← Ch.0901 | Ch.0903 → |
- Ầm!
Ở trong thế giới ý chí con đường của Đế giả, ý chí Lâm Minh hóa thành một đạo lưu quang, mạnh mẽ va chạm vào trên một đạo thần tượng một vàng trước mặt, va chạm kịch liệt khiến thân thể Lâm Minh chia năm xẻ bảy!
- Vỡ!
Từng đạo lôi quang, lực lượng không gian, hỏa lực, pháp tắc thời gian như mưa to gió lớn trút xuống dưới, toàn bộ giã lên mặt thần tượng màu vàng kia.
- Ca ca ca!
Thần tượng hoàng kim xuất hiện từng đạo vết rạn, Lâm Minh đấu khoảng 600 chiêu, không ngừng tấn công, không ngừng vỡ vụn, ý chí thể đổ nát mười mấy lần, tất cả chiêu thức đều đã dùng hết, mới mạnh mẽ mài mòn thần tượng hoàng kim trước mắt này.
- Cuối cùng đã xong!
Ý chí thể Lâm Minh vỡ nát lại trọng tổ, hắn chỉ cảm thấy choáng váng, bước chân phù phiếm, dường như lúc trước hắn lần đầu tiên minh khắc Minh thân phù, linh hồn lực cạn kiệt nghiêm trọng.
Trận đèn này chính làtrận đèn phía sau trận đèn của Ma đế, khiến hắn vật vã khoảng nửa năm.
Nửa năm qua, Lâm Minh không lúc nào là không chiến đấu, cùng với chiến linh hoàng kim tiến hành chém giết sinh tử, vị đại năng vô danh này hiển nhiên đã tồn tại 10 vạn năm trước, trước khi chết cảnh giới còn cao hơn Ma đế, nếu như ý chí thể của hắn đầy đủ, Lâm Minh căn bản là không có sức phản kháng.
Lâm Minh ỷ vào ý chí thế của hắn dai bền, không ngừng vỡ nát rồi lại trọng tổ, liên tục chiến đấu, mài mòn từng chút từng chút, mới đánh gục đối phương.
Mà ở trong quá trình chiến đấu này, mỗi một lần ý chí thể Lâm Minh vỡ nát, dường như chiến linh đều được rèn luyện một chút. Liên tục nửa năm, chiến linh hắn càng thêm ngưng thực, càng thêm sắc bén, ẩn ẩn có xu thế đột phá Bạch Ngân đại thành.
Chiến linh Lâm Minh giống như một cây thương Bảo khí. Tài liệu sử dụng minh khắc trận pháp đều là thượng đẳng trong thượng đẳng. Chỉ là không đủ sắc bén.
Cơ sở có, tiềm lực rất lớn, lại không đủ sắc bén, uy lực không quá lớn. Hiện giờ không ngừng chiến đấu chính là ma luyện Bảo khí này, mài, là quá trình mài nhọn, khiến cho chiến linh của Lâm Minh nhanh chóng phát ra quang hoa khiếp người.
Mà trong thiên hạ, ma luyện đối với chiến linh tốt nhất, chỉ sợ chính là con đường của Đế giả này. Nó là xuất thân từ Thần Vực Thiên Tôn, thậm chí có thể tế luyện thành Thần khí.
Sau khi chiến linh Hoàng Kim vỡ nát, hóa thành năng lượng tinh thuần làm dịu chiến linh Lâm Minh, ở trong tinh thần chi hải Lâm Minh, chung quanh chiến linh hình cây thương, sương mù bao phủ càng ngày càng đậm đặc, mơ hồ có xu thế ngưng thành dịch.
Hắn bây giờ cách Bạch Ngân đại thành, chỉ cách một màng mỏng mà thôi. Dường như bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá.
Mà lúc này. Ngọn đèn dầu ý chí, chi còn lại hai ngọn!
Lâm Minh nhìn về phía sau con đường của Đế giả, mạnh mẽ phun ra ngụm trọc khí, trận đèn dầu đếm ngược thứ hai. Ngọn lửa hiện ra màu xanh thẳm, nhìn trận đèn dầu này, ý chí rất dễ dàng bị hãm vào, giống như là đối mặt với hải dương mênh mông, trong ngọn đèn dầu ẩn chứa một cỗ khí tức thánh khiết, bình tĩnh, sâu thẳm, lại khiến cho người ta kính sợ.
Lâm Minh ngồi xuống điều tức, tiến vào Không linh võ ý, điều chinh tới trạng thái tinh thần đến mức tốt nhất.
Sau đó, dứt khoát tiến nhập vào trong thế giới ý chí ngọn đèn dầu xanh thẳm.
Phiến thế giới ý chí này lại là đáy biển xanh thẳm, nước biển xanh thẳm, giống như bảo thạch tinh thuần nhất, trong nước có cá nhỏ xinh đẹp bơi bơi, Lâm Minh cũng biết, những con cá này đều là năng lượng tinh thuần nhất biến ảo thành.
Dưới đáy biên, cát đá dường như từng viên trân châu sáng bóng, mơ hồ có một ít sáng bóng như ngọc trai, đẹp như mộng ảo.
Mà ở trong đám cát đá này, rõ ràng có một khối Hàn Băng màu lam rất cao lẳng lặng đứng đó. Lâm Minh chăm chú nhìn lại, lập tức ngây ngẩn cả người. Bên trong Hàn Băng có bao bọc một mỹ nữ mặc lụa mỏng.
Hai tay mỹ nữ ôm đầu gối, thân thể co lại, hai chân thon dài mượt mà trong suốt, mà duy chỉ có khuôn mặt đẹp gục xuống đầu gối khiến cho tóc dài buông xuống như thác nước, che lấp cảnh xuân.
