Vay nóng Tinvay

Truyện:Vô Tự Thiên Thư - Chương 203

Vô Tự Thiên Thư
Trọn bộ 230 chương
Chương 203: Siêu Cấp Thủy Quái
0.00
(0 votes)


Chương (1-230)

Siêu sale Shopee


Đúng vậy, đây đích thật là một con mắt. Tiểu Khai một tấc một tấc bay ngược ra sau, trơ mắt nhìn quái vật trong dòng nước chậm rãi trồi lên, hai ánh mắt lồi gắt gao nhìn trừng Tiểu Khai, chỉ mới là một bộ phận, đã chừng hơn trăm thước, nhưng nhìn qua, phảng phất chỉ là nửa bộ phận của cái đầu, Tiểu Khai muốn bay lên cao, nhưng bình chướng của Thiên Hà gắt gao ngăn trở thân thể của hắn, quái vật trong sông hoắc nhiên há mồm, một mũi tên nước trắng xóa hướng Tiểu Khai bắn tới, đánh vào sáng thế bảo bình phát ra màn hào quang, nhất thời " phanh" một tiếng, đã đánh trúng màn hào quang dập nát, sáng thế bảo bình nhất thời ông một tiếng, ảm đạm xuống tới.

Chỉ là một mũi tên nước vô cùng đơn giản, cư nhiên trực tiếp phá được màn hào quang của sáng thế bảo bình, Tiểu Khai hít sâu một hơi rét lạnh.

Thủy quái kia phát ra tiếng kêu vô cùng hùng hậu, chấn đến sông nước vang lên âm thanh hoa lạp lạp, cả Thiên Hà đều có chút ít ẩn ẩn run rẩy, nó mở miệng ra, lại một mũi tên nước hướng Tiểu Khai bắn tới.

Tiểu Khai làm sao dám tiếp, lách người tránh né, nhưng vừa mới vặn eo, chợt nhìn thấy đầu của quái vật từ trong nước như tia chớp hiện lên, đầu lâu này mang theo vô số nước sông chảy ồ ạt xuống, phô thiên cái địa hướng chính mình đánh tới!

Một cái đầu trăm thước chàng đi tới, đó là tư vị gì?

Tiểu Khai căn bản không có lựa chọn, thân hình trầm đi xuống, nhất thời lẻn vào trong Thiên Hà.

Tội lớn nhất của loài người chính là lòng hiếu kỳ, những gì không biết lại là càng sợ hãi, Tiểu Khai mới đầu nhìn Thiên Hà còn trăm thứ kiêng kỵ, thậm chí cả nước sông cũng không dám đụng chạm, làm cho bản thân mình sợ đầu sợ đuôi mười phần chật vật, giờ phút này chui đầu vào trong sông, ngược lại cảm thấy trước mắt sáng ngời, trợn mắt nhìn, thế nhưng rất nhẹ nhàng nhìn thấy được cảnh sắc trong phương viên gần ngàn thước.

Nguyên lai bầu trời Thiên Hà bị hơi nước che phủ, phía dưới nước sông lại thập phần trong suốt, từ nơi này nhìn qua, trong nước lại phân bố vô số thủy quái kỳ kỳ quái quái, nguy nhiên đứng sững ngay phía trước chính là siêu cấp thủy quái, cũng đã nhìn thấy rõ tinh tường.

Thân hình siêu cấp thủy quái dài chừng ngàn thước, nhìn qua phảng phất như con rắn dài, nhưng so với rắn càng bằng phẳng hơn nhiều lắm, nhuyễn nhuyễn như là không có xương cốt, ở trong nước nhuyễn động, làm cho nước sông vang lên âm thanh hoa lạp lạp, mà đầu của nó, lại thập phần giống như Bí Hý, toàn thân cũng giống như đầu, Tiểu Khai một khi nhìn thấy rõ toàn cảnh của thủy quái, sự sợ hãi trong lòng nhất thời phai nhạt ba phần, tay cầm Định Thiên Côn, hướng thân thể thủy quái đánh xuống một bổng.

Thủy quái vừa thấy được Tiểu Khai lẻn vào trong nước, thân thể đã sắp trầm xuống tới, hai ánh mắt trên đầu đang ba trăm sáu mươi độ bay nhanh xoay tròn, nhanh chóng tập trung tới vị trí của Tiểu Khai, một ngụm mũi tên nước hướng đầu côn của Tiểu Khai ói ra, mặc dù là ở trong nước, nhưng mũi tên nước này cũng không chịu chút ảnh hưởng, vẫn như cũ nhanh chóng như điện, " ba" kích thẳng lên đầu Định Thiên Côn.

