← Ch.0710 | Ch.0712 → |
Làm sao? Ta luyện chế ra một pháp bảo liền trở thành người nằm vùng? Ngươi sợ ta cướp đoạt vị trí thủ tịch luyện bảo sư của ngươi? Tuy nhiên ngươi yên tâm, qua mấy trăm năm sau, mấy nghìn năm sau ta sẽ siêu việt hơn ngươi, áp đảo phía trên ngươi. Bây giờ lùi xuống đi cho ta, đây là phòng khách của Di Bảo đại tiểu thư, chẳng lẽ ngươi nghĩ mình cảnh giới cao hơn là có thể động thủ được?
Đối mặt với Tinh Vẫn gây sự, Phương Hàn tỏ ra bộ dáng không thèm để ý, ra vẻ ta đây là thiếu niên thiên tài, đầy cao ngạo, nhiệt huyết.
- Ngươi.
Tinh Vẫn trăm triệu lần không nghĩ đến Phương Hàn lại có thể trực tiếp nói ra lời nói lớn lối đến như vậy, sắc mặt liền thay đổi, sát khí từ cơ thể dần lộ ra.
- Tinh Thiếu.
Một trợ thủ phía sau Tinh Vẫn liền kéo hắn, nếu hắn động thủ ở chỗ này hậu hoạn vô cùng.
- Tốt, rất tốt. Chỉ bằng vào những lời nói của ngươi, hôm nay cừu hận giữa chúng ta đã kết, ngươi đừng quên ngươi chỉ là một nhân vật Động Thiên Cảnh nho nhỏ, mà ta là Thiên Vị Cảnh, nếu theo lẽ thường khi thọ nguyên hết, ngươi còn chưa tu luyện đến Tạo Vật Cảnh chứ đừng nói đến vươn tới độ cao của ta bây giờ.
Giọng nói của Tinh Vẫn tràn đầy sát cơ nồng đậm.
- Thiên Vị Cảnh? Thiên Vị Cảnh thì rất giỏi sao? Rất nhanh thôi ta sẽ đến cảnh giới đó, đối với một thiên tài hơn người như ta mà nói, những thứ đó ta cũng không coi vào đâu, mục tiêu của là Hư Tiên. Nhất định ngươi chỉ là một hòn đá mài ta đặt chân trên con đường tấn chức mà thôi. Chờ ta vượt xa ngươi rồi ngươi chỉ có thể nhìn lên mà thôi.
Phương Hàn lại một lần nữa giở điệu bộ kiêu ngạo ngang ngược, tràn đầy mùi vị nghé con không sợ hổ.
- Muốn chết.
Tinh Vẫn hận không thể động thủ ngay lập tức, đánh chết tên Ulla không biết trời cao đất dày trước mặt này
- Tuổi trẻ mà tự tin quá mức cũng không được tốt lắm, làm người thì nên thu liễm, dù ngươi có là thiên tài hơn người đi nữa, trong hàng ức vạn tu sĩ thiên tài giống như cát trên sông nhưng cũng vẫn lạc không biết bao nhiêu.
Đúng lúc này thì một luyện bảo sư cửu tinh lên tiếng. Vị luyện bảo sư này cũng là một người trẻ tuổi, trong ánh mắt để lộ ra thần thái yêu dị, rất có lực hấp dẫn đối với nữ nhân, nhất là khóe miệng thường xuyên nhếch lên tạo thành nụ cười nhàn nhạt khiến cho bao cô gái thất thần, điên cuồng.
Người này là một luyện bảo sư trẻ tuổi lại đạt đến Giới Vương Cảnh, không biết tại sao lại không thành tôn giả.
Tuy nhiên có thể nhìn ra được cấp bậc của hắn ở trong Phân Bảo Nham cũng là nhân vật tuyệt đỉnh.
- Đừng tưởng rằng ngươi tu luyện đến Giới Vương Cảnh là làm ta sợ.
Phương Hàn cười lạnh tiếp tục nói:
- Trong vòng hai nghìn năm nữa ta nhất định sẽ vượt qua ngươi, để cho ngươi biết cái gì mới là thiên tài chân chính, đến lúc đó ta sẽ nhường ngươi bám theo ta.
- Ngươi.
Sắc mặt của vị luyện bảo sư cửu tinh trẻ tuổi xanh mét.
