← Ch.0189 | Ch.0191 → |
"Huyết dạ buông xuống, bao trùm trời xanh..."
Huyết Dạ Chi Vương khi thôn phệ một đầu ngón tay, thân thể lớn lên tới mấy chục lần, giống như biến thành một cự nhân đội trời đạp đất. Huyết quang trên người lại càng phát ra nồng đậm hơn, mùi tanh bức người, huyết vụ trong không khí biến thành một màn sền sệt.
Thôn phệ đến ngón thứ hai, hình thể Huyết Dạ Chi Vương càng thêm rõ ràng. Một đôi cánh đầm đìa máu tươi giống như cánh dơi ngưng tụ thành thực chất, giống y như huyết nhục.
Thôn phệ tới ngón thứ ba, thân thể Huyết Dạ Chi Vương lại lần nữa thu nhỏ lại, biến thành một vị chân nhân bình thường, thế nhưng nồng độ áp súc của thân thể đã cực cao, trở thành một pho tượng thiếu niên có hai cái cánh dơi giang rộng, mi thanh mục tú, toàn thân mặc một bộ huyết bào rộng thùng thình, diện mục của thiếu niên này chính là Phương Hàn.
Vốn Phương Hàn ở mười tám năm tại Thái Nguyên tiên phủ, hiện tại đã hơn ba mươi tuổi, đã là một vị trung niên rồi. Nhưng mà hắn bởi vì tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, lại phục dụng qua Cửu Khiếu Kim Đan, dung nhan ngược lại biến hóa không lớn, bộ dáng cũng chỉ như hai mươi tuổi mà thôi.
Thôn phệ tới ngón thứ tư, Huyết Dạ Chi Vương lại lần nữa thay đổi, mùi máu tươi dần dần trở nên nhạt dần, thế nhưng huyết quang càng thêm nồng hậu, có cảm giác như "Hóa tà thành chính" vậy.
Đến cuối cùng thôn phệ ngón thứ năm, khí chất của Huyết Dạ Chi Vương càng thêm trầm ổn, toàn thân phiêu dật, huyết quang quanh thân giống như óng ánh, mượt mà, chỗ sâu nhất trên mi tâm nổi lên một hạt Xá Lợi, giống như bao vây lấy thế giới vô cùng vô tận, ở trong đó bắn ra khí tức không còn có bất cứ loại tanh hôi gì của huyết quang nữa, mà là một loại hương thơm, giống như vị của "Huyết sắc cam lộ".
Không, còn muốn thơm hơn gấp trăm lần so với "Huyết sắc cam lộ", ngửi vào khiến người ta cảm thấy rất thanh thản thoải mái.
"Tốt! Biến tà thành chính! Chuyển thuần âm thành thuần dương! Đúng là phương pháp thành đạo! Trở thành đạo khí! Xem thủ đoạn Trường Sinh chi thủ của ta đây!" Thiên Hình trường lão chứng kiến hết thảy một màn này, biết nhất định phải nắm chắc hỏa hậu, nếu không sẽ thất bại trong gang tấc, lãng phí tinh huyết. Vô số ấn quyết trong tay của lão bốc lên, Phương Hàn nhìn không chuyển mắt một màn này.
Thiên Hình trường lão không hổ là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, pháp lực không biết thâm hậu cỡ nào, năm ngón tay mở ra, từng ngón tay biến thành móc câu, tựa như tạo thành một cái đại trận, từng đại trận tương đương với một cao thủ Thiên Nhân Cảnh, có vạn mã lức chứ chẳng chơi.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết bao nhiêu đại trận bay ra, quay tròn chung quanh Huyết Dạ Chi Vương, rồi đột nhiên hạ xuống, khắc ở trên thân thể Huyết Dạ Chi Vương, theo sau đó là Thiên Công trường lão, Truyện Công hai tay cũng nhảy múa, đánh ra từng màn đại trận cùng cấm chế.
Bản thể của ma đao Huyết Thương Khung cùng khí linh của Huyết Dạ Chi Vương bị ba đại trường lão vây trong đại trận, một lần nữa kết hợp cùng một chỗ, sau đó trong miệng ba đại trường lão phun ra từng luồng hỏa diễm, không ngừng nung khô, một cỗ lực lượng sinh ra trong đó. Một hung thai tuyệt thế loáng thoáng xuất thế.