Định Thiên Côn quả nhiên là thần khí, dễ dàng đánh mũi tên nước kia dập nát.

Tiểu Khai không dám chậm trễ, như bóng với hình xông tới, Định Thiên côn pháp nhất thời triển khai, cùng thủy quái kịch chiến.

Tiểu Khai đầy người đều là thần khí, muốn nói cùng Tiểu Khai đối diện chiến đấu, kỳ thật trong vòng tam giới hắn cũng không sợ ai, mới đầu sở dĩ kiêng kỵ Thiên Hà, ngoại trừ vì tâm lý, càng nhiều chính là sợ bị đánh lén, giờ phút này siêu cấp thủy quái đã xuất hiện, mặc dù thực lực đích xác kinh thiên động địa, nhưng cảm giác thần bí đã biến mất, Tiểu Khai ngược lại buông rộng tay chân, Định Thiên côn pháp vừa rat ay, quả thật là thần ma đều sợ, không người có thể kháng cự, đáng thương cho siêu cấp thủy quái, đang ngủ đông dưới đáy sông vô số thời đại, địa vị tôn vinh hiển quý, ngay cả tiên đế và đại la kim tiên, cũng không xứng nhượng cho nó trồi lên, hôm nay xem như bình sinh lần đầu tiên ra tay đối địch, rồi lại gặp phải một tên biến thái, cây côn kia quả thật cường hãn khó có thể hình dung, đánh lên đầu nó tối tăm mày mặt, đánh cho nó toàn thân cao thấp đau đớn toàn tâm, nhưng côn pháp thật sự cổ quái, với cảnh giới công pháp giờ phút này của nó, cư nhiên hoàn toàn nhìn không ra chiêu thức của bộ côn pháp này.

Tất cả cao đẳng sinh linh đều có trí tuệ, thủy quái này mặc dù trời sinh là phụng mệnh sáng thế thần thủ vệ Thiên Hà, nhưng cũng biết là nếu khó khăn, trong lòng biết nếu muốn đánh bại nhân loại đáng chết này thì thật là không chắc có thể, nhất thời liền ra âm chiêu.

Bên tai Tiểu Khai nghe được thủy quái phát ra tiếng rít kinh thiên động địa, quả thật chấn đến lỗ tai hắn ông ông vang rền, tiếng rít này chính là hiệu lệnh thủy quái triệu tập tiểu đệ, siêu cấp thủy quái thân là sinh linh cao nhất Thiên Hà, cho tới bây giờ không có lên qua, cho tới bây giờ không bị bại, cho tới bây giờ không có triệu tập qua tiểu đệ, hôm nay tất cả chuyện mất mặt đều làm, bởi vậy có thể thấy được, nó thẹn quá thành giận tới cực điểm.

Nó nghĩ cũng rất đơn giản: Ngươi không phải rất dữ dằn sao, tiểu đệ của ta có ngàn vạn, dù đánh không chết ngươi, vậy cho ngươi mệt chết!

Lần hiệu triệu này của nó, trong Thiên Hà ngàn vạn thủy quái nhất thời ô áp áp một mảnh toàn bộ hội tụ lên, Tiểu Khai nhìn xem chung quanh, đã nhịn không được có chút kinh ngạc, nguyên lai bốn phương tám hướng đã tầng tầng mật mật quái vật, nếu không đoán sai, tất cả quái vật trong Thiên Hà đều đã đến, xa xa bên ngoài trăm thước phía trước, ít nhất hơn một ngàn quái cá sấu đang dùng đôi mắt gắt gao nhìn trừng hắn.

Siêu cấp thủy quái lại phát ra tiếng gào thét chói tai, sau đó thân thể to lớn bắt đầu lui nhanh về phía sau, Tiểu Khai biết rõ nó muốn bỏ chạy, làm sao chịu thả, nhanh chóng truy tới, Định Thiên côn pháp thân mình kể cả côn pháp lẫn bước pháp hai chủng loại, Chư Cát Thần Hầu sáng tạo bộ pháp đương nhiên cũng là lợi hại nhất đẳng, siêu cấp thủy quái một đường lui mau, túc túc lui chừng vạn thước, vẫn như cũ không bỏ rơi được Tiểu Khai, đám tiểu đệ bốn phương tám hướng tuy có lòng hỗ trợ, nhưng tìm không thấy cơ hội để hỗ trợ, mắt thấy lão đại bị người đuổi theo đánh, tất cả đều phát ra đủ loại rít gào cổ quái.

