← Ch.0741 | Ch.0743 → |
Huyết mạch Cổ Phượng là nguồn gốc tồn tại của Phượng tộc Thần Vực, ý nghĩa không thể nói hết với Phượng tộc. Mấy ngày qua, Lâm Minh có hiểu biết khái quát về Phượng tộc Thần Vực.
Bỏ qua không tính bàng chi Phượng tộc trong ba ngàn đại thế giới, chỉ là Phượng tộc Thần Vực, số lượng tộc nhân phải tính bằng chục tỷ!
Cộng thêm người hạ giới, vậy càng không biết là bao nhiêu.
Tuổi thọ của võ giả Thần Vực rất dài, võ giả thọ mệnh mấy vạn năm, có mười con cũng không tính là nhiều, nhưng tiếp tục như thế sẽ tăng trưởng cấp số nhân, số lượng dễ dàng vượt qua hàng tỷ, huống chi Phượng tộc Thần Vực đã phát triển không biết bao nhiêu vạn năm.
Đông đảo tuấn kiệt trẻ tuổi như thế, muốn nổi lên trong đó cũng đủ biết độ khó.
Ngồi trên giường đá tiểu thiên thế giới của mình, Lâm Minh hỏi Ma Quang:
- Thế cục Nam Hải thế nào?
Lúc trước Lâm Minh đi, có mang theo một đoàn phân hồn của Ma Quang, chính là vì luôn chú ý tình huống Nam Hải. Viễn Cổ hoàng thành cùng Thiên Diễn đại lục ở không gian khác nhau, không có khả năng truyền âm, chỉ có thể dựa vào mệnh hồn của Ma Quang liên hệ truyền tin tức.
Ma Quang nói:
- Cự Côn ở dưới khe biển sâu có thể duy trì nửa năm, hiện giờ chỉ mới trăm ngày, còn được. Nhưng hiện giờ Huyễn Vô Cực cứ cách một thời gian sẽ thử công kích một lần, hẳn là hắn đã sốt ruột rồi.
- Ta hiểu rồi...
Sắc mặt Lâm Minh cứng lại, nếu Huyễn Vô Cực vẫn luôn công kích, sợ là Cự Côn sẽ chỉ chống nổi năm tháng, mình không còn nhiều thời gian.
- Như vậy... Ta lại lĩnh ngộ pháp tắc ý cảnh, hấp thu máu Cổ Phượng.
Lâm Minh nói rồi, lấy ra khối thủy tinh máu Cổ Phượng.
Hiện tại hắn đã tính là hoàn thành thí luyện cấp vương, có thể trở về bất cứ lúc nào. Tuy nhiên lĩnh ngộ pháp tắc trong Viễn Cổ hoàng thành tự nhiên là nhanh hơn, hơn nữa trọng yếu nhất là Lâm Minh không rõ thực lực của Huyễn Vô Cực so sánh với mình thì thế nào, chỉ có thể nâng thực lực đến cực hạn mới đi đối mặt với Huyễn Vô Cực, mới có thể nắm chắc lớn nhất.
Cầm máu Cổ Phượng trong tay, xuyên qua thủy tinh trong suốt, Lâm Minh có thể loáng thoáng cảm nhận được khí tức thần bí cổ xưa truyền ra trong thủy tinh.
Thủy tinh chỉ dày một tấc, máu Cổ Phượng nhốt bên trong nhìn rất sệt, có hình cầu hoàn mỹ.
đăng nhập truyencuat ui. net/ để đọc truyện Lâm Minh một chưởng đánh vỡ khối thủy tinh, thủy tinh chấn động, nứt ra vô số vết rạn.
Lật tay, hút một cái, đốm máu máu Cổ Phượng liền bay vào bàn tay Lâm Minh.
Máu Cổ Phượng đặc sệt, rơi vào tay Lâm Minh vẫn ngưng tụ thành hình cầu bẹp xuống như thủy ngân.
