← Ch.1299 | Ch.1301 → |
- Yêu nữ, ngươi dám!
Hai đại Giới Vương Yêu tộc nghe thấy tiếng hét thảm của Yêu tộc Vương tử, lúc này mới ý thức được đã xảy ra chuyện gì, bọn họ nguyên bản căn bản không biết Hấp Thiên Ma Công.
Hai đại Giới Vương đồng thời ra tay.
Mà đúng vào lúc này, thân hình Hạo Vũ Tử nhoáng lên một cái, đi tới giữa bọn họ và Tiểu Ma Tiên, tay áo vung lên. Hai Giới Vương Yêu tộc trực tiếp bị một cơn cuồng phóng quét ra ngoài.
Cùng lúc đó, Hạo Vũ Tử xoay người một chưởng đánh xuống, một luồng chưởng phong sắc bén trực tiếp chặt đứt năng lượng liên hệ giữa Tiểu Ma Tiên và Yêu tộc Vương tử.
Hắn là trọng tài, tự nhiên không thể ngồi xem loại chuyện này xảy ra. Tiểu Ma Tiên rồi lại trực tiếp hấp thu năng lượng và khí huyết lực của Yêu tộc Vương tử, làm hơi quá mức.
Vút Vút Vút!!!
Long Cân Tiên trực tiếp thu về. Theo một tiếng “Rầm” của vật nặng rơi xuống đất, Yêu tộc Vương tử ngã trên mặt đất.
Mà Tiểu Ma Tiên như một con bướm đen, nhẹ bẫng hạ xuống đất, nàng nhìn Yêu tộc Vương tử sắc mặt tái nhợt, trên mặt nở rộ một nụ cười tà tà, lộ ra một đôi răng nanh nhỏ đáng yêu.
Nhìn thấy một màn này, võ giả ở đây đều cảm thấy sống lưng phát lạnh. Tiểu Ma Tiên này cũng không phải đèn cạn dầu, xuống tay đủ ác. Yêu tộc Vương tử bởi vì lời nói đùa giỡn nàng mấy câu, kết quả nàng liền dùng Hấp Thiên Ma Công đối phó hắn.
Hơn nữa trước khi động thủ, không hề cảm giác ra tức giận và sát khí của Tiểu Ma Tiên, nàng thủy chung cười tủm tỉm.
Một số tuấn kiệt trẻ tuổi coi Tiểu Ma Tiên là người tình trong mộng không kìm nổi rụt cổ. Trong lòng bọn họ bắt đầu ước lượng, cái mạng nhỏ này của mình có đủ cho Tiểu Ma Tiên giày vò hay không.
Không có bản lĩnh cứng rắn, nào dám đi trêu chọc tiểu ma nữ này, nếu không chết cũng không biết chết như thế nào.
- Yêu nữ, ngươi... !
Hai Giới Vương Yêu tộc trong lòng giận dữ.
- Ta làm sao?
Tiểu Ma Tiên chớp đôi mắt to đen, đầy vẻ vô tội.
- Còn làm sao nữa, chuyện tốt ngươi làm! Chuyện này, tuyệt đối không thể cứ như vậy cho qua!
Hai Giới Vương Yêu tộc đã tra xét qua tình huống của Yêu tộc Vương tử, toàn thân chân nguyên hắn chỉ một thoáng thiệt hại 15%.
Đây là thiệt hại vĩnh cửu, liên đới thế giới trong cơ thể hắn, pháp tắc lĩnh ngộ đều bị Hấp Thiên Ma Công cắn nuốt rất nhiều. Muốn bù lại, chỉ sợ phải mất một hai năm khổ công.
Tổn thất này đối với thiên tài mà nói thật sự quá nặng nề! Sẽ làm chậm trễ trưởng thành của bọn họ.
Tiểu Ma Tiên chỉ vào Yêu tộc Vương tử sắc mặt tái nhợt, gần như hôn mê, oan ức nói:
- Việc này có thể trách ta sao? Các ngươi vừa rồi chẳng lẽ không nghe thấy, hắn nói mình lợi hại cỡ nào, đệ nhất Thần Vực có hay không, tương lai sẽ thành Yêu Đế có hay không? Hơn nữa hắn còn tự xưng Yêu Tôn – Yêu tộc Thiên Tôn đấy! Người ta một nữ nhân yếu đuối, trước khi ra sân còn rất khẩn trương đây!
