← Ch.1377 | Ch.1379 → |
Thí luyện của Hỗn Nguyên Thiên tôn nếu như thực lực không đủ, ngay từ đầu sẽ bị loại bỏ.
Nghị lực không đủ không cách nào thừa nhận trọng áp và tịch mịch, căn bản kiên trì không tới khi Hỗn Nguyên chi môn hiện đường vân đại đạo.
Nghị lực đủ mà ngộ tính không được thì không thể lĩnh ngộ huyền diệu trên đá Hỗn Độn, chớ nói chi là dùng pháp tắc trên đá Hỗn Độn đối kháng áp lực của Hỗn Nguyên chung..
Muốn thông qua khảo nghiệm thì thực lực, nghị lực, ngộ tính, thiếu một thứ cũng không được!
Thời gian ngày từng ngày đi qua, Lâm Minh không biết bao nhiêu ngày qua đi, không ngừng lĩnh ngộ, không ngừng tinh nghiên, áp lực trong Hỗn Nguyên chung càng ngày càng lớn.
Mà Hồng Mông chi khí trùng kích đều bị Lâm Minh dùng pháp tắc trong Hỗn Nguyên chi môn phá giải.
Trong quá trình này Lâm Minh không ngừng tinh tiến.
Cứ như vậy nửa năm trôi qua...
Bên ngoài Hỗn Nguyên điện hai gầy lão giả gầy còm nửa năm qua đứng đó không dời bước.
- Nửa năm! Long Tôn đại nhân nói quả nhiên đúng vậy, Lâm Minh kẻ này đã sống quá nửa năm, xem ra hắn còn ngẩn người trong đó lâu hơn.
- Dựa theo khảo hạch sư tôn thiết kế năm đó, thời gian ba tháng xem như nhập môn, nửa năm xem như ưu tú.
- Không biết Lâm Minh trong Hỗn Nguyên chung như thế nào, cảnh tượng bên trong chúng ta không dò xét được.
Hỗn Nguyên Thiên tôn lưu lại kháo hạch cực kỳ hà khắc, muốn kế thừa cũng quá khó.
Nhưng muốn kế thừa hoàn mỹ là khó hơn lên trời.
Đây cũng không phải Hỗn Nguyên Thiên tôn cố ý làm khó dễ người bị khảo hạch, mà là Hỗn Nguyên võ ý yêu cầu thiên phú cực cao.
- Nửa năm qua đi, lại kiên trì nửa năm có lẽ không có vấn đề, nhưng mà thời gian một năm là cái lạch trời, có thể vượt qua hay không phải xem tạo hóa của Lâm Minh.
Thời điểm hai lão giả áo xám đối thoại. giọng của Long Tôn vang lên.
Một năm đã tới.
Vào ngày hôm nay Lâm Minh ở trong Hỗn Nguyên chung đột nhiên rung độn lắc lư, loại rung động lắc lư này khiến cho Hồng Mông chi khí xao động.
Thân ở trong đó Lâm Minh, lập tức cảm thấy Hồng Mông chi khí kích động, áp lực đột nhiên tăng lên!
Vốn Hồng Mông chi khí chỉ tồn tại trong riêng biệt, cũng không đặt lên người Lâm Minh. Mà bây giờ thì khác, những Hồng Mông chi khí như biển cả trùng kích thân thể Lâm Minh, ép huyết nhục của hắn gần như vỡ nát.
Tạch tạch tạch!
Xươn bành chè ở đầu gối của Lâm Minh sinh ra tiếng vang thật nhỏ. Cơ hồ cũng bị đập vụn. Áp lực tiếp theo áp vào tinh thần chi hải của Lâm Minh.
Ý niệm của Lâm Minh khẽ động, Hồng Mông chiến linh gào thét mà ra, trực tiếp đem tinh thần chi hải phong bạo trấn áp xuống tới.
Cùng lúc đó sau lưng Lâm Minh có viên châu màu đen trôi nổi trên đỉnh đầu của Lâm Minh. Quay tròn.
Đây chính là hạt giống hỗn độn.
Hỗn động cùng Hồng Mông chi khí có chỗ tương tự, đều nặng nề không thể tưởng tượng.
Có hạt giống hỗn độn trấn áp, Lâm Minh thừa nhận áp lực giảm đi nhiều.
Nhưng mà vào lúc này thể lực của Lâm Minh tiêu hao thật nhanh.
- Đường vân trên Hỗn Nguyên chi môn biến hóa!
Con mắt Lâm Minh sáng ngời.
