← Ch.0415 | Ch.0417 → |
"Đây là loại Đạo thuật gì! Trong ba nghìn đại đạo, thật sự có Đại Trớ Chú Thuật sao?"
Phương Hàn đang muốn tu luyện ra "Thiên Địa Pháp Tương" Làm cho thiên thủ thiên nhãn Phật ma hợp nhất, từ hư ảnh biến thành thật. Bỗng bên tai lại nghe được thanh âm nguyền rủa của Hận Thiên thần hoàng, cho dù hắn đang tu luyện, đóng cả sáu giác quan, hết thảy biến hóa xung quanh đều không thấy, thế nhưng nguyền rủa lại giống như vô hình, đâm thẳng vào tâm linh, đảo loạn Thức Hải của hắn.
Cường hoành, lại vô hình, không thể kháng cự lại lực lượng của nguyền rủa đang quấn quanh bổn mạng kim đan.
Nguyên bản bổn mạng Kim Đan đang sáng chói mắt, lúc này trở nên ảm đạm, thiên thủ thiên nhãn cùng hư ảnh Thiên Địa Pháp Tương Phật ma hợp nhất cũng trở nên khó chịu, phát ra từng tiếng gầm rú. Loại điên cuồng gầm rú này không còn phong thái từ bi phổ độ nữa, mà là quỷ bí, dụ dỗ, âm hiểm giống như ma quỷ. Thuần túy giống như một kẻ tuyệt vọng mà điên cuồng.
Trong một sát na, trước mắt Phương Hàn hiện ra đủ loại ảo giác.
Đây là tâm ma nổi lên, là dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
Nguyên bản Hoàng Tuyền Đồ đã phong tỏa, Hận Thiên thần hoàng chỉ cần không phá được cánh cửa này, sẽ không thể thẩm thấu lực lượng vào. Thế nhưng hiện tại, trong chỗ tối tăm của loại nguyền rủa này lại có thể thẩm thấu vào Thức Hải, thậm chí còn quấn quanh kim đam của chính mình.
Lực lượng này thần kỳ quỷ bí cỡ nào?
Không hổ là một trong ba nghìn đại đạo.
"Phốc!"
Yên Thủy Nhất đang toàn lực đánh sâu vào Trường Sinh Bí Cảnh, muốn tu thành vạn cổ cự đầu cũng bị "Đại Trớ Chú Thuật" này tập kích, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt một mảnh cuồng loạn, chỉ còn ánh mắt là còn bảo trì một tia thanh minh."Đại Trớ Chú Thuật" chính là một trong ba nghìn đại đạo, lại được Hận Thiên thần hoàng loại cao thủ này toàn lực thi triển, há có thể đùa? Nhất là lúc trọng yếu này, nàng dùng toàn lực đánh sâu vào Trường Sinh Bí Cảnh. Nó trực tiếp đánh tan thần trí, tạo cho nàng thương tổn không thể bù vào.
Trong nháy mắt, Phương Hàn, Yên Thủy Nhất đồng thời bị "Đại Trớ Chú Thuật" gây thương tích, cắt đứt tiến trình tu luyện.
Phương Hàn còn khá hơn một chút, tại mi tâm của hắn có Thế Giới Chi Thụ, chuyên môn khắc chế Thần tộc, thân mình lại tu luyện Phong Hỏa Đại Kiếp tương đối thành công, tâm ma đã sớm luyện hóa không còn được bao nhiêu, lại gặp qua chủng thần thông quỷ dị của Tâm Ma lão nhân, mặc dù không được học được cách thao túng tâm ma của Tâm Ma lão nhân, thế nhưng mất một tháng tìm hiểu trong lòng đất, hắn cũng lĩnh ngộ được không ít đạo lý.
Yên Thủy Nhất lại bất đồng, nhiệt độ toàn thân nàng kịch liệt tăng cao, một cỗ lửa nóng từ các lỗ chân lông thoát ra. Cư nhiên là có dẫn theo một chút tư vị của Phong Hỏa Đại Kiếp.
Phương Hàn thậm chí cảm thấy bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương "Thái Tai Nguyên Thần" của nàng chuẩn bị hóa thành các loại tai họa.
