← Ch.0174 | Ch.0176 → |
"Chưởng giáo, Phương Thanh Vy dù sao cũng là muội muội của ta, phạt biến thành mèo thật sự là quá kinh người. Kính xin chưởng giáo chí tôn nhẹ tay cho." Phương Thanh Tuyết tuy coi trời bằng vung nhưng nhìn mấy người bị biến thành mèo, thành chuột thì cũng thấy kinh dị không thôi, trong lòng sinh ra một cảm giác kính sợ đối với chưởng giáo chí tôn của Vũ Hóa Môn.
Mà ngay cả Hoa Thiên Đô cũng nhìn đăm đăm, ngơ ngẩn quan sát một mèo và hai chuột, hắn không thể nào tin được ba con vật này trong vài giây trước chính là nội môn đệ tử có nhiều hi vọng đột phát Thần Thông Bí Cảnh của Vũ Hóa Môn.
"Không sao đâu, chuyện này đối với họ cũng là một loại ma luyện."
Chưởng giáo chí tôn của Vũ Hóa Môn nói chuyện, ánh sáng trong suốt không ngừng lưu chuyển, "Chỉ cần bọn họ có thể chịu đựng được đời sống của động vật, sự tịch mịch trong thời gian này thì sau này chuyện đột phát Thần Thông Bí Cảnh cũng không phải là chuyện khó, hơn nữa đây cũng là cảnh cáo họ, sau này không được tùy tiện hãm hại người khác, nếu không thì cũng không phải là một năm, ba năm mà là cả đời làm súc sinh."
"Chưởng giáo chí tôn, người vừa nói là muốn giải cứu Phương Hàn, nhưng mà Thái Nguyên Tiên Phủ vô cùng nguy hiểm, đã vây khốn không biết bao nhiêu người. Mười năm trước đệ tử kiệt xuất của Linh Lung Phúc Địa, Hỏa Vân Tiên Tử bị vây khốn ở trong đó, Linh Lung Tiên tôn cũng tìm đủ biện pháp để cứu ra nhưng mà kết quả là không cứu ra được, ngược lại còn có mấy lần gặp nguy hiểm đến tính mạng."
Liệt Dương trưởng lão đột nhiên mở miệng, cung kính nói, hắn là cha của Kim Thạch Thai, đương nhiên là không thích Phương Hàn cho lắm.
"Hỏa Vân Tiên Tử chính là cao thủ tầng thứ bảy Thần Thông Bí Cảnh, Kim Đan Cảnh, là trụ cột của môn phái, hơn nữa kim đan có phẩm chất cực cao, luyện thành hai mươi tám loại thần thông. Thành tự như thế Phương Hàn không thể so sánh được. Vũ Hóa Môn chúng ta cần gì phải vì một Phương Hàn mà hi sinh?"
Lần này hắn nói thì rất có đạo lý, được rất nhiều trưởng lão gật gù đồng ý.
"Liệt Dương Tử, ngươi không cần nói nhiều." Chưởng giáo mở miệng, "Ngày đó ngươi mở miệng cầu xin ta cho con của ngươi một viên Âm Dương Vạn Thọ Đan còn chưa đủ sao? Con của ngươi tu vi thấp kém, là loại vô dụng, làm uổng phí một đan dược thiên cấp mất mấy giáp mới có thể luyện chế được, vậy mà đến giờ vẫn còn ở Chân Nguyên Cảnh, thật sự là quá kém cõi. Ngươi là cha mà cũng không biết suy nghĩ, chỉ dạy con cái, làm lãng phí một viên linh đan của ta. Nếu như đem đan dược đó cho Phương Thanh Tuyết thì nàng đã sớm luyện thành kim đan rồi!"
"Vâng, vâng......" Liệt Dương trưởng lão Kim Nhật Liệt vội vàng cuối đầu, không dám nói gì nữa.
Hắn có thể chống đối Thiên Hình trưởng lão nhưng khi đối mặt với chưởng giáo thì cũng không dám ho he gì, nếu như dám chống lại thì có lẽ chưởng giáo cũng sẽ phạt hắn làm chuột.
Thần thông của hắn cũng chỉ mới luyện tới tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh, có thể luyện chế được linh khí mà thôi, dám chống lại cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh thì chỉ có một con đường chết.