Hắn phát hiện trên Hỗn Nguyên chi môn có khắc từng câu khẩu quyết công pháp. Trừ chuyện đó ra còn ẩn chứa hình người, những người này bày ra đủ loại tư thế, mỗi một tư thế đều ẩn chứa đại đạo, chung quanh có pháp tắc lưu chuyển.
- Đây là... Hỗn Nguyên Thiên tôn truyền thừa võ đạo!
Một năm qua Hỗn Nguyên chi môn không đơn thuần khắc Hồng Mông Thiên Đạo, mà là diễn biến thành Hỗn Nguyên Thiên tôn truyền thừa võ đạo!
Lâm Minh áp chế kích động trong lòng, không thể chờ đợi được xem tiếp, trí nhớ của hắn vận chuyển tới tận cùng, mỗi một bức hình vẽ xuất hiện cũng chỉ tồn tại mấy hô hấp, mà trong đó ẩn chứa đủ loại chú ấn phức tạp, tâm pháp khẩu quyết dài dòng, đủ loại chiêu thức kỳ diệu, nhưng những vật này Lâm Minh đều nhớ kỹ, đã gặp qua là không quên được.
Không chỉ như thế trong lòng Lâm Minh cùng có lĩnh ngộ sơ bộ, chỉ đợi chậm rãi nghiên cứu.
Bất tri bất giác Lâm Minh đã tiến vào trạng thái đốn ngộ, hơn nữa là đốn ngộ lâu dài.
Loại trạng thái này chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu.
Một bức đồ lại một bức đồ, Hỗn Nguyên võ ý bao hàm toàn diện. Đây mới là truyền thừa Hỗn Nguyên võ ý nguyên vẹn, thiên ma, thiên thần, thiên nhân hợp nhất.
Lâm Minh học tập trước kia chỉ là Hỗn Nguyên võ ý mà thôi.
Thì ra Hỗn Nguyên chi môn kỳ thật chính là ngọc giản Hỗn Nguyên võ ý của Hỗn Nguyên Thiên tôn, hắn dùng thủ đoạn kinh thế mang Hỗn Nguyên võ ý mình nghiên cứu cả đời khắc vào một khối đá Hỗn Độn đỉnh cấp, loại thủ đoạn này làm cho ngươi ta nhìn đủ!
Cũng chỉ có như Hỗn Nguyên Thiên tôn ở phương diện Hồng Mông Thiên Đạo đạt tới mức đăng phong tạo cực mới có thể làm được!
Tu luyện không tuế nguyệt, thân ở trong Hỗn Nguyên điện, Lâm Minh đã không biết thời gian trôi qua, duy nhất có thể nhìn thấy thời gian biến hóa chính là trong Hỗn Nguyên chung áp lực không ngừng gia tăng Hồng Mông chi khí!
Nhưng mà Lâm Minh không ngừng mạnh hơn, hắn lý giải Hồng Mông Thiên Đạo càng ngày càng khắc sâu.
Bất tri bất giác tu vị của hắn đã sớm đạt tới Thần Hải hậu kỳ tuyệt đỉnh, đang bước lên Thần Biến kỳ!
Thần Hải, Thần Biến, Thần Quân, mỗi một cảnh giới đều chia thành ba cảnh giới nhỏ, hợp lại chính là Hóa Thần Cửu Biến.
Lâm Minh hoàn toàn tiến vào trạng thái vong ngã, lại qua không biết bao lâu, Hỗn Nguyên chung tăng Hồng Mông chi khí lên tận cùng.
Đến tận đây mỗi một tấc không gian đều có sức nặng vạn cân.
Một người trước áp lực khủng khiếp như vậy cũng khó thừa nhận nổi.
Cho dù Lâm Minh có hạt giống hỗn độn, Tà Thần Thụ song song trấn áp, lại tinh thông Hồng Mông Thiên Đạo, da thịt của hắn chịu áp lực cực lớn, chậm rãi rạn nứt.
Máu đã chảy ra.
Cảm nhận được thân thể vỡ vụn, Lâm Minh không có biến hóa chút nào.
- Hồng Mông chi khí là trụ cột của Hỗn Nguyên võ ý, đã đập vụn da thịt của ta thì tiến vào da thịt của ta đi!
Một khắc này Lâm Minh làm ra cử động điên cuồng, hắn dẫn một tia Hồng Mông chi khí vào trong người của mình. !
Vật chất nặng nề ở trong và ngoài sẽ tạo thành áp lực lớn, tiến vào nhân thể về thì phá hư càng mạnh hơn cả trăm lần. Phàm nhân nuốt vàng sẽ chết, cũng bởi vì không thể tiêu hóa vàng, hơn nữa quá nặng cho nên dày xéo dạ dày.