Lâm Minh nhìn đoàn máu Cổ Phượng này, nhớ tới Hỗn Độn Cương Đấu kinh có nói cảnh giới "Tủy như kim thang, huyết như hống tương". Cái gọi là huyết như hống tương, đó là máu như thủy ngân, ngưng tụ không tan, không ngờ thật tương tự máu Cổ Phượng này.
Không cần nghi ngờ, bản thân thần thú Thần Vực chính là tồn tại cao đẳng pháp thể song tu, nếu chúng nó có thân thể mạnh mẽ, trong cơ thể lại có năng lượng mênh mông. Không chỉ thế, bản thân chúng nó càng phù hợp pháp tắc vũ trụ hơn loài người, hoặc nói là, chúng nó vốn là một bộ phận của pháp tắc.
Như thế, thần thú há có thể không hùng mạnh?
Ngón tay Lâm Minh ngưng tụ chân nguyên thành đao, sắc mặt bình thản rạch da thịt ở mi tâm của mình, để cho máu chảy ra, sau đó ấn đoàn máu Cổ Phượng lớn cỡ hạt đậu vào mi tâm của mình.
Cảm giác nóng rực, như có lửa đang thiêu cháy ở mi tâm, lại như xối axit ăn mòn lên máu thịt, nhưng Lâm Minh đã quen với các loại đau đớn, cỡ này không đáng kể gì.
Dưới sức khôi phục mạnh mẽ, vết thương ở mi tâm Lâm Minh nhanh chóng khép lại, thế là đoàn máu Cổ Phượng bị nhét vào người Lâm Minh.
Máu Cổ Phượng có được sinh mệnh lực rất mạnh, nó vừa vào người Lâm Minh liền điên cuồng cắn nuốt đồng hóa huyết mạch của Lâm Minh. Nếu không đủ lực lượng, chẳng những không hấp thu được máu Cổ Phượng, ngược lại sẽ bị máu Cổ Phượng cắn trả mà chết, trở thành dinh dưỡng tấm bổ máu Cổ Phượng.
Lâm Minh lặng lẽ vận chuyển chân nguyên, dựa theo Chu Tước Cấm Thần lục lưu chuyển năng lượng trong kinh mạch từng vòng liên tục, một cỗ lực lượng vô hình bao phủ máu Cổ Phượng, ép nó vào mạch máu.
Lúc này, ở trái tim Lâm Minh, Ma Phương vẫn luôn im lặng, không hề có ý tranh giành máu Cổ Phượng. Điều này làm cho Lâm Minh thầm thở phào, nếu Ma Phương cướp lấy, máu Cổ Phượng này sẽ không có phần của hắn.
Lâm Minh nhắm mắt lại, tiến vào Không Linh võ ý, từng luồng dao động ý niệm vô hình phát ra trong Chiến Linh ở tinh thần chi hải, Hỏa nguyên khí trong không gian xung quanh không ngừng đổ vào trong kinh mạch cơ thể, vận hành dựa theo Chu Tước Cấm Thần lục.
Lúc này trong đan điền của Lâm Minh, Hắc Động Tinh Hạch chậm rãi xoay tròn, hình thành lốc xoáy năng lượng, không ngừng cắn nuốt năng lượng hung bạo ẩn chứa trong máu Cổ Phượng.
Với thực lực của Lâm Minh hiện giờ, hấp thu máu Cổ Phượng là không có gì phải sợ, hấp thu hoàn toàn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Một ngày, hai ngày, ba ngày... Chừng bảy ngày trôi qua, dấu ấn Cổ Phượng ở mi tâm Lâm Minh càng thêm đỏ rực, về phần bản thân Lâm Minh thì rơi vào trạng thái kỳ dị.
Nguyên bản hấp thu máu Cổ Phượng không cần lâu như vậy, Lâm Minh nhập định bảy ngày, là vì hắn hấp thu máu Cổ Phượng đồng thời lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc ẩn chứa trong máu Cổ Phượng.
