← Ch.0544 | Ch.0546 → |
Nhìn thấy bản thân đã thả Hàn Hi cùng vài nữ đệ tử đi, nhưng các nàng không chịu đi, tâm tư Phương Hàn hơi chút lưu chuyển, lập tức biết ý nghĩ của các nàng.
"Các nàng sợ hiện tại yêu ma đánh tới Vô Cực Tinh Cung, rất nguy hiểm, cho nên muốn ta bảo vệ các nàng?"
"Phương Hàn, hiện tại quả thật rất nguy hiểm, không biết bao nhiêu ức yêu ma đại quân. Chúng ta tuy đã tu luyện tới cảnh giới thập trọng Nghịch thiên cải mệnh, thế nhưng đối mặt với tình huống như vậy, vẫn không đủ năng lực bảo vệ bản thân."
Hàn HI trầm mặc một lát, rốt cuộc cũng lên tiếng.
"Đúng vậy, tuy ngươi đã ẩn núp tiến vào trong Vô Cực Tinh Cung chúng ta, thế nhưng đã giết chết, luyện hóa Sở Nam Công Tử, chúng ta cũng rất cảm kích ngươi, thật là đã trừ được một mối đại họa cho chúng ta."
Một nữ đệ tử vội vàng nói: "Về phần Tư Mã Trùng, Hồng Thiên Kinh hai người cùng ngươi đối địch, đây chính là tự mình chuốc lấy khổ."
"Tốt, đã như vậy các nàng cứ theo bên cạnh ta, chờ khi đại quân yêu ma rời đi, các nàng cũng có thể tự động rời đi."
Phương Hàn nghe thấy vậy ha ha cười, vài nữ đệ tử này hiển nhiên cũng là người rất biết cách ăn nói, người có thể hiểu được thời thế mới có thể sống lâu trên con đường tu luyện tàn khốc này.
"Ta hỏi các nàng, các nàng có biết vị trí của kiện tiên khí Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ ở đâu không?" Phương Hàn nói.
"Vị trí của Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ là ở trên trục tuyến của vdtg, một điểm hoàng kim rất nhỏ. Một số điểm không gian, chính là chỗ chứa khí vận của Vô Cực đại thế giới, chúng ta không cách nào nhìn thấy, Phương Hàn, tu vi của ngươi cao thâm, có thể nhìn xem rốt cuộc tình hình trong đó thế nào rồi?" Hàn Hi lên tiếng, nàng cũng muốn biết nhóm cao tầng đang chiến đấu trong Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ rốt cuộc thế nào rồi.
"A? Vậy để ta nhìn xem."
Phương Hàn nhắm mắt lại, lặng lẽ vận chuyển thần thông, ba nghìn con ma nhãn dày đặc trên người hiện ra, nhưng cũng không đến nỗi dọa người, mà chỉ để lộ ra một cỗ uy nghiêm vô tận.
Tất cả con mắt đều nhìn về một điểm trên trục tuyến tại bầu trời Vô Cực đại thế giới.
Oanh long! Tầm mắt hơi chút mở rộng, một điểm hoàng kim trên đó, bóp méo trăm triệu tầng không gian song song, ở chỗ sâu nhất trong thời không hỗn loạn, Phương Hàn có thể nhìn thấy một tấm địa đồ cự đại, bức địa đồ này dừng lại tại chỗ sâu trong thời không hỗn loạn, lư lửng giống như đúc đại lục Hỗn Loạn.
Tấm địa đồ này lớn tầm như đại lục Hỗn Loạn, phạm vi không biết trải bao nhiêu vạn dặm, vô biên, vô hạn, rộng lớn bát ngát.
Trong đó phong cảnh rất tươi đẹp, mông lung như tiên cảnh.
Thế nhưng hiện tại, bên trong ma khí tung hoành, Phương Hàn còn nhìn thấy vài khối tinh cầu tràn đầy ma khí, tàn phá khắp nơi, đương nhiên trong đó còn có nồng đậm tinh quang, di chuyển như con thoi. Lực lượng của mỗi một đạo tinh quang đều có thể hủy diệt bản thân.