Nếu như không phải Lâm Minh bây giờ lý giải Hồng Mông Thiên Đạo đạt tới trình độ cực cao, hắn quả quyết không dám hấp thua nửa điểm Hồng Mông chi khí.
Trong ý niệm của Lâm Minh thì hắn cẩn thận từng tí dẫn Hồng Mông chi khí vào trong người của mình.
Trong nháy mắt Hồng Mông chi khí tiến vào người, Lâm Minh liền cảm giác huyết mạch, kinh mạch của mình bị đập vụn, huyết nhục cũng không thừa nhận nổi sức nặng của Hồng Mông chi khí.
Hồng Mông chi khí lưu động mỗi tắc kinh mạch của Lâm Minh, đập vụn từng khối huyết nhục.
Thân thể Lâm Minh nứt vỡ, máu tươi chảy ròng, nhưng hắn căn bản không động đậy, giống như thân thể đứt vỡ không phải là của hắn.
Hắn không quan tâm đau đớn, toàn tâm vận chuyển Hồng Mông pháp tắc, luyện hóa Hồng Mông chi khí.
Thẳng đến khi năng lượng trong cơ thể Lâm Minh tiêu hao quá nhiều hắn mới có thể chậm một chút, khôi phục một ít thể lực sau đó tiếp tục luyện hóa.
Từng chút từng chút, một tia một tia, quá trình này cực kỳ chậm chạp, nhưng mà mỗi khi luyện hóa một phần thì áp lực lên người Lâm Minh nhẹ một phần, luyện hóa cũng nhanh hơn.
Công phu không phụ lòng người.
Qua hơn mười ngày Lâm Minh rốt cục triệt để luyện hóa Hồng Mông chi khí đầu tiên.
Hồng Mông chi khí chính là một trong ba đại bổn nuyên của vũ trụ, hôm nay Lâm Minh rốt cục có được.
Giờ khắc này trong lòng Lâm Minh vô cùng kích động, từ hôm nay trở đi trong Hồng Mông không gian không chỉ tràn ngập Hồng Mông chi khí hình thức ban đầu, mà là Hồng Mông chi khí chân chính!
Có Hồng Mông chi khí trong Hồng Mông không gian và không có Hồng Mông chi khí trong Hồng Mông không gian khác nhau một trời một vực, Lâm Minh tinh thông Hồng Mông pháp tắc, mà trong không gian Hồng Mông chi khí nồng đậm trong cũng phải thừa nhận áp lực cực lớn, nếu như đổi làm đối thủ, hiệu quả có thể nghĩ, bọn họ một khi tiến vào Hồng Mông không gian thì tiến vào lĩnh vực tuyệt đối của Lâm Minh, đối kháng áp lực nặng nề thì chiến đấu thế nào?
Mỗi khi luyện hóa một đám Hồng Mông chi khí thì hắn cố gắng nhiều lần, thừa nhận bao nhiêu thống khổ, cần bao nhiêu kiên nhẫn, bao nhiêu nghị lực.
Lâm Minh giống như mê muội, không biết mệt mỏi luyện hóa chúng.
Thời gian đối với hắn mà nói hoàn toàn mất đi ý nghĩa, Lâm Minh không nhớ rõ thời gian, chỉ nhớ rõ luyện hóa bao nhiêu sợi Hồng Mông chi khí.
Thừa nhận áp lực trong Hỗn Nguyên chung chịu hống khổ lớn, nhưng mà hắn quên đi, có thể nói hắn đã quen, thậm chí hưởng thụ áp lực Hồng Mông chi khí mang đến.
Mỗi một đám Hồng Mông chi khí giúp Lâm Minh áp chế áp lực nhiều hơn, quá trình tích lũy rất khả quan.
- Ba năm!
Bên ngoài Hỗn Nguyên điện, hai đệ tử Hỗn Nguyên Thiên tôn và Long Tôn nhớ thời gian rõ ràng, khi Lâm Minh chính thức tiến vào Hỗn Nguyên điện một năm thì mỗi ngày qua đi bọn họ mững rỡ hơn một phần.
Đến bây giờ đã là ba năm.
- Truyền thừa của sư tôn có người kế tục...
Một lão giả áo xám cảm khái nói, không khỏi lệ nóng doanh tròng, bọn họ bởi vì thân thể chỉ có thể đứng ở trong Vạn Cổ Ma Khanh, không cách nào đi ra ngoài, không nghĩ tới Hỗn Nguyên nhất mạch của bọn họ hôm nay có truyền thừa tái hiện mặt trời.
← Ch. 1377 | Ch. 1379 → |