← Ch.0217 | Ch.0219 → |
Ngay cả Thuần Dương tuyệt phẩm bảo khí, Cửu Dương Thánh Thủy cũng mang ra đấu giá! Nếu như mua được tới tay, vậy chuyến đi tới Đại Huyền đế quốc lần này không phải là rất đáng giá sao?" Phương Hàn rất kích động lên tiếng, thực lực của Diêm càng cường đại, tác dụng của Hoàng Tuyền Đồ càng lớn.
Nhưng mà Thuần Dương tuyệt phẩm bảo khí tương đương với "Cửu Cung Kim Tháp" Của Hoa Thiên Đô, còn có "Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc" của Tinh Vân bảo bảo nữa, giá trị bực này không thể đo lường được, một người tu đạo sau khi có được, cơ hồ là vạn tà bất xâm, phòng thân, tu luyện, ngăn cản ma đầu đều có diệu dụng vô thượng, vậy mà có người lấy ra loại vật này đem bán!
Phương Hàn thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
"Xem ra sau này đạo khí cũng chưa chắc là không có người cầm ra đổi a."
Sau khi thu được tin tức này, Phương Hàn vô cùng lo lắng, sau khi chào một tiếng, hắn đã phi lên trời, giống như một viên đạn được bắn ra, thoáng cái đã bay về phía phòng đấu giá của Thiên Đạo Các.
"Đạo hữu xin đợi một lát!" Phiêu Vân, Liên Vân hai cao thủ Linh Lung Phúc Địa vội vàng vung tay lên, 30 vạn viên Nguyên Anh Đan trên mặt đất toàn bộ đều được tu vào trong một cái Bách Bảo Nang cự đại, sau đó cũng bay lên, đuổi theo phía sau Phương Hàn. Có thể xuất ra nhiều Nguyên Anh Đan như vậy đối với các nàng mà nói, Phương Hàn chính là một món bảo bối, huống chi các nàng nghe nói đống đan dược này đều là do Phương Hàn tự luyện chế, còn phải nói sao? Quả thực tương đương với phòng đan của Thái Nhất Môn a.
"Phương Hàn, hai nữ tử Linh Lung Phúc Địa này muốn lôi kéo ngươi đó!" Diêm thấy các nàng đuổi theo phía sau, cạc cạc cười to: "Ngươi có ý kiến gì không vậy?"
"Người có thể trong nháy mắt xuất ra ba muơi vạn viên Nguyên Anh Đan thì không bị lôi kéo mới là lạ." Phương Hàn nghĩ một lát sau đó nói: "Ta đương nhiên là có suy tính! Tam đại thần bí cao thủ Kim Đan không phải muốn ám sát ta sao? Chưa chắc ta cứ bình yên như vậy mà hợp tác với người của Linh Lung Phúc Địa, xử lý tam đại cao thủ Kim Đan đã, Liên Vân tiên tử thần thông phi thường cao, đáng tiếc chỉ có một người. Nếu có thể có năm sáu Kim Đan cao thủ, trước đó bố trí mai phục, mới có thể xử lý tam đại cao thủ Kim Đan thần bí kia!"
"Nguyên lai ngươi có chủ ý này!" Diêm cùng Huyết Dạ Chi Vương bỗng nhiên động dung.
Chúng nó không ngờ tâm tư Phương Hàn lại chu đáo đến vậy, cư nhiên còn muốn mượn đao giết người.
Quả thực tam đại cao thủ thần bí Kim Đan tới ám sát, Phương Hàn cũng khó có thể phòng bị, chỉ cần vừa ra khỏi Đại Huyền đế quốc, sẽ có tai họa ngập đầu đổ xuống. Nhưng mà cho dù có cùng liên thủ với Liên Vân tiên tử cũng không đối phó được tam đại Kim Đan, chớ nói chi là giết chết bọn chúng.
Muốn giết chết ba cao thủ Kim Đan Cảnh, ngay cả Trường Sinh Bí Cảnh vạn cổ cự đầu cũng phải cẩn thận từng ly từng tí. Vạn nhất bọn họ chó cùng cắn bừa, tam đại Kim Đan tự bạo đó cũng không phải chuyện đùa.
