← Ch.0840 | Ch.0842 → |
Phốc xuy...
Ngay lúc ngọn lửa sắp sửa dung nhập vào trong thân thể Ma Hồ Vương hoàn toàn, đột nhiên thân hình hắn chấn động, trong miệng phun ra ngụm máu tươi màu đen, thân thể đột nhiên run rẩy lên, như bị trọng kích, trong mắt toát ra vẻ phẫn nộ.
- Đáng chết, Thiên Ma Phệ Hồn Diễm vì sao lại kháng cự cơ thể của ta!
Ma Hồ Vương phẫn nộ kêu to, nguyên bản ngọn lửa sắp bị hắn dung nhập lúc này đột nhiên trướng lớn, không ngừng thoát ra khỏi thân thể hắn, không ngừng thiêu đốt, khí tức đáng sợ đang dần hồi sinh.
- Ha ha ha, Ma Hồ Vương, ngươi thật quá ngu xuẩn, Thiên Ma Phệ Hồn Diễm là thiên hỏa, là do thiên địa dựng dục, có được trí tuệ, sao lại cam tâm bị ngươi hấp thu, ngươi luyện hóa không xong còn bị thiêu đốt, để cho ta tới giúp ngươi giải thoát!
Uyên Long Vương cười to, thân hình chợt động, chiếc đuôi dài thật lớn sau lưng như trụ trời giáng xuống, yêu nguyên tuôn tràn, hỗn độn khí tức trùng điệp nện lên thân hình Ma Hồ Vương.
Phanh một tiếng, thân hình Ma Hồ Vương kịch chấn, từng luồng ngọn lửa màu đen bắn tứ tán khắp bốn phía thân thể hắn, nhất thời mặt đất bị thiêu đốt thành những hố sâu, toát ra cỗ khói nhẹ màu đen.
Xuy...
Trong đó có một ngọn lửa dừng gần bên Lâm Tiêu, bên trong ẩn chứa khí tức khủng bố làm linh hồn Lâm Tiêu rung động, như vừa đi qua quỷ môn quan, hoàn hảo ngọn lửa màu đen dừng cách hắn chừng vài thước, nếu rơi trên người hắn hậu quả thật khó lường.
- Ngọn lửa thật đáng sợ!
Sắc mặt Lâm Tiêu thật ngưng trọng, thân hình chợt động hóa thành lưu quang nhanh như chớp lao về hướng thông đạo lốc xoáy.
- Tiểu tử nhân tộc từ nơi nào tới?
Lâm Tiêu vừa động lập tức khiến cho hai đại vương giả chú ý, nhưng giờ phút này bọn hắn không rảnh bận tâm tới Lâm Tiêu, song phương đang không ngừng giao thủ.
Oanh một tiếng, trong một kích trùng điệp, mặt đất lập tức bị luân hãm, lộ ra khe rãnh đường kính dài hơn trăm dặm, sâu không thấy đáy.
Dư ba đáng sợ lướt qua thân thể Lâm Tiêu, chấn hắn hộc máu.
- Mau, mau!
Lâm Tiêu gia tăng tốc độ tới cực hạn, bất chấp thương thế trên người, phảng phất như lưu tinh cắt qua chân trời nhằm phía thông đạo lốc xoáy.
Mấy trăm dặm khoảng cách với tốc độ hiện tại của Lâm Tiêu phải dùng vài phút đồng hồ, sống hay chết phải xem ở giây phút này.
Phía chân trời, Ma Hồ Vương liên tục bị đẩy lui, ngọn lửa trên người bắn ra bốn phía, trong miệng cuồng phun máu đen.
- Uyên Long Vương, ngươi muốn chết!
Ma Hồ Vương phẫn nộ, ma khí ngập trời thổi quét Uyên Long Vương, nhưng hắn vừa ra tay Thiên Ma Phệ Hồn Diễm bị hắn trấn áp lại đột nhiên điên cuồng phản kích, từng luồng ngọn lửa bắn nhanh ra khỏi người hắn, trọng thương thân thể hắn.
- A...
Đôi mắt huyết sắc của Ma Hồ Vương vặn vẹo, bên trong có Thiên Ma Phệ Hồn Diễm trùng kích, bên ngoài bị Uyên Long Vương tấn công, loạn trong giặc ngoài làm cho hắn liên tục trọng thương, phút chốc liền làm ra quyết định.
- Uyên Long Vương, ngươi dám phá hư kế hoạch lớn của ta, hôm nay ta phải giết ngươi!
Trong tiếng rống to dữ tợn, thân hình Ma Hồ Vương đột nhiên nổ tung, ngọn lửa màu đen từ trong thân thể hắn bắn ra nháy mắt rơi xuống đất.
Oanh!
Cả khu vực nhất thời bốc cháy lên ngọn lửa ngập trời, ngọn lửa màu đen đón gió mà trướng, hóa thành một biển lửa đen ngòm, bạo tuôn khắp bốn phương tám hướng.
- Ngươi...lại bỏ qua Thiên Ma Phệ Hồn Diễm!
Uyên Long Vương chấn động, hiển nhiên không ngờ Ma Hồ Vương làm ra hành động quyết đoán này.