Hơn nữa trong môn quy của Vũ Hóa Môn, chưởng giáo chí tôn nắm quyền sinh sát trong tay. Thiên Hình trưởng lão muốn đối phó với hắn thì còn rất nhiều ràng buộc, nhưng mà chưởng giáo chí tôn thì không cần.
Đây là quy củ trong các môn phái Tiên Đạo, cực kỳ nghiêm khắc.
"Chưởng giáo sư huynh, Liệt Dương Tử mặc dù có tư tâm nhưng mà lời hắn nói cũng không phải không có đạo lý. Thái Nguyên Tiên Phủ đúng là một địa phương vô cùng nguy hiểm, là đất chết. Thần thông quảng đại như Linh Lung Tiên Tôn mà còn không thể giải cứu được Hỏa Vân Tiên Tử." Thiên Công trưởng lão nói.
Thiên Công trưởng lão vẻ mặt già nua, có địa vị cực cao trong môn phái, ngang hàng với Thiên Hình trưởng lão.
Chưởng giáo trầm mặc hồi lâu, sau đó đột nhiên lên tiếng: "Ta tự nhiên có đạo lý của ta, cũng không ngại nói rõ cho các ngươi biết. Thanh Tuyết, có phải ngươi lấy được bảo vật chí cao của Hoàng tuyền Môn, phù chiếu của Hoàng Tuyền Đại Đế, Hoàng Tuyền Đồ không?"
"Hoàng Tuyền Đồ!"
"Vật đó không phải tầm thường, nghe đồn là Hoàng Tuyền Đại Đế phải mất ba ngàn năm mới có thể luyện hóa thành, mới có thể thành công đem cả Hoàng Tuyền Thánh Hà, Vong Tình Thủy nhập vào trong đó. Hoàng Tuyền Đại Đế có dã tâm muốn dùng vật đó lập ra luân hồ chi đạo, định ra báo ứng, giống như dùng công đức để định thiên kiếp của Thái Nhất Môn."
"Phương Thanh Tuyết là điện mẫu chuyển thế, bản thân có đạo khí như Bất Diệt Điện Phù, uy lực không gì sánh kịp nếu còn có cả Hoàng tuyền Đồ thì thực lực sẽ mạnh đến mức nào? Người này thật đúng là có tiên duyên sâu dày, trời sinh có vận khí vô cùng vô tận. Nhưng mà đó cũng là phúc cho Vũ Hóa Môn chúng ta, giúp cho Vũ Hóa môn chúng ta ngày càng lớn mạnh."
Một đám trưởng lão bắt đầu chụm đầu, ghé tai, nghị luận.
Chuyện này đã từng có tin đồn loáng thoáng nhưng mà không ai tin tưởng, hôm nay chưởng giáo chí tôn đích thân xác minh.
"Hồi bẩm chưởng giáo, Hoàng Tuyền Đồ không có trong tay ta. Bất quá......" Phương Thanh Tuyết ngẩn ra, sau đó lắc đầu nói, lại nhớ tới Phương Hàn.
"Bất quá có thể rơi vào tay Phương Hàn phải không?" Chưởng giáo nhẹ giọng cười nói: "Bằng vào vật ấy, lực lượng của Phương Hàn mới có thể đột nhiên tăng tiến như vậy, mới có lòng tin lớn như vậy, lập ra ước hẹn mười năm sau sẽ chiến đấu sinh tử với Thiên Đô!" Chuyện Phương Hàn tu luyện Diêm La Kim Thân đã sớm bị Thiên Hình trưởng lão nhìn ra, bẩm báo cho chưởng giáo.
Một nhân vật như chưởng giáo Vũ Hóa Môn tự nhiên là có thể suy đoán ra được những chuyện bên trong đó.
"Hẳn là như vậy. Bất quá không tìm được Phương Hàn thì cũng không có cách nào chứng minh được." Phương Thanh Tuyết hồi đáp.
"Thiên Công, ngươi đã minh bạch lý do vì sao ta muốn mạo hiểm chưa?" Chưởng giáo cười nói với Thiên Công trưởng lão.
