← Ch.0495 | Ch.0497 → |
Chương 496: Yêu thú cuồng triều. (1)
Muốn tiêu diệt Hắc Long trại, đầu tiên là phải tìm được sào huyệt Hắc Long trại, thành Tân Vệ sở dĩ kiêng kỵ với Hắc Long trại như vậy, cũng là bởi vì nó tổ chức cực kỳ nghiêm mật, giấu ở sâu trong Liên Vân sơn mạch, không có ai biết đại bản doanh nó nằm ở đâu.
Trang Dịch thành chủ từng phái ra rất nhiều võ giả đi tìm đại bản doanh của Hắc Long trại, nhưng lại không thu hoạch được gì, cuối cùng chỉ biết đại bản doanh Hắc Long trại tuyệt đối nằm trong chỗ sâu của Liên Vân sơn mạch, đối mặt tình huống này, những võ giả đi tìm kiếm đành phải lui trở về, dù sao sâu trong Liên Vân sơn mạch quá nguy hiểm, nếu như võ giả nhân loại đi tìm kiếm, chỉ sợ không đợi tìm được hang ổ Hắc Long trại ở đây, đã bị yêu thú xé xác ăn thịt mất rồi.
Nhưng mà phân thân Toản Địa Giáp thì khác, hôm nay phân thân Toản Địa Giáp thành công đột phá tới ngũ tinh, hoàn toàn có được tìm tòi núi rừng gần đó, huống chi Lâm Tiêu còn có nhiều tứ tinh yêu thú thủ hạ, một khi phân tán ra chính là thế lực to lớn, đủ để tìm tòi tất cả địa vực sâu trong Liên Vân sơn mạch, trừ phi vị trí địa vực của Hắc Long trại có lục tinh yêu thú.
Nhưng khả năng này gần như không tồn tại, lục tinh yêu thú quá mức cường đại, một đầu cũng đủ hủy diệt một nửa thành Tân Vệ, Lâm Tiêu không tin Hắc Long trại lại mang hang ổ của mình đặt ở nơi đó.
Lâm Tiêu cho những yêu thú này mệnh lệnh là, tìm tòi tất cả nơi có rất nhiều nhân loại tụ tập, trong lúc nhất thời, đàn yêu thú cường đại tiến sâu trong rừng núi, tiến hành tìm kiếm rải thảm, đối với một ít sơn cốc, hoang thành, phế tích các nơi đều tìm qua một lần.
Hắc Long trại với tư cách một thế lực khổng lồ, nơi đóng quân của bọn họ chiếm diện tích cực lớn, không có khả năng giống như một thế lực đạo tặc bình thường tùy tiện tìm một góc ẩn khuất che dấu tai mắt người ta là được.
Nhưng mà Liên Vân sơn mạch thật sự quá mức khổng lồ, kéo dài vượt qua mấy trăm vạn dặm, ngang dọc cũng tới vài chục vạn dặm, tuy Lâm Tiêu cần tìm chỉ là sơn mạch gần thành Tân Vệ, nhưng đây cũng là một công việc to lớn, huống chi phạm vi tìm kiếm rộng như thế, tất nhiên sẽ phải tiến hành chém giết với tứ tinh, ngũ tinh yêu thú, tốc độ tự nhiên cũng sẽ giảm xuống.
Thời gian trôi qua, Lâm Tiêu tìm kiếm trong Liên Vân sơn mạch đã qua năm ngày.
Việc Lâm Tiêu tiến hành tìm kiếm hang ổ Hắc Long trại lại kinh động vô số võ giả thành Tân Vệ.
Thành Tân Vệ.
Trong phủ thành chủ, Trử Vĩ Thần và tổng quản nhiều thế lực đều tụ tập ở đây, cả đám thần sắc ngưng trọng.
Trong đại sảnh lớn nhất, ánh mắt Trang Dịch thành chủ nghiêm túc nhìn qua đám người Trử Vĩ Thần bên dưới.
- Chư vị, căn cứ tình báo, gần đây yêu thú trong Liên Vân sơn mạch hoạt động rất kịch liệt, mặc dù không có dấu hiệu cho thấy là có thú triều xảy ra, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, ta triệu tập chư vị đến đây là muốn thương thảo với chư vị về vấn đề phòng ngự thành Tân Vệ trong thời gian gần đây.
- Trang Dịch thành chủ, thú triều loại nhỏ lần trước đã cách đây hai năm, căn cứ lẽ thường, không có khả năng lại có thêm một lần thú triều nữa a.
Ngô Bình tổng quản của Nguyên Vũ thánh địa cau mày nói.
- Nói thì nói như thế, nhưng gần đây yêu thú trong Liên Vân sơn mạch dị động cũng không thể không đề phòng, lần trước võ giả thành Tân Vệ chết tổn thương thảm trọng, nguyên khí đại thương, đến bây giờ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại, nếu như lại có thú triều, sẽ chết rất nhiều người. Không thể không phòng bị, chúng ta phải tránh thảm kịch xảy ra, cho dù cuối cùng không có thú triều, cũng có thể xem như tập luyện.