Trông thấy ba đại trường lão cùng một chỗ động thủ, Phương Hàn tặc lưỡi, ma đao Huyết Thương Khung này ở trong tay hắn, căn bản không có khả năng tế luyện thành đạo khí, cho dù tu luyện một ngàn năm cũng không dùng được. Thế nhưng ở trong tay cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh lại bất đồng, thủ pháp của ba đại trường lão này tế luyện pháp khí rất tinh túy. Phương Hàn ghi nhớ trong đầu, trong khoảng thời gian ngắn trong lòng có sự lĩnh ngộ rất lớn.
"Đạo khí, đạo khí thành đạo mới gọi là đạo khí! Cái gì gọi là đạo! Chính là thiên địa cách! Ngươi cẩn thận nhìn sẽ minh bạch! Một kiện đạo khí, nhất định phải trong tay cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh mới có thể luyện chế. Bởi vì tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh mới có thể lĩnh ngộ thiên địa cách, làm phép biến khí linh thành đạo." Trong lúc tế luyện Thiên Hình trường lão cũng không quên nhắc nhở chỉ điểm Phương Hàn.
trong tay áo Thiên Công trường lão không ngừng bay ra rất nhiều tài liệu, dung nhập vào ma đao Huyết Thương Khung. Tựa hồ là tại vì khẩu tuyệt thế ma đao này mà hao phí tài liệu mới làm nó tấn chức lột xác.
"Hắc hắc....... Cửu Thiên Vẫn Thiết, Ngũ Thải Thần Thạch, Tiên Thiên Huyết Ngọc, Kim Ngân Long Thạch... Thiệt nhiều tài liệu tốt! Xem ra Vũ Hóa Môn đối đãi với ngươi không tệ!" Diêm nhìn rất nhiều tài liệu từ trong tay áo Thiên Công trường lão bay ra, không khỏi hắc hắc tán thưởng, nó nhìn ra được, không có loại nào mà không phải là thiên tài địa bảo, hơn nữa là loại hiếm thấy, có rất nhiều thứ phải tới vực ngoại thiên không thu thập, mỗi một chủng tài liệu cũng đủ để luyện chế thành một loại bảo khí.
Nhất là khi trong tay Thiên Công trường lão bay ra một khối huyết ngọc lớn cỡ lòng bài tay. Trong khối huyết ngọc này không biết ẩn chứa bao nhiêu lực lượng khổng lồ. Phương Hàn biết đây chính là Tiên Thiên Huyết Ngọc có ghi lại trong truyền thuyết, phi thường trân quý. Sản sinh từ vực ngoài không gian, chính là Tiên Thiên Chi Huyết, nếu cao thủ Thần Thông Bí Cảnh tìm được một chút, sau khi hấp thụ Tiên Thiên Chi Huyết khổng lồ trong đó, có thể tắm tẩy rửa nhục thân, gia tăng thọ nguyên, đạt được lực lượng lớn vô cùng.
Một vật thiên tài địa bảo như vậy lại được dung nhập vào ma đao Huyết Thương Khung.
Tam đại tuyệt đỉnh cao thủ, cự đầu của môn phái không ngừng chuyển vận nguyên khí, thúc dục đại trận, trọn vẹn qua mười ngày mười đêm hình thái của ma đao Huyết Thương Khung không biết biến hóa bao nhiêu lần, Huyết Dạ Chi Vương lúc ẩn lúc hiện, lực lượng không ngừng được gia tăng.
"Thành!"
Phương Hàn biết đang là lúc quan trọng, đột nhiên năm ngón tay của Thiên Hình trường lão bắn ra, Vũ Hóa thiên cung bỗng tụ tập một khối lượng linh khí khổng lồ, toàn bộ đều vây quanh thân đao.
Oanh long!
Thân đao biến hóa, một lần nữa tạo thành một thân ảnh, giống như đúc Phương Hàn cùng Huyết Dạ Chi Vương, huyết dực rộng thùng thình, huyết bào tràn ngập nét cổ lão, một đôi con mắt huyết sắc, giữa mi tâm có đính một viên Xá Lợi, giống như phong cách thời thượng cổ. Trong hư không, từng đợt âm nhạc mỹ diệu ngâm xướng lên.
Sau đó, một đạo huyết quang thẳng tắp bùng lên, thẳng tắp xông tới tận chín tầng trời.
Tất cả mọi người ở Vũ Hóa Môn đều thấy rõ ràng, từ Vũ Hóa thiên cung vọt lên một đạo huyết sắc thiên trụ! Sau đó một cỗ màu đỏ tươi bao phủ trên bầu trời, tất cả mây trắng đều biến thành huyết vân.
