← Ch.0088 | Ch.0090 → |
"Là mẹ ngươi? Không phải là Tinh chủ phu nhân sao?" Phương Hàn sửng sốt, trong lòng hắn lúc này có cảm giác may mà lúc trước không có lừa gạt thủ trạc của Tinh Vân Bảo Bảo, bằng không dù cho có thành công đi nữa, thì cha mẹ của nó cũng truy đuổi đến cùng, chắc chắn là một chuyện không may.
Đều là người trong mười môn phái tiên đạo, chỉ vì một kiện pháp bảo mà đi cướp của một đứa bé, chuyện này mà truyền đến tai chưởng giáo Vũ Hóa Môn thì cho dù da mặt lão có dày đến mấy đi chăng nữa cũng không chịu được, nhất định sẽ trừng phạt một cách nghiêm khắc, thậm chí giết chết ngay tại chỗ cũng không biết chừng.
Vũ Hóa Môn chưởng giáo nếu muốn giết hắn thì còn dễ hơn bóp chết một con kiến. Dù cho Hoàng Tuyền Đại Đế sống lại thì cũng không ngăn được.
Tiên đạo chí tôn giống nhau ở một chữ đạo. Mà Ma Môn đại đế thê thiếp thành đàn, ngàn vạn người... Nhi tử vô số. Thế nhưng mẹ của Tinh Vân Bảo Bảo nhất định chính là Tinh chủ phu nhân Quần Tinh Môn. Trái tim Phương Hàn bỗng đập mạnh, hắn chưa từng thấy qua đại nhân vật tầm cỡ này bao giờ.
Sợ là còn có thể nhìn thấu Hoàng Tuyền Đồ trên người hắn.
"Đừng lo, ngươi hiện tại đã bước chân vào Thần Thông Bí Cảnh, phương pháp sử dụng Hoàng Tuyền Đồ ngươi đã biết, đến lúc đó ta lại ẩn dấu khí tức đi là được. Chỉ cần không phải là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh đừng mơ tưởng có thể phát hiện ra chút dấu vết nào. Nếu như ngươi chưa bước vào Thần Thông Bí Cảnh đó mới thực sự là nguy hiểm."
Diêm cảm giác được sự bất an của Phương Hàn nên lên tiếng trấn định.
Trong lúc nói chuyện, Tinh Vân Bảo Bảo chạy loạn cả lên, cuống quít thiếu chút nữa khóc nhè, thế nhưng tình huống đột nhiên biến hóa.
Một đạo tinh quang màu trắng giống như tấm lụa từ trên bầu trời hạ xuống, sau đó bắn lên nền thế giới dưới lòng đất, tiến nhập vào bên trong cổ bảo.
Sau đó trong đạo tinh quang này hiển hiện ra một thân ảnh nữ tử. Nữ tử này khoảng tầm 28 tuổi, đầu cài tinh trâm, thân mặc tinh bào, khuôn mặt như thần, cả người tản mát ra một loại khí tức cực kì cao quý, tiên khí tinh thuần, loại tiên khí này khiến người khác nhịn không được mà dâng lên cảm giác sùng kính.
"Bảo Bảo, ngươi tại sao lại bướng bỉnh như vậy, lần này cư nhiên thừa lúc ta luyện đan mà chạy ra ngoài lại còn tới một nơi nguy hiểm như thế giới dưới lòng đất này nữa."
Nữ tử này vừa xuất hiện, nhãn thần liền tập trung lên người Tinh Vân Bảo Bảo.
Tinh Vân Bảo Bảo lộ ra nụ cười ngây ngô, thân thể nhẹ hẫng, xoay tròn bay tới bên người nữ tử này, không thể phản kháng lại chút nào, đồng thời Nhật Nguyệt Ngũ Tinh trạc cũng rơi vào trong tay nữ tử.
"A! Thân Ngoại Hóa Thân!"
Phương Hàn vừa nhìn một màn này, chỉ biết nữ tử này không phải là bản thể mà là cùng một loại với Yêu Thần hắn gặp ngày trước, chính là Thân Ngoại Hóa Thân.
Trong lúc kinh ngạc, Phương Hàn cũng không đánh mất lễ nghĩa, vái một vái thật sâu rồi hô: "Vãn bối bái kiến Tinh chủ phu nhân."
