Vay nóng Tinvay

Truyện:Võ Đạo Đan Tôn - Chương 0752

Võ Đạo Đan Tôn
Trọn bộ 1338 chương
Chương 0752: Thiên tinh thần khung ấn (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1338)

Siêu sale Shopee


La Thiên Đô nhanh, Lâm Tiêu càng nhanh hơn. Chiến đao mênh mông chém rách hư không, đẩy sao băng bay xa trăm thước, biến mất trong hư không.

La Thiên Đô, xoay người chộp sao băng khác.

Lại một tiếng giòn vang, Lâm Tiêu đến sau mà tới trước chém bay sao băng trước La Thiên Đô.

La Thiên Đô biến sắc mặt nói:

- Chết tiệt!

La Thiên Đô gầm lên vỗ mấy chục chưởng ảnh bao phủ mấy chục sao băng từ bốn phương tám hướng.

La Thiên Đô tức giận quát to:

- Lần này để xem ngươi làm sao ngăn?

Lâm Tiêu vung đao, mấy chục bóng đao xẹt qua không gian chém bay hết sao băng. Sau lưng Lâm Tiêu như có con mắt, hắn quay ngươi chém một nhát hất sao băng trước mặt Đoạn Thiên Cừu đi, làm gã hụt bí tịch.

Mặt La Thiên Đô, Đoạn Thiên Cừu xanh mét:

- Khốn kiếp!

Đoạn Thiên Cừu, La Thiên Đô ở trước mặt Lâm Tiêu như đứa con nít, loay hoay mãi mà không chạm vào sao băng nào được.

Đám người Mặc Thanh Hiên trợn mắt há hốc mồm nhìn.

La Thiên Đô sắc mặt khó xem nói:

- Ta không tin ngươi có thể chặn lại hết tất cả sao băng!

La Thiên Đô không tin tà tiếp tục chờ đợi.

Vù vù vù!

Không lâu sau lại một đám sao băng bay ra. Mặc cho La Thiên Đô, Đoạn Thiên Cừu lăn qua lộn lại mãi không đụng vào sao băng được. Đám người Trương Thuần Hi thì qua mấy vòng tranh giành đã lấy được bí tịch mình muốn, vừa lòng rời đi.

- Khốn kiếp!

Cuối cùng La Thiên Đô, Đoạn Thiên Cừu bất đắc dĩ ôm cục tức rời khỏi đây, đi chỗ khác tìm bí tịch. Vì hai người biết có Lâm Tiêu canh chừng tại đây, bọn họ sẽ không lấy được quyển bí tịch nào.

Khoảng mười phút sau La Thiên Đô, Đoạn Thiên Cừu rời khỏi ngân hà, đi tới dải sáng khác.

Vù vù vù!

Nơi này là một góc khác của ngân hà, cũng có sao băng bay ra nhưng lối ra nhỏ hơn địa điểm lúc trước cả đám canh chừng. Phải chờ thật lâu mới có một đám sao băng bay ra, nhưng có còn hơn không.

La Thiên Đô nhìn Đoạn Thiên Cừu đi theo sau mình, lạnh lùng quát:

- Cút đi, đừng đi theo ta.

Ánh mắt La Thiên Đô lạnh băng.

La Thiên Đô cao cao tại thượng, oán hận Lâm Tiêu cướp hạng nhất của mình, nhưng không có nghĩa là gã sẽ chơi thân với Đoạn Thiên Cừu.

Đoạn Thiên Cừu biến sắc mặt nói:

- Ngươi... !

La Thiên Đô lạnh lùng cười:

- Ngươi với ta gì? Không phục sao? Có tin là ta cho ngươi không lấy được một quyển bí tịch nào không?

Đoạn Thiên Cừu biến sắc mặt mấy lần, cuối cùng mặt mày xanh mét căm giận rời khỏi đây.

La Thiên Đô cười khẩy nói:

- Hừ! Ngươi là cái thứ gì mà cũng đòi đứng cùng ta.

La Thiên Đô yên lặng chờ sao băng mới.

Địa điểm ngân hà cũ, Lâm Tiêu tiếp tục tìm cách đi vào ngân hà. Nhưng mặc cho Lâm Tiêu cố gắng đủ cách vẫn không làm nên chuyện gì.

Lâm Tiêu không cam lòng:

- Đành từ bỏ sao?

Lâm Tiêu cắn răng:

- Thử lần cuối xem!

Lâm Tiêu lại biến thành luồng sáng đụng mạnh vào dải sáng trước mặt.

Lực lượng bài xích mạnh mẽ truyền đến làm cả người Lâm Tiêu đau nhức, hắn cắn chặt răng tiếp tục tiến lên. Nhưng Lâm Tiêu dốc hết sức ra vẫn không tiến tới được một li, ngược lại bị đẩy ra từng chút một.

Ong ong ong!

Khi Lâm Tiêu lại sắp thất bại thì trong đầu hắn lóe lên ánh sáng chói lòa. Bát Quái Lô tỏa sáng từ bao giờ, nơi ánh sáng bao phủ xóa tan lực lượng bài xích mạnh mẽ như nó chưa từng xuất hiện.

Lâm Tiêu kinh ngạc nói:

- Bát Quái Lô có thể hiện ra tại đây?