Siêu cấp thủy quái đích thật đã rất nóng nảy, hốt nhiên phát ra một tiếng kêu bén nhọn cao vút, nghe giống như có khí thế cá chết võng phá, một cái đầu to không để ý hết thảy hướng Tiểu Khai chàng đi tới, Tiểu Khai giờ phút này đã hoạt động tay chân, đương nhiên không sợ, Định Thiên Côn đón đầu của nó đập xuống, ai ngờ quái vật này cũng có chút tâm nhãn, cái đầu đang tràn ngập khí thế trước nay chưa từng có, nhưng nửa đường chợt vòng lại, vòng vo chín mươi độ, trùng lực thật lớn thuận tiện mang theo thân thể thật dài, không ngờ quay đầu bỏ chạy.

Nháo cả nửa ngày, cư nhiên là một hư chiếu lấy tiến làm lui.

Chỉ tiếc, hư chiêu tuy diệu, nhưng dù sao không qua nổi Định Thiên bộ pháp do đích thân Chư Cát Thần Hầu sáng tạo, Tiểu Khai mặc dù giật mình, nhưng dưới chân không loạn, thuận thế vặn người, cư nhiên cũng chuyển qua chín mươi độ, hướng phía sau lưng thủy quái một côn gõ đi xuống.

Vì một kích này, Tiểu Khai cũng không lưu tay, ba cỗ thần lực trong Định Thiên Côn không hề giữ lại trút hết mà ra, thần lực vừa ra, quả nhiên trong tam giới không người tranh phong, một con phượng hoàng hót vang, Thuần Dương Thiên Hỏa thuần chánh thiêu cháy sạch nước sông Thiên Hà, ngọn lửa vô sắc một đường lan tràn, một đóa hỏa hoa tinh tế sưu một tiếng dính lên thân thể thủy quái, mặc dù chỉ là một chút hỏa tinh, nhưng cũng có uy thế không thể tưởng tượng, thủy quái bị Thuần Dương Thiên Hỏa thiêu trúng, toàn thân đều run rẩy lên, phát ra một tiếng rống trầm muộn dị thường, thân hình đang thối lui đã chợt dừng lại.

Nhưng công kích của Định Thiên Côn không chỉ là như thế, tiểu hắc long nhanh chóng chui ra khỏi đầu côn, chu cái miệng nhỏ, một ngụm cắn lên bụng thủy quái, dùng sức hấp mạnh, phảng phất như trẻ con bú sữa, hấp đến vang lên sồn sột, một cỗ chất lỏng trắng tuyết ngạnh sanh bị nó hấp ra khỏi cơ thể thủy quái, cỗ chất lỏng này không bình thường, chính là linh khí công pháp thuần chánh mà thủy quái tu luyện vô số năm, bị tiểu hắc long hấp ra, toàn thân thủy quái càng run rẩy lên mãnh liệt, thân hình nhu nhược không xương càng nhuyễn động như dương liễu trong gió, cả đầu cũng rụt trở về.

Nhưng là Tiểu Khai đã hạ độc thủ, tự nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình, thực lực mạnh nhất trong Định Thiên Côn, tiểu thần hầu uy phong lẫm lẫm vọt đi ra, cầm bổng tử trong tay hướng đầu của thủy quái đánh loạn một trận, đầu của hầu tử chỉ cỡ bàn tay, cây côn đánh xuống đầu thủy quái phảng phất như sợi tóc đánh xuống, nhưng cây côn nhỏ như sợi tóc kia, lại đánh cho đầu thủy quái " bồng bồng" vang rền, thân thể cực đại của thủy quái bị đánh cho nhảy dựng nhảy dựng, hiển nhiên là đang đau tới chết đi sống lại.

Thủy quái này cũng có sự cứng đầu, đã muốn chạy mà không thoát, giờ phút này ngược lại không chạy, chỉ co rụt đầu lại, vùng cổ mọc lên hai chiếc cánh thịt, bao bọc đầu vào, thân thể thật dài của nó hoa lạp lạp cuộn lại, cư nhiên cuộn thành một vòng, đem cả bộ phận đầu giấu lại, cứ như vậy huyền phù trong nước, vẫn không hề nhúc nhích.

