← Ch.559 | Ch.561 → |
- Tiểu tử này chỉ la cấp bậc Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, tiến hành di chuyển trong hư không, tốc độ không ngờ cũng không kém với Hư Không Võ Thánh bình thường, như thế tuyệt không tầm thường...
- Chẳng qua tên tiểu tử này rốt cuộc là muốn làm gì? Chạy tới Thiên Kiếm Môn của ta, không ngờ còn dám hướng về phía ta mà tới? Chẳng lẽ hắn không sợ chết hay sao?
Đối với việc Dương Thạc hướng về phía mình mà vọt tới, Thiên Kiếm Thần Thú cũng cảm giác thấy hết sức kỳ quái.
- Hừ! Muốn va chạm với ta à?
- Ta chính là Hư Không Võ Thánh, tiểu tử này muốn va chạm trực tiếp với ta, đây chính là muốn chết!
Trong phút chốc, trong lòng Thiên Kiếm Thần Thú dâng lên sát khí.
- Hửm? Đây là... Dương Thạc?
Cũng đồng thời trong lúc này, Nam Cung Thương ở phía sau của Thiên Kiếm Thần Thú cũng đã nhận ra Dương Thạc.
- Ân? Thương nhi, ngươi biết tên tiểu tử này à?
Nghe được thanh âm của Nam Cung Thương, Thiên Kiếm Thần Thú thoáng sửng sốt, sát khí trên người cũng tiêu giảm đi không ít. Hắn có thể nghe ra được, Nam Cung Thương chẳng những có quen biết Dương Thạc, hơn nữa tựa hồ đối với Dương Thạc là bạn không phải địch, hơn nữa còn có quan hệ không nhỏ.
- Thiên Kiếm tiền bối, chớ làm khó hắn, hắn chính là bằng hữu của ta! Lần trước bộ Cửu Dương Huyền Công của ta, chính là trao đổi với hắn mới có, chiếm của hắn một chút tiện nghi. Về sau khi ta giết lên Chân Võ Môn, muốn dẫn Tử Quỳnh đi, cũng là nhờ hắn trong lúc vô ý giúp cho ta một cái đại ân! Dương Thạc chính là bằng hữu sinh tử chí giao của ta!
Thanh âm của Nam Cung Thương rất nhanh truyền đến.
Lúc trước ở tại Yến Sơn, Nam Cung Thương cùng với Dương Thạc trao đổi Cửu Dương Huyền Công, lúc đó Dương Thạc dùng hình thái biến thân Huyền Ưng Đệ nhị trọng mà xuất hiện. Lúc đó Nam Cung Thương tự nhiên cũng không biết đây là Dương Thạc. Nhưng mà về sau, chuyện Dương Thạc tu luyện Cửu Dương Huyền Công đã không phải là bí mật nữa, biến thân Huyền Ưng Đệ nhị trọng cũng đã bại lộ ra ngoài, Nam Cung Thương tự nhiên là biết được, kẻ lúc trước cùng mình trao đổi công pháp chính là Dương Thạc!
Mà trong lúc Nhân Hoàng Mộ mở ra, Nam Cung Thương từng chạy tới Chân Võ Môn muốn dẫn Lâm Tử Quỳnh đi. Tại thời điểm đó, hắn cùng với Trương Tử Ngâm ở bên ngoài Chân Võ Môn quần chiến với nhau.
Đột nhiên đúng lúc này, Dương Thạc cùng với Man Văn Thiên Tượng mạnh mẽ xông thẳng vào, trực tiếp nhảy thẳng vào Bí địa trung tâm của Chân Võ Môn. Chính là bởi vì Dương Thạc hấp dẫn đi tuyệt đại bộ phận lực chú ý của đệ tử Chân Võ Môn, cuối cùng Nam Cung Thương mới nhặt được tiện nghi, đem Lâm Tử Quỳnh bắt đi...
Cho nên, ở trong lòng của Nam Cung Thương, Dương Thạc sớm đã là bằng hữu sinh tử chi giao của hắn!
- Huynh đệ sinh tử chi giao à?
Nghe được những lời nói này của Nam Cung Thương, Thiên Kiếm Thần Thú cũng có chút sửng sốt.
