← Ch.0526 | Ch.0528 → |
- Phiền Thông này tu luyện công pháp gì? Sau khi hóa thú uy lực vậy mà tăng lên mấy lần, ít nhất tương đương với võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đại thành.
Trong nội tâm Lâm Tiêu khống chế Phân thân Toản Địa Giáp có chút giật mình.
Nhưng Lâm Tiêu không biết, giờ phút này trong lòng Phiền Thông càng thêm khiếp sợ.
- Yêu thú này đến cùng là chủng loại gì? Ngay cả sau khi hóa thú cũng chỉ có thể mang đến cho nó chút tổn thương, thế còn giết kiểu gì nữa.
Phiền Thông trong nội tâm kinh sợ.
- Trại chủ, chúng ta tới giúp ngươi.
Đúng lúc này, xa xa đột nhiên bay vút đến hơn mười đạo bóng người tản ra khí tức đáng sợ, trong đó có bốn người chính là thống lĩnh Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong, còn có hơn mười người cũng là Hóa Phàm cảnh trung kỳ và trung kỳ đại thành, bọn hắn trải qua một phen huyết chiến rốt cuộc hiểu rõ, nếu như phân tán ra thì bọn hắn ngay cả một đầu ngũ tinh đỉnh phong yêu thú cũng không thể đánh chết, đã như vậy còn không bằng tập trung đại bộ phận lực lượng, trước đánh chết một đầu trong đó.
Mà mục tiêu bọn hắn chọn trúng tất nhiên là Phân thân Toản Địa Giáp đang chém giết với Phiền Thông, vừa nhìn đã biết là thú triều chi Vương.
"Vèo" "Vèo" "Vèo"
Trong lúc nhất thời, hơn mười tên võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ khí tức cường đại ở trong đêm tối bay vút đến, khí thế cường đại kia khiến không khí cũng ẩn ẩn chấn động lên.
- Tới tốt lắm.
Phiền Thông thấy thế mừng rỡ trong lòng, tuy rằng cường giả còn lại chạy đến chưa hẳn có thể mang đến cho con yêu thú trước mặt này bao nhiêu tổn thương, nhưng nhân số càng nhiều, con yêu thú dĩ nhiên phải mệt mỏi ứng phó, chỉ cần tìm đúng cơ hội, mình dùng toàn lực bổ vào chỗ hiểm của nó như đồng tử, cổ họng, Phiền Thông không tin mình với nhiều người như vậy còn không thắng được.
Tâm niệm đến tận đây, lòng tin trong nội tâm Phiền Thông lập tức tăng nhiều.
Quay đầu, Phân thân Toản Địa Giáp tự nhiên cũng thấy được mười mấy đạo nhân ảnh bay vút tới trong đêm tối, không ai chú ý tới, trong đôi đồng tử màu đỏ mang theo màu vàng lợt của đầu yêu thú khủng bố này, giờ phút này lại đột nhiên hiện lên một tia hào quang nhân tính hóa trêu tức.
- Nhiều người thì có được gì?
Lâm Tiêu khống chế Phân thân Toản Địa Giáp khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, trong cơ thể một cổ khí tức nóng rực bắt đầu khởi động, đối mặt với hơn mười tên cường giả bay vút tới, Phân thân Toản Địa Giáp mở ra cái miệng lớn của mình.
Một đoàn viêm lưu hỏa hồng sắc, giống như nham tương đỏ rực từ trong miệng Phân thân Toản Địa Giáp phụt ra, viêm lưu đáng sợ lập tức bao phủ hơn mười tên cường giả kia, nhiệt độ cao khiến người sợ hãi cơ hồ ngay cả không khí cũng bị thiêu cháy.
- Không tốt.
Phiền Thông lập tức mở to hai mắt, trong đôi mắt hiện lên một tia hoảng sợ.
- Không...
Nguyên một đám hơn mười tên cường giả kia cũng mở to hai mắt, vẻ mặt nhăn nhó, trong miệng phát ra tiếng hò hét sợ hãi.
Cổ viêm lưu đáng sợ kia, bọn hắn từng tận mắt thấy qua trong thú triều cỡ trung tiến công Thành Tân Vệ, đây chính là công kích đáng sợ ngay cả lục tinh Hắc Ám Ma Viên cũng không thể chịu nổi, dùng thực lực Hóa Phàm cảnh trung kỳ của bọn hắn làm sao có thể ngăn cản được.
Viêm lưu hỏa hồng sắt quét qua hơn mười tên cường giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ trên bầu trời, phảng phất đến tiếng hò hét thống khổ đến từ sâu trong linh hồn, sau một khắc, tiếng kêu thảm thiết im bặt, chỉ trong chớp mắt, hơn mười tên cường giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ Hắc Long trại tất cả đều bị đốt thành tro, một chút hài cốt cũng không còn.
- Ah.
