← Ch.0652 | Ch.0654 → |
Trong nguy cơ, Kim Thương Tình hét lớn một tiếng, trong mắt bắn ra kim quang, toàn thân bộc phát hào quang sáng ngời, nhắm ngay thủ chưởng huyết sắc bộc phát ra công kích cực mạnh.
Phốc xuy...
Thủ chưởng ầm ầm bạo vỡ, hóa thành huyết quang tán ra đầy trời, kể cả Lâm Tiêu cũng oanh thành hư vô, hóa thành nguyên lực tán loạn tiêu tán.
Sắc mặt Kim Thương Tình đại biến.
- Ta ở đây!
Thanh âm lạnh lùng từ sau lưng Kim Thương Tình vang lên, sau đó là nguyên lực mênh mông không cách nào ngăn cản.
- Thiên Băng Địa Liệt!
Phốc xuy...
Lâm Tiêu đánh ra một kích toàn lực, Kim Thương Tình không kịp ngăn cản, kim quang bảo hộ phá nát, trường bào vụn vỡ, thân hình té sấp về phía trước, miệng phun máu tươi, ngũ tạng lục phủ bị đánh nát.
Lâm Tiêu theo sát phía sau, một đao chém ra, đao mang tung hoành nháy mắt đi tới trước mặt Kim Thương Tình.
- Hỗn đản, ngăn!
Kim Thương Tình gầm lên giận dữ, trừng to mắt muốn nứt, vừa phun máu vừa điên cuồng ngăn cản một đao của Lâm Tiêu, nương theo cỗ xung lượng trực tiếp nhảy xuống dàn tế, lướt xuống hồ nước muốn truyền tống ra ngoài.
- Còn muốn chạy?
Lâm Tiêu theo sát phía sau.
- Ha ha, Lâm Tiêu, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, đáng tiếc ngươi giết không được ta, chờ ta đột phá tới Quy nguyên cảnh giết ngươi như giết một con chó!
Kim Thương Tình dữ tợn hét lớn, trên người bộc phát kim quang:
- Kim Quang Phi Độn thuật!
Tốc độ của hắn càng nhanh hơn, hóa thành kim quang chỉ vài lần biến chuyển đã sắp rơi vào trong hồ nước.
- Vậy sao?
Lâm Tiêu cười lạnh, chiến đao vung cao, tia chân nguyên trong cơ thể bị điều động dung nhập vào chiến đao, hóa thành đao mang bay ra.
Đao ảnh thoáng chốc đi tới trước mặt Kim Thương Tình.
- Hừ!
Kim phiến mở ra, kim quang lóe sáng, ánh mắt Kim Thương Tình trấn định, cho dù hắn bị trọng thương nhưng với thực lực của Lâm Tiêu không khả năng đánh chết hắn, chỉ cần rời khỏi cổ địa hắn hoàn toàn có thể rời đi, chờ một tháng sau đột phá Quy nguyên cảnh lại đi đuổi giết Lâm Tiêu.
Ca sát...
Đao mang buông xuống, hung hăng bổ lên kim phiến, thế không thể đỡ, ở trong ánh mắt không dám tin của Kim Thương Tình thật dễ dàng chém đứt thành hai khúc, ngay sau đó chém lên kim quang bảo hộ trên thân hắn, lướt qua thân thể hắn nhanh như chớp mới biến mất.
- Cái gì?
Kim Thương Tình trừng lớn đôi mắt kinh sợ, máu tươi từ trán, ngực, dưới bụng hắn trào ra, thân hình chia thành hai nửa, ngã xuống hồ nước tử vong.
- Thu!
Tay trái Lâm Tiêu chộp tới, trước khi thi thể Kim Thương Tình rơi vào hồ nước đã hấp lấy trữ vật giới chỉ của hắn, răng rắc một tiếng, thi thể Kim Thương Tình rơi xuống hồ, vẫn không bị truyền ra ngoài mà phút chốc đông cứng thành băng đồng, sau đó dập nát thành băng phấn tan ra trong nước.
- Lăng Không Hư Độ, lên!
Dung nhập chân nguyên vào đôi cánh nguyên lực, Lâm Tiêu nháy mắt bay lên dàn tế, nhẹ nhàng rơi xuống.
Sở dĩ võ giả Quy nguyên cảnh có thể phi hành chính bởi vì khả năng thao tác chân nguyên hoàn mỹ, hiện tại Lâm Tiêu sử dụng chân nguyên trong Lăng Không Hư Độ, đồng dạng cũng có thể phi hành trong thời gian ngắn ngủi.
- Nhìn xem thu hoạch của Kim Thương Thần trong cổ địa thế nào?
Xóa bỏ nguyên lực ấn ký trên giới chỉ, Lâm Tiêu đem tinh thần lực thẩm thấu bên trong, vừa nhìn thấy nhất thời vui mừng.
Bên trong trữ vật giới chỉ đặt không ít thứ tốt, trên dưới mười quyển bí tịch, thật nhiều linh dược, đan dược thậm chí là ngân phiếu cùng linh thạch, giá trị thật kinh người, tuyệt đối giàu có hơn chính hắn thật nhiều.
- Di, quyển bí tịch này là gì?