Cả bầu trời Thiên Hà truyền đến " Tư" một tiếng, hơi nước tràn ngập khôn cùng phảng phất như bị hấp lực nào đó, toàn bộ hội tụ lên người thủy quái, đảo mắt đã toàn bộ hút vào trong cơ thể thủy quái, sương mù cả triệu ngàn năm bao phủ trên bầu trời Thiên Hà cứ như vậy tan đi sạch sẽ, mà thân thể thủy quái lại rõ ràng lớn hơn một vòng.

Nháo cả nửa ngày, sương mù này đúng là thủy quái thả ra, đại khái cùng nhân gian giới nơi đáy biển thải ra hơi khí a.

Hiển nhiên, thủy quái đây là làm ra một xác rùa mà súc đi vào, ra vẻ sáng tỏ mặc cho ngươi đánh, ta vẫn cứ không ra.

Tiểu Khai giờ phút này, quả nhiên là vừa tức giận vừa buồn cười, lắc đầu nói: " Bỏ đi, ta cũng không đánh ngươi nữa, ta chính qua qua sông thôi."

Nhưng thủy quái này hiển nhiên cũng không chỉ muốn bắt tay giảng hòa với Tiểu Khai, ở trong thân thể quyện thành một đoàn kia, truyền đến tiếng rít trầm muộn, thanh âm này vừa ra, thủy quái bốn phương tám hướng nhất thời liều mạng đánh tới.

Tiểu Khai quả thực không còn gì để nói, mắt thấy quái vật đầu cá, quái vật có vòi, quái cá sấu, còn có đủ các loại quái vật hình thù kỳ lạ quái trạng, đã bất chấp sự giáo huấn siêu cấp thủy quái nữa, Định Thiên côn pháp lại triển khai, bắt đầu thượng diễn anh hùng chủ nghĩa.

Thiên Hà của tiên giới, bình thường sóng yên gió lặng không hề sóng gió, rất ít có tiên nhân dám mạo muộn vượt sông, vài triệu năm qua cho tới bây giờ còn chưa từng náo nhiệt giống như hôm nay, Tiểu Khai ở giữa sông còn chưa cảm thấy, kỳ thật tiên nhân nơi bờ đối diện đã sớm bị kinh động, giờ phút này cả đám thò đầu nhìn quanh bờ sông, chợt nghe nước sông hoa lạp lạp nổ rung trời, thỉnh thoảng lại truyền đến các loại các dạng tiếng rít gào thê lượng hay gầm rú hung ác, hỗn hợp tiếng côn bổng đập ầm ầm, quả thực là như bắn pháo bông năm mới.

Có những tiên nhân tuổi khá lớn, còn nhớ mang máng tiếng rít gào đến từ quái vật trong Thiên Hà, liền nói với những tiên nhân tuổi còn trẻ bên cạnh, tiên nhân này vừa nghe được, nhất thời sợ hãi than thở, mỗi người đều suy nghĩ: " Động tĩnh kinh thiên động địa như vậy, chẳng lẽ là do tiên đế lão nhân gia mạnh mẽ vượt sông hay sao?"

Sau đó thì có hai ba phẩm tiểu tiên đi giật dây cho đám tiếp dẫn sử: " Các ngươi có thể tự do qua Thiên Hà, hay là đến xem có chuyện gì đi?"

Đám tiếp dẫn sử lắc đầu lia lịa: " Không đi, chết cũng không đi, động tĩnh lớn như vậy, đứng gần một chút, có lẽ cũng mất nửa mạng."

Đám tiểu tiên trách oán thở dài, lòng hiếu kỳ bành trướng, liều mạng thò cổ nhìn thật xa, muốn xem đến tột cùng, nhưng Thiên Hà bao năm hơi nước nồng hậu, ngoài trăm thước cũng nhìn không tới.

" Xem ra là nhìn không thấy đâu." Một ba phẩm tiểu tiên thở dài, đang muốn xoay người rời đi, bỗng nhiên trừng lớn ánh mắt, khàn giọng nói: " Trời ạ, ta... ta thế nhưng thấy được, các ngươi xem!"

Đúng vậy, đích thật là thấy được!

