← Ch.1172 | Ch.1174 → |
Lâm Minh tiến vào trong kết giới liền bắt đầu quan sát người dự thi chung quanh, phát hiện bọn họ cũng không phải toàn bộ là thiên tài đỉnh cao. Trên thực tế, trong những người dự thi này, cường giả Thần Hải Mệnh Vẫn tầng tám chiếm bộ phận tương đối.
Đây là bởi vì Thần Mộng Thiên Tôn và Hạo Vũ Thiên Tôn cũng không quy định người dự thi phải đạt tới Mệnh Vẫn tầng chín, mà là chỉ cần trước một giai đoạn tuổi nào đó có thể đạt tới Thần Hải đều có thể dự thi.
Tuy nhiên, dù là có không ít Thần Hải Bát Vẫn nhưng là có tự tin tới dự thi cũng đều là người nổi bật trong đó.
Trên thực tế, trong đệ tử tông môn lớn của Thần Vực có một bộ phận tương đối là Mệnh Vẫn tầng tám. Năm đó Phượng Minh Cung một trong 72 phân cung Phượng tộc thượng cổ, từ trên tinh cầu hơn một tỉ dân cư tuyển đệ tử, có không ít đệ tử Hỏa Điểu Điện (tương đương đệ tử ngoại môn chính là Mệnh Vẫn tầng tám.
Nhưng là võ giả Mệnh Vẫn tầng tám bởi vì nhân tố các phương diện, thực lực chênh lệch lẫn nhau vẫn thật lớn. Mệnh Vẫn tầng tám yếu nhất chỉ có thể làm đệ tử ngoại môn, mà một ít thiên tài đỉnh cao trong đó thậm chí có thể tiến vào Phượng Hoàng Điện, trở thành đệ tử thân truyền. Mà sức chiến đấu của bọn họ thậm chí còn hơn so với thiên tài Cửu Vẫn yếu nhất.
Điều này giỗng như, cùng là Mệnh Vẫn tầng chín, Lâm Minh giết cường giả Cửu Vẫn nhất trọng thiên, chỉ cần một ý niệm là đủ rồi. Chênh lệch dùng khác nhau một trời một vực cũng không đủ để hình dung.
Đương nhiên, bất kể những thiên tài Bát Vẫn dự thi này ở trong cùng lứa tuổi là cường đại như thế nào, bọn họ muốn ở trong Thần Vực đệ nhất hội võ này lấy được thành tích gì, đó đều là chuyện tuyệt đối không có khả năng. Bản thân bọn họ cũng biết điểm này, tới nơi này chỉ là vì kiến thức không khí hoành tráng của đệ nhất hội võ mà thôi.
Ở bên cạnh Lâm Minh, rất nhiều người đã trước thời hạn tiến vào không gian Thần Mộng. Lâm Minh cũng đem ý thức liên hệ vào trong cột ánh sáng Thần Mộng thật lớn, tiếp theo sau hắn cảm giác dao động chân nguyên của mình dường như bị một loại pháp tắc nào đó trong ánh sáng Thần Mộng nghiệm chứng một lúc. Sau khi nghiệm chứng thông qua, Lâm Minh chỉ cảm thấy một luồng lực hút thật lớn không thể chống cự truyền đến. Ý thức, linh hồn của hắn đều bị lực hút này đảo ngược cuốn vào trong ánh sáng Thần Mộng, tầm nhìn cũng một vùng mông lung!
Khi Lâm Minh một lần nữa mở mắt, hắn phát hiện đã tới bên trong một tòa thành.
Kiến trúc nguy nga, tường thành cao lớn, đường phố rộng rãi...
Thành thị này là...
Lâm Minh trong lòng sửng sốt, thành thị này không phải là viễn cổ đế đô sao.
Lâm Minh ở viễn cổ đế đô lâu như vậy, tường thành và kiến trúc kia hắn sẽ không nhận lầm. Huống chi địa phương này còn là trung tâm thành thị gần Phòng đấu giá đế đô, chiêu bài của nó còn treo ở đó kìa!
Chuyện gì xảy ra, mình tiến vào Thần Mộng giới thất bại, bị truyền tống trở về rồi?
