← Ch.0377 | Ch.0379 → |
Khi đại thủ của Phương Hàn đánh xuống, gương mặt của Tiêu Phi đột nhiên biến ảo một cách quỷ dị, gương mặt trông giống hệt Phương Hàn, không biết là Tiêu Phi thi triển loại công pháp gì mà làm ra được như vậy.
Phương Hàn tự nhiên là không bị kinh hoảng, tuyệt không chút chần chừ, bàn tay chộp mạnh xuống, giống như thái sơn áp đỉnh, quyết tâm phải đánh cho Tiêu Phi không chết cũng trọng thương.
Răng rắc! Thân thể Tiêu Phi không có chút lực lượng nào ngăn cản, trực tiếp bị đánh vỡ vụn ra từng khúc, huyết nhục văng tung tóe, kiếm khí quanh thân bị đánh cho nát vụn.
"Chẳng lẽ là giả? Không có lý nào lại yếu ớt như vậy. Sát Kiếp Kiếm là trung phẩm đạo khí, uy lực vô cùng, cho dù ta vận dụng Hoàng Tuyền Đồ, Bát Bộ Phù Đồ toàn lực đánh ra một kích cũng không có khả năng giết chết được Tiêu Phi. Chỉ có một khả năng là hắn đang vận dụng Tâm Ma Đại Chú Kiếm lừa gạt ta".
Một trảo đánh nát thân thể của Tiêu Phi, Phương Hàn vẫn không thể cảm giác được gì.
Ngược lại, sâu trong hạch tâm kim đan của hắn bỗng nhiên rung động dữ dội, lực lượng của Phong Hỏa Đại Kiếp tăng lên gấp bội! Phong ấn do Đại Nguyện Vọng Thuật tạo thành thoáng cái trở nên yếu ớt, giống như thân ảnh vừa bị đánh chết không phải là phân thân của Tiêu Phi mà chính là Phương Hàn.
"Phương Hàn! Thân ảnh vừa bị ngươi đánh vỡ tan không phải là ta mà chính là thân thể của ngươi! Một kiếm vừa rồi của ta đánh lên kim đan của ngươi đã triệt để khống chế được tâm ma của ngươi. Ngươi cho rằng Tâm Ma Đại Chú Kiếm chỉ có chút thủ đoạn nho nhỏ như vậy thôi sao? Hiện tại tâm ma của ngươi đã bị ta khống chế hoàn toàn, ta có thể triệt để dẫn động Phong Hỏa Đại Kiếp của ngươi. Hiện tại chỉ cần ngươi nhận thua thì ta sẽ giải trừ khống chế đối với tâm ma của ngươi. Thế nào?"
Tiếng của Tiêu Phi vang lên từ một góc lôi đài.
Nhưng lại không nhìn thấy hình thể của hắn ở đâu cả.
"Xàm ngôn!" Phương Hàn cười lạnh, thân thể liền biến mất rồi xuất hiện ngay tại chỗ tiếng nói của Tiêu Phi vang lên, một trảo đánh mạnh ra, khí lưu bị xé toạc, đánh thẳng lên chân thân của Tiêu Phi, một trảo chộp thẳng vào ngực của hắn.
Nhưng vẫn như trước không có bất kỳ tác dụng gì, Tiêu Phi bị Phương Hàn chộp thủng ngực trong phút chốc lại biến thành bộ dáng giống hệt Phương Hàn, mà ở sâu trong hạch tâm kim đan của Phương Hàn, Phong Hỏa Đại Kiếp lại một lần nữa chấn động mãnh liệt.
Tựa hồ mỗi một lần giết chết Tiêu Phi thì lại giống như Phương Hàn đang giết chết chính mình.
"Phương Hàn! Mỗi một lần ngươi giết chết ta chính là ngươi giết chết bản thân mình. Bởi vì giờ phút này ta đã hoàn toàn hòa nhập cùng với tâm ma của ngươi. Ngươi vĩnh viễn không thể hiểu thấu hết sự lợi hại của Tâm Ma Đại Chú Kiếm đâu. Năm đó, dị nhân truyền thụ Tâm Ma Đại Chú Kiếm cho ta đã có lời tiên đoán rằng ta bằng vào kiếm thuật này có thể tung hoành tiên hạ, ngươi nhất định phải bại trong tay ta".
Khắp nơi đều vang vọng tiếng nói của Tiêu Phi.