Phương Hàn tính toán tối thiểu là mình cùng Phương Thanh Tuyết cùng với năm vị Kim Đan cao thủ trước đó dùng đạo khí bố trí mai phục, để tam đại cao thủ Kim Đan rơi vào trong đại trận, sau đó lại đồng thời xuất thủ, một kích như lôi đình mới có bảy tám thành giết chết được bọn chúng.
Triệt để giết chết Kim Đan mà bản thân không bị thương tổn, cũng chỉ có biện pháp này.
Nhưng mà tình huống này rất khó xảy ra.
Phương Hàn trong lòng dâng sát khí mãnh liệt muốn giết chết tam đại thần bí cao thủ này, dù sao ai cũng không hy vọng có ba cái đuôi luôn bám sát mình, tùy thời tùy khắc đều uy hiếp tính mạng của mình.
"Hừ, nếu như ta có thể ăn vào một món tuyệt phẩm bảo khí Thuần Dương, thực lực tăng lên tới Quy Nhất Cảnh, là có thể dẫn động càng nhiều diệu dụng của Hoàng Tuyền Đồ hơn, như "Yên Diệt ma trận" Lại cùng phối hợp với Huyết Dạ Chi Vương, vây hãm chết một tên cao thủ Kim Đan cũng không thành vấn đề. Kim Đan cao thủ tự bạo trong Hoàng Tuyền Đồ cũng vô dụng, không thể gây thương tổn tới ta. Năm đó tiên ma đại chiến, Hoàng Tuyền Đại Đế dùng Hoàng Tuyền Đồ phủ xuống, hơn mười Kim Đan cao thủ tự bạo trong đó, ta cũng chả việc gì!"
Diêm dữ tợn nói.
"Lợi hại như vậy sao, ta không tin, hơn mười Kim Đan cao thủ tự bạo, Trường Sinh Bí Cảnh cũng bị chôn vùi. Ngươi không cần phải thổi da trâu như vậy." Huyết Dạ Chi Vương cười nhạt nói.
"Huyết Dạ Chi Vương, ta sớm muộn sẽ cho ngươi biết sự lợi hại!" Diêm giận tím mặt nói.
"Tốt lắm tốt lắm, chúng ta đến Thiên Đạo Các rồi!" Phương Hàn hóa thành lục quang hạ xuống, hiện lên tại cửa ra vào của Thiên Đạo Các, vừa ổn định thân thể, Lục Mi đã chạy tới chào: "Tiền bối, không biết chuyện tình Nguyên Anh Đan như thế nào rồi?"
"Vấn đề này không vội, có thể chậm rãi trao đổi. Lần này ta tới là vì nghe hôm nay các ngươi có tung ra Thuần Dương tuyệt phẩm bảo khí, còn có Cửu Dương Thánh Thủy, chuyện này có thật không?" Phương Hàn không muốn nhiều lời, trước tiên hỏi thứ mà mình cần.
"Nguyên lai tiền bối có nhu cầu cấp bách với mấy thứ này, mời tới phòng khách quý. Nhưng mà đại hội bán bảo hôm nay chính ra rất long trọng, cao nhân tới rất nhiều, muốn kiếm được thứ phù hợp cũng không hề dễ dàng. Nếu như tiền bối không có mang đủ đan dược, Thiên Đạo Các ta ngược lại có thể cho tiền bối mượn tiền." Lục Mi dẫn Phương Hàn tới phòng khách quý, một bên nói.
"Mượn tiền? Có thể mượn được bao nhiêu? Lời lãi thế nào?" Phương Hàn nghe vậy, cảm thấy có chút buồn cười, trong thế tục có "Cho vay nặng lãi", "Gán nợ" "Khoản nợ diêm vương", ... Vân vân, không thể tưởng được giới tu đạo cũng có chuyện như vậy, nhưng mà đối với điều này ngược lại Phương Hàn lại có lợi lớn, hiện tại trên người hắn mặc dù có "Sáu ngàn vạn viên đan dược" Thế nhưng hôm nay nếu muốn mua cực phẩm bảo khí Thuần Dương sợ cũng có cũng không đủ, nếu như có thể mượn một ít, cũng là lựa chọn không tệ.
Dù sao mỗi ngày hắn cũng có thể xuất ra ba vạn hơn sáu nghìn viên Nguyên Anh Đan, không sợ không có vốn mượn tiền.
