Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vô Tận Thần Công - Chương 460

Vô Tận Thần Công
Trọn bộ 776 chương
Chương 460: Năng lực của Dương Thạc bài trừ mọi ảo giác
0.00
(0 votes)


Chương (1-776)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Dương Thạc vốn phải mất nửa canh giờ mới từ tầng thứ năm tiến vào tầng thứ bảy, hiện tại bị lực lượng mạnh mẽ thúc đẩy chỉ cần một khắc hắn đã về tới tầng thứ năm.

Phía dưới vang giọng của Chân Huyền:

- Đi mau đi mau!

- Ta đã hết sức giúp ngươi ngăn chặn cấm chế của Chân Võ Môn, ngươi... Cứ đi đi!

- Cấm chế của Chân Võ Môn đã bị Chân Huyền chặn lại?

Lòng Dương Thạc máy động, thử khống chế thập phương cà sa trên người.

Dương Thạc khống chế thập phương cà sa liền cảm giác quả nhiên cấm chế của Chân Võ Môn đã biến mất. Dương Thạc ở trong tầng năm lòng đất Chân Võ Môn sử dụng thập phương cà sa vậy mà có thể tỏa định vị trí gần Chân Võ Môn cách xa mấy trăm dặm. Nên biết lúc còn cấm chế của Chân Võ Môn, Dương Thạc ở bên ngoài không thể tỏa định Chân Võ Môn.

- Đi!

Dương Thạc lập tức xẹt xẹt một tiếng rạch hư không, biến mất.

- Ủa? Dương Thạc không sao? Hắn... Đi rồi?

Từ lúc Dương Thạc xuất hiện ở tầng năm Chân Võ Môn thì hai người Càn Minh Chân, Càn Minh Võ canh giữ tại đây đều kinh ngạc nhìn hắn. Hai người Càn Minh Chân, Càn Minh Võ không ngờ sau khi Dương Thạc xuất hiện lập tức cắt hư không rời đi.

Giờ phút này, hai người Càn Minh Chân, Càn Minh Võ liếc nhau.

Hai người Càn Minh Chân, Càn Minh Võ đoán tới đoán lui Dương Thạc gặp kỳ ngộ gì trong tầng thứ bảy lòng đất Chân Võ Môn.

Cách mấy trăm dặm.

Gần cửa vào Chân Võ Môn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khí kình giao nhau, dường như có vài cao thủ đánh nhau.

- Một con cọp đen to lớn đánh với bảy, tám nam nhân mặc đò đen, lớn tiếng lạnh lùng cười:

- Tôn Bách Lý, đám gà mờ Theiets Quyền Môn các ngươi muốn ngăn cản bổn tọa sao? Đúng là mơ mộng viễn vông! Các ngươi không có thực lực tiến vào Nhân Hoàng huyệt lại muốn ngăn cản bổn tọa, chuyện hại người như vậy chỉ có thứ như các ngươi mới làm được!

Con cọp đen này hình thể dài ba trượng, người trừ màu đen ra còn có vằn vàng. Từ người nó toát ra hơi thở như sắt théo. Dù cọp đen này cùng lắp là tu vi trung giai Võ Thánh nhưng năng lực phòng ngự của nó không tầm thường.

Trong bảy, tám người vây công nó người dẫn đầu có tu vi Võ Thánh, số còn lại là thực lực từ trung giai đại tông sư trở lên. Trên tay mỗi người đeo kim thiết quyền sáo. Bảy, người đồng loạt vây sát, con cọp đen không dám lơ là.

Người dẫn đầu bảy, tám cao thủ hét to:

- Kim Hổ Yêu Thánh, năm đó ngươi đơn độc xông kinh thành đánh lén chết tổ sư của phái ta, hại Thiết Quyền Môn ta không có cao thủ, không thể sống yên kinh thành. Thiết Quyền Môn ta giấu tài hơn mười năm chính là vì tìm ngươi trả thù! Hôm nay dù chúng ta không vào Nhân Hoàng huyệt cũng phải ngăn người vào trong!

Kim Hổ Yêu Thánh hừ lạnh một tiếng:

- Muốn cản ta thì phải xem bản lĩnh của các ngươi!

Kim Hổ Yêu Thánh tiếp tục ra tay đánh nhau với bảy, tám người.

- Ủa?

Nhưng ngay khi Kim Hổ Yêu Thánh định xông lên thì chợt khựng lại, biến sắc mặt nhìn trên bầu trời.

Xẹt xẹt!

Trên bầu trời có vết cắt.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một bóng người nhanh chóng lao ra khỏi hư không hướng tới cửu sắc hư không chỗ Nhân Hoàng huyệt.

Tám cao thủ Thiết Quyền Môn cùng lao tới trước mặt Kim Hổ Yêu Thánh, chưa kịp ra tay thì bị khí thế của người kia ảnh hưởng, không chút phản kháng văng ra. Ngay cả Kim Hổ Yêu Thánh cũng biến sắc mặt, bị khí thế áp lực thầm nghĩ nguy rồi, nằm rạp xuống đất.

Vù vù vù vù vù!

Bóng người lao vào trong cửu sắc hư không.