Thân hình Ma Hồ Vương lại ngưng tụ, khuôn mặt dữ tợn, trong mắt tràn ngập lửa giận ngút trời, suốt hơn hai trăm năm tế luyện, mắt thấy sắp thành công lại bị Uyên Long Vương phá hư, làm trong lòng hắn vô cùng phẫn nộ.
- Uyên Long Vương, đi chết đi!
Ma Hồ Vương hét to, thủ chưởng tối đen ngưng tụ, một chưởng đánh về phía trước, ma sát khí cuồn cuộn hình thành một thủ chưởng khổng lồ trên bầu trời, ầm ầm nổ tung, hủy diệt hết thảy.
Uyên Long Vương cười lạnh, móng vuốt vươn lên, nói:
- Ma Hồ Vương, lúc ngươi toàn thịnh ta còn không sợ ngươi, chẳng lẽ bây giờ còn sợ ngươi hay sao!
Trong tiếng nổ vang, trời sụp đất nứt, sơn hà lật đổ, mặt đất vỡ tung, nơi nơi đều là cảnh tượng như tận thế tiến đến.
Mà trên mặt đất, ngọn lửa màu đen nhanh chóng bành trướng, biến ảo thành biển lửa cắn nuốt hết thảy, những nơi đi qua nham thạch nháy mắt dập nát hóa khí, biến thành hư vô, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã bao phủ tới thông đạo lốc xoáy đi thông tầng thứ ba.
- Đáng chết!
Lâm Tiêu trừng lớn hai mắt, chưa kịp phản ứng, oanh một tiếng ngọn lửa màu đen nháy mắt nuốt sống hắn.
- A!
Một cảm giác đau đớn tác dụng lên linh hồn truyền tới, ngọn lửa màu đen kia không biết là vật quỷ dị gì, nhanh chóng thiêu đốt linh hồn Lâm Tiêu, trong phút chốc hồn hải của hắn hóa thành biển lửa, đau đớn kịch liệt làm linh hồn dần dần mai một.
- Tiểu gia hỏa này xong rồi!
Uyên Long Vương cùng Ma Hồ Vương đều nhìn thấy một màn này, trong lòng liền toát ra ý nghĩ như vậy, công kích vẫn không hề ngừng lại.
Thiên Ma Phệ Hồn Diễm là thiên hỏa thần bí do Chiến trường Ma Uyên dựng dục mà thành, nó có thể cắn nuốt linh hồn các sinh vật, cực kỳ đáng sợ, dù là Ma Hồ Vương cũng khó thể chống cự, mà sinh vật Quy nguyên cảnh nếu bị bao phủ hẳn phải chết không nghi ngờ, căn bản không khả năng sống sót.
Trong biển lửa cuồn cuộn, linh hồn Lâm Tiêu nhanh chóng thiêu đốt.
- Cửu Ngự Phân Thần thuật!
Thời khắc nguy cấp, Lâm Tiêu nhẫn nhịn đau đớn, thi triển Cửu Ngự Phân Thần thuật cố thủ linh hồn của chính mình.
Ông!
Đúng lúc này một cỗ linh hồn dao động tà ác truyền tới, trong biển lửa cuồn cuộn một ngọn lửa màu đen sáng ngời phiêu đãng bay tới, lập tức dũng mãnh tràn vào thân thể Lâm Tiêu, ngọn lửa kia như có được trí tuệ mang theo cỗ chân khí tà dị tràn tới hồn hải của hắn, muốn chiếm đoạt thân thể hắn.
Đoàn ngọn lửa màu đen sáng ngời kia chính là bổn nguyên của Thiên Ma Phệ Hồn Diễm.
Trong linh hồn truyền tới đau đớn, Lâm Tiêu cảm giác linh hồn của mình muốn bốc cháy, thân hình bị Thiên Ma Phệ Hồn Diễm chiếm cứ, loại cảm giác này giống như lúc hắn xuyên qua đoạt xá, nhưng lần này thì khác, lần trước linh hồn Lâm Tiêu dung hợp cùng linh hồn thân thể này, nhưng Thiên Ma Phệ Hồn Diễm muốn đốt linh hồn của hắn, hoàn toàn chiếm cứ thân thể hắn.
- Muốn đoạt xá ta, Phần Viêm quyết, tâm hỏa, ngưng!
Lâm Tiêu nổi giận, trực tiếp cô đọng tâm hỏa, thúc giục Luyện Hóa thuật trong Phần Viêm quyết bắt đầu luyện hóa Thiên Ma Phệ Hồn Diễm trong hồn hải của mình.
Trong Phần Viêm quyết, cô đọng tâm hỏa có thể cắn nuốt toàn bộ ngọn lửa trên thế gian, một khi cắn nuốt một loại ngọn lửa chí cường thì có thể hình thành nhất muội chân hỏa, hai loại sẽ thành nhị muội chân hỏa, ba loại thành tam muội chân hỏa, cứ như thế chính Thiên Ma Phệ Hồn Diễm cũng có thể bị cắn nuốt.
Quả nhiên ngay trong nháy mắt tâm hỏa hình thành, một cỗ lực lượng dựng lên, nháy mắt ngăn cản Thiên Ma Phệ Hồn Diễm xâm lấn, hai bên giằng co trong hồn hải của Lâm Tiêu, lẫn nhau cắn nuốt đối phương, miễn cưỡng bảo trì cân bằng.
← Ch. 0840 | Ch. 0842 → |