Trông thấy Phương Hàn tựa hồ cảm thấy hứng thú đối với việc mượn tiền, trên mặt Lục Mi hiện ra vẻ vui mừng, vội vàng nói: "Nếu như chúng ta có thể xác nhận thân phận của tiền bối, về chi tiết, môn phái nào, ở nơi nào thanh tu mà nói. Có thể cho tiền bối mượn một ngàn vạn viên đan dược. Lãi mỗi tháng là 3 phần."
Hôm nay mượn một ngàn vạn viên đan dược, sau ba tháng sẽ phải trả hơn một ngàn ba trăm vạn viên đan dược. Hơn nữa càng ngày tiền lãi càng tăng lên.
"Chỉ được một ngàn vạn thôi sao? Biết thế đã. Vấn đề này sẽ bàn sau." Phương Hàn sau khi nghe xong, khoát khoát tay. Bây giờ hắn đã có sáu ngàn vạn viên đan dược, đối với chuyện mượn một ngàn vạn viên không hề để ở trong lòng. Nhưng lại muốn nói cho đối phương biết, chuyện này sao có khả năng xảy ra? Đương nhiên hắn cũng minh bạch một ngàn vạn viên đan dược là một số lượng cực lớn, đối phương đương nhiên phải biết chi tiết về người mượn tiền rồi.
"Chẳng lẽ tiền bối muốn mượn nhiều hơn? Điều này cũng không thể không thương lượng được. Lục Mi nhíu mày, nàng vốn cho rằng Phương Hàn chẳng có nhiều tài phú, hiện tại xem ra người này há miệng cũng tương đối lớn. Nàng nói tiếp: "Nhưng mà chuyện này ta không thể làm chủ được."
"Vậy kêu người có thể làm chủ ra đây đi! Ta muốn mượn ít nhất là một ức viên." Phương Hàn búng ngón tay ra, dùng một loại thanh âm ồm ồm nói.
"Ngoài một ức!" Lục Mi ngược lại hít một hơi lương khí, vội vàng đứng thẳng người, muốn đi ra ngoài, thế nhưng sau đó bị Phương Hàn gọi lại, ném cho nàng một cái bình, trong đó có một trăm viên Nguyên Anh Đan, nói là ban thưởng cho nàng: "Đúng rồi, Thiên Đạo Các các ngươi có nghiệp vụ thuê sát thủ giết người hay không?"
"Không có nghề sát thủ ạ! Thiên Đạo Các chúng ta là thương hội danh môn chính phái. Nhưng mà nếu tiền bối gặp chuyện gì phiền toái, có thể thuê trưởng lão Thiên Đạo Các của chúng ta bảo vệ." Lục Mi vội vàng xoay người tiếp nhận cái lọ, trong lòng rất mừng rỡ.
"Có thần thông thất trọng Kim Đan cao thủ để thuê không?" Phương Hàn hỏi.
"Đương nhiên là có. Không riêng gì cường giả thất trọng Kim Đan, Thiên Đạo Các chúng ta có cường giả thần thông bát trọng Phong Hỏa Đại Kiếp nữa, còn có cả thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương cao thủ, chẳng qua nếu như một lần mời bọn họ xuất thủ, chỉ sợ cũng phải mấy ngàn vạn viên đan dược." Lục Mi trong lòng mừng thầm, nhận được đại sinh ý như Phương Hàn này. Nàng cũng được thưởng không ít.
"Đi đi! Tìm người có thể làm chủ tới đây." Phương Hàn một lần nữa phất phất tay.
Lục Mi vội vàng đi ra ngoài.
"Tu sĩ thần thông bát trọng Phong Hỏa Đại Kiếp, còn có cường giả cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương! Hảo gia hỏa. Phương Hàn, ba thần bí sát thủ Kim Đan kia là do Linh công tử thuê đến giết ngươi. Bây giờ chúng ta có được Thế Giới Chi Thụ, có đại lượng tài phú, cũng không phải là không thể thuê được cao thủ, trái lại có thể giết bọn chúng!" Diêm sau khi nghe xong, hưng phấn nói.
"Nhưng hiện tại thời gian gấp rút, nếu như có thể cho ta một năm thời gian, để cho ta tích góp đại lượng đan dược, cho dù là mời người vây giết Hoa Thiên Đô cũng có thể. Thế nhưng vấn đề này cũng phải suy nghĩ chu toàn, Thiên Đạo Các tuy có hảo danh dự, thế nhưng cũng không thể nói hết nội tình cho bọn họ, ai cũng không thể tin thưởng hoàn toàn được." Phương Hàn xoa xoa mi tâm của bản thân.