Đạo thuật "Đại Tai Nan Thuật" của Thái Nhất Môn mặc dù uy lực lớn, thế nhưng một khi tẩu hỏa nhập ma, đại tai nạn cũng sẽ buông xuống đầu mình. Người nào đạo lực càng cao, lại càng hứng chịu tai nạn càng lớn.
"Phương Hàn, cư nhiên là Đại Trớ Chú Thuật! Man Hoang Ma Tông, thượng cổ vu đạo, cách không giết người, mượn vật thay hình, đều trên cơ sở là Đại Trớ Chú Thuật. Phi thường quỷ bí, không thể khắc chế, khó lòng phòng bị. Không thể tưởng được Hận Thiên thần hoàng có thể luyện thành. Yên Thủy Nhất đang bị trọng thương nghiêm trọng, nói không chừng sẽ bị nổ tung. Nàng không áp chế nổi Thái Tai Nguyên Thần rồi!"
Diêm vội vàng gầm thét.
"Vậy phải làm sao bây giờ? Nếu như nguyên thần của nàng nổ mạnh, Hoàng Tuyền Đồ sẽ lập tức sụp đổ." Giờ khắc này Phương Hàn cũng không có biện pháp gì. Hắn cũng không có phương pháp khắc chế cùng hóa giải Đại Trớ Chú Thuật. Hiện bổn mạng Kim Đan của bản thân cũng ảm đạm vô quang, cô đọng không được Thiên Địa Pháp Tương, chỉ có thể khu trừ nguyền rủa, mới có thể luyện thành.
"Thương Hải Thần Châu!"
Đúng lúc này, ánh mắt Yên Thủy Nhất đột nhiên lóe lên một tia thanh minh, nàng kêu lên một tiếng, cùng Bát Bộ Phù Đồ trấn áp Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, thượng phẩm đạo khí Thương Hải Thần Châu cùng một chỗ bay lên. Đột nhiên hóa thành một thủy thế giới hình vuông, đem bản thân bao vây trong đó.
Thương Hải Thần Châu này hóa thành thủy thế giới rộng chừng mười mẫu, Yên Thủy Nhất lẫn vào trong đó, ngay cả cái bóng cũng không thấy.
Nàng đang nhờ vào lực lượng của Thương Hải Thần Châu ngăn chặn nguyền rủa.
"Phương Hàn, giúp ta một tay, đem ta cùng với Thương Hải Thần Châu nhúng vào trong Hoàng Tuyền Thánh Hà, sau đó ngươi lại tiến vào trong Thương Hải Thần Châu, dùng Hắc Đế Thủy Hoàng cương khí thúc dục nguyên linh Thủy thần trong cơ thể ta, trợ giúp ta khu trừ nguyền rủa này!"
Trong Thương Hải Thần Châu truyền tới thanh âm mất bình tĩnh của Yên Thủy Nhất. Chứng tỏ lúc này đã tới thời khắc trọng yếu.
"Được!"
Lúc này Phương Hàn cũng không thể nói nhảm, pháp lực bung ra, liền nâng Thương Hải Thần Châu lên, bay vào trong chỗ sâu nhất của Hoàng Tuyền Đồ, chỉ nghe tiếng nước chảy róc rách, đại lượng Hoàng Tuyền Thánh Thủy đều bị hút vào bên trong Thương Hải Thần Châu.
Thân thể của Phương Hàn nhoáng một cái, cũng tiến nhập vào ở chỗ sâu trong Thương Hải Thần Châu.
Cả Thương Hải Thần Châu chìm vào đáy sông, biến mất vô tung vô ảnh.
"Các ngươi muốn thoát khỏi Đại Trớ Chú Thuật của ta, há lại dễ dàng như vậy!"
Trong Cửu Thiên Cương Phong, khỏa đầu lâu cự đại của Hận Thiên thần hoàng một lần nữa ngâm xướng lên nguyền rủa cường đại."Nguyền rủa các ngươi vĩnh viễn bị vây bên trong, không cách nào hiểu được chân lý của đại đạo."
"Nguyền rủa các ngươi, đạo tâm thất thủ, hồn phi phách tán!"
"Nguyền rủa các ngươi, mãi mãi trầm luân, vạn kiếp bất phục!"...
