← Ch.0068 | Ch.0070 → |
Tại địa phương yên lặng ở hậu sơn, Lâm Minh ngồi ở trên bàn đá trong tiểu viện của chính mình, bình tĩnh điều tức, một lá thu xoay tròn bay xuống, lặng yên không một tiếng động rơi vào trên bả vai Lâm Minh. Ở sáng sớm ngày mùa thu yên lặng, Lâm Minh đã rời giường trước lúc mặt trời mọc, hô hấp không khí nhẹ nhàng khoan khoái trên núi cao, điều chỉnh tâm thần đến trạng thái tốt nhất.
Ở trên bàn đá trước mặt Lâm Minh, bày đặt ngọc giản Phấn Thân Toái Cốt quyền, đây là một bộ công pháp địa giai không trọn vẹn, mặc dù Lâm Minh có "Hỗn Độn Cương Đấu kinh" làm tham chiếu, cũng cần ngộ tính rất cao mới có thể xác minh dung hợp hai thứ.
Ngộ tính cùng thiên phú tu luyện không liên quan, lại có chút ít liên lạc cùng thiên phú linh hồn, thiên phú linh hồn của Lâm Minh là tứ phẩm sơ đẳng. Thiên phú linh hồn của võ giả phổ biến hơi thấp, thiên phú này của Lâm Minh ở Thiên Vận quốc coi như là tuyệt đỉnh thiên tài, tương đương với tứ phẩm thượng đẳng trong thiên phú tu luyện.
Lâm Minh hiện tại điều chỉnh tâm thần, cái gì cũng không nghĩ, chuẩn bị dùng cả ngày để tìm hiểu Phấn Thân Toái Cốt quyền này.
Đem linh hồn lực chìm vào bên trong ngọc giản, trong đầu Lâm Minh hiện ra khẩu quyết không trọn vẹn của Phấn Thân Toái Cốt quyền.
- Phấn Thân Toái Cốt quyền, bộ phận vừa bắt đầu tựu không trọn vẹn.
Phấn Thân Toái Cốt quyền thiếu thốn đạt đến bảy thành, nếu là thiếu thốn chỉ ở bộ phận phần sau, còn có người thiên tài tuyệt đỉnh có thể luyện thành phần nhỏ trước của Phấn Thân Toái Cốt quyền, nhưng là hiện tại Phấn Thân Toái Cốt quyền tựu thiếu thốn ở giai đoạn đầu, hơn nữa bộ phận thiếu thốn xuyên suốt trọn bộ tâm pháp, như vậy căn bản không thể nào có người luyện thành.
- Chẳng trách ngọc giản của Phấn Thân Toái Cốt quyền này để trong góc không người nào hỏi thăm, đạo lý chân nguyên cùng quyền kình chấn động này mặc dù đơn giản, tuy nhiên là không biết nên luyện tập như thế nào, đoạn miêu tả nhập môn này vừa lúc không trọn vẹn.
Tuy nhiên, trí nhớ của linh hồn vô chủ trong đầu Lâm Minh lại loáng thoáng có trí nhớ mơ hồ về nhập môn của Luyện Lực Như Tơ.
Lâm Minh đem hai bộ công pháp xác minh lẫn nhau, mơ hồ có cảm giác, đụng đến một chút mạch lạc của Luyện Lực Như Tơ.
- Hô hấp...
Lâm Minh trong suy tư lẩm bẩm tự nói:
- Chân nguyên chấn động ban đầu, chính là hô hấp.
Ở trong trí nhớ của linh hồn vô chủ, thân thể con người là do đơn nguyên thật nhỏ tạo thành, vô luận là xương cốt, cơ, máu cũng là như thế, những thứ đơn nguyên thật nhỏ này so sánh với bụi bặm còn nhỏ hơn, nhưng mà lại có kết cấu phức tạp độc lập, trong cơ thể người nổi lên tác dụng bất đồng, khi tu vi đạt tới cảnh giới đầy đủ, chân nguyên ngưng tụ ở bên trong mắt thường, tăng thị lực lên tới cực hạn, có thể phát hiện ra những thứ đơn nguyên thật nhỏ này.
Từng cái đơn nguyên đều có tính mạng, chúng nó cũng sẽ hô hấp!
Đơn nguyên thật nhỏ trong cơ thể người bình thường hô hấp rối loạn, nhưng nếu là người đại thành Luyện Lực Như Tơ, bọn họ có thể điều chỉnh tần số hô hấp của tất cả đơn nguyên thành đồng đều, tạo thành cộng hưởng.
Đây chính là bắt đầu của Luyện Lực Như Tơ, cũng là bắt đầu chân nguyên chấn động.
Theo trí nhớ của vị đại năng kia, ban đầu loài người ra đời, ở trong cơ thể mẹ, là do một cái đơn nguyên thật nhỏ trưởng thành. Khi đó, bởi vì đơn nguyên thật nhỏ chỉ có một, nên tần số hô hấp dĩ nhiên nhất trí, cho nên hơi thở thai nhi là tinh khiết nhất.