Chính thức biến thành "Huyết Thương Khung".
Nhưng cảnh tượng này chỉ diễn ra trong chốc lát, huyết quang từ từ thu liễm, bầu trời lại trở về cảnh trong sáng như lúc trước.
Trong Tàng Kinh Điện của Vũ Hóa thiên cung, trong tay Thiên Hình trường lão cầm một thanh huyết đao, đưa cho Phương Hàn, nói: "Thanh ma đao Huyết Thương Khung này hiện tại đã trở thành một thanh đạo khí thuế biến, ngươi phải nắm thật chắc. Làm cho Vũ Hóa Môn chúng ta ngày càng vinh quang đi lên."
Phương Hàn tiếp nhận lấy thanh ma đao này, cảm thấy nó đã không phải là ma khí nữa, mà là tiên ma hợp nhất! Uy lực tràn đầy khiến hắn rất vui sướng. Đao phong vừa chuyển, biến thành một pho tượng Huyết Dạ Chi Vương. Lực lượng của Huyết Dạ Chi Vương này so với hắn còn muốn mạnh hơn, khoảng chừng trăm vạn mã lực! Hơn nữa lại vô cùng sắc bén, thay đổi thất thường.
"Hừ, có gì mà cao hứng, thanh Huyết Thương Khung này cho dù đã trở thành đạo khí, thế nhưng còn chưa có thể can thiệp được vào việc biến hóa không gian cùng thời gian, bất quá cũng chỉ là một hạ phẩm đạo khí mà thôi. Chờ ta khôi phục lực lượng, sẽ chính là tuyêt phẩm đó. Dù là cùng một cấp bậc với Thiên Hoàng Kính ta cũng chỉ cần một móng vuốt là có thể bóp nát." Diêm lắc đầu, không cho là đúng, nói.
"Đợi ngươi khôi phục lại lực lượng, không biết là tới năm nào tháng nào." Phương Hàn thu về thanh đao này, một lần nữa hành lễ: "Ba vị trưởng lão hao phí nhiều thiên tài địa bảo như vậy, lại tốn rất nhiều nguyên khí trợ giúp đệ tử luyện Huyết Thương Khung thành đạo khí, đệ tử nhất định sẽ cầm chắc thanh thần đao này vì Vũ Hóa Môn mà chinh chiến tứ phương, cướp lấy vinh quang!"
"Đi đi! Luyện chế một thanh ma đao này chúng ta cũng tiêu hao không ít nguyên khí rồi." Thiên Hình trường lão phất phất tay.
Phương Hàn vô thanh vô tức lui ra ngoài, bay về phía Luân Hồi Phong của chính mình.
Cùng lúc đó trên Thiên Đô Phong, Hoa Thiên Đô thu hồi ánh mắt lại, vừa rồi hắn cũng thấy được dị tượng huyết vân đầy trời. Ngón tay có chút giật giật, trong lòng liền hiểu ra.
"Sư huynh, xem ra mấy vị trưởng lão đã trợ giúp Phương Hàn luyện ma đao Huyết Thương Khung thành đạo khí rồi. Không thể tưởng được Phương Hàn kẻ này lại có thể che dấu sâu như vậy, chiếm được phù chiếu Hoàng Tuyền Đồ của Ma Môn Đại Đế! Khó trách hắn lại nắm chắc trong vòng mười năm sẽ khiêu chiến sư huynh, thực lực bây giờ chỉ sợ ngay cả đệ cũng không thu thập được hắn."
Một vị đạo nhân trẻ tuổi đứng ở bên người Hoa Thiên Đô, đúng là một trong những ngũ đại đệ nam Vạn La, Kim Đan cao thủ!
"Phù chiếu của Hoàng Tuyền Đại Đế quả thực lợi hại, nhưng mà dù sao không phải là tiên khí, chỉ cần Hoa đạo hữu bước chân vào Trường Sinh Bí Cảnh, trở tay cũng có thể khiến Phương Hàn bỏ mạng. Trừ phi hắn chiếm được hoàng thư, hai thứ hợp nhất, trở thành tiên khí, lúc đó Hoa đạo hữu mới trở thành kẻ bại trong tay hắn." Vừa lúc đó một người ngồi ở lò đan bên cạnh Hoa Thiên Đô lên tiếng.
Người này mặc một thân hắc y, dường như là một vị tán tu, trên người phát ra khí tức thần bí đến cực điểm.
← Ch. 0189 | Ch. 0191 → |