Vốn thời gian kiên trì tám mươi mốt nhịp thở ở thế giới thứ hai Hóa Thần kính, Lâm Minh đã có rất nhiều giải thích mới về Hỏa chi Hủy Diệt ý cảnh, lúc này thừa cơ hấp thu máu Cổ Phượng, Lâm Minh chỉnh lý kỹ càng những gì lĩnh ngộ được, dùng lực lượng pháp tắc đá khắc vật tổ lần lượt kiểm chứng, trong âm thầm, đường vân khắc trên vật tổ ngoài hạt giống Tà Thần ngày càng hoàn thiện, còn lý giải Hỏa chi ý cảnh của Lâm Minh cũng tiến bộ nhảy vọt.
Ngày thứ chín, Lâm Minh cảm thấy tinh hạch Toàn Đan trong đan điền lại ngưng tụ, đã tới bờ lột xác, sắp đột phá Toàn Đan hậu kỳ!
Trong lòng Lâm Minh vui vẻ, hấp thu một chỉ máu Cổ Phượng, cộng thêm lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, rốt cuộc mình sắp từ Toàn Đan trung kỳ đỉnh phong đột phá đến Toàn Đan hậu kỳ!
Trước khi vào Thần Hoàng bí cảnh, tu vi của Lâm Minh là Toàn Đan trung kỳ, hiện tại chỉ qua hơn một trăm ngày, đã sắp đột phá Toàn Đan hậu kỳ.
Nhắm mắt tập trung, Lâm Minh hội tụ tất cả năng lượng trong kinh mạch về đan điền, tập trung toàn lực đột phá.
Lốc xoáy chân nguyên trên tinh hạch hắc động ngày càng lớn, tốc độ chảy chân nguyên ngày càng nhanh, bên ngoài tinh hạch phủ một tầng đỏ như máu.
Một canh giờ, hai canh giờ.
Tiểu thiên thế giới chỗ Lâm Minh dấy lên lốc xoáy nguyên khí dữ dội.
Nguyên khí thiên địa trong tiểu thiên thế giới này rất phong phú, nhưng dù sao không gian tiểu thiên thế giới có hạn, không chịu nổi Lâm Minh hấp thu điên cuồng như vậy, năng lượng trong thế giới này nhanh chóng bị Lâm Minh hấp thu quá nửa.
Nhưng lúc trước người thiết kế tiểu thiên thế giới đã sớm cân nhắc tình huống này, sau khi mật độ chân nguyên giảm mạnh, trận pháp sẽ tự nhiên chiết xuất nguyên khí thiên địa trong Viễn Cổ hoàng thành, cung cấp cho võ giả sử dụng.
Vì thế, tiểu thiên thế giới chỗ Lâm Minh bắt đầu cắn nuốt năng lượng gần đó.
Ở lầu các tầng chín Viễn Cổ hoàng thành, Phượng tiên tử nhanh chóng nhận được tin tức này, mấy ngày qua nàng luôn phái người chú ý tình huống của Lâm Minh.
- Tiểu thiên thế giới chỗ Nặc Ngạn Minh bắt đầu cắn nuốt năng lượng xung quanh, hình như tiểu tử này đang đột phá.
Phượng tiên tử đứng lên, xuyên qua cửa sổ nhìn chỗ ở của Lâm Minh xa xa.
- Ha ha, sớm nên đột phá, mấy ngày nay hắn lĩnh ngộ nhiều ngọc giản quý báu cùng đá khắc vật tổ như thế, cộng thêm hấp thu một chỉ máu Cổ Phượng, tốc độ đột phá của hắn đã đủ chậm rồi!
Ở gần Phượng tiên tử, Lam Viêm thượng nhân cười ha ha nói.
Theo như Lam Viêm thượng nhân, máu Cổ Phượng quả thực là báu vật vô giá với võ giả Hỏa hệ, giá trị của nó vượt qua Phạm Thiên Long Căn mấy vạn năm.