Trận chiến trong Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ căn bản không phải nơi mà Phương Hàn có thể nhúng tay vào, với tu vi của hắn hiện tại cũng không đủ để tiến vào trong Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ.
"Đó là Xích Uyên Ma Tôn!" Phương Hàn vận đủ nhãn lực rốt cục đã nhìn rõ, trong ma khí cường hoành, một cỗ quang hoa ngũ sắc lớn nhất không ngờ là khí tức của Ngũ Đế Đại Ma thần thông, hơn nữa ngũ sắc quang hoa cư nhiên là một tinh cầu, khối tinh cầu này do nguyên khí Ngũ hành tạo thành, áp bách tới đâu, nơi đó đều sụp đổ.
Đột nhiên lúc này ở chỗ sâu trong Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ vút lên một đạo tinh quang như dải ngân hà, ngân hà trùng trùng điệp điệp trực tiếp ngăn cản Ngũ Hành tinh cầu của Xích Uyên Ma Tôn, hai người bắt đầu đấu pháp.
"Đây là hai vị cao thủ, cư nhiên có thể chống lại Xích Uyên Ma Tôn?" Trong lòng Phương Hàn nghi hoặc, lại vận chuyển thần thông quan sát, muốn nhìn xem trong ngân hà kia rốt cuộc là nhân vật nào, thế nhưng ánh mắt của hắn lại bị hào quang của dòng ngân hà này chiếu lên, thập phần đau đớn, nước mắt chảy ra dàn dụa.
"Lợi hại, lợi hai!" Phương Hàn âm thầm kinh hãi, vội vàng rời ánh mắt đi, không nhìn vào đạo hào quang này nữa.
Mà ánh mắt lại dời tới vài nơi có ma khí yếu hơn.
Ngoại trừ Ngũ Hành tinh cầu uy mãnh nhất của Xích Uyên Ma Tôn ra, trong đám yêu ma còn có rất nhiều kẻ lợi hại.
Phương Hàn lập tức thấy được tám đạo yêu khí đủ có thể xuyên qua thiên địa, bên trong mỗi một đạo yêu khí ẩn chứa khí tức không gì sánh kịp, có thể so cùng bầu trời.
"Đây là tám vị đại thánh Yêu tộc? Mỗi một đạo yêu khí trong đó cũng đủ hủy diệt ta một trăm lần, ít nhất cũng là cao thủ cấp bậc Thái Hỗn Thiên, luyện thành thế giới của mình."
Phương Hàn nhìn tới trăm triệu yêu tộc dưới lòng đất của Vô Cực đại thế giới, trong đó có tám vị đại thánh, theo thứ tự là Siêu Thiên Đại Thánh, Băng Thiên Đại Thánh, Đạp Thiên Đại Thánh, Diệt Thiên Đại Thánh, Liệt Thiên Đại Thánh, Kinh Thiên Đại Thánh, Già Thiên Đại Thánh, Khai Thiên Đại Thánh.
Tám vị Đại Thánh này, mỗi một người đều là đại cự phách tu luyện ít nhất mười vạn năm, đại thủ tung ra một trảo, tinh vực vỡ vụn, giống như bóp một quả trứng gà vậy.
Hiện tại tái vị Đại Thánh Yêu tộc đã tới Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ.
Lại một thế giới sinh diệt, đấm đá lẫn nhau.
Ở bên trong, Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ thật sự biến thành một mảnh hỗn nguyên, mặc dù Phương Hàn thi triển ra toàn bộ thủ đoạn, cũng không thể nhìn thấy hình thể đám nhân vật thần thoại viễn cỗ.
Đột nhiên lúc này Phương Hàn nhìn thấy một đạo kim sắc quang hoàn càng cường liệt, bốc lên từ khắp các ngõ ngách của Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ, trong nháy mắt lớn lên vô số lần, nhét đầy hơn phân nửa không gian Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ. Phương Hàn cảm thấy Nguyện Vọng chi lực khổng lồ từ trong đó toát ra, còn có từng đạo từng đạo thái cổ Thiên Long đang luyện hóa một điểm cấm pháp trọng yếu trong Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ.