Bản tính của Nam Cung Thương, Thiên Kiếm Thần Thú tự nhiên vô cùng hiểu biết, Nam Cung Thương hết sức hiếu chiến, trời sinh tính tình có một cỗ ngạo khí, cơ hồ bất luận kẻ nào cũng không phục. Trên thực tế, có thể tu luyện thành công Phá Thiên Nhất Kiếm, cũng chính là bởi vì cái loại tính tình ngạo khí mạnh mẽ của Nam Cung Thương này. Thiên Kiếm Thần Thú xem trọng, cũng chính là bởi vì cái loại tính cách này của hắn.
Nhưng mà, nguyên nhân chính là bởi vì quá mức ngạo khí, cho nên Nam Cung Thương cơ hồ là không có bất cứ bằng hữu nào.
Bằng hữu của Nam Cung Thương, cũng chỉ có một, đó chính là thanh kiếm của hắn!
Đương nhiên, cái này cũng không phải là bởi vì Nam Cung Thương vô tình vô nghĩa, trên thực tế, Nam Cung Thương cũng có những người tương đối thân cận, ví dụ như thê tử của hắn, Lâm Tử Quỳnh, đó chính là tình cảm chân thành của hắn!
Mặt khác, đối với Thiên Kiếm Thần Thú, vị tiền bối cùng thời với Nam Cung Kiếm này, Nam Cung Thương cũng là cung kính có thừa, vô cùng thân cận, cơ hồ xem Thiên Kiếm Thần Thú trở thành Lão tổ của hắn...
Ở trong lòng của Nam Cung Kiếm, Thiên Kiếm Thần Thú, Lâm Tử Quỳnh đó cũng là hai người thân cận nhất của hắn. Vì hai người, Nam Cung Thương thậm chí còn có thể lên núi đao, xuống chảo dầu, trả giá bằng cả tính mạng của mình!
Về phần những người khác, ở trong mắt của Nam Cung Thương, chính là xem như không có!
Mà hiện tại, cái loại tình huống này, cũng đã bị Dương Thạc phá vỡ! Ở trong miệng Nam Cung Thương, Dương Thạc đó chính là bằng hữu sinh tử chi giao của hắn, vị trí ở bên trong cảm nhận của Nam Cung Thương, chỉ sợ cũng không kém Thiên Kiếm Thần Thú cùng với Lâm Tử Quỳnh!
- Cửu Dương Huyền Công của Thương nhi, chính là cùng với tên tiểu tử này trao đổi sao?
- Còn có nha đầu Tử Quỳnh nữa, cũng là nhờ vào tên tiểu tử này, cuối cùng mới có thể cùng với Thương nhi ở cùng một chỗ...
Trong lòng Thiên Kiếm Thần Thú khẽ chuyển, lập tức cũng liền hiểu ra được.
Có thể nói, nếu như không có Dương Thạc mà nói, hiện tại Nam Cung Thương tuyệt đối sẽ không có thành tựu như ngày hôm nay vậy, hơn nữa, Nam Cung Thương cùng với Lâm Tử Quỳnh cũng rất khó có thể đến với nhau.
Từ hai cái nguyên nhân này mà xét, Nam Cung Thương xem trọng Dương Thạc tự nhiên cũng hết sức bình thường.
Huống hồ, Nam Cung Thương tuy rằng có ngạo khí, ai cũng không phục, nhưng mà Dương Thạc quả thật là quá mức chói mắt, Nam Cung Thương đối với hắn cũng không thể không phục được. Cũng là những thiên tài trẻ tuổi, giống như Dương Môn, Trương Tử Ngâm này nọ, Nam Cung Thương có thể nói là hoàn toàn siêu việt, duy nhất chỉ có Dương Thạc, lại giống như là một ngọn núi lớn không thể vượt qua, hoặc là nói, đó chính là một ngọn hải đăng tọa độ dẫn đường của Nam Cung Thương, tuyệt đối không thể nào vượt qua được...
Đối với Dương Thạc, Nam Cung Thương tự nhiên chính là tâm phục khẩu phục tận đáy lòng.
- Một khi đã là bằng hữu chi giao của Thương nhiên, cho dù có va chạm với ta, cũng không cần tính toán với hắn làm gì!