Lâm Minh bừng tỉnh đại ngộ.
Chẳng lẽ, vị tiền bối viết ra Phấn Thân Toái Cốt quyền này, cũng phát hiện bí mật về đơn nguyên thật nhỏ trong thân thể con người? Phấn Thân Toái Cốt quyền này bởi vì thiếu thốn phần đầu, phẩm cấp công pháp nhìn chưa ra, phân cấp địa giai hạ phẩm này là người chịu trách nhiệm xét duyệt ngọc giản của Thất Huyền cốc định ra, bây giờ nhìn lại, chưa hẳn đã chuẩn xác.
Đây rất có thể là một quyển công pháp cao cấp hơn.
Điều chỉnh hô hấp của tất cả đơn nguyên thật nhỏ toàn thân đến nhất trí, đây cũng không phải là sự tình đơn giản, đoạn ghi lại về vấn đề này trong Phấn Thân Toái Cốt quyền hoàn toàn thiếu thốn, Lâm Minh chỉ có thể từ trong trí nhớ mơ hồ của đại năng kia cố gắng nhớ lại.
- Thông qua chân nguyên thổ nạp để điều chỉnh hô hấp của đơn nguyên thật nhỏ toàn thân, cuối cùng đạt tới mục đích nhất tề tần số hô hấp.
Lâm Minh khoanh chân vận chuyển chân nguyên, đem hô hấp của mình không ngừng khớp với hô hấp của đơn nguyên thật nhỏ trong cơ thể.
Một lần, hai lần, hô hấp của Lâm Minh càng ngày càng dài, dần dần, hắn cảm giác tần số hô hấp của mình tiến vào một cái cảnh giới vi diệu, ý thức bắt đầu dần dần mơ hồ, thân thể trở nên không minh vô vật. Vô số đơn nguyên thật nhỏ trong cơ thể đơn nguyên bắt đầu chấn động theo Lâm Minh hô hấp, một cảm giác nóng rực giống như thủy triều tuôn ra.
Lâm Minh không ngừng tìm hiểu, nhớ lại, hắn ngồi xuống ở trong viện tử này chính là suốt một ngày.
Ngày này, Lâm Minh tích thủy không vào, từng chiếc lá rơi vào trên vai, trên đầu, trên cánh tay Lâm Minh, Lâm Minh lại thủy chung không nhúc nhích, cho đến khi mặt trời lặn về phía tây, Lâm Minh mới chậm rãi mở mắt từ trong trầm tư lâu dài.
- Chân nguyên chấn động này, cảnh giới Luyện Lực Như Tơ vô cùng huyền diệu, ta dùng thời gian suốt một ngày, mới rốt cuộc miễn cưỡng mò tới một điểm đầu mối, loại phương thức chấn động chân nguyên này liên quan đến bí mật về thân thể con người, người bình thường căn bản không thể nào nghĩ đến, quá thần kỳ!
Mặc dù lấy được tiến triển không nhiều lắm, nhưng là ít nhất Lâm Minh thấy rõ phương hướng đại khái, từ từ tìm hiểu, cuối cùng cũng sẽ từ từ thăm dò huyền bí trong đó.
Lâm Minh thu hồi ngọc giản, thế nhưng bất giác đói bụng, mà lúc này, hắn đã một ngày không ăn gì.
Võ giả trước khi vào Ngưng Mạch kỳ, ăn cơm uống nước giống như thường nhân, cho dù là võ giả Ngưng Mạch kỳ cũng chỉ là có thể chịu nhiều hơn mấy ngày so với thường nhân, thời gian dài không ăn cũng chết đói.
- Tuyệt không đói, phảng phất đơn nguyên thật nhỏ trên người dường như đã hút no năng lượng chân nguyên trong khi thổ nạp hô hấp, Luyện Lực Như Tơ thật là kỳ diệu! Ta hôm nay mới biết được, cái gọi là lực trong Luyện Lực Như Tơ này sợ rằng không đơn thuần là lực lượng, mà là chân nguyên lực, luyện chân nguyên lực đến cảnh giới dễ sai khiến, đây mới là đại thành Luyện Lực Như Tơ.
Lâm Minh nghĩ tới đây không khỏi cảm khái "Hỗn Độn Cương Đấu kinh" bác đại tinh thâm, qua nhiều năm như vậy, nói vậy đám đại năng tiền bối Luyện Thể tông môn của Thần Vực không ngừng sửa đổi hoàn thiện "Hỗn Độn Cương Đấu kinh", các loại pháp môn tu luyện bên trong cũng là tinh phẩm kinh nghiệm của thời gian khảo nghiệm, mà chính mình tu luyện tới hiện tại, trở ngại tu vi bản thân, cũng chỉ là tu luyện một góc của băng sơn tựa như hạt gạo mà so với mặt trăng mà thôi.