"Ừ? Thần Thông Bí Cảnh, là tiên đạo đệ tử à? Thì ra là Vũ Hóa Môn đệ tử." Lúc này Tinh chủ phu nhân cũng đã nhìn ra thân phận cùng lực lượng của Phương Hàn, nàng liếc mắt một cái đã nhìn thấu Phương Hàn chính là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, sau đó cười cười nói: "Ngươi tại sao lại nhìn ra ta là Thân Ngoại Hóa Thân?"
"Vãn bối đã từng ở gặp qua hóa thân của yêu Thần ở thế giới này, bởi vậy mới suy đoán Tinh chủ phu nhân chính là Thân Ngoại Hóa Thân." Phương Hàn vì mình mà trát vàng lên mặt.
"Ừ! Ngươi đã gặp qua yêu thần vậy mà vẫn còn sống sao? Thật sự là kỳ tích, Vũ Hóa Môn từ lúc nào xuất hiện một đệ tử chân truyền lợi hại như vậy?" Tinh chủ phu nhân sở dĩ biết Phương Hàn là đệ tử Vũ Hóa Môn là bởi vì hắn mặc bộ pháp y của môn phái.
"Vãn bối cùng Thanh Tuyết sư tỷ cùng đi tới đây."
"Phương Thanh Tuyết? Ừ, đúng là rất giỏi, nàng chính là đồng tu cả tiên lẫn ma, lại có sự hỗ trợ của Ma Suất, mà Yêu Thần kia dù sao cũng không muốn đắc tội với Tiên Thiên Đại Đế." Tinh chủ phu nhân vỗ vỗ cái mông của Tinh Vân Bảo Bảo, nói.
"Mụ mụ, lần này ít nhiều gì Phương Hàn ca ca cũng đã cứu con, bằng không con đã bị Đại A Tu La ăn thịt rồi." Tinh Vân Bảo Bảo nói.
"Chuyện gì xảy ra thế?" Sắc mặt Tinh chủ phu nhân phát lạnh bắn phá bốn phía, cuối cùng ánh mắt lưu lại trên người ma nữ, nói: "Ngươi là Đại A Tu La?"
"Phu nhân, ta đã hàng phục được đầu đại A Tu La này, bây giờ nàng là nha hoàn của ta." Phương Hàn vội vàng nói.
"Ngươi đã hàng phục được đại A Tu La?" Tinh chủ phu nhân lần thứ hai nhìn Phương Hàn nói tiếp: "Vũ Hóa Môn có được một chân truyền đệ tử nhân tài như vậy thật là tốt. Thực lực không tồi, pháp lực hùng hồn, mặc dù chân khí còn chưa cô đọng, nhưng cũng là chuyện sớm muộn mà thôi. Lần này ngươi cứu Bảo Bảo, ta cũng không thể keo kiệt được, bằng không sẽ bị Vũ Hóa Môn chê cười. Đây là một viên Tinh Đấu Tụ Pháp Đan ta mới vừa luyện chế được, có thể giúp ngưng tụ pháp lực của ngươi, làm cho pháp lực càng ngày càng hùng hậu, sau này tu luyện càng thêm dễ dàng."
Trong lúc nói chuyện trên tay Phương Hàn đột nhiên xuất hiện một viên thủy tinh thạch.
Trong Thủy Tinh Thạch phong ấn một viên linh đan, to bằng quả nhãn, phát ra ánh sáng vàng nhạt, trong đó có vô số vòng xoáy tinh đấu xoay tròn không ngừng, lúc nào cũng xoáy động như muốn hút thứ gì đó vào trung tâm.
Vừa nhìn thấy viên thượng phẩm linh đan này, Phương Hàn đã biết đây là đồ tốt, chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Bất quá Phương Hàn hơi chút do dự nói: "Cứu Bảo Bảo ngược lại chỉ là chuyện nhỏ, ta cũng là tiện tới Địa Để lục luyện thôi mà. Ta vừa thấy Tinh Vân Bảo Bảo liền rất hợp ý, ta cũng vừa mới mượn Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc của Bảo Bảo để luyện công. Đan dược này, vãn bối thật không dám nhận!"
