dương Thiên... Ha ha ha, chém giết ngươi, chọc giận Dương Thiên, đạt được thanh tuyệt thế trường đao này, thật sự là nhất cử lưỡng tiện!
Trong mắt Bỉ Lạc Duy Kỳ hiện ra vẻ tham lam, cười ha hả, đại thủ duỗi ra, hung hăng chộp tới sống đao Thần Long Liệt Khôn Đao trong tay Dương Thạc.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Cùng lúc đó, từng luồng chân khí bắn ra xung quanh Bỉ Lạc Duy Kỳ.
Xung quanh thân thể hình thành lĩnh vực cường đại!
Thân thể Dương Thạc ở trong lĩnh vực của Bỉ Lạc Duy Kỳ, lập tức cảm giác xung quanh đều là hàn băng.
Thậm chí không khí đều trực tiếp bị đông cứng.
Trong lĩnh vực này, Dương Thạc hành động vô cùng khó khăn!
Tạch!
Tay Bỉ Lạc Duy Kỳ vô cùng chuẩn xác, trong chốc lát đã chạm vào sống đao Thần Long Liệt Khôn Đao trong tay Dương Thạc, nắm chặt trường đao này.
- Tiểu tử, ngoan ngoãn buông tay ra đi!
Nhe răng cười một tiếng, Bỉ Lạc Duy Kỳ lập tức mạnh mẽ dùng sức, muốn cưỡng ép lấy thanh Thần Long Liệt Khôn Đao trong tay Dương Thạc đi.
- Bắc Địa Man Vương, chỉ chút thủ đoạn này thôi sao?
Nhưng đúng lúc này, chỉ thấy sắc mặt Dương Thạc vẫn vô cùng trầm ổn, chậm rãi nói ra một câu như vậy.
Chíu!!
Sau một khắc, sau lưng Dương Thạc, một đao thân ảnh màu đen nhanh chóng lao tới Bỉ Lạc Duy Kỳ.
Áo giáp màu đen, hai cánh, đúng là Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc!
- Lĩnh vực Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm? Chỉ bằng lĩnh vực bậc này, ngươi cũng muốn trói buộc ta, cướp lấy binh khí trong tay ta? Suy nghĩ hão huyền!
Cửu Dương Chân Thân nhanh chóng tiến đến. Trong thân thể, từng luồng thần hoang nguyên lực bỗng nhiên bắn ra. Trong tiếng vang rầm rầm, phạm vi ba bốn trượng xung quanh Cửu Dương Chân Thân, khu vực này lập tức nhanh chóng biến hóa, không khí vang lên răng rắc, hầu như đã ngưng tụ thành thực chất, trở thành từng viên tinh thể kim loại màu bạc!
Ngân Diệu không gian!
Ngân Diệu Không Gian thoáng cái đến trước mặt Bỉ Lạc Duy Kỳ, hung hăng tách hắn ra khỏi lĩnh vực của hắn!
- Không tốt!
Trong chốc lát, Bỉ Lạc Duy Kỳ chỉ cảm thấy lực khống chế hư không xung quanh giảm mạnh, căn bản không có chút ưu thế nào...
Uỳnh!
Chíu!! Chíu!!
Phốc! Phốc!
Mà đúng lúc này, Cửu Dương Chân Thân thoáng cái trùng kích tới đây, phát ra tiếng nổ mạnh ầm ầm.
Bỉ Lạc Duy Kỳ vô thức lui về phía sau tránh né.
Ngay sau đó, trong Cửu Dương Chân Thân, ba đạo kiếm quang lại phóng tới Bỉ Lạc Duy Kỳ. Bỉ Lạc Duy Kỳ nhướng mày, vừa mới tránh thoát, lại thấy cảm giác vô cùng nguy hiểm hầu như có thể uy hiếp đến tính mạng hắn, thoáng cái khóa chặt hắn lại.
Phốc! Phốc!
Không biết từ lúc nào, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc đã sớm đến trước mặt Bỉ Lạc Duy Kỳ. Hai cánh tay đeo Man Thần Thủ hung hăng đâm vào ngực bụng Bỉ Lạc Duy Kỳ, xuyên qua sau lưng hắn...
Thân thể Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc di chuyển nhanh đến cực hạn.
Đao Thần Long Liệt Khôn được vung lên trảm xuống liên tục. Cửu Dương Chân Thân điều khiển kiếm Cửu Cửu Đạo Hoàng chém giết xuống. Dường như trong nháy mắt, Dương Thạc phát huy ra công kích cường đại nhất của mình, không có chút khe hở nào. Liên tục bộc phát ra công kích, thoáng cái đã có hiệu quả!