"Hoàng Tuyền Đồ đúng là đáng để mạo hiểm. Phù chiếu này không thua gì một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh hàng đầu. Nếu có thể thu về Vũ Hóa Môn chúng ta thì tương lai sẽ rất hữu dụng." Thiên Công trưởng lão lập tức minh bạch: "Hoàng Tuyền Môn đã từng là đệ nhất mạch trong Ma Đạo, hiện tại đã bị tan rã nhưng vẫn có rất nhiều nhân vật lợi hại ẩn cư trong thiên địa. Bằng vào phù chiếu này có thể khiến cho bọn họ xuất đầu lộ diện! Chỉ chuyện này thôi thì chúng ta cũng có thể lợi dụng được rồi. Hơn nữa trong Hoàng Tuyền Đồ còn có Vong Tình Thủy, là đệ nhất thánh thủy, đối với việc luyện đan có tác dụng vô cùng to lớn. Có nó, chúng ta có thể bắt lấy Thiên Ma, luyện chế lượng lớn đan dược, thu thật nhiều đệ tử, tiến hành bồi dưỡng. Chỉ cần năm năm, mười năm là số lượng chân truyền đệ tử của chúng ta có thể tăng gấp đôi, như vậy càng có nhiều vốn liếng để đối đầu với Thái Nhất Môn."
"Không sai, hiện tại cái Vũ Hóa Môn chúng ta thiếu chính là đan dược, hơn bốn mươi vạn ngoại môn đệ tử, nếu như chúng ta có đan dược sung túc thì sẽ có thêm rất nhiều chân truyền đệ tử, cao thủ Thần Thông Bí Cảnh."
"Trong Hoàng Tuyền Đồ còn có các loại thần thông của Hoàng Tuyền Môn, nhất là thần thông Ngũ Đế Đại Ma, chính là cực hạn ngũ hành. Tu luyện thành công thì việc ngưng kết kim đan cũng dễ dàng hơn rất nhiều."
Thiên Công trưởng lão có phần kích động nói.
"Chưởng giáo, nếu như giải cứu được Hoàng Tuyền Đồ thì cũng không thể bức bách hắn giao ra Hoàng Tuyền Đồ được, dù sao đây cũng là tiên duyên của hắn, không thể cưỡng ép được." Phương Thanh Tuyết vội nói.
"Hừ! Vũ Hóa Môn chúng ta giải cứu hắn là có ân tái tạo đối với hắn, hắn phải có nghĩa vụ cống hiến cho môn phái, có gì mà không được?" Hoa thiên Đô hừ lạnh một tiếng, giọng nói ngang tàng nhưng lại có uy thế lẫm lẫm.
"Hoa Thiên Đô ngươi chiếm được chân truyền của Bàn Vũ Tiên Tôn, sao lại không cống hiến cho môn phái? Còn đạo khí gì gì đó sao không cống hiến cho môn phái? Thậm chí ngươi còn chuẩn bị mang một ngàn viên Giáp Thần Đan cho Thái Nhất Môn, vì cái gì không để cho đệ tử Vũ Hóa Môn chúng ta?" Phương Thanh Tuyết có phần nóng nảy nói.
"Thiên Đô, trong chuyện này ngươi không nên phát biểu gì cả." Chưởng giáo đột nhiên nói, "Ngươi muốn gần gũi với Thái Nhất Môn cũng không có gì đáng trách, ta biết rõ suy nghĩ của ngươi. Nhưng mà làm như vậy cũng giống như Thái Nhất Môn gây nên Linh Lung Kiếp thứ hai. Năm đó Linh Lung Tiên Tôn cũng được một kiện đạo khí, bị Thái Nhất Môn bức bách nàng giao ra nên mới xảy chuyện lớn như vậy. Về phần Phương Hàn, hắn là chân truyền đệ tử Vũ Hóa Môn, chúng ta là trưởng bối có nhiệm vụ đi giải cứu hắn. Khi hài tử gặp nguy hiểm mà cha mẹ nào lại không hi sinh tính mạng để giải cứu con cái chứ? Hài tử kiếm được tiền, bố mẹ nào không cao hứng? Ngược lại có bố mẹ nào đi đoạt lấy tiền của con cái không? Dùng cách đối xử như cha mẹ đối xử với con cái là xứng đáng là trưởng bối của môn phái Tiên Đạo. Về phần Phương Hàn, nếu như hắn cống hiến cho Vũ Hóa Môn, thì cũng có nghĩa là hắn thừa nhận bản thân là một phần tử của Vũ Hóa Môn, chúng ta tự nhiên cũng sẽ đáp lại hắn, đưa hắn thành đối tượng trọng điểm bồi dưỡng, che chở, bảo vệ cho hắn, nếu như hắn không muốn thì cũng không thể bắt buộc."