- Nếu thành chủ đại nhân đã nói như vậy, Cửu Long Bảo tự nhiên không có vấn đề.
- Võ điện cũng hoàn toàn nghe theo thành chủ đại nhân điều khiển.
Các thế lực còn lại đã có quyết định.
- Tốt, đã như vầy, chúng ta sẽ thương thảo tình hình cụ thể.
Lúc này Trang Dịch thành chủ vung tay lên, mọi người ở đại sảnh ngồi xuống bàn tròn, tiếp tục thương thảo.
Lâm Tiêu hiển nhiên không ngờ rằng chính hành động tìm kiếm của mình lại khiến thành Tân Vệ sinh ra oanh động lớn như thế, nhưng mà cho dù hắn biết chắc cũng không đặt trong lòng, bởi vì cái gọi là dị động sâu trong Liên Vân sơn mạch hoàn toàn là yêu thú do hắn điều khiển mà sinh ra.
Mà thành Tân Vệ khua chiêng gõ trống bố trí, trong nháy mắt lại qua ba ngày.
Sắc trời cũng tối lại, tại biên giới Liên Vân sơn mạch, dưới một ngọn núi, năm người Lâm Tiêu khoanh chân ngồi đó, hơi nghỉ ngơi và khôi phục.
Giờ phút này bọn họ rời khỏi quận Hiên Dật đã được tám ngày, khoảng cách thành Tân Vệ còn ba bốn ngày lộ trình.
Ầm ầm...
Thời điểm mọi người nghỉ ngơi, đột nhiên một cơn gió yêu dị nổi lên, từ trong Liên Vân sơn mạch truyền ra tiếng yêu thú gầm thét dữ dội, tiếng gào rú này làm yêu thú các nơi xao động.
- Xảy ra chuyện gì?
- Phát sinh chuyện gì?
Đám người Lâm Tiêu lập tức đứng lên, ánh mắt nhìn về phía có bạo động truyền tới, chỉ thấy trong núi rừng xa xa, tất cả yêu thú không hề dấu hiệu từ trong Liên Vân sơn mạch lao ra ngoài, phô thiên cái địa, chúng hóa thành nước lũ lao tới thảo nguyên bên ngoài Liên Vân sơn mạch, sau đó chúng tỏa ra khắp bốn phương tám hướng.
Bởi vì khoảng cách cách khá xa, đám người Lâm Tiêu không có bị đàn thú phát hiện, dõi mắt nhìn lại, chỉ thấy thú triều này đa số là tam tinh yêu nhất, mạnh nhất cũng chỉ hơn mười đầu tứ tinh yêu thú.
- Là thú triều loại nhỏ, cũng may gần đây không có thôn xóm gì.
Đám người Kỷ Hồng năm đó ở thành Tân Vệ cũng trải qua thú triều một lần, đối với chuyện này cũng không có ngạc nhiên, bởi vì thú triều do tứ tinh yêu thú chỉ huy chỉ có thể coi là thú triều loại nhỏ yếu kém nhất, trừ phi thôn xóm nhỏ như trấn Thái Sơn mới sợ hãi, như thành Tân Vệ thì hoàn toàn có khả năng chống cự được.
- Đi thôi!
Đám người Lâm Tiêu cũng không có quá mức để ý, trở mình lên ngựa, tiếp tục đi tới, dùng thực lực của bọn họ bây giờ, chỉ cần không bị thú triều bao vây, bình thường cũng không có nguy hiểm tính mạng gì.
- Kỳ quái, tại đây vì sao có thú triều?
Đám người Lâm Tiêu đi chưa tới nửa canh giờ, lập tức nhìn thấy mấy ngàn con yêu thú từ trong Liên Vân sơn mạch lao ra ngoài, so với thú triều lúc trước, thú triều lần này nhỏ hơn, yêu thú mạnh nhất chỉ là vài chục con tam tinh yêu thú.
Đám người Lâm Tiêu đi đường vòng, tránh tiếp xúc với thú triều.
Trên đường đi kế tiếp, đám người Lâm Tiêu thỉnh thoảng nhìn thấy có thú triều lao ra, càng mơ hồ nghe được sâu trong Liên Vân sơn mạch không ngừng có tiếng thú gào rú vang vọng, vào lúc chạng vạng tối, đám người Lâm Tiêu tổng cộng nhìn thấy hơn mười lần thú triều, trong đó nhỏ nhất chỉ là mấy trăm đầu, nhị tinh yêu thú, lớn nhất thậm chí có ngũ tinh yêu thú tồn tại, quy mô đạt tới mấy trăm vạn, hoàn toàn không yếu hơn thú triều loại nhỏ công kích thành Tân Vệ lần trước chút nào, làm cho đám người Lâm Tiêu liên tục biến sắc.
← Ch. 0495 | Ch. 0497 → |