← Ch.1413 | Ch.1415 → |
Dáng người Na Kỳ thẳng như thương, ánh mắt sắc bén như đao.
Bộ dáng thượng thiên hạ địa duy ngã độc tôn.
Khí thế này làm cho người khác không tự chủ được sinh ra cảm giác mình kém cỏi, chỉ cần đứng trước mặt của hắn là có cảm giác hèn mọn.
Đây là khí tức của hoàng giả tương lai!
- Na Kỳ này tuyệt đối là một nhân vật!
- Tương lai trên võ đài đại kiếp nạn sẽ có một chỗ cắm dùi cho hắn, hắn rất có thể trở thành nhân vật chính đấy.
Cho dù không quen nhìn Na Kỳ, hận không thể cắn hắn một ngụm, nhưng mà tuấn kiệt của Nhân tộc không thừa nhận không được, Na Kỳ quá mạnh mẽ.
Loại người này chính là rồng vào bãi cạn, đại kiếp vừa tới là bay lên trời, vùng vẫy ra một vị trí cho mình.
Lúc này không khí rung lên, Na Kỳ ra tay!
Tốc độ của hắn nhanh không thể nghĩ, trường thương màu đen như tia chớp đâm ra, một đâm này thẳng vào cổ họng của Lâm Minh
Một kích không hề có dấu hiệu làm cho người ta căn bản không kịp chuẩn bị tâm lý gì. Nhanh đến mức tận cùng, dù là cường giả Thần Quân cảnh đỉnh phong cũng lập tức bi thua, không có lực chống đỡ.
Một khắc này Lâm Minh cũng động. Cảm giác của hắn tập trung lên người Na Kỳ, lúc cương nguyên toàn thân của Na Kỳ động thì Lâm Minh đã chuẩn bị tâm lý.
Phượng Huyết Thương đâm ra, đã sớm tích súc nhiều lôi hỏa kiếp chi lực và Tà Thần lực va chạm trên bầu trời..
- Ầm ầm!
Tiếng nổ lớn như thần lôi, vô số đá vụn nát bấy, rồi sau đó bị năng lượng quét qua một bên. Mặt rất run rẩy, bầu trời u ám, giống như tận thế.
Vù vù vù --
Lôi hỏa chi lực bạo nổ tung mấy hô hấp thì dần dần tiêu tán đi, trên bầu trời tràn ngập bột phấn của đá vụn, chúng bị năng lượng nghiền nát, giống như cát mịn rơi xuống che đậy bầu trời. Cả Hôi Huyết Sơn lâm vào mù mịt tối đen.
- Long tranh hổ đấu, không biết hươu chết về tay ai?
Trong lòng võ giả nhân loại vốn tuyệt vọng, nhưng mà bây giờ nhìn thấy Lâm Minh khí thế như cầu vồng, trong nội tâm hiện ra một phần hy vọng, nếu như Lâm Minh có thể dùng thành tích đệ nhị hội võ Nhân tộc đệchiến thắng đệ nhất hội võ Thánh tộc thì nhân tộc mới chính thức hãnh diện, nếu không sẽ bị Thánh tộc áp chế, ai cũng biết Lâm Minh tuy thứ hai, kỳ thật cũng không kém Băng Mộng bao nhiêu, ai mạnh ai yếu còn khó nói.
Lâm Minh thua tương đương Nhân tộc thua thảm hại.
- Có thể dễ dàng tiếp được một kích thăm dò của ta, ngươi đngs là có tư cách làm đối thủ của ta đấy.
Na Kỳ nói chuyện và ánh mắt lập lòe.
Võ giả chung quanh nghe xong thì im lặng, công kích như thế chỉ là thăm dò, đáng giận!
Na Kỳ từng bước một tiến lên trước, thân thể của hắn có hỏa diễm thiêu đốt, đây không phải hỏa diễm chân chính, mà là cương nguyê trong người của hắn quá mức hùng hậu, đã đến thực chất hóa, cho nên mới có hình dáng như hỏa diễm.
Trăm trượng, chín mươi trượng, tám mươi trượng...