- Ta sợ đánh không lại hắn, đương nhiên phải toàn lực ứng phó. Ta lợi hại nhất chính là Hấp Thiên Ma Công, vốn tưởng rằng hắn có thể thoải mái đón dỡ, kết quả... ai biết là loại kết quả này...
Tiểu Ma Tiên nhún vai, miệng nhếch lên, ánh mắt đen nhánh dường như biết nói, vô tội đến cực điểm. Thế cho nên mọi người đều cảm thấy nàng nói là sự thật, nàng thật sự bởi vì quá mức ngây thơ, không nhận ra thực lực chân chính của Yêu tộc Vương tử, không cẩn thận đánh nặng tay.
Hai Giới Vương Yêu tộc đương trường bị những lời này của Tiểu Ma Tiên chặn họng.
Mà tuấn kiệt trẻ tuổi ở đây, sửng sốt hồi lâu, ngay sau đó cười rộ lên.
Tuy rằng trong lòng rõ ràng, Tiểu Ma Tiên này tuyệt đối là tiểu ma nữ tâm ngoan thủ lạt, nhưng là vẻ mặt, ngôn ngữ, động tác của nàng kết hợp lại, thật sự khiến người cảm giác đáng yêu vô cùng.
Ngay cả Băng Mộng tiên tử đều mặt mang ý cười. Tiểu Ma Tiên này tuyệt đối là kẻ chuyên gây họa, tuy nhiên có Ma Thủy Thiên Tôn đứng sau lưng nàng, gây họa thế nào cũng không ai dám làm gì nàng.
- Ngươi... Rất tốt. Lão phu mặc kệ ngươi nói là thật hay giả, hiện tại mau đem chân nguyên thiếu hụt của thiếu chủ chúng ta trả lại đi!
Một lão nhân trong hai Giới Vương lớn tiếng rống lên.
- Không trả lại được!
Tiểu Ma Tiên lắc đầu:
- Ta cũng muốn trả lại, đáng tiếc không có bản lĩnh này. Một khi ta đem năng lượng hút lại, liền đem nó ép vào một vị trí đặc biệt ở thế giới trong cơ thể ta, trở thành ma lực chuyên biệt của ta, người khác không dùng được.
Hấp Thiên Ma Công, có thể cắn nuốt tu vi của người khác cường hóa chính mình, nhưng là không thể vô hạn cường hóa. Ở thế giới trong cơ thể võ giả tu luyện Hấp Thiên Ma Công, thế giới lực của chính mình và thế giới lực của người khác là tách biệt, làm như vậy là vì cam đoan củng cố cơ sở tu luyện.
Hai lão nhân Giới Vương sao chịu để yên, mà đúng lúc này, bên tai bọn họ vang lên chân nguyên truyền âm lạnh băng của Hạo Vũ Tử:
- Ta khuyên hai vị dừng ở đây. Ta nhắc nhở các ngươi một chút, gia gia của Tiểu Ma Tiên – Ma Thủy Thiên Tôn ngay ở sâu trong Hạo Vũ Thiên Cung, chú ý trận đấu này đấy. Vị tiền bối này trời sinh tính mừng giận thất thường, giết người vô số. Về phần cái gì Nhân tộc Yêu tộc đại chiến, các ngươi cũng không cần lấy ra dọa người, hắn mới thèm quản. Các ngươi nếu còn muốn sống sót trở về thì yên tĩnh một chút.
Một phen lời của Hạo Vũ Tử giống như một chậu nước lạnh tưới xuống, hai lão nhân Giới Vương lập tức thanh tỉnh.
Bọn họ xưa nay kiêu ngạo quen, mà hôm nay đá lên tấm thép.
Tiểu Ma Tiên này, bối cảnh rất cứng rắn!
- Thằng ngu Yêu tộc này, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga. Xứng đáng!
- Ha ha ha, sướng! Trước có Lâm Minh hành hung thằng ngu này, lại có Tiểu Ma Tiên hút công lực hắn. Quá sung sướng!
Tuấn kiệt trẻ tuổi đang xem cuộc chiến ở đây đều rất là vui mừng, bọn họ đã sớm không quen nhìn Yêu tộc Vương tử kia. Trận chiến này, xem như một trận xem mà sung sướng nhất từ khi tổng chung kết đệ nhất hội võ bắt đầu tới nay.