Cô gái này, cùng với cô gái ở trong hầm Vạn Cổ Ma Khanh giống nhau như đúc.
- Ngọn đèn dầu thứ hai đếm ngược lại phong ấn ý chí thần nữ và tinh thần ấn ký. Như vậy trận đèn cuối cùng chăng lẽ phong ấn Hỗn Nguyên Thiên Tôn?
Lâm Minh hít sâu một ngụm lãnh khí, hai ngọn ngọn đèn dầu cuối cùng không ngờ là hai tôn đại năng, ý chí bọn họ không biết mạnh tới mức độ nào?
- Hỗn Nguyên Thiên Tôn đem ý chí thể thần nữ phong ấn ở trong này, là muốn sau khi thần nữ chết có thể vào Luân Hồi Chi Đạo sao? Còn có ở trong hầm Vạn Cô Ma Khanh, trong cơ thể thần nữ có chửa Đại Đế chi tâm, trấn sát hết thảy oán linh u hồn có ý đồ bất lợi đối với thi thể thần nữ, đồng thời giữ gìn di hài 10 vạn năm mà trông vẫn rất sống động.
Trong đầu Lâm Minh trong nháy mắt hiện lên rất nhiều hình ảnh năm đó. Hắn giữ kính ý tới gần thần nữ ngủ say trong Hàn Băng, bên trong, thần nữ giống như đang ngủ, thậm chí hàng lông mi thật dài của nàng dường như đang nhẹ nhàng run rẩy.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua nước biển xanh thắm ánh lên ánh sáng màu xanh nhạt, dường như có một tầng bạc mỏng bao bọc da thịt cô gái này, tình cảnh nhìn qua vô cùng xinh đẹp.
- Tiền bối?
Lâm Minh thử liên hệ với ý chí thể của thần nữ, nhưng mà lại thất bại, hắn cảm giác căn bản là không thể thẩm thấu qua tầng Hàn Băng kia, nhưng mà dù như thế, hắn vẫn cảm nhận được trong thi thể thần nữ ẩn chứa ý chí cường đại. Đó cũng không phải cấp bậc Hoàng kim linh, mà là tồn tại đã vượt qua Hoàng kim chiến linh.
- Ma Quang, cảnh giới trên Hoàng kim chiến linh là cái gì?
Lâm Minh đột nhiên hỏi.
- Là Bích hồn chiến linh, chiến linh mông lung như khói, từ màu vàng trở về tới màu sách vốn có, cảnh giới thần nữ này, ta căn bản không nhìn ra được.
Ma Quang xòe ra móng vuốt, nó ở Thần Vực chỉ là một nhân vật nhỏ không thể nhỏ hơn, căn bản nhìn không ra cảnh giới của thần nữ.
Lâm Minh trong lòng vừa động, nêu như lấy tinh thần ấn ký phong ấn trong ngọn đèn dầu ý chí của thần nữ ra, lại kết họp với di thể thần nữ ngủ say ở trong ngàn dặm vùng cấm, vậy thì thần nữ có sống lại không?
Không hề nghi ngờ, Hỗn Nguyên Đại Đế đã làm chuẩn bị để thần nữ sống lại, chẳng lẽ là để người sau đến khiến thần nữ sống lại.
Thậm chí, Hỗn Nguyên Đại Đế có thế ở Vạn Cổ Ma Khanh và Kỳ Tích Chi Hải đế lại kế thừa suốt đời hắn, cũng là đợi người có duyên tới mở ra.
- Hỗn Nguyên Đại Đế coi tánh mạng thần nữ còn quan trọng hơn mình, không biết thần nữ này là người nào đối với hẳn, người yêu? Con gái?
Lâm Minh lắc đầu, hai giải thích này cũng không cần phải chuẩn xác, Thiên Tôn một thế hệ, thọ mệnh dài vô tận, cái gì mà không trải qua, chẳng nhẽ lại vì một tình yêu mà si mê tới mức này sao? Về phần con gái, dường như cũng không thể nào nói nổi, đại năng võ đạo chỉ cần mình nguyện ý, có thể với thọ mệnh vô cùng sinh nở ngàn vạn con mình.
- Nếu ta có thể ở trên con đường võ đạo đạt đú cảnh giới, nói không chừng, rất có thể nghịch thiên sửa đổi tính mệnh. Cứu lại thần nữ, đến lúc đó, ta liền biết Luân Hồi chi đạo của Hỗn Nguyên Thiên Tôn đến tột cùng là cái gì, trong hầm Vạn Cổ Ma Khanh ẩn chửa bí mật gì?
Lâm Minh nghĩ như vậy, rời khỏi thế giới thần nữ, ý chí thể thần nữ này khác với phía trước, nếu mình chưa có công kích, cũng không thể liên hệ, hẳn ở bên trong không đạt được gì, chỉ có rời khỏi.
Nhưng ngay lúc Lâm Minh rời khỏi thế giới ý chí này, hắn lại cảm giác năng lượng ý chí như thủy triều tràn vào thân thể mình, chiến linh trong tinh thần chi hải của hắn nhanh chóng ngưng hóa, sương mù nồng đậm hội tụ bên ngoài chiến linh thế, không ngừng ngưng thực. Bạch Ngân đại thành không hiểu sao trong nháy mắt đột phá! Nhưng lại không ngừng lại, mới từ Bạch Ngân đại thành, nhanh chóng kéo lên đến Bạch Ngân đỉnh phong.
← Ch. 0901 | Ch. 0903 → |