Lâm Minh rất là không biết nói gì. Nhưng là rất nhanh hắn liền phát hiện có vấn đề gì đó không đúng. Đó chính là, viễn cổ đế đô nguyên bản đám người ồn ào nhộn nhịp không thấy, trở nên hết sức trống trải. Thậm chí Phòng đấu giá đế đô đông như trẩy hội hiện giờ cũng vắng hoe!
Sẽ không phải là...
Trong lòng Lâm Minh đột nhiên ý thức đến một loại khả năng, cảm giác bao trùm ra ngoài. Vừa nhìn hắn lập tức hít một hơi khí lạnh!
Ở phụ cận Phòng đấu giá đế đô rồi lại tụ tập không ít tuấn kiệt trẻ tuổi, mà bọn họ... tất cả đều là người dự thi Thần Vực đệ nhất hội võ lần này!
Đồng thời còn không ngừng có người truyền tống tới. Nói cách khác, nơi này không phải viễn cổ đế đô mà là Thần Mộng giới chân chính!
Bộ dạng của Thần Mộng giới rồi lại giống như viễn cổ đế đô?
Không đúng!
Phải nói là, Thần Mộng giới giống như là hình chiếu của thế giới thật, cho nên nơi này mới bày ra bộ dạng của viễn cổ đế đô.
Lâm Minh rất nhanh ý thức được những điểm này. Mình ở phụ cận viễn cổ đế đô tiến vào Thần Mộng giới, nhìn thấy chính là viễn cổ đế đô. Nếu là tiến vào ở phụ cận Tiêu Dao Đảo, như vậynhìn thấy không phải chính là Tiêu Dao Đảo chứ!
Chẳng lẽ nói... Thần Mộng giới kỳ thật tương đương đem toàn bộ Thần Vực chiếu vào trong thế giới trong mơ. Thần Mộng giới cũng rộng lớn giống Thần Vực?
Ý thức được điểm này, Lâm Minh hít một hơi khí lạnh. Thần Mộng Thiên Tôn rốt cuộc là một người như thế nào hả!
- Đúng rồi, xem xem đồ vật của ta!
Lâm Minh vội vàng đem cảm giác tra xét vào trong Tử Cực Giới, lại phát hiện rất nhiều đồ vật như Phượng Huyết Thương, đan dược, ngọc giản công pháp, thậm chí dược điền, tạp vật... của hắn không thiếu thứ nào.
Ngay cả Ma Phương, mầm non Tà Thần đều có!
Thân thể của hắn, máu Cổ Phượng, máu tủy rồng, long cốt xá lợi, Bát Môn Độn Giáp tất cả mọi thứ không thiếu thứ nào so với hiện thực!
Chỉ là... không thấy Mộ Thiên Tuyết và Tiểu Ngư Nhi.
Có Ma Phương, vì sao Mộ Thiên Tuyết và Tiểu Ngư Nhi không có? Lâm Minh trong lòng căng thẳng. Nguyên bản hai người này đều ở trong không gian Ma Phương. Đem Tiểu Ngư Nhi chuyển vào không gian Ma Phương một là vì càng thêm an toàn, hai là vì làm bạn với Mộ Thiên Tuyết. Nhưng là hiện tại, Ma Phương còn nguyên nhưng hai người bọn họ lại không thấy.
Tuy nhiên Lâm Minh chỉ thoáng hoảng hốt rồi lập tức nghĩ thông suốt. Mình là bị choáng váng rồi. Ma Phương hiện tại trong cơ thể chỉ sợ chỉ là hình chiếu của Ma Phương chân chính trong không gian trong mơ mà thôi. Ma Phương chân chính còn giấu ở trong thân thể rơi vào ngủ say của mình ở bên ngoài. Mà Mộ Thiên Tuyết và Tiểu Ngư Nhi cũng ở đó!
Lâm Minh ở trong không gian Ma Phương để lại không ít Tử Dương thạch, tuy rằng lúc trước hắn một hơi tiêu 7000 tỉ Tử Dương thạch, nhưng là để lại một ít làm đồ ăn cho Tiểu Ngư Nhi chỉ là mưa bụi mà thôi. Hai người bọn họ ở không gian Ma Phương cũng tuyệt đối an toàn. Không gian Ma Phương có pháp tắc độc lập của mình, bất kể là đại trận phong tỏa năm đó Hỗn Nguyên Thiên Tôn bày ra ở Thiên Diễn Đại Lục hay là ánh sáng Thần Mộng hiện giờ Thần Mộng Thiên Tôn bay ra đều không thể đem người trong không gian Ma Phương ngăn cản ở ngoài.