- Thực lực của Tiểu Ma Tiên, cũng rất đáng sợ...
Trận chiến này, Lâm Minh chú ý không phải cảnh tượng Tiểu Ma Tiên hành hung Yêu tộc Vương tử sung sướng cỡ nào, mà là thực lực bản thân Tiểu Ma Tiên.
Hiện tại Tiểu Ma Tiên dùng ra Hấp Thiên Ma Công, dùng để hấp thu chân nguyên và khí huyết lực của Yêu tộc Vương tử, uy lực đã phi thường khủng bố. Nhưng uy lực chân chính của Hấp Thiên Ma Công hiển nhiên không chỉ như thế, lực lượng hấp thu không phải là lãng phí vô ích, mà là cất chứa trong cơ thể Tiểu Ma Tiên, tất nhiên có thể sử dụng ra, trực tiếp công kích đối thủ. Chỉ sợ đó mới là công kích mạnh nhất của Hấp Thiên Ma Công.
Kế tiếp, trận thứ ba vòng hai.
Quân Bích Nguyệt vs Hoa Huyễn.
Đây là một trận đấu căn bản không hề trì hoãn, Hoa Huyễn rất dứt khoát, vừa lên liền nhận thua.
Trận thứ bốn – Bạch Nghiêu vs Băng Mộng.
Bạch Nghiêu cũng không hàm hồ, thoáng ứng phó một chút cũng nhận thua.
Hai trận thi đấu đều là chênh lệch quá lớn, thật sự không có gì phải đánh.
Điều này khiến cho một ít người xem chờ xem biểu hiện của Băng Mộng khá thất vọng.
Lúc trước Băng Mộng căn bản không gặp phải đối thủ nào ra hồn, mỗi một lần chiến đấu đều không thi triển ra thực lực gì, khiến rất nhiều người không rõ ràng pháp tắc và chiêu thức của Băng Mộng rốt cuộc là như thế nào.
Như đám người Quân Bích Nguyệt, Lâm Minh, tuy rằng cũng mang đến cho người ta một loại cảm giác sâu không lường được, nhưng ít nhất cũng biết chiêu thức của bọn họ.
Vốn trông cậy Bạch Nghiêu có thể khiến cho Băng Mộng thi triển ra một ít thủ đoạn, kết quả trận chiến này lại không đánh.
- Bạch Nghiêu này, vận khí thật không tốt...
Ở trong tinh thần chi hải của Lâm Minh, Mộ Thiên Tuyết nói. Vốn năm nay hẳn là Hạo Vũ Thiên Cung tỏa sáng kỳ dị. Hạo Vũ Thiên Cung vốn là thế lực Thiên Tôn không quá lợi hại, ra một thiên tài như Bạch Nghiêu không dễ dàng. Hạo Vũ Thiên Cung có thể ra mặt tổ chức đệ nhất hội võ, đại khái cũng ôm ý tứ ra chút danh tiếng.
Nhưng hiện tại, thiên tài quá nhiều, Bạch Nghiêu xuất chiến một trận là thua một trận, đến bây giờ mới thôi còn chưa từng thắng. Hơn nữa kế tiếp, sợ là phải thua. Thậm chí Yêu tộc Vương tử kia, Bạch Nghiêu đều hơn phân nửa đánh không lại.
Ở trên sân nhà của chính mình thua nhiều như vậy, cho dù là Bạch Nghiêu từ trước đến giờ tâm tính không tồi, hiện tại cũng sẽ cảm thấy có chút xấu hổ.
Trận cuối cùng vòng hai, Hành Si vs Thạch Quật!
Thạch Quật này ngược lại rất có tính cách, không chịu nhận thua.
- Hành Si! Người người đều nói ngươi rất mạnh, ta cũng tin tưởng ngươi rất mạnh. Nhưng là không chiến liền nhận thua không phải phong cách của ta!
Thạch Quật rút trường côn ra, nhắm thẳng Hành Si.
Hành Si hai tay hợp thập, hành lễ một cái, chậm rãi nói:
- Thí chủ nói đùa. Phổ Đà Sơn tuy rằng truyền thừa thâm hậu, nhưng Hành Si chỉ vẻn vẹn không đến 40 cốt linh, có thể học được chung quy có hạn.