Phiền Thông gào thét một tiếng, thừa dịp cơ hội như thiểm điện vọt đến trước mặt Phân thân Toản Địa Giáp, chiến đao trong tay vung lên một đạo đao mang dữ tợn, hung hăng bổ về phía cổ họng Phân thân Toản Địa Giáp.
Nhưng không chờ hắn bổ trúng, đột nhiên một đạo âm bạo kịch liệt vang lên, Lâm Tiêu đã sớm có chuẩn bị khu động cái đuôi lớn cứng như sắt thép của Phân thân Toản Địa Giáp lập tức quất Phiền Thông bay vào trong phế tích.
Vách tường nham thạch cứng rắn bị nện ra một hố sâu cự đại, bụi mù bay khắp đầy trời, vô số đá vụn tuôn rơi xuống.
- Hỗn đãn.
Đá vụn sụp đổ bỗng nhiên nổ bung, Phiền Thông từ đó dữ tợn đi ra, trên người hắn tràn đầy máu tươi, cả người vô cùng chật vật, hiển nhiên đã bị trọng thương.
Nhìn qua chiến trường chật vật, đôi mắt Phiền Thông hiện lên một tia bi ai và thê lương, vì cái chết của hơn mười tên cường giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ lập tức khiến số lượng cao thủ hàng đầu của Hắc Long trại lại lần nữa giảm mạnh một nửa, trên chiến trường rốt cuộc không cách nào ngăn cản yêu thú quét ngang được nữa.
Ầm ầm
Phân thân Toản Địa Giáp cũng không có chút thương cảm nào, hướng phía Phiền Thông lại lần nữa vung tới một trảo, kình phong lăng lệ ác liệt vang lên, phảng phất giống như tòa núi lớn ép tới, cự trảo lập tức vồ tới trước ngực Phiền Thông.
Đôi đồng tử đỏ thẫm sau khi hóa thú của Phiền Thông bỗng nhiên co rút lại.
- Cuồng Thú Đao Pháp -- Hoang Thú Vô Cương.
Ngưng tụ tinh khí thần toàn thân đến mức tận cùng, Phiền Thông điên cuồng thi triển ra Cuồng Thú Đao Pháp đệ tam thức Hoang Thú Vô Cương mạnh nhất của bản thân.
Trên hậu bối chiến đao, một hư ảnh Hoang Thú khổng lồ bị sương mù bao lấy hiển hiện, phảng phất như mãnh thú cực lớn từ trong Hồng Hoang đi ra, gầm thét mãnh liệt va chạm với trảo phải mà Phân thân Toản Địa Giáp vỗ ra.
Đối mặt một kích đáng sợ như thế, Phân thân Toản Địa Giáp bị đánh lui hai bước, trên chân phải trước huyết nhục mơ hồ, lân giáp nghiền nát, mà hư ảnh Hoang Thú kia thì lại bạo thành phấn vụn, dưới sóng xung kích đáng sợ, mà Phiền Thông thì bị trùng trùng điệp điệp ép vào sâu trong nham thạch, dùng thân thể của hắn làm trung tâm xuất hiện một cái hố to đường kính gần 10 mét, sâu 5~6 mét.
- Khục khục.
Trong hố to, Phiền Thông ho ra mấy ngụm máu tươi, xương cốt trên người cũng gãy mấy cây, tựa hồ ngay cả đứng cũng không nổi nữa.
Xùy~~
Lực lượng vô hình rút đi, lân giáp bên ngoài thân hắn dần dần biến mất, sắc mặt tái nhợt, trạng thái hóa thú biến mất, cả người lộ ra vô cùng suy yếu.
- Lần này phải chết sao?
Nhìn qua yêu thú đáng sợ đang ở phía trên lạnh như băng nhìn vào mình, Phiền Thông giãy dụa lấy muốn thoát đi, nhưng lại bất lực.
Hô
Lúc này, đột nhiên một đạo gió mát thổi tới, trước người Phiền Thông bỗng dưng xuất hiện một đạo nhân ảnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn qua Phiền Thông, đúng là Lâm Tiêu.
- Là ngươi?
Phiền Thông cả kinh.
Lâm Tiêu một phát bắt được Phiền Thông, cũng không nói chuyện, lập lòe mấy cái đã biến mất tại chỗ, bay vút vào phủ thành chủ ở một bên, khiến cho Phiền Thông không cách nào lý giải chính là, đầu yêu thú đáng sợ kia tận mắt thấy một màn này, lại vậy mà không có chút cử động nào cả.
Trên đất trống bên ngoài phủ thành chủ, Lâm Tiêu ném Phiền Thông xuống, va chạm kịch liệt khiến Phiền Thông bị đau bật hừ một tiếng, khóe miệng lại lần nữa tràn ra một tia máu tươi.
- Xú tiểu tử, ngươi sao lại ở chỗ này? Ngươi muốn làm gì?
← Ch. 0526 | Ch. 0528 → |