Trong lòng thầm nghĩ, sát ý trên người của Thiên Kiếm Thần Thú hoàn toàn tiêu tán hết.
Phốc!
Dương Thạc phóng vọt tới trước mặt của Thiên Kiếm Thần Thú, thân hình vừa chuyển, liền hướng về phía sau lưng Thiên Kiếm Thần Thú mà bay đi.
Tuy rằng hiện tại Dương Thạc là cứu ngựa chết thành ngựa sống, ý đồ lợi dụng Thiên Kiếm Thần Thú ngăn cản Huyền Long, nhưng mà cũng không thể ngu ngốc hồ đồ trực tiếp lao thẳng lên trên người của Thiên Kiếm Thần Thú!
Nếu như chọc giận phải Thiên Kiếm Thần Thú, hắn muốn bóp chết Dương Thạc căn bản là dễ như trở bàn tay.
Nhìn về phía đám bảo kiếm bao bọc toàn thân của Thiên Kiếm Thần Thú kia, nếu như Dương Thạc ngây ngốc hồ đồ trực tiếp lao thẳng lên, chỉ sợ cuối cùng chỉ có một cái kết cục... thân tử đạo tiêu!
Phốc!
Phóng nhanh tới, Dương Thạc không ngờ bay vòng quanh qua sau lưng của Thiên Kiếm Thần Thú!
- Hửm? Nam Cung Thương?
Vừa mới phóng tới sau lưng của Thiên Kiếm Thần Thú, Dương Thạc lập tức liền nhìn thấy Nam Cung Thương đang ở sau lưng của Thiên Kiếm Thần Thú.
Trong lòng cấp tốc xoay chuyển.
- Khó trách, Thập Phương Cà Sa vừa rồi đã nói, nơi này chính là Sinh môn của ta! Hóa ra, nơi này chính là Tông môn Thục Sơn Thiên Kiếm Môn! Mà đầu Dị thú kia, chính là bằng hữu hoặc là tiền bối của Nam Cung Thương!
Dương Thạc mãi đến thời khắc này mới rốt cuộc hiểu được, vì sao nơi này lại là Sinh môn của hắn.
Hiển nhiên, nếu như muốn ngăn cản Huyền Long, tất nhiên là sẽ cần đến đầu Thiên Kiếm Thần Thú này...
- Dương Thạc, đến đây có việc gì hay không?
Nhìn thấy Dương Thạc, Nam Cung Thương có vẻ vô cùng cao hứng.
- Đến đây có việc gì hay không à?
Dương Thạc cười khổ một tiếng.
- Nam Cung Thương, hiện tại ta đang bị cường giả cấp bậc Hư Không Võ Thánh chém giết, không có biện pháp, chỉ có thể đến Thiên Kiếm Môn của ngươi mà tìm kiếm sự che chở!
Giờ phút này Huyền Long lập tức sẽ đi tới, Dương Thạc làm sao còn dám nói năng vòng vèo nữa, lập tức trực tiếp mở cửa gặp sơn, đem tình huống của chính mình nói ra:
- Nam Cung Thương, vị tiền bối Dị thú này, là trưởng bối của ngươi à? Xin hãy thỉnh ra tay trợ giúp, ta tất sẽ thâm tạ, tuyệt đối sẽ không để vị tiền bối này chịu thiệt đâu!
Dương Thạc biết, ở trước mặt cường giả Hư Không Võ Thánh này đùa giỡn tâm tư, căn bản là không cần thiết. Đơn giản, Dương Thạc trực tiếp lên tiếng, nhờ cậy Thiên Kiếm Thần Thú hỗ trợ, ngăn cản Huyền Long.
- Cái gì? Ngươi bị Hư Không Võ Thánh truy sát?
Cặp mày Nam Cung Thương khẽ nhíu lại.
- Dương Thạc, ta xem ngươi như là huynh đệ, tự nhiên cũng sẽ không ngồi yên nhìn ngươi bị giết, chẳng qua Thiên Kiếm tiền bối có trợ giúp ngươi hay không, ta cũng không có gì cam đoan. Chiến đấu của những cường giả Hư Không Võ Thánh, không phải là thứ chúng ta có thể tưởng tượng được. Tóm lại, một lúc nữa, ta sẽ dốc hết khả năng trợ giúp ngươi, về phần chuyện thâm tạ mà ngươi nói kia, không cần phải nói nữa!