Vô luận là người nào nghe được lời nói của Phương Hàn, sắc mặt cũng trở nên xanh mét bởi vì thái độ của hắn quá cao ngạo không có nửa điểm khiêm tốn, hoàn toàn phô trương mình chính là một thiên tài.
Nữ tử hiền lành và lão giả thần bí phía sau Phương Hàn cũng biến đổi sắc mặt, không biết tại sao đột nhiên Phương Hàn lại thay đổi tính cách trở nên kiêu ngạo như vậy.
- Ngay cả ta cũng không chịu nổi nữa, lấy tâm tính của ngươi lại có thể sống đến hiện tại đúng là một kỳ tích.
Một vị luyện bảo sư bát tinh âm trầm nói.
Vị luyện bảo sư bát tinh này có tu vi Thiên Vị đỉnh phong.
- Nhìn không được thì đừng có nhìn. Trong thiên địa này có rất nhiều thứ ngươi không nhìn được, ngươi cho rằng ngươi chính là chí tôn tiên vương? Công sấm tạo hóa?
Phương Hàn lạnh lùng nói một câu, mỗi câu nói của hắn đều làm cho người nghe tức đến chết, tuyệt đối không khách khí.
- Chỉ bằng vào câu nói kia của ngươi dù có thể chiếm được sự ưu ái của đại tiểu thư cũng tuyệt đối không thể nào đi lại trong Luyện Bảo Hán.
Bát tinh luyện bảo sư lạnh lùng nói.
- Vậy thì cứ nhìn đi, ta luyện chế ra từng kiện Chư Thiên chí bảo để cho người trong Phân Bảo Nham biết giá trị của ta vượt xa xa trên các ngươi.
Phương Hàn cười ha ha nói.
- Không nên làm ồn.
Trong lúc hắn cười ha ha thì một thanh âm truyền xuống, một lão giả đang đi từ thang lầu xuống, ánh mắt như điện nhìn Phương Hàn và mọi người rồi ánh mắt dừng lại trên người Phương Hàn:
- Ngươi chính là vương tử Ulla, vòng tay mà ngươi luyện chế ra khiến đại tiểu thư cảm thấy vô cùng hứng thú, theo ta đi gặp mặt, còn có hai vị luyện bảo trợ thủ kia nữa.
- Vâng.
Phương Hàn đứng dậy hướng về phía mấy vị luyện bảo sư kia cười lạnh liên tục rồi đi theo lão giả kia lên thang lầu.
- Tiên Sư đạo hữu, ngươi nói người này rốt cuộc là giả bộ ngang ngược kiêu ngạo hay thật sự là như vậy?
Đột nhiên Tinh Vẫn hỏi thanh niên yêu dị luyện bảo sư cửu tinh kia.
- Thời gian tu luyện của hắn cũng không nhiều lắm, ta có thể cảm giác được điều đó. Lòng tin quá lớn hơn nữa điệu bộ ngang ngược kiêu ngạo đối với hắn không có bất kỳ một chỗ tốt nào, lại còn đắc tội với chúng ta. Nhất định hắn ở trong Phân Bảo Nham không thể kéo dài được.
Vị luyện bảo sư trẻ tuổi tên "Tiên Sư" kia thản nhiên nói:
- Bất kể là hắn giả bộ hay không giả bộ ta cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
- Rốt cuộc hắn luyện chế ra cái pháp bảo gì? Vòng tay kia tạo ra dị tượng như thế.
- Ta cũng không biết.
- A, Tiên Sư đạo hữu, ngươi là đệ nhất luyện bảo sư trong Huyền Vũ bí hán, đang chủ trì luyện chế tuyệt phẩm bảo khí Huyền Thiên Bảo Tán, vậy mà lại không biết lai lịch của bảo bối này?
- Xem đại tiểu thư nói thế nào đã, người này cũng nên trả giá thật lớn cho sự kiêu ngạo ngang ngược của hắn.
Luyện bảo sư cửu tinh trẻ tuổi nói:
- Cũng lâu rồi Tiên Sư ta không hiển lộ ra thực lực chân chính, cũng tốt, giết gà dọa khỉ.
Vị luyện bảo sư Giới Vương Cảnh này họ Dược tên Tiên Sư.