Kẻ này thật sự giống như Tâm Ma, đến không biết, đi không hay, chỉ là ở một ý niệm mà thôi.
Phương Hàn cũng không thèm nói nhiều nữa, thân thể chớp động, phiêu hốt khắp nơi, tìm kiếm chân thân của Tiêu Phi mạnh mẽ đánh ra một kích.
Hai người du đấu trên lôi đài.
"Tiêu Phi thật lợi hại. Xem ra chỉ cần là đệ nhất chân truyền đệ tử của một trong mười môn phái Tiên Đạo thì đều không phải tầm thường. Cũng không biết là ai sáng tạo ra Tâm Ma Đại Chú Kiếm. Rõ ràng dùng tâm ma làm kiếm, biến ảo ra các loại ảo cảnh, làm cho người ta mê loạn, ngay cả Phương Hàn cũng bị vây hãm, càng ngày càng bị hãm sâu trong đó. Lục Đạo tán nhân, Lục Đạo Minh của ngươi tin tức linh thông, có biết là ai sáng tạo ra bộ kiếm thuật này không? Nhân vật như vậy chỉ sợ là có thể khai tông lập phái được rồi". Thủy Kính tiên sinh nhìn cuộc chiến giữa Tiêu Phi và Phương Hàn không nhịn được mà tấm tắc tán thưởng.
"Một ngàn năm trước, giới tu đạo xuất hiện một lão giả rất đáng sợ. Người này phát thư mời sáu vị Ma Đế bàn luận đạo thuật ma môn. Kết quả là sáu đại Ma Đế, thậm chí cả Ứng Tiên Thiên đều bị đại pháp ma đạo của lão giả này làm cho khiếp sợ. Có điều chuyện này cũng là bí mật của Ma Đạo. Về sau, lão giả này biến mất vô ảnh vô tung, lục đại Ma Đế của Ma Môn từng nghe lão nhân kia tự xưng là Tâm Ma Lão Nhân" Lục Đạo tán nhân tỏ vẻ thần bí nói.
"Tâm Ma lão nhân! Sao ta chưa từng nghe nói qua về chuyện này, trong Ma Đạo từng xảy ra chuyện như thế sao?" Thủy Kính tiên sinh kinh ngạc nói: "Ngay cả lục đại Ma Đế của Ma môn cũng không làm gì được Tâm Ma lão nhân sao? Thực lực của người này..."
"Ngươi đương nhiên là không biết được. Bí mật này là Ứng Tiên Thiên tới tìm ta, dùng nó để đổi lấy chín viên tuyệt phẩm thiên cấp đan dược, Cửu Chuyển Dịch Cân Đan đó. Bằng không thì ta cũng không biết là ở Hoàng Tuyền Đại Thế Giới lại xuất hiện một lão nhân kỳ quái như vậy. Ta xem Tiêu Phi cũng là nhờ kỳ duyên mà gặp được lão nhân này, được hắn truyền thụ Tâm Ma Đại Chú Kiếm cho". Lục Đạo tán nhân cười: "Thủy Kính tiên sinh, vì ngươi là bạn chí cốt cho nên ta mới nói bí mật này cho ngươi đó".
"Tâm Ma lão nhân, Tâm Ma Đại Chú Kiếm!" Thủy Kính tiên sinh phất phơ cây quạt, suy nghĩ: "Bảy mạch Ma Môn, sáu vị Đại Đế đều bị Tâm Ma lão nhân đánh cho khiếp sợ. Nếu như Hoàng Tuyền Đại Đế còn sống thì không biết sẽ như thế nào?"
"Tâm Ma lão nhân cũng từng cảm thán với Ứng Tiên Thiên rằng rất muốn gặp đệ nhất nhân của Ma Đạo, Hoàng Tuyền Đại Đế. Nhưng mà nghe nói Hoàng Tuyền Đại Đế đã chết khi đột phá cánh của Tiên Đạo thì cảm thán không thôi, nói trong chư tiên vạn giới khó có thể tìm được người đàm luận ma đạo với hắn nữa. Ứng Tiên Thiên cũng rất hân thưởng Tâm Ma lão nhân này". Lục Đạo tán nhân tiếp tục kể về bí mật của Ma Đạo: "Về sau, khi Ứng Tiên Thiên trở về, bế quan ngàn năm, pháp lực tăng tiến, đánh lui được sự vây công của Thái Nhất Môn, thậm chí Hỗn Thiên đạo nhân, Thái Hoàng Thiên cũng đều có chút cố kỵ với hắn. Toàn bộ những chuyện này đều là nhờ có lần đàm luận đối với Tâm Ma lão nhân".