Nam Cung Thương trầm giọng nói.
- Thâm tạ?
Nghe được Dương Thạc nói đến hai chữ thâm tạ, tuy rằng Nam Cung Thương lập tức không thèm để ý đến, nhưng mà Thiên Kiếm Thần Thú thì trong lòng cũng chợt động.
- Thương nhi hiện tại, đã đạt đến cấp bậc Tứ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, nhưng mà muốn hắn tiến vào Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, còn có một khoảng cách rất xa. Thời gian ta ở lại thế giới này, đã không còn nhiều lắm nữa. Nếu như là Thương nhi có thể nhanh chóng đi vào cấp bậc Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, ta còn có thể cấp cho hắn một chút chỉ đạo, để cho hắn đụng vào cánh cửa của Hư Không Võ Thánh!
- Nếu như hắn trong vòng mười năm nữa cũng không thể tiến vào cấp bậc Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, đợi đến khi hắn rời khỏi thế giới này, tiến vào Thiên Thánh Giới, cũng liền khó có thể tiến hành chỉ đạo cho hắn nữa!
Trong lòng Thiên Kiếm Thần Thú thầm nghĩ.
Nam Cung Thương, tuy rằng thiên tư trác tuyệt, nhưng mà muốn tiến vào cảnh giới Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, cũng không phải là chuyện tình đơn giản gì cả.
Dù sao, với thiên tư đáng sợ như Dương Thiên vậy, cũng phải đến năm sáu mươi tuổi mới có thể tiến vào cấp bậc Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh!
Mà Thiên Kiếm Thần Thú, không có khả năng mãi ở lại tại Nhân Gian Giới chỉ đạo Nam Cung Thương, sớm muộn gì hắn cũng phải đi vào Thiên Thánh Giới.
Nếu như là trước khi hắn tiến vào Thiên Thánh Giới, Nam Cung Thương tiến vào cấp bậc Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, hắn còn có thể cấp cho Nam Cung Thương những sự chỉ đạo nhất định, để cho Nam Cung Thương càng dễ dàng đột phá lên trình tự Hư Không Võ Thánh. Nếu như là hắn tiến vào Thiên Thánh Giới, Nam Cung Thương vẫn như trước còn ở cấp bậc Tứ Trọng Lôi Âm Võ Thánh mà nói, tiến hành chỉ đạo, cũng là không ổn!
Không đạt đến được cảnh giới, có sự chỉ đạo của Thiên Kiếm Thần Thú, Nam Cung Thương căn bản là không thể nào lý giải nổi...
Cho nên, tốt nhất là để cho Nam Cung Thương nhanh chóng đi vào cấp bậc Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh!
Mà mấu chốt để Nam Cung Thương đạt đến cấp bậc Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh, liền chính là nằm trên người của Dương Thạc!
- Cửu Dương Huyền Công!
Nam Cung Thương trước đây cũng từng tu luyện qua Cửu Dương Huyền Công!
Nếu như là có thể có được bí tịch Cửu Dương Huyền Công Đệ ngũ trọng, Nam Cung Thương có hy vọng trong thời gian một, hai năm, tiến vào cấp bậc Ngũ Trọng Lôi Âm Võ Thánh.
Thiên Kiếm Thần Thú có thể nhìn ra được, Dương Thạc hiện tại, không ngờ là đã tu luyện thành công Cửu Dương Huyền Công Đệ ngũ trọng. Hiện tại Dương Thạc đang gặp phải nguy cơ, Thiên Kiếm Thần Thú nếu như là ra tay cứu hắn, hiển nhiên rất có thể đạt được bí tịch Cửu Dương Huyền Công Đệ ngũ trọng, từ đó khiến cho Nam Cung Thương nhanh chóng đột phá...
- Nam Cung Thương, sự thâm tạ của ta, không phải là đưa cho ngươi, mà là cấp cho vị tiền bối này!
- Giữa hai huynh đệ chúng ta, không cần phải khách sáo, cần nói thâm tạ cái gì nữa?