Phốc! Phốc!
Trong chớp mắt, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đã xuất hiện ở trước người Bắc Địa Man Vương, Bỉ Lạc Duy Kỳ.
Tiếng hai lưỡi dao sắc bén đâm vào da thịt bỗng vang lên. Sau một khắc, Bỉ Lạc Duy Kỳ chỉ cảm thấy ngực mình đau đớn. Hai bàn tay Man Thần của Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc đã đâm vào ngực hắn.
- Làm sao có thể...
Sau một khắc, sắc mặt của Bỉ Lạc Duy Kỳ đại biến.
Hắn tuyệt đối không ngờ rằng chỉ trong chốc lát, người trẻ tuổi trước mặt này lại có thể bạo phát ra lực lượng mạnh mẽ đến vậy. Người trẻ tuổi kia không chỉ có được món thần binh lợi khí là đao Thần Long Liệt Khôn mà thậm chí còn có cả bàn tay Man Thần. So với đao Thần Long Liệt Khôn, hai bàn tay Man Thần còn lợi hại hơn rất nhiều...
Quan trọng nhất là Bỉ Lạc Duy Kỳ không ngờ rằng đối mặt với Dương Thạc, thực lực của hắn... Ở trên bất kỳ một mặt nào cũng đều không thể chiếm được ưu thế tuyệt đối!
Xét về lực lượng khí huyết thì Bỉ Lạc Duy Kỳ cũng chỉ ở cấp độ Võ Thánh mà thôi.
Xét về binh khí áo giáp thì tuy Long thương kia lợi hại nhưng so với đao Thần Long Liệt Khôn và bàn tay Man Thần thì căn bản là không đáng nhắc tới.
Ưu thế duy nhất của Bỉ Lạc Duy Kỳ chỉ có cảnh giới võ đạo.
Nhưng dưới lĩnh vực bí pháp của Dương Thạc và ảnh hưởng của không gian Ngân Diệu kia, lực lượng lĩnh vực cấp độ tứ trọng lôi âm Võ Thánh kia vậy mà không thể chống đỡ nổi...
Không thể không nói, Bỉ Lạc Duy Kỳ đã đánh giá sai thực lực Dương Thạc!
Đánh giá sai thực lực Dương Thạc là việc mà ngay cả cường giả tầng chiến lực thứ hai, Bỉ Lạc Duy Kỳ cũng là khó có thể thừa nhận.
- Tiểu tử, ngươi tên là gì? Kẻ làm ta bị thương nhất định sẽ phải trả giá thật nhiều!
Bị Dương Thạc đâm trúng thân thể, sắc mặt của Bỉ Lạc Duy Kỳ thay đổi kịch liệt. Thân hình nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời lên tiếng uy hiếp.
- Hỏi tên của ta sao?
- Ta là Dương Thạc, chính là con của vợ kế Đại Chu Trấn Quốc Công, là đệ tử của Thiên Âm Môn. Ta đối đầu cùng với Trấn Quốc Công Dương Thiên, lúc này dẫn đầu Thiên Âm Môn, là địch của Dương Thiên... Bỉ Lạc Duy Kỳ, ngươi có thù oán cùng với Dương Thiên, vốn là chúng ta có thể hợp tác. Chỉ tiếc rằng ngươi vừa ra tay đã muốn giết chết ta. Hiện tại bị ta kích thương, cũng đừng trách người khác!
- Nam Man Vương đã chết ở trên tay ta!
- Dương Thạc ta cũng sẽ không để ý đến việc Bắc Địa Man Vương ngươi cũng sẽ chết ở trên tay ta!
Những lời nói này liên tiếp phát ra từ trong miệng Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc.
CHÍU... U... U!!
Cùng lúc đó, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc mãnh liệt đuổi theo Bỉ Lạc Duy Kỳ!
Đương thời là cường giả tầng chiến lực thứ hai thì đã sao?
Chẳng phải hai vị cường giả tầng chiến lực thứ hai là Nam Man Vương, Phật Sống Mật Tông cũng đã chết ở trên tay Dương Thạc đấy sao?
Dương Thạc đã chém giết liên tục hai vị cường giả tầng chiến lực thứ hai. Cho nên lúc này đối mặt với một người bị trọng thương như Bỉ Lạc Duy Kỳ, Dương Thạc không hề cảm thấy sợ hãi. Giờ phút này, trong đầu Dương Thạc chỉ có một ý niệm. Đó chính là ngươi đã muốn giết ta thì ta sẽ chém giết ngươi!
- Dựa vào thực lực của ngươi mà cũng muốn chém giết...