Cùng lúc đó bên tai Phương Hàn truyền tới một thanh âm rung động: "Ta sẽ Vĩnh Sinh." Đại nguyện vọng thuật! Linh Lung Tiên Tôn cũng tới? Là muốn tới cướp Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ sao?" Trong lòng Phương Hàn chấn động, Linh Lung Tiên Tôn là cao thủ đệ nhất tại Huyền Hoàng đại thế giới, tu vi tiếp cận tiên nhân, lần này xuất thủ muốn cướp đoạt Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ, chỉ sợ Vô Cực Tinh Cung rất khó xoay sở rồi.
Một màn này càng thêm không thể tưởng tượng nổi xuất hiện, sau khi Đại nguyện vọng thuật của Linh Lung Tiên Tôn xuất hiện, tại một góc khác của Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ cũng xuất hiện vô số Ma ảnh, đám Ma ảnh này không phải chân thực, cũng không phải hư ảo, mà là Ma ảnh cường đại tùy tâm mà diệt, tùy tâm mà động, chính là tâm ma, một loại tồn tại quỷ bí nhất trong thiên địa.
"Đại tâm ma thuật? Tâm Ma Lão Nhân!" Phương Hàn một lần nữa chấn động.
Đúng lúc này đột nhiên trong Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ xuất hiện một cánh cửa cao tới nghìn vạn dặm.
"Cánh cửa Tiên giới! Cánh cửa Tiên giới! Là ai mở ra cánh cửa Tiên giới, tại sao lại lớn như vậy!" Trong lòng Phương Hàn gầm thét lên, trên mặt lắng đọng lại vẻ khiếp sợ, sau đó ở đằng sau cánh cửa Tiên giới tuân ra vô số Lôi đình trong suốt, giống như là Tiên giới nổi giận, trừng phạt nhân gian, đám Lôi Đình trong suốt kia giống như đúc Đại Huyết Phách Thuật có ghi lại trong sách mà Phương Hàn đọc được.
(Đại huyết phách thuật, có nhầm lẫn ko ta?)
Đây là thần lôi cao nhất của Tiên giới.
Hiện tại đám thần lôi này vừa xuất hiện, liền công kích tới đám ma khí yêu ma kia, còn cả Linh Lung Tiên Tôn nữa.
Trong khoảng thời gian ngắn, thần lôi Tiên giới nhét đầy cả Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ, tất cả Đạo thuật đều bị che lấp, một mảnh tinh quang, ngũ thải ngôi sao, kim sắc quang hoàn, ảo ảnh tâm ma trong nháy mắt bị áp chế.
Phương Hàn chỉ cảm thấy ba ngàn con mắt của mình bị hung hăng đâm vào, cũng không còn nhìn thấy gì nữa.
Chỉ nghe thấy tiếng hô "Ta sẽ Vĩnh Sinh..." giảm dần, hắn lập tức nhắm mắt lại, vận chuyển pháp lực của mình tới mấy ngàn lần, sau khi khôi phục lại lần nữa mở to mắt ra, lập tức phát hiện đã mất đi tung tích của Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ, trên trục tuyến của Vô Cực đại thế giới chỉ còn một cỗ lực lượng đang phong tỏa một điểm hoàng kim, không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Loại chiến đấu cấp bậc này, ta căn bản không thể nhúng tay vào được, hay là bỏ đi."
Sau khi đã trải qua khiếp sợ, Phương Hàn cũng cảm giác được lực lượng của mình vẫn còn nhỏ bé, tuy có thể tung hoành thiên địa, thế nhưng nếu như nhúng tay vào cuộc chiến của đám nhân vật thần thoại, đồng nghĩa với việc tự tìm đường chết.
"Phương Hàn, chỉ sợ sự tình không ổn, vừa rồi là Tiên giới xuất thủ! Lúc trước thời điểm Hoàng Tuyền Đại Đế xé rách cánh cửa Tiên giới, khí tức cũng có vài phần tương tự như khí tức vừa nãy!" Diêm và Phương Hàn cũng rõ ràng một chút tình huống trong Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ, cũng không biết vì sao mà thanh âm của Diêm có phần chấn động.