"Ta cũng thấy được. Chỉ cần nhìn qua Tâm Ma Đại Chú Kiếm do Tiêu Phi thi triển là có thể thấy được lực lượng cao thâm của Tâm Ma lão nhân". Thủy Kính tiên sinh đột nhiên chỉ một ngón tay về phía lôi đài nói: "Phương Hàn thật sự đã bị tâm ma vây khốn rồi! Không biết Phong Hỏa Đại Kiếp có bị dẫn phát hay không!"
Quả nhiên ở trên lôi đài, Phương Hàn giống như đã hoàn toàn bị tâm ma vây khốn. Trong ánh mắt của người khác, chân thân của Tiêu Phi đang cao cao tại thượng đứng đó, một thanh Sát Kiếp Kiếm không ngừng bay múa xung quanh Phương Hàn, mà Phương Hàn thì như một con hổ điên không ngừng chạy loạn ở trên lôi đài, trông giống như một người gặp ma. đấm đá loạn lên, trong miệng không ngừng phát ra những ngôn ngữ cổ quái.
Chỉ cần có chút nhãn lực là mọi người có thể biết được rằng Phương Hàn đang bị tâm ma của chính mình vây khốn dẫn đến phát cuồng.
"Tốt lắm, Phương Hàn đã hoàn toàn bị Tâm Ma Đại Chú Kiếm của ta vây khốn, có điều pháp lực của người này thật là sâu dày. Đánh như vậy suốt ba ngày ba đêm cũng không thể khiến hắn mệt nhọc được. May mắn là Phong Hỏa Đại Kiếp ở trong kim đan của hắn đang càng ngày càng lớn lên".
Tiêu Phi quan sát tình huống ở bên dưới, nhìn Phương Hàn đang ở trong trạng thái điên cuồng, rõ ràng đang bị tâm ma vây khốn thì nở ra một nụ cười, đồng thời suy nghĩ, tính toán xem làm sao đánh bại Phương Hàn. Làm sao chiến thắng để có thể cướp được truyền thừa của tam đại vô thượng thần thông.
"Muốn dùng Tâm Ma Đại Chú Kiếm vây khốn ta? Ta sớm đã biết là mình đang lâm vào tâm ma rồi". Lúc này trước mặt Phương Hàn lại hiện ra một cảnh tượng khác, khắp nơi đều là thanh âm của Tiêu Phi. Tiêu Phi tùy thời hiện ra một cảnh tượng khác, khắp nơi đều là thanh âm của Tiêu Phi. Tiêu Phi tùy thời hiện ra ở khắp các ngõ ngách của lôi đài, sau đó lại phát ra công kích về phía hắn. Vô luận là Phương Hàn có động thủ như thế nào thì đánh chết một người lại có một người khác xuất hiện.
Lúc này hắn biết là mình đang bị Tâm Ma Đại Chú Kiếm vây khốn, căn bản không thể phân biệt thực hư.
Nhưng hắn là nhân vật tầm cỡ nào? Trong nội tâm sơm đã có kế hoạch. Một mặt lấy ra một đạo A Tỳ Khí từ trong Hoàng Tuyền Đồ, trấn áp bản thân, một mặt phân ra một luồng thần niệm tiếp dẫn với linh phù Ngũ Hành Địa, liên tục ngâm xướng sáu chữ chân ngôn, cảnh vật trước mắt dần dần thanh tỉnh lại.
Nếu hắn có thể triệt để phát động Hoàng Tuyền, mở ra A Tỳ Môn, gọi ra Nại Hà Kiều thì có thể đánh cho Tiêu Phi sống không bằng chết. Nhưng bây giờ cũng chỉ có thể vận dụng được một chút A Tỳ Khí mà thôi.
"Bắt được rồi!"
Sau một hồi vận chuyển pháp lực, từ linh phù Ngũ Hành Địa truyền ra một luồn lực lượng thần bí gia trì lên người Phương Hàn, Phương Hàn cũng cảm giác được đầu óc trở nên thanh minh, cảnh vật xung quanh trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, cũng nhìn thấy được Sát Kiếp Kiếm đang xoay tròn chung quanh mình, mà Tiêu Phi thì đang đứng ở trên cao nhìn xuống, tựa như đang cười nhạo hắn, không hao phí chút khí lực nào.