"Chưởng giáo nhân từ vô song!"
Phương Thanh Tuyết thành tâm nói, giờ khắc này trong nội tâm nàng tràn đầy kính ý với vị chưởng giáo nào. Bất kể như thế nào thì sau này nàng cũng sẽ không phản bội Vũ Hóa Môn, nếu như có một chưởng giáo như vậy mà đệ tử vẫn còn phản bội thì tên đó chính là lòng lang dạ sói, người thần đều ghét.
"Chưởng giáo định khi nào thì đi giải cứu?" Thiên Hình trưởng lão hỏi.
Đương nhiên là càng nhanh càng tốt, chúng ta ở đây một ngày thì trong Thái Nguyên tiên phủ lại qua đi một năm. Bất quá vấn đề này cũng không thể nóng vội được, tránh bị người khác lợi dụng, thừa cơ lúc chúng ta ra ngoài các cao thủ Ma Đạo, Thiên Ma ở ngoại vực, hoặc cao thủ Yêu Đạo vây công với quy mô lớn. Như thế sẽ có hậu quả khôn lường. Nhất định phải chuẩn bị thật chu toàn. Hiện tại chúng ta cần phải bàn tính xem phải chuẩn bị những gì, mọi người đưa ra kiến đi."
Chưởng giáo định ra phương hướng.
"Âm dương biến hóa, nhật nguyệt vận chuyển!"
Trong đại điện ở Thái Nguyên Tiên Phủ, Phương hàn không ngừng vận chuyển cương khí, hai luồng cương khí một âm một dương ở trên tay hắn không biến đổi, thiên biến vạn hóa, không ngừng xoay chuyển, hóa thành đủ loại hình thai mãnh hổ, giao long, mãng xà, ô quy, tiên hạc, thiên sư...... Đủ các loại hình ảnh của sinh linh. Hắn đã luyện tới tầng thứ bốn Âm Dương Cảnh, nếu như có thể luyện tới tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh thì có thể luyện chế linh khí ban cho các ngoại môn đệ tử, kéo bè kết phái thành lập thế lực riêng. Trở lại Vũ Hóa Môn cũng sẽ là đệ nhất nhân vật trong hàng chân truyền đệ tử, bằng vào pháp lực có lực lượng mười vạn mã lực, ma đao Huyết Thương Khung, Ngũ Ngục Vương Đỉnh, còn có các thủ đoạn khác, đủ để quật khởi, trở thành ngang hàng với Nam Vạn La, Đông Linh Tiêu, Tây Già Lam, Bắc Dao Quang.
Tầng thứ bốn Thần Thông Bí Cảnh, Âm Dương Cảnh tuy rất thần diệu nhưng cũng chỉ là một thời kỳ quá độ. Chỉ có khi thấu triệt được âm dương thì mới có thể câu thông thiên nhân, ngưng tụ các loại đại trận, chính thức tiến thêm một bước, kéo dài thọ mệnh, tu luyện đủ các loại thần thông mà không sinh ra hiện tượng chân khí xung đột.
Thật giống như ở Thần Thể Cảnh, tầng thứ bốn của thân thể cảnh là Cương Nhu Cảnh, tầng thứ năm là Thần Lực Cảnh.
Lĩnh ngộ được biến hóa cương nhu rồi sau đó mới có thể đạt được thần lực.
Ở trong tiên phủ, không quan tâm đến thời gian, hắn chỉ tập trung tu luyện, tham ngộ, mỗi lần gặp phải gian nan, khó khăn gì thì lại hỏi thần bí nhân.
Mà thần bí nhân cũng rất rảnh rỗi, lúc nào cũng sẵn sàng trả lời. Nhưng mà từ đầu đến cuối vẫn không nói rõ lai lịch với Phương Hàn.
Cứ như vậy, thời gian cứu dần trôi đi, chớp mắt Phương Hàn đã ở trong tiên phủ được mười năm.
← Ch. 0174 | Ch. 0176 → |