Tuy rằng Nam Cung Thương cự tuyệt sự thâm tạ của Dương Thạc, nhưng mà Dương Thạc vẫn là mỉm cười, nhanh chóng nói.
- Được!
Không đợi Nam Cung Thương mở miệng nói chuyện, Thiên Kiếm Thần Thú cũng đã đáp ứng.
- Ta muốn Công pháp bí tịch Cửu Dương Huyền Công Đệ ngũ trọng của ngươi!
Cũng chẳng thèm nói năng quanh co nữa, Thiên Kiếm Thần Thú lập tức đưa ra yêu cầu.
- Cửu Dương Huyền Công Đệ ngũ trọng?
Dương Thạc cơ hồ không rất muốn trực tiếp đồng ý.
- Được! Chính là Cửu Dương Huyền Công Đệ ngũ trọng! Nếu không như thế này, tiền bối hẳn là vẫn còn chưa có tích lũy đủ Hư Không Thạch, không thể tiến vào Thiên Thánh Giới được. Trên người vãn bối hiện đang có hai khối Hư Không Thạch, cũng sẽ hiến cho tiền bối luôn!
Dương Thạc nói thẳng ra.
Cửu Dương Huyền Công hiển nhiên chính là bảo bối lớn nhất trong tay của Dương Thạc, nhưng mà cũng không phải là bí mật bất truyền gì cả.
Cho dù Nam Cung Thương cùng Dương Thạc giống nhau, cũng đều tu luyện Cửu Dương Huyền Công, nhưng mà Lôi Đình Phân Thân mà hắn ngưng tụ ra, cần phải hấp thụ rất nhiều Lôi Đình Tinh Phách. Mà cái Dương Thạc hấp thu, thì lại chính là U Lam Tiểu Quả Tử so với Lôi Đình Tinh Phách còn cao hơn rất nhiều, cho nên cho dù có đồng dạng tu luyện Cửu Dương Huyền Công, nhưng Dương Thạc cũng có ưu thế cao hơn rất nhiều, căn bản Nam Cung Thương không thể đuổi theo kịp nổi.
So sánh với tính mạng chính mình mà nói, Cửu Dương Huyền Công Đệ ngũ trọng căn bản cũng không tính là cái gì cả...
- Được! Mạng của ngươi, ta sẽ bảo trụ!
Thiên Kiếm Thần Thú khẽ gật đầu, lớn tiếng nói.
- Ân? Quả nhiên... có Hư Không Võ Thánh đến đây!
Đồng thời ngay khi hắn cam đoan với Dương Thạc, Thiên Kiếm Thần Thú lập tức cảm giác được, ở phương hướng phía Đông, một cỗ lực lượng mạnh mẽ chợt cấp tốc mà đến.
- Dương Thạc, vẫn còn muốn chạy trốn hay sao?
- Chết đi!
Ầm ầm ầm ầm!
Một cỗ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ xuyên thấu hư không, hướng về phía Dương Thạc bên này cấp tốc đánh úp lại, thậm chí còn ngay cả Nam Cung Thương, Lâm Tử Quỳnh bên cạnh Dương Thạc, lúc này toàn bộ cũng đều bị bao phủ bên trong đó!
- Ngươi dám!
Cảm nhận được cỗ lực lượng này, sắc mặt Thiên Kiếm Thần Thú nhất thời đại biến.
Nếu như trước đây, Thiên Kiếm Thần Thú chính là bởi vì nguyên nhân Cửu Dương Huyền Công mới bảo trụ tính mạng của Dương Thạc mà nói, thì hiện tại Thiên Kiếm Thần Thú đã trực tiếp bạo nộ rồi. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, cái gã Hư Không Võ Thánh đang từ xa chạy tới kia lại kiêu ngạo đến như thế, căn bản chẳng thèm đặt Thiên Kiếm Thần Thú vào trong mắt, trực tiếp phát động công kích, chẳng những đem Dương Thạc bao phủ bên trong, mà ngay cả Nam Cung Thương cùng với Lâm Tử Quỳnh cũng hoàn toàn liên lụy tới!
← Ch. 559 | Ch. 561 → |