Hành Si vừa nói như vậy, rất nhiều người xem đúng là cảm thấy như thế. Phổ Đà Sơn kế thừa 3. 6 tỉ năm, trong đó các loại công pháp, bí tịch sớm đã vô số kể, nhưng là công pháp nhiều cũng không nghĩa là truyền nhân liền mạnh. Công pháp nhiều mấy cũng chỉ có thể chọn học mấy loại mà thôi, làm sao học được hết?
Hành Si lại nói:
- Phổ Đà Sơn sáu bộ Thần Võ vô thượng, 108 tuyệt kỹ, Hành Si từ sáu tuổi liền bắt đầu học tập, bất đắc dĩ tư chất ngu dốt, đến bây giờ mới thôi, Thần Võ vô thượng chỉ tu được một chút da lông, 108 tuyệt kỹ ngược lại có hai loại miễn cưỡng luyện được ra hồn. Một bộ quyền pháp Thông Bối Quyền cùng với một bộ thân pháp Ly Miêu Phiên Tường.
Hành Si vừa nói ra lời này, Thạch Quật nghe mà có chút trợn tròn mắt, người xem chung quanh cũng cực độ hết lời.
Tên công pháp này... cũng quá tệ hả!
Nghe thế nào đều giống như công phu mèo ba chân ở thế giới phàm nhân, cùng pháp tắc, ý chí... võ giả chủ lưu tu luyện, căn bản không hề liên quan.
Xem Hấp Thiên Ma Công của Tiểu Ma Tiên, Tam Sinh Đồng của Long Nha, nghe ra liền khí phách, thần bí, uy lực không tầm thường.
So với chúng nó, Thông Bối Quyền gì đó quả thật quá yếu ớt.
- Thông Bối Quyền? Tốt, ta liền kiến thức một phen!
Thạch Quật nói xong liền ra chiêu, hắn vừa ra tay liền mở ra bảy môn đầu Bát Môn Độn Giáp, tính cả pháp tắc hệ Thổ của hắn cũng đồng loạt dùng đến mức tận cùng. Đối mặt với Hành Si, hắn không dám khinh địch.
Đối mặt với Thạch Quật khí thế hung hăng, Hành Si hai tay mở ra, xương cốt toàn thân phát ra tiếng kêu răng rắc.
- Càn Khôn Nhất Côn!
Thạch Quật đập mạnh ra một côn, phía sau hắn xuất hiện hư ảnh Long Quy.
Mà đối mặt với một côn này, Hành Si lại hai bàn tay trần đón đỡ.
Hắn ra tay như điện, khi mọi người căn bản không kịp phản ứng, hắn một tay đặt lên trường côn của Thạch Quật, một kéo một gạt, chiêu thức nhìn như giản dị tự nhiên, nhưng vừa lúc đánh trúng một điểm lực lượng yếu nhất của trường côn.
Một côn này đã bị Hành Si tay không đẩy ra!
Cái gì?
Thạch Quật trong lòng kinh hãi, hắn không kịp phản ứng. Lúc này, Hành Si đã một quyền đánh ra, đập mạnh lên thổ nguyên thuẫn hộ thể của Thạch Quật.
Rắc Rắc Rắc!!!
Thổ nguyên thuẫn bị Hành Si một quyền đập cho nứt nẻ!
Thạch Quật vừa sợ vừa hoảng, quá trình chiến đấu với Hành Si hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của hắn!
Trường côn quét ngang, Thạch Quật quét mạnh một côn về phía hông Hành Si. Mà thân thể Hành Si như là bông tuyết, dường như bị côn phong của một côn này của Thạch Quật vụt tới thổi bay. Hắn như quỷ mị đi tới bên cạnh Thạch Quật, lại một quyền đánh ra.
Bùng!
Thổ nguyên thuẫn của Thạch Quật hoàn toàn vỡ nát! Mà ngón tay của Hành Si xuyên thấu qua phòng ngự của Thạch Quật, nhẹ nhàng điểm lên một điểm nào đó trên lưng Thạch Quật.
Chính là một điểm như vậy khiến toàn thân Thạch Quật trong nháy mắt tê dại, trường côn trong tay cũng rời tay rơi xuống!
- Đa tạ!
Thân hình Hành Si nhoáng lên, về tới vị trí đứng lúc ban đầu, dường như từ đầu chí cuối hắn đều chưa từng động đậy.
← Ch. 1299 | Ch. 1301 → |