Cường đại nguyền rủa trực tiếp xông vào bên trong Hoàng Tuyền Đồ, tiến vào trong Hoàng Tuyền Thánh Hà, một lần nữa tập kích lên người Phương Hàn cùng Yên Thủy Nhất, dây dưa cùng với linh hồn hai người.
Ách! Phương Hàn mới vừa tiến vào trong thủy thế giới Thương Hải Thần Châu, lại trúng một đạo nguyền rủa, trong lòng vô cùng buồn phiền, rất ngột ngạt khó thở, tựa hồ như muốn nôn mửa.
Trên bổn mạng trên kim đan của hắn trở nên mê muội, bị bao phủ một lớp bụi bặm, trong chin thức hải, nguyên bản pháp lực óng ánh long lanh, cũng bắt đầu dính tạp chất, vận chuyển có vẻ như không được linh hoạt.
Mà ở trong thủy thế giới của Yên Thủy Nhất, càng không chịu nổi, nàng lại phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này, tóc tai Yên Thủy Nhất tán loạn, toàn thân trở nên mị hồng, y phục trên người cũng bị rách nát, có nơi còn lộ ra làn da trắng như tuyết, như ẩn như hiện. Nhất là lồng ngực, đùi, đều hiện ra xuân quang mê người. Khi nàng đứng tại lối vào của Hoàng Tuyền Đồ chịu ảnh hưởng một kích giao phong của Hận Thiên thần hoàng cùng Nhân Hoàng bút, pháp y trên người đã có chỗ tổn hại.
Nguyên bản Phương Hàn tuy luyện đến cảnh giới vô dục vô cầu, có thể đem bất kỳ loại tâm mà luyện hóa, thế nhưng giờ khắc này, chứng kiến bộ dáng của Yên Thủy Nhất, trong lòng lại có phần rung động. Vùng đan điền nơi bụng loáng thoáng xuất hiện một cõ hỏa diễm dần dần bốc cháy. Chuyện này hắn cũng không áp chế nổi.
"Nhanh lên dùng Hắc Đế Thủy Hoàng cương khí trợ giúp ta đánh thức Thủy thần nguyên linh!" Yên Thủy Nhất thấy Phương Hàn đã đi vào, có phần thở dốc nói, trên mặt càng xuất hiện vài phần mị mị, duy chỉ có ánh mắt vẫn còn vài phần tỉnh táo.
Phương Hàn khẽ cắn môi, thân thể nhẹ lướt, đứng sau lưng Yên Thủy Nhất, sau đó duỗi tay một chưởng đặt sau lưng nàng, tiếp đó hắn vận chuyển Ngũ Đế Đại Ma thần thông, điều động Thủy Hoàng cương khí oanh kích lên cơ thể Yên Thủy Nhất, cùng kết hợp với chân thủy trong nội thể nàng, hợp thành một dòng nước xoáy, vận chuyển quanh thân rồi tiến vào trong óc.
Nhưng mà tại thời điểm hắn vận chuyển Thủy Hoàng cương khí, trong óc bỗng lóe lên một tia rung động, không biết tại sao hắn lại nhớ tới trong chín mươi ba chủng Ma Đạo thần thông của mình lại có một vài loại công phu nam nữ song tu như "Âm Dương Đại Thải Bổ" "Hoan Hỉ Mê Loạn Thuật"... Đều là loại đại thần thông của Quỷ Đế thiên tân vạn khổ để tu luyện song tu.
Giờ khắc này, trong đầu Phương Hàn bỗng dâng lên một cỗ tà niệm, thoáng nghĩ đem Yên Thủy Nhất đặt trong thủy thế giới rồi thi triển ma đạo song tu, nàng ở dưới hạ thân mình giãy dụa, rên rỉ tạo thành các loại tư thái, khiến mình sinh ra khoái cảm cỡ nào...
Đây là tâm ma do Hận Thiên thần hoàng thi triển Đại Trớ Chú Thuật tạo thành.
Nhưng mà trong lòng Phương Hàn tạm thời có thể áp chế được.