- Thật sự quá chân thực, hết thảy đều giống hiện thực. Lực lượng, công pháp, thể chất của ta, ngay cả Thần Võ vô thượng đều hoàn mỹ chiếu ra. Quả thật là thần thông khó tin!
Lâm Minh cảm khái như vậy, đột nhiên nghe thấy một tràng thanh âm tranh đoạt.
- Trời! Thánh khí cực phẩm cứ như vậy bày ở trong này không có người quản?
- Còn có đan dược cực phẩm a! Đan dược Địa giai thượng phẩm này, một hũ lớn như vậy!
- Thánh khí! Đan dược! Đây là Bách Bảo Hiên của viễn cổ đế đô, nơi chuyên bán đồ tốt. Ha ha ha, phát tài rồi! Trước kia loại địa phương này ta căn bản cửa đều không vào được, hiện tại tùy tiện lấy a!
Một thanh niên Thần Hải hậu kỳ Bát Vẫn lưng hùm vai gấu, để râu quai nón cười ha hả. Thánh khí cực phẩm, năm đó Hỏa Viêm Quảng Cửu Vẫn tứ trọng thiên cũng không có một món. Đối với tán tu Bát Vẫn mà nói, đừng nói là Thánh khí cực phẩm, cho dù là Thánh khí thượng phẩm cũng là hàng xa xỉ!
Những binh khí này bọn họ cũng chỉ có thể nghĩ trong mộng mà thôi, muốn đạt được? Táng gia bại sản cũng không mua nổi!
- Ha ha. Đáng giá, đáng giá. Nguyên bản biết chính mình đủ tiêu chuẩn tham gia đệ nhất hội võ chỉ là xem náo nhiệt, không nghĩ tới có thể dùng Thánh khí cực phẩm một hồi. Sướng!
- Cái này là của ta!
- Đây là của ta!
Những tuấn kiệt trẻ tuổi xuất thân tán tu này đã bắt đầu tranh đoạt. Đúng vào lúc này, bọn họ đột nhiên nghĩ ra. Cướp Bách Bảo Hiên làm gì? Muốn cướp cũng phải cướp Phòng đấu giá đế đô!
Trong Phòng đấu giá đế đô có Linh khí và đan dược Thiên giai.
- Các huynh đệ, đi Phòng đấu giá đế đô!
Một đám cường giả Thần Hải Bát Vẫn giống như xuất thân giặc cướp, xông về phía Phòng đấu giá đế đô. Kỳ thật Thần Vực tuy lớn nhưng là muốn chọn lựa ra tỉ tỉ thiên tài đỉnh cao cũng không có khả năng. Đại bộ phận người dự thi là thiên tài bình thường mà thôi, đặt ở địa phương nhỏ của Thần Vực vẫn là rất trâu bò. Đặt ở viễn cổ đế đô, như vậy chẳng là gì cả. Nguyên bản những người này ở viễn cổ đế đô tựa như ăn mày từ nông thôn đến, hiện tại cái gì đều có thể tùy tiện cướp đoạt, sao có thể không hoan hô nhảy nhót.
Lâm Minh trong lòng khẽ động, cũng rảo bước chân đi vào Phòng đấu giá đế đô.
Tuy rằng hắn cho là ở Thần Mộng giới này không có khả năng xuất hiện tình huống đan dược Thiên giai, Linh khí tùy tiện dùng, nhưng cũng không dám khẳng định. Thần Mộng giới này rõ ràng là hình chiếu của Thần Vực, chưa chắc không có những thứ này. Hơn nữa Thần Mộng giới và thế giới thật quả thật giống nhau như đúc, những đan dược Thiên giai, Linh khí này cũng hơn phân nửa có thể phát huy hiệu quả giống thế giới thật!