"Ta một khi cho đi, sao lại có thể thu hồi? Nhưng ngươi lại rất thành thật, ta cũng ít thấy được mấy người thành thật như ngươi, quá thành thật đi. Có thể làm bằng hữu của Bảo Bảo nhà ta, hi vọng khi ngươi tham gia Quần Tiên Hội của mười môn phái tiên đạo sẽ tỏa sáng, ta sẽ nhớ kỹ ngươi."
Tinh chủ phu nhân sau khi nói xong, thân thể khẽ động tinh quang thu lại, thoáng cái đã biến mất không còn cái bóng, căn bản không thể nào biết nàng đi như thế nào.
"Vị phu nhân này thật thâm bất khả trắc. Bất quá ta năm đó chưa từng nghe qua có một người như vậy. Xem ra là nhân tài mới xuất hiện mấy nghìn năm gần đây, may mà nàng là một hóa thân, lực lượng không đủ, không nhìn thấu ngươi, nếu không phải có Hoàng Tuyền Đồ giấu diếm, Vong Tình Phù trên người ma nữ đại A Tu La chỉ sợ cũng bị lộ tẩy. Bất quá mai Tinh Đấu Tụ Pháp Đan này đích thật là rất tốt. Có thể làm pháp lực của ngươi thêm cô đọng, pháp lực của ngươi hiện tại so với Kim Thạch Thai còn hùng hậu hơn, nếu như dùng viên tiên đan này thì con đường tu luyện sau này của ngươi càng thêm dễ dàng." Diêm nói.
"Không có lòng hại người nhưng phải có lòng đề phòng người. Tinh chủ phu nhân này ta cũng không thể tin được, ngươi cầm lấy viên đan này đi, cẩn thận nghiên cứu một chút, kiểm tra xem bên trong viên đan dược này có gì không, tránh bị trúng kế của người."
Phương Hàn cẩn thận nói.
"Ngươi càng ngày càng có phong phạm của ma đế. Không sai! Đúng là nên như vậy." Diêm ca ngợi nói.
"Phương Hàn, hiện tại Bảo Bảo đã đi rồi, chúng ta cũng trở về môn phái sao?" Hồng Di quận chúa hỏi.
"Ta vốn còn muốn giết thêm một ít Bạch Mao Phi Cương, san bằng mấy mạch khoáng luyện chế chỗ đựng đan dược, chuẩn bị trước tình huống xấu có thể xảy ra, bất quá hiện tại xem ra cực kỳ nguy hiểm, chúng ta nên trở lại thôi. Bất quá chuyện ta tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh cũng không được tiết lộ cho một ai, miễn cho những người đó có chuẩn bị. Đợi đến khi đại hội Sơn Hà Bảng, ta sẽ hảo hảo cho bọn họ biết cái gì gọi là nhất minh kinh nhân(*)."
(*): Chỉ hót lên tiếng kêu khiến cho mọi người đều bàng hoàng, ngạc nhiên.
Phương Hàn hạ cấm khẩu lệnh.
Sau khi tu luyện chừng hơn mười ngày, cũng đã tới cuối tháng! Thời gian Truyền Công trưởng lão đều khai đàn thuyết pháp mỗi tháng cũng sắp tới, Phương Hàn thua thập xong hết mọi thư, mang theo ma nữ bay ra khỏi khe nứt, trực tiếp trở về Vũ Hóa Môn. Tới nơi mới lặng lẽ thả bốn nội môn đệ tử ra để cho bọn họ đi nằm vùng.
Lúc này ở một ngọn núi cao cao ở phía nam Vũ Hóa Quần Sơn, mây trắng trôi lửng lờ, che phủ cả ngọn núi.
Đây là Vạn La Phong.
"Diệp sư huynh, đây là Vạn La Phong sao? Chúng ta đi gặp Vạn La sư huynh à?" Phương Thanh Vi nhìn ngọn núi cao cao phía trước, trầm tư hỏi.
"Uhm." Diệp Nam Thiên nói: "Vạn La sư huynh thần thông quảng đại, khi muội gặp sư huynh thì phải nói năng cẩn thận một chút, không được làm huynh ấy nổi giận."
"Cái này muội biết mà. Được rồi, người huynh phái đi do thám tin tức của Phương Hàn sao vẫn chưa về vậy?"
← Ch. 0088 | Ch. 0090 → |