Cộp cộp cộp ....
Phương Hàn bước từng đi lên thang lầu, cảm giác được áp lực quanh thân mình ngày càng tăng lên, tâm linh cũng dần nhảy dựng lên giống như thần tử được hoàng thượng triệu kiến, tâm tình đầy phức tạp.
- Xảy ra chuyện gì vậy.
- Phương Hàn, đây là khí trường Đại Thống Trì Thuật, Di Bảo Đại Tiểu Thư kia luyện loại tam thiên đại đạo Thần Tộc này, dưới khí thế này bất kỳ người nào có cảnh giới thấp hơn cũng đều muốn thần phục nàng thậm chí không cần động thủ đều phải quỳ gối dưới chân, nữ nhân này rất phi thường, khó trách bảo chủ thần bí chọn nàng làm người kế thừa.
- Đại Thống Trì Thuật.
Phương Hàn gật đầu, thần niệm truyền vào Chí Tôn Long Châu câu thông với Khô Vinh chân quân:
- Khô Vinh chân quân ngươi đối với vị Di Bảo Đại Tiểu Thư này hiểu rõ được mấy phần?
- Hồi bẩm chủ nhân.
Sau khi Khô Vinh chân nhân bị độ hóa, bây giờ trở nên thành thật vô vùng, trong chớp mắt nguyên lực bàng bạc không gì sánh kịp tuôn ra hơn nữa không hề hỗn loạn mà được điều động xoay tròn hợp thành một mảnh dài hẹp quanh Chi Long đọng lại kết thành long văn chương.
- Di Bảo Đại Tiểu Thư từ nhỏ đã được bảo chủ đưa vào đầu nhập Cửu Thanh Thái Thượng Thiên tu luyện, ước chừng là một vạn năm trước.
Khô Vinh chân nhân nói ra tin tức mà mình biết được, hắn là đại quản gia Chân Quân Lâu nên tình báo thu thập được hết sức đầy đủ:
- Cửu Thanh Thái Thượng Thiên là một môn phái cự đầu thời viễn cổ, thực lực sâu không lường được, có chứa rất nhiều tiên thuật, nghe đồn rằng chưởng môn có tu vi Kim Tiên.
- Cái gì, có tu vi Kim Tiên, ngươi không nhầm chứ?
Phương Hàn thất kinh thiếu chút nữa thốt ra.
Tiên nhân tiên giới cũng chia ra ba bảy loại có Thiên Tiên, Thần Tiên, Huyền Tiên, Kim Tiên. Kim Tiên là cái gì? Căn bản là không thể tồn tại ở phàm trần, chỉ cần một ý niệm liền hủy diệt một tinh hệ. Loại tu vi này căn bản Phương Hàn không có cách nào có thể tưởng tượng, chỉ cần một câu thôi mình liền tử vong, cái gì mà Bát Bộ Phù Đồ, Hoàng Tuyền Đồ, toàn bộ đều bị hủy diệt.
Dưới tình huống ở trước mặt cao thủ bậc này hắn chính là một con kiến nhỏ bé.
Thế gian lại có nhân vật bậc này?
Kim Tiên thật sự là quá cao, cao đến mức Phương Hàn không có cách nào tưởng tượng, không có cách nào chạm đến giống như một phàm nhân muốn vươn đến trời.
- Tin đồn là như vậy cũng không biết có thật hay không, tuy nhiên ta có thể đảm bảo bên trong Đại Dịch Giáo có tồn tại Chân Tiên.
Khô Vinh chân quân nói:
- Cho nên ở trước mặt Di Bảo Đại Tiểu Thư, chủ nhân không nên bộc lộ thân phận thật sự của mình thì tốt hơn.
- Ta tự nhiên biết.
Trong lúc trao đổi thần niệm Phương Hàn đã bước chân lên tầng cao nhất, nhìn thấy một nữ tử đang thưởng thức "Vinh Thiên Trạc" mà mình luyện chế ra, nhìn thấy mình đi lên ánh mắt vừa động chuyển qua người hắn, nhất thời Phương Hàn cảm giác được một mảnh tối tăm, một lực lượng cự đại hoàn toàn chế trụ mình.
Hắn thuận thế hạ xuống quỳ rạp cung kính nói:
- Luyện bảo sư Ulla bái kiến đại tiểu thư.