- Uy thế cường đại quá, người này rốt cuộc là ai?

- Thực lực của hắn ít nhất là tứ trọng lôi âm Đẳng cấp Võ Thánh, tại sao bây giờ mới đi vào Nhân Hoàng huyệt?

Khi mũi nhọn ánh sáng nhảy vào cửu sắc hư không thì Kim Hổ Yêu Thánh hay bảy, tám cường giả Thiết Quyền Môn đều lộ vẻ mặt cực kỳ kinh sợ.

Mũi nhọn ánh sáng kia mới xuất hiện đã áp đảo Kim Hổ Yêu Thánh, một trong mười yêu thánh trong thiên hạ.

Dù Kim Hổ Yêu Thánh xếp chót trong mười yêu thánh trong thiên hạ nhưng cường giả thú tộc có thể xếp vào danh sách mười yêu thánh đều tuyệt đối không đơn giản. Nếu không có được thần thông thiên phú siêu phàm, ví dụ như Lôi Điêu yêu thánh thì cũng có pháp bảo pháp khí cường đại, ví dụ Ẩn Giao yêu thánh có thập phương cà sa, thêm nữa là thực lực mạnh mẽ.

Kim Hổ Yêu Thánh dù chỉ là tam trọng lôi âm Võ Thánh, nhưng bàn về sức cheines đấu so với một số tứ trọng lôi âm Võ Thánh cấp thấp như Man Thần của Nam Man bộ tộc thì không kém cỏi gì.

Cường giả mạnh như vậy mà bị mũi nhọn ánh sáng kia đè nằm úp sấp.

Bảy, tám cường giả Thiết Quyền Môn, bao gồm một vị Võ Thánh đứng gần luồng sáng thì bị thổi bay đi.

Nhìn từ hai điểm này thì luồng sáng kia có thực lực siêu phàm, phỏng chừng cỡ tứ trọng lôi âm Võ Thánh.

Thậm chí cỡ như Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên. Cường giả đẳng cấp như vậy tại sao đến giờ mới đi vào Nhân Hoàng huyệt?

Đám người ở đây, cao thủ Thiết Quyền Môn, Kim Hổ Yêu Thánh và một số cao thủ đứng xem trong đầu toát lên ngi hoặc tương tự.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cùng lúc đó, luồng sáng kia lao vào cửu sắc hư không liền bị cửu sắc hư không oanh kích mãnh liệt.

- Bây giờ cửu sắc hư không càng yếu.

- Căn bản không thể bị thương ta.

Có tiếng thanh niên thì thào vang trong cửu sắc hư không.

Dương Thạc!

Người mới vào trong cửu sắc hư không đúng là Dương Thạc.

Cảnh giới võ đạo của Dương Thạc dù chỉ là tam trọng lôi âm Võ Thánh nhưng thân thể trải qua đệ nhị trọng hắc hùng biến thân đã vững vàng đi vào đến hư không Võ Thánh chi cảnh. Lấy thân thể đẳng cấp hư không Võ Thánh chi cảnh đừng nói là cửu sắc hư không bây giờ, dù là lúc ban đầu khi Dương Thiên tiến vào thì chưa chắc cửu sắc hư không có thể tổn thương Dương Thạc được.

Giờ phút này, cửu sắc hư không đã yếu ớt trên diện rộng, dù Dương Thạc đi vào vẫn bị năng lượng hư không liên tục không ngừng oanh kích, nhưng hiện tại trình độ cỡ này oanh kích giống như gãi ngứa cho Dương Thạc.

- Không biết đám người Dương Thiên đi vào Nhân Hoàng huyệt chiếm được ích lợi gì. Kệ, vào trước rồi tính.

Dương Thạc ở trong cửu sắc hư không đi xuống dưới, vào Nhân Hoàng huyệt.

Vù vù vù vù vù!

Dương Thạc như tia chớp rơi xuống ba, bốn chục trượng.

Dương Thạc vẫn rơi thẳng xuống, đi trong con đường hẹp hòi.

Tới hơn ba, bốn chục trượng thì dưới chân lập tức rộng mở trong sáng, xuất hiện một không gian cỡ quảng trường.

Xẹt xẹt! Xẹt xẹt! Xẹt xẹt!

Năng lượng cửu sắc hư không quanh quẩn trong không gian này.

Vốn không gian này xâm nhập xuống đất thì đen như mực, dù Dương Thạc có thị lực siêu quần, muốn trực tiếp nhìn đến chung quanh cũng khó. Dưới lòng đất chỉ có thể dựa vào lực cảm giác dò xét tình hình xung quanh.

Nhưng trong không gian tràn ngập năng lượng cửu sắc hư không, chúng toát ra ánh sáng cho Dương Thạc thấy rõ tình hình.

Một không gian lòng đất phạm vi hai, ba chục trượng.

Trong không gian lòng đất này mặt đất dùng miếng đá trải thành, vách tường có dấu vết người đục rìu, rõ ràng là mật thất do người tọa ra.

Dương Thạc đánh giá xung quanh, phát hiện trong mật thất ngầm không có trang trí gì.

Crypto.com Exchange

Chương (1-776)