"Đạo hữu cần mượn tiền sao?"
Đúng lúc này chiếc rèm che cửa phòng khẽ động, hai nữ tử đi vào, đúng là Phiêu Vân, Liên Vân hai đại cao thủ của Linh Lung Phúc Địa.
Phiêu Vân chính là cường giả thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh, mà Liên Vân lại chính là thất trọng Kim Đan tiểu cự đầu.
"Sao? Chẳng lẽ Linh Lung Phúc Địa chịu cho ta mượn tiền à?" Phương Hàn nhún nhún vai.
"Không sai, bằng vào chuyện trong vòng mười ngày đạo hữu xuất ra 30 vạn viên Nguyên Anh Đan, Linh Lung Phúc Địa ta tự nhiên nguyện ý cho đạo hữu mượn tiền, Thiên Đạo Các cho vay tiền, lãi quả thực là rất cao, cho nên chúng ta nguyện ý cung cấp cho đạo hữu, cũng không cần tính lãi. Đạo hữu muốn vay một triệu viên đan dược cũng được, chỉ cần trong thời gian một năm dùng Nguyên Anh Đan trả lại là được." Trong tay Liên Vân tiên tử lập tức xuất hiện một vài khối ngọc bội.
"Chẳng lẽ đạo hữu Linh Lung Phúc Địa chưa nghe qua lai lịch của ta? Cứ như vậy tùy tiện cho mượn tiền sao?" Phương Hàn ngạc nhiên nói.
"Không sao, đạo hữu không phải nói muốn thuê người bảo vệ sao? Linh Lung Phúc Địa chúng ta có thể cung cấp người bảo vệ." Liên Vân tiên tử nói.
"Chuyện thuê cao thủ, tạm thời không nói tới. Thật sự trước tiên là ta muốn mượn tiền. Về phần mượn bao nhiêu tiền, vậy đợi tình huống mua bán tuyệt phẩm bảo khí Thuần Dương, còn có Cửu Dương Thánh Thủy, Cửu Thiên Tức Nhưỡng Tinh đã." Trong lòng Phương Hàn một mặt suy tính, một mặt bình thản nói.
Đúng lúc này đại hội bán bảo phía dưới đột nhiên truyền tới trận trận oanh động, thì ra kiện bảo vật đầu tiên của hôm nay đã được mang lên.
"Hôm nay đúng là có rất nhiều cao nhân xuất hiện!" Trong lúc oanh động này Phương Hàn lập tức cảm giác được hơn mười cổ thần niệm cường đại làm cho người ta hít thở không thông quét qua khoảng sân rộng, bảo vật được một tấm gấm phủ lấy, trên mặt tấm vải gấm không ngờ lại phát ra ánh sáng lập lòe, không ngờ tấm vải này lại là một kiện hạ phẩm bảo khí!
Là bảo bối gì? Mà phải dùng bảo khí che dấu.
Tất cả mọi người đều cảm thấy hiếu kỳ, mấy cỗ thần niệm cường đại kia cũng đều không phát hiện ra lai lịch vật bên trong.
Phương Hàn rõ ràng cảm giác được, trong mấy cỗ thần niệm cường đại kia có Kim Đan tiểu cự đầu, thậm chí còn có nhân vật cường đại hơn.
Nhưng mà hắn cũng muốn xem dưới tấm gấm bảo khí kia che dấu vật gì, hắn cũng tập trung tinh thần vào hai mắt, lập tức loáng thoáng đã nhìn ra, phía dưới tấm gấm bảo khí này là một quả trứng rất lớn.
"Quả trứng lớn này."
Phương Hàn lắp bắp kinh hãi, bởi vì hắn hiện giờ cũng đang có một quả trứng giống như đúc, quả trứng mà hắn có là lấy được ở phía dưới vương tọa của Thất Diệp Ma Quân.
"Vật phẩm đấu giá đầu tiên của đại hội bán bảo Đại hội bảo bán đều là thứ tốt, là trọng tâm của cả vở kịch. Không biết dưới tấm gấm kia là cái gì?" Hồng Y nữ tử che mặt Phiêu Vân phỏng đoán
← Ch. 0217 | Ch. 0219 → |