Tùy tiện mở ra một quyển, quyển bí tịch màu xanh, tản ra uy áp cùng hào quang, vừa nhìn liền biết vật phi phàm, tuyệt đối là cường đại nhất trong các quyển bí tịch.
- Đoạt Nguyên Linh Chỉ, không ngờ là thiên cấp chỉ pháp bí tịch.
Cẩn thận lật xem, Lâm Tiêu không nhịn được kêu lên, vô cùng hưng phấn.
Không chờ hắn kiểm tra xong toàn bộ thu hoạch, đột nhiên một đạo bạch quang trống rỗng xuất hiện bao vây hắn, truyền tống ra khỏi Cổ địa Thái Thần.
Bên ngoài cổ địa.
Thật nhiều võ giả tụ tập chờ đợi người cuối cùng rời khỏi Cổ địa Thái Thần, bởi vì lần này đột nhiên xuất hiện bảo sơn thần bí, khiến trong lòng các võ giả hiểu được người ra càng muộn thu hoạch tuyệt đối càng nhiều, khiến không ít võ giả ôm lòng xấu xa.
Ở Yêu Ma Lĩnh, mỗi một lần Cổ địa Thái Thần mở ra sẽ có thật nhiều cao thủ hóa phàm vẫn lạc, mà trong những võ giả còn sống ra ngoài lại có thêm một số người tử vong trong cuộc chiến tranh đoạt bảo vật sau đó.
Dĩ nhiên đối với những võ giả còn lưu lại mà nói chính là muốn nhìn xem Huyết Thứu đạo nhân trả thù Lý Dật Phong cùng Lâm Tiêu.
- Lần này không biết Lâm Tiêu là may mắn hay xui xẻo, nghe nói hiện tại ở trong cổ địa chỉ còn lại hắn cùng Kim Thương Tình, hiển nhiên thu hoạch kinh người, đáng tiếc vừa đi ra phải chết.
- Phải đó, nghe nói Lâm Tiêu đi vào cổ địa thực lực đột nhiên tăng mạnh, đã có thể đối kháng với Kim Thương Tình, thật làm người giật mình.
- Hừ, cường đại cũng vô dụng, đứng trước mặt Huyết Thứu đạo nhân hắn căn bản không chút sức phản kháng, đừng nói là hắn, cho dù là cao thủ Quy nguyên cảnh sơ kỳ cũng không thể chống cự.
- Chậc chậc...
Tiếng nghị luận không ngừng vang lên, có tiếc hận, có cảm thán, còn có vui sướng khi thấy người gặp họa.
Trên đất trống, sắc mặt Huyết Thứu đạo nhân không chút thay đổi ngồi nơi đó, ở trước mặt hắn, Lý Dật Phong trọng thương hấp hối.
Oang long long...
Đột nhiên, trong cổ địa vang lên thanh âm nổ vang kịch liệt, ngọn núi chậm rãi khép lại, thất thải hà quang xông lên tận trời cũng dần dần biến mất.
- Đây là...
Mọi người khiếp sợ nhìn lên một màn này, vô cùng khó hiểu.
- Sao Cổ địa Thái Thần lại đóng cửa? Kim Thương Tình cùng Lâm Tiêu còn chưa đi ra đâu.
- Đúng rồi, hai người họ còn bên trong, Cổ địa Thái Thần lại đóng cửa, chẳng lẽ bên trong xảy ra chuyện gì?
Tiếng nghị luận vang lên, Huyết Thứu bật dậy, ánh mắt bắn ra hàn mang dữ tợn:
- Chẳng lẽ Lâm Tiêu chết bên trong? Đáng chết, đáng chết!
Đúng lúc này...
Trên đất trống, một đạo bạch quang xuất hiện, bao phủ một thân ảnh mơ hồ, ngay sau đó Cổ địa Thái Thần ầm ầm khép kín, một lần nữa biến thành một mảnh sơn mạch liên miên kéo dài.
- Là ai đi ra? Là Lâm Tiêu hay Kim Thương Tình?
Ánh mắt mọi người nhìn bạch quang, bởi vì Cổ địa Thái Thần năm năm mở ra một lần, những võ giả không đi ra cũng sẽ chết, từng có người muốn lưu lại bên trong tu luyện, nhưng kết quả đều tử vong, không một ai may mắn tồn tại.
Về sau có người tìm được tin tức lưu lại bên trong, nguyên lai thời điểm cổ địa mở ra bên trong chỉ có yêu thú viễn cổ lục tinh là đáng sợ nhất, nhưng sau khi khép lại sẽ xuất hiện thật nhiều yêu thú viễn cổ càng thêm cường đại, thất tinh, bát tinh, cửu tinh tràn đầy, võ giả hóa phàm lưu bên trong căn bản không thể sống sót, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Bởi vậy từ đó về sau không còn ai có ý niệm lưu lại bên trong tu luyện.
Trước mắt bao người, bạch quang biến mất, Lâm Tiêu nhất thời xuất hiện.
- Lâm Tiêu, chạy mau!
Một tiếng kêu to khàn khàn vang lên, Lý Dật Phong kiệt lực nhắc nhở.
← Ch. 0652 | Ch. 0654 → |