← Ch.0777 | Ch.0779 → |
. (1)
Giọng nói của nam nhân mặt nạ quỷ trở lên cứng rắn:
- Lâm Hiên mà các người nói đã chết rồi, ta chỉ tình đi ngang qua, gặp chuyện bất bình rút đao trợ giúp. Chuyện đã giải quyết xong, tại hạ xin từ biệt.
Không đợi Lâm Tiêu, Đông Phương Nguyệt Linh nói gì thêm, nam nhân mặt nạ quỷ chợt bay lên cao.
Lâm Tiêu, Đông Phương Nguyệt Linh kinh kêu:
- Đại ca!
- Lâm Hiên!
Nam nhân mặt nạ quỷ lao vào tầng mây bão, biến mất.
Đông Phương Nguyệt Linh vội đuổi theo:
- Không, ngươi không được đi!
Nhưng tốc độ của nam nhân mặt nạ quỷ quá nhanh, mạnh như Đông Phương Nguyệt Linh cũng không đuổi theo kịp.
Một lát sau Đông Phương Nguyệt Linh bàng hoàng quay về, mắt đỏ hồng lẩm bẩm:
- Tại sao... Tại sao ngươi tránh ta?
Đông Phương Nguyệt Mính đau lòng nhìn Đông Phương Nguyệt Linh:
- Tỷ tỷ.
Đám người Lý Dật Phong khí tin hỏi:
- Lâm Tiêu, hắn thật sự là đại ca Lâm Hiên của ngươi sao?
Bọn họ có nghe tin đồn về Lâm Hiên. Với thực lực chân võ giả tam chuyển vào mười hạng đầu xếp hạng Hắc thạch ở Trại huấn luyện thiên tài, là truyền kỳ đứng sau Lâm Tiêu trong mấy chục năm qua ở Quận Hiên Dật. Nhưng không hiểu sao Lâm Hiên bị Trại huấn luyện trục xuất.
Trong ánh mắt giật mình của mọi người, Lâm Tiêu lắc đầu, nói:
- Có lẽ ta nhận sai người. Lúc trước đại ca đã chết trong Yêu Ma lĩnh, điều này đã được xác nhận. Hơn nữa mười năm trước khi đại ca chết mới chỉ là võ giả tam chuyển đỉnh phong, nam nhân mặt nạ quỷ vừa rồi là cường giả Quy Nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong. Trong mười năm dù có thiên phú mạnh cách mấy cũng không thể tiến bộ đáng sợ như vậy được.
Mọi người ngây ra. Lâm Tiêu nói cũng đúng. Trong mười năm dù là người có thiên phú mạnh cũng không thể tiến bộ lớn như vậy. Võ giả vào Quy Nguyên cảnh rồi mỗi cảnh giới rất khó tiến bộ. Mười năm trước Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền được quán quân đại tái Phong Vân bảng đế quốc quý trước là võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, hiện tại gã mới chỉ là Quy Nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong. Đây còn là vì Bách Lý Huyền vốn là hoàng tử có thiên phú nhất Đế quốc Võ Linh, hưởng thụ nhiều tài nguyên. Năm xưa Lâm Hiên mới là chân võ giả đỉnh tam chuyển, hai người cách biệt quá xa.
Đông Phương Nguyệt Linh giật mình nhìn Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu truyền âm:
- Quận chúa Nguyệt Linh, mặc kệ người vừa rồi có phải là đại ca không, hắn không muốn cho chúng ta biết thân phận và đồn ra ngoài. Ta nghĩ hắn có nỗi khổ riêng, chúng ta hãy giữ kín bí mật.
Thật ra trong lòng Lâm Tiêu đã khẳng định đối phương chính là đại ca Lâm Hiên, ánh mắt và hơi thở trong ký ức không thể thay đổi được.
Đông Phương Nguyệt Linh sửng sốt, trầm ngâm.
Đông Phương Nguyệt Linh lấy lại bình tĩnh, lắc đầu nói với mọi người:
- Đúng là ta đã nhận sai.
Mọi người sửng sốt.
Lâm Tiêu thở phào nhẹ nhõm.
Quận chúa Giọng Đông Phương Nguyệt Linh vang bên tai Lâm Tiêu:
- Ta sẽ giữ bí mật thân phận của hắn, lần sau nếu ngươi gặp hắn thì hãy chuyển lời giúp ta. Dù hắn ở đâu, Đông Phương Nguyệt Linh ta chắc chắn sẽ tìm đến hắn, chờ hắn, dù có phải chờ đến bao giờ cũng mãi mãi không bỏ cuộc!
Lâm Tiêu quay đầu, thấy đôi mắt sáng kiên quyết của Quận chúa Đông Phương Nguyệt Linh, mắt nàng sáng như sao trong trời đêm.
Vù vù vù!
Chợt tiếng xé gió vang lên, mấy bóng người từ xa bay tới, còn có hơi thở chân nguyên mênh mông đáng sợ đi kèm.
- Là phụ vương!