Ô ô, ô ô ô... Được Hắc Đế Thủy Hoàng cương khí của Phương Hàn áp chế, cùng nguyên linh của Yên Thủy Nhất kết hợp cùng một chỗ chế trụ Đại Trớ Chú Thuật, kích phát Thủy thần nguyên linh trong cơ thể Yên Thủy Nhất.
Yên Thủy Nhất vẫn bảo trì trạng thái trang nghiêm, toàn thân lại phát ra một cỗ thanh lương.
"Các ngươi cho rằng như vậy có thể ngăn căn Đại Trớ Chú Thuật của ta sao? Các ngươi vĩnh viễn lún vào trầm luân, không thể kiềm chế, ta sẽ bắt linh hồn các ngươi!"
Tựa hồ như cảm thấy Đại Trớ Chú Thuật của chính mình bị áp chế, ba cái miệng của Hận Thiên thần hoàng đều mở lớn, phun ra từng ngụm máu tươi màu vàng, sau đó biến thành nguyên khí vô hình quấn quanh, tựa hồ như muốn dẫn động thiên địa, tạo thành loại lực lượng số mệnh vô cùng thần bí.
"Yên Thủy Nhất, ngươi nghĩ tu thành vạn cổ cự đầu, đó chỉ là mơ mà thôi, ta nguyền rủa ngươi, nguyền rửa ngươi! Trầm luân đi!" Hận Thiên thần hoàng tựa hồ như dùng hết toàn bộ lực lượng, gầm thét vang trời.
"Không tốt!"
Yên Thủy Nhất được Thủy Hoàng cương khí của Phương Hàn hỗ trợ, tu vi tăng mạnh, đạo tâm thanh tĩnh, thế nhưng trong khoảng tối tăm, đột nhiên xuất hiện một cỗ nguyền rủa cường đại phá không bay tới, đánh sâu vào trong đầu nàng. Oanh long! Tất cả tu vi phía trước, đều hóa thành bọt nước, đạo tâm bản thân lập tức bị sụp đổ, toàn thân nóng bỏng, mỗi một lỗ chân lông đều tràn đầy nhiệt lượng, thậm chí pháp ý trên người cũng có xu thế bị thiêu đốt.
Cả người nàng mềm nhũn ra, vừa vặn tựa vào lồng ngực Phương Hàn.
Phương Hàn cả kinh, nguyên bản bàn tay đang đặt sau lưng Yên Thủy Nhất, thế nhưng đối phương đột nhiên ngả về phía sau, hắn không tự chủ được mà giang tay ra ôm lấy, lập tức bàn tay truyền tới cảm giác mềm mại, nhìn thoáng qua một cái, không ngờ là một đôi viên thịt trắng nõn rơi vào lòng bàn tay mình. Quần áo trên người Yên Thủy Nhất vốn đã bị phá hư, hiện tại lại bị Phương Hàn nắm chặt, vài mảnh y phục trên người lập tức bị phá khai, thân thể nàng càng trở nên mê người.
"Phương Hàn, ngươi!" Yên Thủy Nhất dù sao cũng có tu vi mấy trăm năm, vô cùng thâm hậu, thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh, còn lưu lại chút linh trí, lúc này hơi tỉnh táo lại, nàng tựa phát hiện lồng ngực mình bị Phương Hàn vân vê trong tay, lập tức cảm thấy vừa thẹn vừa giận, cái này rất khác so với cầm tay, đó là phòng tuyến cuối cùng của mình a.
Nhưng mà, nàng có kiệt lực giãy dụa cũng vô dụng.
"Mau bỏ tay ngươi ra!" Nàng kiệt lực nói ra mấy chữ, lại chuẩn bị giãy dụa.
Thế nhưng, lời vừa dứt, khuôn miệng đã bị bịt chặt, thì ra bàn tay của Phương Hàn không có đình chỉ, nhưng miệng đã hoạt động, bịt chặt lấy đôi môi của nàng, đầu lưỡi như linh xà luồn lách thâm nhập vào nơi mẫn cảm của nàng.
Thần trí của Yên Thủy Nhất triệt để suy sụp, trong cổ họng phát ra chút thanh âm rên rỉ.
Lúc này, thân thể Phương Hàn đã đè lên...
← Ch. 0415 | Ch. 0417 → |