"Dám đem ta ra đùa giỡn? Ta muốn ngươi phải chết!" Lần này Phương Hàn đã nhìn thấu chân thân của Tiêu Phi, thân thể đột nhiên phóng thẳng lên trời, đánh ra một quyền mạnh mẽ. Đại Thiết Cát Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật được thi triển ra. Hắn lại toàn lực thôi động thần thông Ngũ Đế Đại Ma, ba mươi bốn loại thần trong trong Cửu Quỷ Nguyên Thần của Quỷ Đế, tất cả các loại thần thông khác, toàn bộ được phát động bao trùm lấy Tiêu Phi.
Cùng lúc đó, A Tỳ Khí trên người Phương Hàn tỏa ra bốn phương tám hướng, tầng tầng lớp lớp, che kín cả lôi đài, làm cho Tiêu Phi không thể tránh né được nữa.
"Không hay! Hắn lại có thể nhìn thấu tâm ma của bản thân, không bị Tâm Ma Đại Chú Kiếm của ta ảnh hưởng". Tiêu Phi vốn tưởng rằng mình đã triệt để vây khốn được Phương Hàn, không ngờ rằng Phương Hàn lại có thể nhìn thấu tâm ma, hiểu thấu mọi việc, tìm được chân thân của hắn mà công kích.
Một quyền này của Phương Hàn tựa như đã được mưu đồ từ lâu rồi.
"Sát Kiếp Kiếm! Trở về!" Tiêu Phi hét lên một tiếng dài, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của hắn bay ra, một thiên thần toàn thân do bảo kiếm hợp thành, giống như là một kiếm linh. Đây là Thông Thiên Kiếm Linh mà Tiêu Phi đã phải khổ luyện mấy trăm năm mới thành. Đây mới chính là bổn mạng công phu mà hắn khổ tu.
Thông Thiên Kiếm Linh vừa ra liền tung ra một quyền đánh về phía Phương Hàn.
"Thông Thiên Kiêm Linh mới là chính đạo, Tâm Ma Đại Chú Kiếm kia cũng chỉ là tà môn mà thôi! Ngươi tu luyện tâm ma, để hoang phế bổ mạng công phu, yếu hơn nhiều so với Hải Thần Hóa Thân của Vạn Liên Sơn. Ta sẽ cho ngươi biết cái gì mới là lực lượng chân chính"
Ánh mắt Phương Hàn chớp động, hàn quang lập lòe, toàn thân ngoại trừ đầu ra, tất cả các bộ phận còn lại đều phân giải, hóa thành các đạo phù lục, tựa như một con cự long thời hồng hoang, quấn quýt, kết hợp lại, tạo thành một cánh tay lớn như một quả núi, trong lòng bàn tay là một khỏa kim đan chộp ra một trảo, đánh cho Thông Thiên Kiếm Linh của Tiêu Phi nát bấy.
"Bất Tử Chi Thân, bổn mạng kim đan, hợp thành nhất thể! Toái diệt muôn đời!" Phương Hàn đem thân thể đạt tới một nửa Bất Tử Chi Thân của mình biến thành lực lượng vô cùng, liên kết với bổn mạng kim đan đánh ra một kích mạnh mẽ.
Phốc!
Bổn mạng kiếm linh bị đánh nát, Tiêu Phi hộc ra một ngụm máu tươi, rơi xuống lôi đài, bị trọng thương. Tâm Ma Đại Chú Kiếm của hắn tuy lợi hại nhưng mà bổn mạng nguyên thần của hắn kém xa Vạn Liên Sơn, bởi vì hắn lãng phí quá nhiều tinh lực, thời gian để tu luyện Tâm Ma Đại Chú Kiếm.
"Tâm Ma Chủng Tử! Bạo!"
Khoảnh khắc khi hộc máu ra. Tiêu Phi cũng phát động sát chiêu cuối cùng của mình điên cuồng hét lên. Phong Hỏa Đại Kiếp ở sâu trong hạch tâm kim đan của Phương Hàn bị kích phát, trở nên mãnh liệt gấp trăm ngàn lần.
Phanh!
Phong ấn của Đại Nguyện Vọng Thuật bị phá vỡ.
← Ch. 0377 | Ch. 0379 → |