"Yêu ma bắt đầu rút lui rồi."
Con mắt của Phương Hàn lại nhìn về phía xa xa, ba trăm sáu mươi đại điện của Vô Cực Tinh Cung, quả nhiên thấy ma khí bao phủ trăm vạn dặm cư nhiên bắt đầu thu vào trong lòng đất, một số yêu ma cũng không còn dũng mãnh tiến ra khỏi khe nứt dưới lòng đất nữa. Có một số yêu ma cường đại cũng bắt đầu chạy tứ tán khỏi Vô Cực đại thế giới.
"Xem ra thật sự không thể chiếm được tiện nghi nữa rồi, Hàn Hi, nguy cơ lần này của Vô Cực Tinh Cung đã qua rồi, các nàng có thể trở về cung điện rồi."
Phương Hàn thấy một màn như vậy, chỉ biết lần này yêu ma tiến đánh đại thế đã mất rồi.
Nhưng mà điều này cũng không có quan hệ gì với hắn, hắn đã tìm được thứ mà bản thân muốn.
Thân thể khẽ động, hắn chuẩn bị thi triển Hoàng Tuyền Đồ na di thoát khỏi Vô Cực đại thế giới. Thế nhưng ngay một khắc này một đoàn ma khí ở phía xa cuồn cuộn mà tới, không ngờ lại xông về hướng của bản thân mình.
Trong đoàn ma khí này có khoảng chừng hơn mười vạn, trên trăm vạn đại quân yêu ma, Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái đã thấy, trong đám đại quân yêu ma này có rất nhiều Lão hổ tinh, Tiểu báo tinh, Huyết lang tinh, Hồ linh tinh, xà, hạt, tri chu, biên bức, phi nga, kiến, voi, gấu, ngựa.. vài trăm ngàn đầu tinh quái.
Phi ở phía trên cùng là một người trẻ tuổi khí chất cao quý, nhìn không ra hình thể của hắn, người trẻ tuổi này đang thi triển một đạo pháp bảo vây khốn một nữ tử.
Nữ tử này ra sức giãy dụa trong đạo hào quang, thế nhưng dù có giãy dụa cỡ nào cũng không thoát ra được.
"Hàn Nhã, nàng muốn có mặt mũi hay là mất hết mặt mũi đây, bản thánh sẽ đem nàng tới cung điện của ta để nàng tha hồ hưởng thụ, vố số pháp bảo, nàng muốn cái gì sẽ có cái đó! Nếu như nàng tiếp tục giãy dụa, cẩn thận ta tức giận sẽ để đám thủ hạ Yêu tộc của ta phá thân nàng, hừ!" Người trẻ tuổi này phát ra tiếng trường khiếu.
"Cô cô!" Hàn Hi cũng đã nhìn ra, trong đại quân yêu ma, nữ tử bị người trẻ tuổi kia giam giữ trong bảo quang chính là Hàn Nhã.
Một trong những phó điện chủ của Thánh nữ điện.
"Phương Hàn, nhanh cứu cô cô ta." Hàn Hi cũng biết, bản thân mình không phải là đối thủ của đại quân trăm vạn yêu ma kia, trong đó có cả cao thủ Bất Tử Chi Thân, Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng còn nhiều hơn nữa.
Chính mình nếu xông vào, chắc chắn sẽ bị đãi ngộ giống như cô cô.
"Hàn Nhã coi như đã chiếu cố tới ta, vậy sẽ cứu nàng một lần, cũng nên thuận tay giết bọn yêu quái này, gia tăng huyết thực cho đám Thiên ma trong Bát Bộ Phù Đồ của ta."
Phương Hàn không chút nghĩ ngợi, thân thể khẽ động đã ngăn ở phía trước trên trăm vạn đại quân yêu ma.
← Ch. 0544 | Ch. 0546 → |