Vay nóng Homecredit

Truyện:Võ Đạo Đan Tôn - Chương 0053

Võ Đạo Đan Tôn
Trọn bộ 1338 chương
Chương 0053: Tiết tấu chiến đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1338)

Siêu sale Shopee


Chương 53: Tiết tấu chiến đấu.

Kỳ thật... Lâm Tiêu cũng không biết địa vị của ba người này.

Phong Tuyệt tiểu đội Song đao Tôn Vinh, Cự bổng Mã Phong, Tuyệt côn Du Hưng Hải, đây chính là cường giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ, trong Tân Vệ Thành có được danh khí rất lớn, đã đứng hàng một trong các tiểu đội võ giả cao cấp nhất Tân Vệ Thành, trải qua đại lượng sinh nhân tử vật, lúc này mới có được thực lực mạnh mẽ hung hãn như thế, thiên phú chiến đấu cao siêu như thế.

Rống!

Trên chiến trường, tiếng rống giận dữ của Đại Lực Ma Viên không ngừng truyền đến, song phương chém giết say sưa, khó phân trên dưới.

- Bây giờ nhìn lại tựa hồ còn chưa phân ra thắng bại, nhưng tiết tấu chiến đấu đã hoàn toàn bị ba người kia khống chế, chỉ cần ba người không có sơ xuất gì, không phạm sai lầm gì thì Đại Lực Ma Viên tuy mạnh nhưng sớm muộn cũng sẽ bị ba người họ mài chết.

Lâm Tiêu chậc chậc lên tiếng:

- Một đầu Đại Lực Ma Viên như vậy toàn thân là bảo, chỉ riêng yêu đan ngưng kết đã có giá ngoài năm vạn hai ngoài, hơn nữa huyết nhục, da lông các loại... , ít nhất cũng giá trị mươi vạn lượng, hơn nữa tứ tinh yêu thú đã bắt đầu có được trí tuệ, trong huyệt động của nó, nói không chừng còn có thể sưu tầm được bảo vật gì đó, kể từ đó, ba người này thật sự là kiếm lợi lớn, quả nhiên là kỳ ngộ và nguy hiểm cùng tồn tại ah.

Lâm Tiêu đột nhiên con mắt sáng ngời...

Huyệt động!

- Đại Lực Ma Viên là yêu thú sống một mình, đi ra săn thức ăn bình thường sẽ không rời khỏi huyệt động của mình quá xa, hiện giờ xem ra chiến đấu ở đây sẽ còn tiếp tục một thời gian ngắn, nói cách khác...

Hiện giờ trong huyệt động của Đại Lực Ma Viên sẽ không có nguy hiểm gì? Nếu ta đi vào, nếu có bảo bối chẳng phải sẽ trực tiếp thuộc về ta sao?

Lâm Tiêu cảm giác tim mình như nhảy lên, phảng phất muốn nhảy ra khỏi cổ họng vậy.

Đây chính là hang ổ của một đầu tứ tinh yêu thú ah, nếu như có bảo vật gì đó thì giá trị sẽ liên thành, mình bây giờ mạo hiểm sinh tử đi Thanh Lâm trấn không phải là vì tìm một bản võ kỹ bí tịch sao, nhưng nếu trong sào huyệt Đại Lực Ma Viên tùy tiện tìm được bảo vật gì đó, đến lúc đó bán đi liền có thể trực tiếp chọn mua ở cửa hàng võ kỹ Tân Vệ Thành rồi, còn cần phải bốc lên nguy hiểm tánh mạng đi tìm võ kỹ sao? Không nói có tìm được không, coi như thực tìm được thì có thể bảo chứng tìm được võ kỹ thích hợp với mình sao?

- Ta thật là một cái đồ đần ah, còn ở nơi này xem chiến đấu làm gì...

Lâm Tiêu kích động được toàn thân máu tươi sôi trào, trên người cũng chảy ra mồ hôi.

Hô!

Lập tức bất chấp tiếp tục quan chiến, Lâm Tiêu lặng yên không một tiếng động, trực tiếp hóa thành một đạo bóng đen lao xuống dưới sườn núi, đồng thời cái mũi nhạy cảm ngửi lấy mùi trong không khí, tìm kiếm lấy sào huyệt của Đại Lực Ma Viên.

Yêu thú bất đồng đều có mùi thuộc về bản thân, mà sào huyệt bình thường là nơi mùi yêu thú nồng nặc nhất, nếu là nhân loại muốn tìm sào huyệt yêu thú, chỉ sợ chỉ có dựa vào mắt thường tìm kiếm từng chút một, nhưng giữa yêu thú lại đơn giản hơn rất nhiều.

- Chỗ đó có mùi...

Lâm Tiêu men theo mùi, chậm rãi tiến về phía trước, tuy rằng chém giết giữa song phương đã rời xa hắn, nhưng tinh thần Lâm Tiêu lại không có chút buông lỏng.