Nghe được những lời này của Dương Thạc, Bỉ Lạc Duy Kỳ nhe răng cười một tiếng.
Nhưng hắn còn chưa nói hết lời thì đã im bặt!
Ô... ô... ô... n... g!
Một luồng sóng âm nhanh chóng đến trước mặt hắn.
Dương Địch, công kích của Đại Thần Âm!
Tâm thần Bỉ Lạc Duy Kỳ bị Đại Thần Âm của Dương Địch công kích, lập tức xuất hiện một tia chấn động, trong đôi mắt hiện ra vẻ mê mang.
Ầm!
Trong nháy mắt, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc lại đến trước mặt Bỉ Lạc Duy Kỳ. Cửu Dương Chân Thân chính là một bính khí hình người cấp độ ngũ cấp thần binh. Một tiếng ầm vang, Cửu Dương Chân Thân hung hăng đập vào người Bỉ Lạc Duy Kỳ. PHỐC một tiếng, Cửu Dương Chân Thân đưa ra bàn tay Man Thần, lại đâm vào thân thể Bỉ Lạc Duy Kỳ...
Bị đâm trúng hai lần liên tiếp, thân thể của Bỉ Lạc Duy Kỳ đã bị tàn phá nặng nề, rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm đến vạn phần.
- Không tốt!
Trong tích tắc sau, Bỉ Lạc Duy Kỳ phục hồi lại tinh thần thần.
Tiếc rằng, giờ phút này phục hồi lại tinh thần cũng đã chậm. Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc vọt tới mãnh liệt, hung hăng nện lên phía trên thân thể đã giập nát của Bỉ Lạc Duy Kỳ. Đừng nói là thân hình đã bị tàn phá, ngay cả Bỉ Lạc Duy Kỳ ở trạng thái nguyên vẹn thì sau khi bị Cửu Dương Chân Thân đập lên, gân cốt toàn thân cũng sẽ bị bẻ gãy, bản thân bị trọng thương. Trong tích tắc thân hình đã bị tàn phá này va chạm với Cửu Dương Chân Thân, sau một tiếng ầm vang, ngay lập tức bị chia năm xẻ bảy. Đầu gục xuống trước ngực, cánh tay trợ thủ đắc lực và phần hông, eo bị tách ra hoàn toàn, bay ra phía xa... Trong tiếng vang rầm rầm, đập vào một số núi đá cực lớn và thân cây cao lớn.
Máu tanh bay đầy trời...
- Ngươi dám giết ta... Ngươi dám giết ta...
Thân thể của Bỉ Lạc Duy Kỳ bị cú va chạm này làm cho phân tán khắp nơi, đầu chỉ hợp với một phần trước ngực. Mặc dù thân thể bị tàn phá đến mức này nhưng Bỉ Lạc Duy Kỳ là tứ trọng lôi âm Võ Thánh, sinh cơ vẫn chưa hoàn toàn đứt hẳn. Sắc mặt hắn dữ tợn đến mức tận cùng, nói ra những lời đứt quãng.
CHÍU... U... U!! CHÍU... U... U!! CHÍU... U... U!!
Chỉ tiếc rằng dưới trạng thái này, Bỉ Lạc Duy Kỳ không thể làm gì được nữa.
Thân hình đã mất đi tứ chi, căn bản là không thể hành động, chém giết.
Ba thanh kiếm Cửu Cửu Đạo Hoàng bắn về phía đầu Bỉ Lạc Duy Kỳ nhanh như tia chớp. Sau ba tiếng vang nhẹ đã đâm vào đại não của Bỉ Lạc Duy Kỳ.
Ngay sau đó sau một khắc, trong đôi mắt Bỉ Lạc Duy Kỳ hiện lên một vẻ ngây ngốc, vầng sáng trong mắt nhanh chóng biến mất. Đây là do đại não đã bị xoắn nát, thần hồn bị tiêu diệt, không còn nửa phần sinh cơ...
Trong nháy mắt, Dương Thạc đã chém giết xong Bỉ Lạc Duy Kỳ.
Nhanh đến cực hạn.
Mà Bỉ Lạc Duy Kỳ vừa bị đánh chết, thì Băng Long thượng cổ đi theo Bỉ Lạc Duy Kỳ cũng lập tức đến dưới chân Dương Thạc.
Thân hình của Băng Long cực lớn, cao tới ba, bốn trượng.
Cổ của Băng Long vươn ra cũng dài tới hơn hai trượng. Giờ phút này, sau khi tới gần Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc, Băng Long nhanh như tia chớp, hung hăng lao tới cắn xé!
- Kẻ kia. Ngươi đã giết bằng hữu của ta, chọc giận ta!