Như thế vẫn là đi xem xem tương đối tốt. Vạn nhất thật sự là đan dược Thiên giai, Linh khí đầy đường, mình cũng phải xem chuẩn cơ hội, tranh đoạt một ít tài nguyên để sử dụng cho đệ nhất hội võ mới được.
Nhưng mà, Lâm Minh vừa mới đi vào Phòng đấu giá đế đô đột nhiên cảm giác một luồng lực lượng khổng lồ bộc phát ra. Hắn thật ra không sao, nhưng mấy cường giả Thần Hải Bát Vẫn phía trước trực tiếp bị đánh bay!
- Đều cút!
Một thanh âm bá đạo truyền đến, bốn cường giả Thần Hải trung kỳ trang phục thị vệ trực tiếp quét một đám ô hợp kia ra ngoài. Trong lúc nhất thời những người này ngã trái ngã phải, kêu khổ không ngừng.
Thực lực chênh lệch không phải một điểm nửa điểm.
- Bốn Thần Hải Cửu Vẫn còn chỉ là thị vệ, chủ nhân của bọn họ là ai?
Lâm Minh vừa mới sinh ra ý niệm này liền nhìn thấy một thiếu niên bộ dạng 15, 16 tuổi, mắt sáng răng trắng tùy ý chọn lựa vật phẩm trưng bầy trong Phòng đấu giá đế đô.
Người này chính là Chung Văn Thư cùng Lâm Minh tranh đoạt Đại Thiên Thế Giới Đan.
Thật là oan gia ngõ hẹp, tuy nhiên cũng ở trong tình lý. Nếu có thể tùy tiện chọn lựa tài nguyên, Chung Văn Thư tự nhiên sẽ không bỏ qua miếng thịt béo Phòng đấu giá đế đô này.
- Hừ, quả nhiên đều là rác rưởi! Ta đã nói, thiên hạ làm sao có thể có chuyện tốt như vậy chứ! Nếu thật sự là ở Phòng đấu giá đế đô này có thể tùy tiện lấy được đan dược Thiên giai tuyệt phẩm, như vậy ta liền lấy bảy, tám viên Đại Thiên Thế Giới Đan ăn chơi! Lại truyền tống đến cung điện chỗ Thánh địa Thiên Tôn, kiếm bộ Thần Võ vô thượng. Nếu như tài nguyên truyền thừa theo kịp, đệ tử Thiên Tôn lại tính là cái gì! Ta vẫn có thể tranh cùng bọn họ một lần!
Chung Văn Thư nói lời ngông cuồng. Nguyên nhân đệ tử Thiên Tôn khiến người cảm giác không thể với tới, ngoài thiên phú của bọn họ ra càng bởi vì tài nguyên và truyền thừa bọn họ có thể hưởng dụng khiến người không theo kịp.
Với tài lực hùng hậu của thế lực cấp Thiên Tôn, mua loại đan dược siêu cấp xa xỉ như Đại Thiên Thế Giới Đan này cũng không phải việc khó. Truyền thừa lại càng không cần phải nói, đều có Thần Võ vô thượng.
- Ha ha. Chung huynh còn đang vì chuyện Đại Thiên Thế Giới Đan mà canh cánh trong lòng à!
Theo một tiếng cười sang sảng truyền đến, cửa phòng bên hông bị đẩy ra, hai nam một nữ lững thững đi tới. Cầm đầu chính là một thanh niên tóc đỏ, đi sau hắn là một nam nhân cường tráng, một thiếu nữ quyến rũ. Bọn họ chính là Thánh Võ Phủ tam kiệt Thánh Nhạc Bình, Thánh Thiên Hạo, Thánh Yên Nhiên.
- Bên kia chúng ta đã tìm rồi, vũ khí cấp cao nhất chỉ là Thánh khí cực phẩm, đan dược không có loại nào vượt qua Thiên giai. Đối với một số người của gia tộc bình thường, tông môn nhỏ ngược lại là thứ tốt, đối với chúng ta mà nói, nói là rác rưởi cũng không đủ!
Thánh Nhạc Bình lười biếng nói, hắn tiến vào Thần Mộng giới sớm hơn Chung Văn Thư một bước, cho nên đi tới Phòng đấu giá trước!
← Ch. 1172 | Ch. 1174 → |