- Vương tử Ulla, Vương tử Ulla...
Di Bảo Đại Tiểu Thư mỉm cười nói:
- Bây giờ hẳn là đến lúc ngươi nói ra thân phận chân thật của mình, ta không tin có thể luyện chế ra Tam Thập Tam Thiên Chí bảo Vinh Thiên Trạc là một người bình thường. Nói ra đi, ta đảm bảo tuyệt đối Phân Bảo Nam không bạc đãi ngươi. Bên trong Phân Bảo Nham, hàng năm đều có một ít cao thủ ẩn núp, muốn thám thính bí mật, bất quá Phân Bảo Nham ta cũng có thể dung nạp được.
- Đại tiểu thư nói gì vậy, ta nghe không hiểu, ta thật là tiểu nhân vật Ulla tinh ngẫu nhiên nhận được kỳ ngộ.
Phương Hàn phủ phục trên mặt đất, dù sao đây cũng không phải là con người thật của hắn mà là thân thể ma thần, chân thân hắn đang ngồi ngay ngắn tại Bát Bộ Phù Đồ hết sức thu liễm hơi thở. Nếu là lúc trước hắn không thể gạt được Hư Tiên nhưng bây giờ Khô Vinh chân quân mượn pháp tắc hỗn độn có chín thành nắm chắc giấu diếm Hư Tiên.
- Đúng thế sao?
Tiện tay sờ lên vòng tay, ánh mắt Di Bảo Đại Tiểu Thư xoay chuyển, một đạo quang hoa nhập vào cơ thể Phương Hàn thăm dò khắp cơ thể tứ chi của hắn không một chút kiêng nể, một cỗ tiên giới pháp tắc bao phủ từng đoạn huyết nhục nhỏ bé, thậm chí là mỗi môn thần thông, từng tấc nguyên khí.
- Hỗn độn pháp tắc, thiên địa vô gian.
Ở Bát Bộ Phù Đồ, Chí Tôn Long Châu, Phương Hàn và Khô Vinh chân quân đồng thời phát động lực lượng, còn có thần thú Bạch Hi, Hoàng Tuyền Đồ, Thương Sinh đại ấn, Vô Lượng Hằng Sa, pháp bảo Bát Bộ Phù Đồ cũng thúc dục thu liễm lực lượng, nhất thời thu nhỏ lại một viên bi nhỏ bé ở chung hỗn hợp cùng một chỗ với huyết nhục.
Vô luận Di Bảo Đại Tiểu Thư có thúc dục lực lượng điều tra bao nhiêu đi nữa cũng không tra ra được cái gì.
Sau khi điều tra một lúc lâu trên mặt Di Bảo Đại Tiểu Thư xuất hiện thần sắc nghi hoặc thu bàn tay lại, cổ lực lượng kia dừng lại trong cơ thể Phương Hàn hóa thành một nguyên khí không gian pháp tắc bổ sung cho không gian pháp tắc trong thân thể ma thần của Phương Hàn tới trình độ đại viên mãn, cuối cùng lại biến trành một mảnh nhỏ thời gian pháp tắc.
- Quả nhiên ngươi không dấu diếm điều gì.
Đại tiểu thư Di Bảo nói:
- Xem ra vận khí Phân Bảo Nham chúng ta tốt thật, chiếm được một luyện bảo sư thiên tài. Ta ban cho ngươi một mảnh nhỏ thời gian pháp tắc ngươi hãy tìm hiểu cho tốt. Hi vọng ngươi sớm đột phá cảnh giới. Lần này ngươi dâng lên cho ta Vinh Thiên Trạc, ta phi thường hài lòng, còn có phần thưởng nữa. Đây chỉ là một phần thưởng nho nhỏ tuy nhiên trước khi ban thưởng cho ngươi trước tiên ta muốn hỏi hai trợ thủ bên cạnh ngươi.
Đại tiểu thư Di Bảo nhìn về phía nữ tử hiền lành và lão giả thần bí:
- Lục La trưởng lão Thiên Trì phái, Tả Phi Dương giáo chủ Động Chân Giáo lại muốn lọt vào Phân Bảo Nham, thật sự khiên người ta không nghĩ đến.
← Ch. 0710 | Ch. 0712 → |