- Bổn Long Vương nhất định phải giết chết ngươi!
Băng Long vừa cắn xé, vừa tỏa ra luồng khí tức toàn thân mạnh mẽ, nhanh chóng khóa chặt Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc.
Ầm ầm!
Một ngụm đã ngậm Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc vào miệng.
Răng rắc!
Một tiếng giòn vang vang lên, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc lập tức bị cắn nát.
Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc vốn có cấp độ phòng ngự ngũ cấp thần binh, vô cùng cứng rắn. Nhưng sau cú va chạm cùng với cường giả siêu cấp Bỉ Lạc Duy Kỳ, mặc dù khiến cho thân hình Bỉ Lạc Duy Kỳ chia năm xẻ bẩy nhưng bản thân cũng đã bị chấn động, trên người xuất hiện rất nhiều khe hở. Năng lực phòng ngự đã giảm mạnh. Bởi vậy cho nên Băng Long này vừa cắn xé một chút, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc không thể né tránh được, lập tức nứt vỡ.
- Ngươi là bằng hữu của Bỉ Lạc Duy Kỳ sao? Muốn giết ta, báo thù cho Bỉ Lạc Duy Kỳ sao? Lực lượng khí huyết của ngươi cũng mạnh mẽ, gần như là Võ Thánh đỉnh phong, dường như đã có thể xưng hùng ở trên thế gian này rồi. Chỉ tiếc rằng... Lực lượng của ngươi vẫn không phải là mạnh nhất. Ta khinh thường một tiểu súc sinh như ngươi, sẽ không ra tay đấy!
Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc vừa nứt vỡ, CHÍU... U... U một cái, đã ngưng tụ lại ở cách đó hơn mười trượng, hai tay thu lại bàn tay Man Thần. Dương Thạc ôm ngực đứng ở chỗ đó, lạnh lùng nhìn Băng Long bắc vực phía dưới.
- Băng Long Vương bé nhỏ, cũng dám nói muốn giết chết thiếu gia Dương Thạc sao? Nói khoác mà không biết ngượng!
Dương Thạc vừa dứt lời thì đột nhiên, một tiếng rống mạnh mẽ lập tức vang lên.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Man Văn Thiên Tượng chợt ra tay!
Lúc Bỉ Lạc Duy Kỳ ra tay chém giết Dương Thạc, Dương Địch đã muốn điều khiển Man Văn Thiên Tượng này đến công kích Bỉ Lạc Duy Kỳ, bảo vệ Dương Thạc.
Nhưng lúc trước, Man Văn Thiên Tượng đã nằm rạp xuống mặt đất, giờ phút này đứng lên phát động công kích, tốc độ cũng không thể so với Băng Long Vương kia. Dương Thạc và Dương Địch phối hợp chém giết Bỉ Lạc Duy Kỳ. Băng Long Vương này còn sót lại cũng đã thành đối thủ của Man Văn Thiên Tượng.
Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!
Bốn chân giẫm đạp trên mặt đất, trong nháy mắt, tốc độ của Man Văn Thiên Tượng tăng nhanh lên.
Lực lượng khí huyết hùng tráng như núi, cuồn cuộn nghiền ép tới!
Ầm!
Một tiếng nổ vang, thân hình Man Văn Thiên Tượng hung hăng va chạm với thân hình Băng Long Vương bắc vực.
- Ngươi là... Man Văn Thiên Tượng sao?
Sắc mặt của Băng Long Vương lập tức thay đổi kịch liệt.
Rầm rầm rầm!
Mặc dù khí huyết của nó vô cùng mạnh mẽ, đạt đến cấp độ Võ Thánh đỉnh phong. Nhưng dưới va chạm này, nó cũng không thể ngăn cản, liên tục lui về phía sau vài chục bước. Bốn chân ma sát với mặt đất, tạo thành tiếng vang ken két. Núi đá nứt vỡ, bị thân hình Băng Long Vương bắc vực kéo lê, tạo thành mấy khe rãnh rất sâu. Bốn chân của Băng Long Vương bắc vực giẫm nát những khe rãnh này, cái bụng hầu như đã dính sát xuống mặt đất, nghiền vô số núi đá thành bột mịn.
Rống rống!
Thoáng một phát đã đánh lui Băng Long Vương bắc vực, Man Văn Thiên Tượng gào rú một tiếng. Nó nâng mạnh hai chân trước lên, hung hăng giẫm đạp về phía Băng Long Vương.
Băng Long Vương bắc vực nằm ở trên mặt đất, chỉ cao tầm ba, bốn trượng mà thôi.
← Ch. 443 | Ch. 445 → |