Lâm Minh mới Toàn Đan kỳ mà thôi, hấp thu một chỉ máu Cổ Phượng sẽ có bao nhiêu chỗ tốt?
Phượng tiên tử nói:
- Đó là vì căn bản của Nặc Ngạn Minh vững chắc, đột phá cần tổng số chân nguyên lớn, có khi đột phá chậm chưa chắc là chuyện xấu.
- Ừm, ta thật mong chờ sau khi đột phá Thần Hải, rốt cuộc thực lực đạt tới trình độ nào.
Ở tiểu thiên thế giới, Lâm Minh đột phá trạng thái giới hạn đã ngừng lại năm canh giờ, tinh hạch Toàn Đan trong đan điền Lâm Minh lớn ra cỡ nắm tay, xoay tròn như con quay, mặt ngoài tinh hạch Toàn Đan phủ đầy ánh sáng đỏ.
Lúc này, tinh hạch Toàn Đan đột nhiên bắt đầu sụp vào trong!
Thể tích tinh hạch Toàn Đan thu nhỏ nhanh chóng, tiếp theo phát ra hào quang chói mắt, nguyên khí thiên địa điên cuồng hội tụ tới, Lâm Minh một hơi xông qua Toàn Đan hậu kỳ!
Cuối cùng đã xong!
Lâm Minh đột nhiên mở mắt, thở hổn hển, cả người đẫm mồ hôi.
Toàn Đan hậu kỳ là cảnh giới cuối cùng trước Mệnh Vẫn, về phần Toàn Đan Chí Cực, đó chính là Mệnh Vẫn.
Trên bản chất Mệnh Vẫn kỳ cũng là Toàn Đan kỳ, bởi vì trong hai cảnh giới, trong đan điền đều là tinh hạch Toàn Đan xoay tròn, nhưng từ Toàn Đan hậu kỳ đến Mệnh Vẫn kỳ, thực lực chênh lệch tương đương với một cảnh giới lớn.
Bước vào Toàn Đan, chỉ có thể tính là cao thủ ở Nam Thiên Vực, không tính là gì trên Thiên Diễn đại lục.
Còn bước vào Mệnh Vẫn, đó mới chân chính bước vào giai tầng cao thủ trên Thiên Diễn đại lục.
Dù là ở thánh địa, cao thủ Mệnh Vẫn cũng được coi trọng, có thể đến Mệnh Vẫn tầng một, ít nhất cũng là trưởng lão ngoại môn ở thánh địa.
Hiện giờ Lâm Minh đạt tới Toàn Đan hậu kỳ, chỉ kém Mệnh Vẫn một bước, lúc này Lâm Minh chỉ mới hai mươi mốt tuổi!
"Tu vi đạt đến Toàn Đan hậu kỳ, lại phối hợp độ sâu lý giải Hỏa chi pháp tắc, hiện giờ trở về đối mặt với Huyễn Vô Cực, không biết sẽ đánh tới cỡ nào?".
Trước khi Lâm Minh vào thí luyện cấp vương, thực lực không bằng Mệnh Vẫn tầng ba, còn Huyễn Vô Cực là Mệnh Vẫn tầng bốn, huống chi hắn xưng bá Nam Hải nhiều năm, có thể còn một ít bài tẩy mà không ai biết. Trận chiến với Huyễn Vô Cực, vẫn tràn đầy khó đoán.
Tuy nhiên Lâm Minh tự tin, dù là tình huống kém cỏi hơn mình đoán, ít nhất mình cũng có thể bảo hộ Cự Côn bình yên rời đi.
"Ma Quang, ta còn có năm ngày lĩnh ngộ trong đá khắc vật tổ, sau khi dùng xong, chúng ta lập tức quay về Thiên Diễn đại lục!".
Lần này Lâm Minh kiên trì được tám mươi mốt nhịp thở trong thế giới thứ hai, lại được thưởng thêm năm ngày lĩnh ngộ, không dùng hết thì sẽ lãng phí mất.
← Ch. 0741 | Ch. 0743 → |