- Tiểu đội võ giả vừa rồi công kích ta ở ngay phụ cận, động tĩnh lớn như vậy bọn hắn khẳng định cũng có thể nghe được, bất quá lại không thấy bóng dáng bọn hắn, nói không chừng đang ẩn nấp ở nơi nào đó, ta phải cẩn thận một chút mới được.

Trên đường đi, Lâm Tiêu cẩn thận từng li từng tí, tận lực không phát ra tiếng động gì, sau khi tìm một lát, ở một chỗ cách Đại Lực Ma Viên giao chiến vài dặm một huyệt động cực lớn ẩn dưới dây leo chằng chịt lập tức ánh vào tầm mắt Lâm Tiêu.

- Chính là chỗ này.

Lâm Tiêu kích động cẩn thận bò vào trong.

Khi Lâm Tiêu tiến vào sào huyệt Đại Lực Ma Viên, thì trong một bụi cỏ cách sườn núi mà hắn quan chiến lúc trước mấy trăm mét, năm người Thiên Chùy tiểu đội cẩn thận mai phục tại, quan sát chiến đấu phương xa.

- Đội trưởng, chúng ta lúc nào tiến công.

Hi La đang Cự Kiếm ngang trên gối, nhẹ giọng dò hỏi. Mà ba người còn lại thì khẩn trương nắm chiến đao, nhìn chăm chú vào chiến đấu cách đó không xa, không có nửa điểm tiếng động.

Ba người của Phong Tuyệt tiểu đội đều là cường giả Hóa Phàm cảnh Nhân Phàm, một khi chiến đấu, bọn hắn mơi chỉ là Chân Võ giả tam chuyển có thể tác dụng quấy rối đối phương, chủ lực chỉ có thể là đội trưởng và đội phó.

- Chờ một chút!

Gã đại hán đầu trọc ánh mắt có chút nheo lại, hiện ra một tia hào quan âm lãnh:

- Đợi sau khi Phong Tuyệt tiểu đội đánh chết Đại Lực Ma Viên thì chúng ta lại đột nhiên động thủ, lúc đó nguyên khí trong cơ thể của bọn họ cũng đã tiêu hao không sai biệt lắm, nếu như đánh lén thành công thì tốt nhất, không thành công bốn người các ngươi phân biệt vây khốn Mã Phong và Du Hưng Hải, chờ ta trước tiên đánh chết Song đao Tôn Vinh thì Phong Tuyệt tiểu đội bọn hắn cũng sẽ phế đi, nhớ kỹ, nhất định phải khiến ba người bọn hắn chết ở đây, không thể có một ai đào thoát.

- Đội trưởng, chúng ta hiểu rõ!

Ngụy Tả mặt quỷ màu trắng hưng phấn đến thanh âm run rẩy:

- Nếu lần này săn giết thành công, Đại Lực Ma Viên tăng thêm thứ trên thân Phong Tuyệt tiểu đội, vậy cũng tương đương với mấy tháng thu hoạch bình thường của chúng ta a!

- Ha ha, Phong Tuyệt tiểu đội kia lần trước rõ ràng còn dám quát lớn chúng ta, giúp đỡ một võ giả tiểu đội mới, lần này phải khiến bọn hắn biết rõ sự lợi hại của Thiên Chùy tiểu đội chúng ta!

- Đúng vậy a, võ giả tiểu đội mới kia cũng thật làm càn, rõ ràng ỷ vào Phong Tuyệt tiểu đội thay bọn hắn nói chuyện lại dám tranh luận với chúng ta, về sau bị chúng ta một đao một chém thành hai khúc, thật sự là sảng khoái ah, hàng năm võ giả chết trong tay yêu thú nhiều như vậy, có ai biết là chúng ta làm chứ, hừ, ỷ vào trở thành võ giả liền liều lĩnh, thật sự là ngu ngốc ah.

- Tốt rồi, chớ nói chuyện, để ta cẩn thận quan sát, đừng bỏ lỡ cơ hội.

Gã đại hán đầu trọc đội trưởng Tưởng Lương nhíu mày khẽ quát một tiếng, mấy người khác ngậm miệng lại, khôi phục bình tĩnh.

Trong huyệt động cực lớn, Lâm Tiêu cẩn thận từng li từng tí đi tới phía trước. ̣

Động quật của Đại Lực Ma Viên cao tới chừng hai mươi mét, vô cùng khổng lồ, giống như hầm trú ẩn khổng lồ ở kiếp trước vậy, trên vách tường tràn đầy thạch ngấn mà Đại Lực Ma Viên dùng hai tay đào lên.

Ở trong huyệt động này, một cổ mùi Đại Lực Ma Viên nồng đậm phiêu tán, tựa hồ đang cảnh cáo người xâm nhập đây là lãnh địa của Đại Lực Ma Viên nó, nếu là bình thường, Lâm Tiêu tuyệt đối sẽ không tùy tiện tiến vào huyệt động của tứ tinh yêu thú này, nhưng hiện giờ tiếng chiến đấu nổ vang ở xa xa truyền đến rõ ràng, Lâm Tiêu tự nhiên dũng khí tăng gấp đôi.

- Ân? Hương vị gì đây?


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1338)