Hơi nước cả Thiên Hà bầu trời triệu ngàn năm không tiêu tan, trong tích tắc đã hoàn toàn biến mất sạch sẽ, phảng phất như một tấm màn lớn trong thiên địa bỗng nhiên bị một bàn tay vô hình kéo " xoát" giật ra, bầu trời mênh mông vô cùng mở mang phía trên Thiên Hà, đám tiên nhân nhìn thấy được kỳ cảnh trước đó chưa từng có!

Vô số thủy quái hình thù kỳ lạ quái trạng phảng phất như đám ruồi bọ tán loạn khắp mặt nước, nhìn thấy bộ dáng kinh hoảng thất thố của bọn chúng, giống như là nhủi vào trong bùn đất, cả đám nhảy mạnh, thỉnh thoảng còn đánh lộn vào nhau, làm cho đầy trời đều là tiếng vang bồng bồng, mà ở phía sau đám thủy quái, một thiếu niên tay cầm một cây côn ngũ thải ban lan đang một đường đuổi giết, thiếu niên phù tại mặt nước khoảng mười thước cao, thân thể hiện ra tư thế nghiêng về phía trước, ngẫu nhiên một bổng đập xuống, tất nhiên đã đánh một con thủy quái nào đó thành đống thịt nát bét.

Tràng cảnh này, chậc chậc, muốn bao nhiêu máu tươi có bấy nhiêu máu tươi, muốn bao nhiêu thống khoái có bấy nhiêu thống khoái.

Đám tiên nhân nhìn nhau, không hẹn mà cùng xoa xoa ánh mắt, định thần mà nhìn, tràng cảnh trước mắt cũng như trước, những kim tiên thiên tiên ngày thường được tôn sùng địa vị đều hình dung ra được đám thủy quái thiên hoa loạn trụy, mỗi con phảng phất như chỉ là giấy mỏng, dưới tay thiếu niên, toàn bộ đều bị giết chết.

Vị ba phẩm tiểu tiên đang run rẩy rút bộ dò xét khí tiên lực ra, đeo lên mũi, mở to ánh mắt bắt đầu quan sát tiên lực trị của đối phương, vài vị tiểu tiên bên cạnh nhìn chằm chằm hắn, cùng hỏi: " Nhiều ít?"

Vị tiểu tiên này khẩn trương đến một câu cũng nói không ra lời, lại nhìn thấy trên mắt kính những con số liên tục nhảy lên, thanh âm của hắn có chút tê ách: " Ba phẩm, bốn phẩm, năm phẩm, còn đang lên... lên... Trời ạ, ta..." Lời nói đến nơi này, chợt nghe " ba" một tiếng, kính mắt trên mũi nhất thời nổ thành mảnh nhỏ.

Tiên nhân bốn phía đều lắp bắp kinh hãi, nói: " Tiên lực trị rất cao, cả tiên lực dò xét khí cũng bị tạc nổ."

" Ta tới thử xem." Một vị lão tiên ở phía sau đã lấy một bộ dò xét khí trong ngực ra, cẩn thận lau mặt kính nói: " Bộ dò xét khí này, là do ba ngàn năm trước một vị thiên tiên đại nhân ban cho ta, nghe nói ngay cả tiên lực trị của đại la kim tiên đều có thể dò xét đi ra."

Vì vậy tiên nhân bốn phía đều bắt đầu sợ hãi than: " Chậc chậc, đây là bảo bối khó được a, chúng ta cả Lạc Lôi Ti, có lẽ còn không có bảo bối dò xét khí lợi hại được như ngươi đâu."

Lão tiên nhân có chút đắc ý, thần tình tươi cười đeo kính lên mũi, ho khan một tiếng nói: " Tốt, tiện cho ta tới nhìn xem, vị đạo hữu này đến tột cùng là có bao nhiêu tiên lực trị."

Hắn mở to mắt nhìn xem, dò xét khí ánh chiếu lên trường côn năm màu trong tay thiếu niên, những con số nhảy mạnh lên cao, miệng lão tiên nhân càng mở càng lớn, bốn phía tiên nhân đều muốn hỏi, nhưng lão tiên nhân phảng phất như là trúng tà, một câu cũng nói không nên lời, mắt thấy con số trong dò xét khí vẫn không ngừng tăng cao, trong không khí truyền đến thanh âm ba ba, chỉ qua nửa phút, chợt nghe " ba" một tiếng, tiên lực dò xét khi trên mũi lão tiên nhân nhất thời nổ thành bột phấn.