- Hôm nay luyện tới đây trước, ngày mai còn có đi xem chỗ bảy đại tu luyện của Thất Huyền võ phủ, không biết những chỗ tu luyện này có hiệu quả thần kỳ gì?
Lúc Lâm Minh tu luyện Luyện Lực Như Tơ, Trương Thương cùng Chu Viêm sóng vai đi ở bên trong Tàng Thư các của Thất Huyền võ phủ.
- Lâm Minh mới vừa chọn công pháp, tuy nhiên thời gian một tháng, hắn cũng không luyện được bao nhiêu.
Chu Viêm cầm một tấm ngọc giản màu tím trong tay, loại màu sắc này tượng trưng cho công pháp nhân giai trung phẩm.
Trương Thương nói:
- Không biết tiểu tử này sẽ chọn công pháp gì?
Chu Viêm cười lạnh nói:
- Lâm Minh rất có tự tin đối với thực lực của mình, ban đầu hắn mới Luyện Thể tầng một, tựu tuyên bố sớm muộn sẽ đuổi kịp ta, hắn nhất định sẽ chọn một chút công pháp đứng đầu và khó học, quả thật như thế, cho dù ngộ tính của hắn tốt, ta cũng sẽ làm hắn không có thời gian luyện.
Công pháp đứng đầu cần hẹn trước, mà thời gian hẹn trước dài ngắn sẽ phải căn cứ theo xếp hạng để sắp xếp, có đôi khi một bản công pháp có năm sáu người, thậm chí sáu bảy người chọn, lúc này dựa theo xếp hạng chính xác để phân phối thời gian, xếp hạng cuối cùng chính là người có thời gian học tập ít đến thương cảm.
Tuy nhiên bình thường nói đến, bên trong sáu bảy người này, luôn luôn có mấy người là đệ tử thâm niên, tu tập công pháp này thời gian đã lâu, đến cái trình độ này của bọn họ, muốn đề cao công pháp nhìn lại ngọc giản là vô dụng, mà là cần luyện tập cùng thực chiến năm rộng tháng dài.
Nhưng là, không có quy định nói, đệ tử thâm niên thì không thể tiếp tục mượn ngọc giản, Chu Viêm chỉ cần phát động quan hệ, để cho ngọc giản Lâm Minh lựa chọn thường xuyên bị những người khác cho mượn, là có thể để cho Lâm Minh không có ngọc giản để luyện.
Quy định của Thất Huyền võ phủ ngăn chặn, Chu Viêm không thể chẳng kiêng nể đối phó Lâm Minh, cho nên hắn đã nghĩ sẽ sử dụng một số thủ đoạn xấu.
Trương Thương cùng Chu Viêm từng bước từng bước tìm kiếm giá sách, xem xét tên ghi chép phía trên ngọc giản. Đầu tiên tra tự nhiên là mấy tâm pháp cao nhất như Vô Ảnh công, Cửu Dương Tuyệt... Song nhìn những tên này, thế nhưng Lâm Minh không có ở trong đó, tiếp theo, hai người tìm kiếm công pháp cấp thứ nhất, vẫn là không có tìm được bóng dáng Lâm Minh.
- Ừm, sao lại thế này?
Chu Viêm khẽ cau mày.
- Chu Viêm, tìm được rồi, ở chỗ này.
Trương Thương đột nhiên nói.
Chu Viêm đi tới, quả nhiên ở phía trên một ghi chép thấy được tên Lâm Minh, ừm? Ghi chép chỉ có một tên?
Chu Viêm hơi ngẩn ra, chỉ có một tên, chứng minh công pháp này hoàn toàn thuộc về công pháp ít được quan tâm.
Thương quyết cơ sở?
Lâm Minh thế nhưng tuyển loại công pháp này? Hắn nghĩ như thế nào?
- Công pháp thứ hai cũng tìm được.
Theo thanh âm của Trương Thương, Chu Viêm lần nữa nhìn lại, lần này, hắn ngây ngẩn cả người, Bộ pháp cơ sở?
Lâm Minh thế nhưng tuyển Thương quyết cơ sở cùng Bộ pháp cơ sở?
Chu Viêm cảm thấy bất khả tư nghị.
Biết được công pháp Lâm Minh lựa chọn, Trương Thương khinh miệt nói:
- Chu Viêm, ngươi quá đề cao Lâm Minh này, hắn được Bài Danh thạch số một trăm hai mươi sáu ta cũng cho hắn là một nhân vật, bây giờ nhìn lại, trước kia hắn chỉ là vận khí tốt, có kỳ ngộ, cho nên thực lực bạo tăng, sau này sớm muộn gì cũng bị hất ra, nhìn hai bộ công pháp hắn chọn này, bằng vào cái này, hắn làm sao có thể đối mặt những cao thủ khác?
← Ch. 0068 | Ch. 0070 → |