Hiện giờ Lâm Tiêu đến trời sao này bằng thể tinh thần, vũ khí trong tay toàn do tinh thần biến ra, vậy mà bản thể Bát Quái Lô vẫn theo Lâm Tiêu được.

Những nghĩ đến trước kia Bát Quái Lô bí ẩn thì Lâm Tiêu nhanh chóng bình tĩnh lại. Lúc này Lâm Tiêu không rảnh suy tư tại sao Bát Quái Lô xuất hiện mà là bắt chặt cơ hội hiếm có xông vào.

Lâm Tiêu hóa thành luồng sáng, có ánh sáng Bát Quái Lô chiếu rọi hắn xông ngay qua dải sáng tiến vào ngân hà bao la.

Cảnh tượng trước mắt làm Lâm Tiêu ngây người.

- Nhiều sao quá.

Các ngôi sao đính trong không trung, rực rỡ như viên kim cương tỏa ánh sáng vô tận, rực rỡ chói lòa ĩnh đẹp.

Trong đó có ngôi sao nhỏ cỡ hạt đậu phộng, lớn thì cỡ trái quýt, đầu người. Mỗi ngôi sao tỏa hơi thở khác nhau, phong ấn công pháp cường đại, rậm rạp vô cùng tận lan tràn đến tận cùng ngân hà.

Lâm Tiêu không đụng vào bất cứ ngôi sao nào, hắn liên tục tiến lên trước, cảm nhận triệu hoán mơ hồ, bước đi nhanh.

Không biết đi bao lâu, ngôi sao trước mắt Lâm Tiêu càng lúc càng to ra. Dần dần xuất hiện ngôi sao đường kính hơn hai thước, toát ra khí thế khủng bố. Nhưng lực lượng hấp dẫn Lâm Tiêu vẫn còn sâu trong ngân hà.

Đột nhiên có lực lượng bài xích mơ hồ bao phủ, ánh sáng từ Bát Quái Lô cũng không thể hoàn toàn bài trừ nó. Ngôi sao này khác với dải sáng trước ngân hà, tất cả hư không phát ra lực lượng bài xích như muốn đẩy Lâm Tiêu ra khỏi không gian chọn lựa bí tịch.

- A? Chẳng lẽ tại đây chọn lựa công pháp bị hạn chế thời gian? Ta phải tăng tốc độ lên.

Lâm Tiêu cảm nhận lực lượng bài xích mỏng manh, hắn vội vàng dùng Bát Quái Lô chống đỡ, tăng tốc tiến lên.

Giây lát sau trước mắt Lâm Tiêu có cực quang ngôi sao mênh mông. Các cực quang chảy xuôi, xinh đẹp truyền về. Lực lượng hấp dẫn bí ẩn truyền ra từ cực quang đó, trên cực quang toát ra hơi thở khủng bố làm người sợ hãi.

Đã đến bước này Lâm Tiêu sẽ không lùi, hắn rống to:

- Tránh ra!

Lâm Tiêu tiến lên trước, hai tay xé rách cực quang mênh mông.

Bát Quái Lô tỏa sáng chói lòa trợ giúp Lâm Tiêu tiến lên, xé ra các tầng bình chướng cực quang, một ngôi sao khổng lồ hiện ra trước mặt Lâm Tiêu.

Đây là ngôi sao cực lớn đen thui, to vài trăm thước. Trên ngôi sao có các phù văn bí ẩn di chuyển. Ngôi sao đứng trong thiên địa này, phát ra hơi thở khủng bố càn quét tất cả, hủy diệt trời sao.

Lâm Tiêu bị rung động:

- Đây là ngôi sao đối ứng với ta sao? To vậy cơ à?

Ngô sao quá lớn, trong đó ẩn chứa công pháp sẽ đáng sợ đến đâu? Đám người Tuyệt Vô Danh được sao băng to cỡ đầu người đã là công pháp thiên giai, vậy còn công pháp trong ngôi sao này thì sao?

Khiến Lâm Tiêu giật mình là trên ngôi sao đen chớp lóe phù văn, các bóng người rực rỡ ánh sao, đỉnh thiên lập địa, uy mãnh không gì sánh được. Bọn họ xoay chuyển, mỗi tư thế làm ngân hà đảo ngược, lay động thiên địa, toát ra sát phạt và uy nghiêm vô tận. Bàn tay vỗ, tinh vân chuyển động trong bàn tay, một chưởng vỗ ra tinh vực sẽ thành cát bụi, bá đạo uy mãnh.

Võ học như thế thật là kinh thế hãi tục.

Lâm Tiêu rung động, ức chế sóng thần dâng trào trong lòng. Lâm Tiêu ngước lên, ánh mắt nhìn vị trí chín hgiữa ngôi sao. Có mấy chữ cổ xưa lóe ánh sao bảy sắc, tràn ngập huyền ảo, khó hiểu.

- Thiên Tinh Thần Khung Ấn.

Năm chữ to lấp lánh, bá khí khó tả khuếch tán trong hư không, tuyên bố võ học chứa trong ngôi sao to lớn bá đạo, khủng bố đến đâu.

Lâm Tiêu cảm nhận khí thế bá đạo kia, biểu tình nghiêm túc nói:

- Tên thật bá đạo.

Mắt Lâm Tiêu lóe tia sáng, khó khăn tiến lên.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1338)