" Ti!" Lần này, đám tiên nhân đồng loạt hít sâu một hơi rét lạnh, rốt cuộc nói không ra lời.

Cơ hồ đồng thời, trên Thiên Hà đã truyền đến tiếng hét lớn của thiếu niên: " Đám thủy quái đáng chết các ngươi, ta vốn còn muốn trực tiếp qua sông thì thôi, các ngươi dám chọc giận ta, xem ta làm sao giáo huấn các ngươi."

Siêu cấp thủy quái vẫn quyển súc ở nơi đó, Tiểu Khai triển khai Định Thiên côn pháp, đám thủy quái bốn phương tám hướng đứa bị thương, đứa thì chết, quả thực như nhập vào chốn không người, trực tiếp vọt tới bên người siêu cấp thủy quái, hung hăng một côn vỗ xuống, đánh lên cái xác rúc như rùa kia, nhất thời " vèo" một tiếng, máu màu đen tứ phía vẩy ra, siêu cấp thủy quái tự cho là cái xác rùa cứng rắn như kim cương không ngờ lại bị đánh thủng một lỗ lớn.

Đây quả nhiên là chuyện mà cả triệu ngàn năm chưa từng có, siêu cấp thủy quái từ khi xuất sanh đã nhận được ý chỉ của sáng thế thần thủ vệ Thiên Hà, cũng bị sáng thế thần cáo tri qua: trong vòng tam giới không ai làm bị thương được ngươi. Không ngờ hôm nay mới lần đầu tiên xuất ra quy xác thần công, đã bị người phá đi phòng ngự, nó cả kinh phát ra thanh âm bén nhọn như thủy tinh cọ xát làm người ê răng, thân hình thật lớn bắt đầu nhanh chóng trầm xuống, cả tạo hình xác rùa cũng bất chấp không bảo trì nữa.

Thực hiển nhiên, nó đã sợ hãi, cho nên muốn chạy trốn.

" Làm sao chạy!" Tiểu Khai đầu nóng lên, một đầu chui thẳng xuống đáy Thiên Hà, đuổi theo sát thủy quái.

Máu hoành lưu trên mặt nước, xác nổi vô số, đám tiểu đệ của siêu cấp thủy quái trơ mắt nhìn thấy Tiểu Khai đuổi giết lão đại, thế nhưng không có một tên dám tiến lên ngăn trở, đảo mắt, một người một quái đã tiến vào đáy Thiên Hà.

Thiên Hà quả nhiên tương tự như Vong Xuyên, mặt ngoài nhìn qua là sông, kỳ thật còn sâu hơn biển, Tiểu Khai trầm xuống, túc túc qua mấy vạn thước, ánh sáng trên đỉnh đầu đã sớm biến mất không còn nhìn thấy bóng dáng tăm hơi, hoàn hảo màu xanh biếc nguyên lực của bản thân hắn có thể chiếu sáng, Thuần Dương Thiên Hỏa trên đầu Định Thiên Côn vẫn tư tư thiêu đốt, chiếu sáng cả đáy sông, nhưng thật ra không cần sầu là nhìn không thấy.

Tốc độ của siêu cấp thủy quái ở trong nước hơn xa Tiểu Khai, hơn nữa nó còn quẹo tới quẹo lui liên tục, không ngừng dùng thân hình thật lớn đẩy mạnh những hòn đá và thực vật về phía Tiểu Khai, làm chậm lại tốc độ của hắn, đến lúc này, Tiểu Khai càng đuổi thì càng xa, nhìn qua nhất thời nửa khắc thủy quái sẽ biến mất khỏi tầm mắt của hắn.

Tiểu Khai kỳ thật cũng có chút nản chí, nhưng hắn vẫn cứ muốn giáo huấn thủy quái, thủy chung không muốn buông tha, cắn chặt răng liều mạng đuổi theo, mắt thấy thủy quái muốn chính thức thoát đi, Tiểu Khai gian nan nhiễu qua một hòn đá lớn, trước mắt bỗng nhiên sáng ngời, thế nhưng xuất hiện một cảnh tượng hoàn toàn ngoài dự đoán!

Xuất hiện tại trước mắt chính là một tòa cung điện thật lớn, tường cao cửa rộng, trụ tròn khắc hoa, như thế nào xem ra đều xuất xứ từ thủ bút của nhân loại, nghi vấn của Tiểu Khai nhanh chóng tăng trưởng, thầm nghĩ: " Chẳng lẽ đáy sông này lại còn có tiên nhân ở lại?"