Người đến là đám phó doanh chủ Bạch Hồng Phi, quận vương Đông Phương Hiên Viên. Ai nấy vết máu loang lổ, áo rách rưới, vì đã trải qua trận đại chiến. Điều duy nhất đáng mừng là không ai chết.
Thấy đám người Lâm Tiêu bình yên lành lặn, Quận vương Hiên Dật thở phào, vẻ mặt quan tâm hỏi:
- Nguyệt Linh, Lâm Tiêu, các người có bị sao không?
- Chúng ta không sao, còn phụ vương?
Đông Phương Hiên Viên cười nói:
- Đương nhiên không sao. Chúng ta đại chiến, thực lực hai bên ngang ngửa, không ai làm gì được ai.
- Bởi vì lo lắng tình huống nơi này nên bốn chúng ta không giữ lại thực lực, Bạch Hồng Phi liều mạng bị thương nặng đổi lại hai người phe địch bị thương. Cộng thêm nhóm Nguyên Chí Sĩ dốc sức tấn công.
- Dường như nhóm Tương Thiên Thần cho rằng chuyện nơi này đã thành công, vội vàng rút lui. Có lẽ bọn họ không ngờ chúng ta đã chuẩn bị trước, kêu Nguyệt Linh đi theo dọc đường, Ha ha ha!
Thấy đám người Lâm Tiêu bình yên, Nguyên Chí Sĩ vui vẻ nói:
- Ha ha, bọn họ thật sự tính sai.
- Trước kia tiểu tử Cân Thường rất vênh váo, bị chúng ta chặt đứt một cánh tay, thân thể bị thương năng, phải mất mấy năm mới phục hồi được.
Vương An cười phá lên:
- Ha ha ha!
Mặt phó doanh chủ Bạch Hồng Phi tái nhượt, bị thương nặng nhưng trạng thái tinh thần rất tốt.
- Đi!
Mọi người ngồi lên Cụ Phong Ưng, tiếp tục xuất phát.
Trên lưng Cụ Phong Ưng, trong lòng Đông Phương Hiên Viên vẫn còn sợ hãi nói:
- Vừa rồi ta sợ chết khiếp. Nguyệt Linh, không ngờ ngươi mạnh đến mức này. Mới rồi ta thấy có hai cường giả Quy Nguyên cảnh Quận Võ Uy đến, một người là Quy Nguyên cảnh trung kỳ. Không ngờ hai người này hợp sức cũng không qua được ngươi.
Khi hai cường giả Quy Nguyên cảnh Quận Võ Uy xuất hiện thì Đông Phương Hiên Viên hết hồn, gã cố gắng đánh nhanh thắng nhanh, còn không màng tới thương thế trên người.
- Phụ vương, thật ra hai người này không hoàn toàn bị ta đánh bại.
Đông Phương Hiên Viên kinh ngạc hỏi:
- Có chuyện gì xảy ra?
- Chuyện là vầy.
Đông Phương Nguyệt Linh kể lại đầu đuôi câu chuyện, tiếp tục bảo:
- Nếu không có Lâm Tiêu giết võ giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, và nam nhân mặt nạ quỷ xuất hiện thì một mình nữ nhi khó thể ngăn cản.
Đông Phương Hiên Viên trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt rung động, ngơ ngác nói:
- Cái gì? Lâm Tiêu một mình giết một cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ? Minh Thanh cũng chết vào tay hắn?
Phó doanh chủ Bạch Hồng Phi giật mình qua đi hưng phấn cười nói:
- Lâm Tiêu, tiểu tử giỏi!
- Không ngờ Quận Hiên Dật chúng ta lại có thiên tài xuất sắc như vậy, thật là ông trời có mắt. Cảnh giới Nửa bước Quy Nguyên cảnh giết một cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, dù tính cả Đế quốc Võ Linh cũng cỡ mấy trăm năm chưa xuất hiện thiên tài như vậy.
- Khí chất vương giả, Lâm Tiêu chắc chắn có tư chất trở thành Vương giả Sinh Tử cảnh.
Đám người Quận vương Đông Phương Hiên Viên với ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Lâm Tiêu như ngắm nữ nhân trần truồng.
Vương giả Sinh Tử cảnh là khái niệm gì? Đủ để xưng là cường giả đỉnh cao nhất đại lục, có thể khai tông lập phái, xây dựng thế lực khổng lồ. Nói chung có Vương giả Sinh Tử cảnh tọa trấn thì nơi đó ít khi bị thú triều tấn công. Sau khi đại chiến ngày hủy diệt, võ giả nhân loại giết mấy yêu thú vương giai đã hình thành loại ăn ý này, vì khi vương giả ra tay sinh linh đồ thán, một khu vực bị hủy diệt.
Đến bây giờ tất cả Vương giả Sinh Tử cảnh đều tập trung gần đế đô. Tám đại quận mặt ngoài không có một Vương giả Sinh Tử cảnh. Đương nhiên trong một số cấm khu, bóng tối có một số vương giả tồn tại, nhưng Quận thành Hiên Dật không có vương giả.
← Ch. 0777 | Ch. 0779 → |