Hắn chuyển niệm lại tưởng tượng: " Không đúng, tiên nhân qua sông sẽ bị thủy quái cắn nuốt mất, như thế nào có thể đi vào dưới mấy vạn thước đáy sông mà kiến tạo ra cung điện này?"

Tiểu Khai nghĩ tới đây, nhất thời cẩn thận lên, buông tha việc truy kích thủy quái, nhanh chóng vọt ra sau hòn đá kia.

Siêu cấp thủy quái hiển nhiên đối với nơi này vô cùng thành thục, lẻn đến trước cung điện, liền phát ra tiếng kêu liên tiếp, sau đó nhẹ nhàng trùng vào cung điện, cửa điện cũng có chút cổ quái, vốn đóng thật chặt, nghe được tiếng kêu của nó, lập tức mở, đợi thủy quái tiến vào, liền " ba" một tiếng, bồn chồn khép lại.

Tiểu Khai càng cảm thấy cổ quái, xem cũng không dám xem tiếp, vận khởi thần niệm, muốn thoáng điều tra tình hình cung điện, nhưng thần niệm vừa động, chợt nghe một trận tiếng ca nhu hòa nhẹ nhàng ấm áp, hốt nhiên từ trên đỉnh đầu mình ở địa phương rất xa rất xa truyền tới.

Thanh âm này vừa vào tai, Tiểu Khai nhịn không được vừa động, thầm nghĩ: " Thanh âm thật dễ nghe, không biết ca từ đến tột cùng là gì."

Khúc ca này du dương tới cực điểm, chính là dễ nghe đến mức cho tới bây giờ Tiểu Khai chưa từng nghe qua, chỉ là lời ca phảng phất không phải là loại ngôn ngữ mà Tiểu Khai biết, âm tiết tương đối cổ quái, mỗi chữ nhổ ra, vô cùng hòa hợp, Tiểu Khai nhịn không được muốn đi xem đó là âm tiết gì, nhưng người xướng âm tiết lại không rõ ràng, Tiểu Khai càng nghe càng mơ hồ, càng mơ hồ thì càng muốn nghe cho ra, lỗ tai hắn cao cao dựng lên, nghe nghe, chợt cảm thấy thần trí có chút mê hồ lên, phảng phất như đám âm tiết cổ quái đang vang lên trong óc mình, làm cho trí nhớ và lý trí trong đầu toàn bộ bị đẩy ra ngoài.

May mắn lúc này, bên trên vang lên một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa, một thanh âm tuyệt vọng hô to: " Cứu mạng a, chư vị đồng liêu, cứu ta!"

Ngay sau đó là " khách sát" một tiếng, phảng phất như là thứ gì bị một đao chặt làm hai, thanh âm kia phát ra nửa tiếng kêu thảm thiết, sau đó đột ngột dừng lại, rồi không một tiếng động.

Toàn thân Tiểu Khai rùng mình một cái, nhất thời tỉnh táo lại, hắn cả nửa điểm do dự đều không có, đưa tay tát mạnh lên mặt mình hai cái, dùng sức lắc đầu, lúc này mới trục xuất được âm tiết cổ quái ra khỏi đầu, ngẫm lại sự hung hiểm vừa rồi, chỉ cảm thấy lòng tràn đầy hoảng sợ, đối với cung điện ngay phía trước càng kiêng kỵ thêm vài phần, hắn đứng tại chỗ suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc thở dài, chậm rãi trồi lên trên, quyết định không tiếp tục đuổi giết siêu cấp thủy quái kia nữa.

Giờ phút này, bờ Thiên Hà, lại là một phen quang cảnh.

Từ sau khi sương mù trên Thiên Hà tiêu tán, Tiểu Khai chui vào đáy sông, tiên nhân tại bờ sông sôi trào lên, nhất là nhìn thấy vô số thi thể thủy quái ở trên mặt nước tùy ý phiêu đãng thì tâm tình của đám tiên nhân kích động tới đỉnh điểm.

Mấy thủy quái này, là từ trong miệng của tiên nhân tương truyền, là những quái vật được truyền niệm từ trong những sử thi niên đại a...

Ma tộc có ma châu, tiên nhân có tiên tinh, quái vật có thực lực ngang với thiên tiên, trong cơ thể đều có giấu bổn mạng kim đan, mấy thứ này, đều là vô giới chi bảo a...


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-230)