Na Kỳ cứ như vậy từng bước tới gần Lâm Minh, càng ngày càng gần, Thánh tộc luyện thể am hiểu cận chiến, mà Nhân tộc tu luyện tụ nguyên am hiểu đánh xa, những ngày này Nhân tộc chinh chiến Huy Quang Giới biết đây là thường thúc cơ bản nhất, cho nên cận chiến với Thánh tộc dưới tình huống thực lực ngang nhau thì vẫn lạc tới bảy thành.
- Lâm Minh coi chừng!
- Kéo dài khoảng cách.
Rất nhiều võ giả lo lắng hò hét, mà Lâm Minh chỉ nhìn qua Na Kỳ tới gần mà không nhúc nhích.
- Ah? Có đảm lượng! Ngươi chớ không phải cho rằng ngươi Luyện Thể Thuật đã tới mức so sánh được với ta?
Na Kỳ đang nói chuyện, chỉ còn cách Lâm Minh mười trượng, đối với cao thủ đứng đầu mà nói mười trượng này không tính là khoảng cách, chuyện này hoàn toàn không có hiệu quả với cùng cấp.
- Tạch tạch tạch!
Khớp xương của Lâm Minh nổ vang, bát môn độn giáp của hắn vận chuyển tới tận cùng, năng lượng dự trữ toàn thân bạo tạc!
- Có ý tứ! Ta nhìn qua ngươi Luyện Thể Thuật đã tới cân lượng gì rồi!
Đột nhiên Na Kỳ rống to lên, toàn thân có thần quang bao phủ, trên mặt hắn bắt đầu xuất hiện phù văn kỳ dị, tóc trở nên dài hơn, hàn quang trong mắt lóe lên, khóe miệng Na Kỳ duỗi ra giống như răng sói.
Lúc còn cách Lâm Minh mười trượng thì hắn biến thân.
Thánh tộc chỉ có số ít chủng tộc có được năng lực biến thân.
Tuy không nói phàm là Thánh tộc biết biến thân đều là chủng tộc cường đại, nhưng mà không thể nghi ngờ mấy chủng tộc cao cấp nhất trong Thánh tộc toàn bộ đều có năng lực biến thân.
Na Kỳ biến thân thì lực lượn đáng sợ hiện ra, mặc dù võ giả nhân tộc cách đó thật xa cũng cảm thấy áp lực khủng bố, huống chi cách Na Kỳ mười trượng là Lâm Minh, hắn thừa nhận áp lực có thể nghĩ! Nếu như là võ giả bình thường, chỉ sợ trực tiếp toàn thân run rẩy, mất đi năng lực chiến đấu!
Đối mặt với Na Kỳ như thế, Lâm Minh quét Phượng Huyết Thương ngang, sắc mặt đông lạnh như băng.
- Có đảm lượng! Với tư cách võ giả hệ thống tụ nguyên, khoảng cách gần thừa nhận áp lực của ta! Ta xem ra ngươi là mạnh thật sự hay là ngu xuẩn đây?
Na Kỳ cười ha hả, cầm trường thương trong tay đâm Lâm Minh một cái.
Một phát này thanh thế to lớn, giống như đại nhạc vạn trượng áp xuống, khí thế bàng bạc! Hư không như bị áp sập, không gian tập trung và không ai có thể thoát ra khỏi phạm vi mười trượng này né tránh một thương của Na Kỳ, chỉ cần trúng thương thì Lâm Minh cho dù mở đủ bát môn độn giáp cũng bị trọng thương hoặc chết.
Rất nhiều võ giả kinh hô, nhưng mà trường thương của Na Kỳ trong nháy mắt sắp nện vào Lâm Minh thì thân thể Na Kỳ lại đột nhiên trì trệ, động tác cũng chậm chạp hơn thật nhiều.
- Cái gì?
Một khắc nàyNa Kỳ cảm giác khí tức mênh mông hãi hùng bao phủ phạm vi mười trượng hư không, tất cả hành động trong hư không này đều phải vượt qua trọng lực khôn cùng, mà trên trường thương của hắn có khí tức màu tro vờn quanh, khí tức màu tro này như tơ nhện, nhưng trường thương của hắn không thể chặt đứt, tốc độ thương của hắn chậm gấp đôi!
Lâm Minh thi triển chính là Hồng Mông không gian chứa Hồng Mông chi khí.
Hồng Mông không gian chính thức là thiên thần, thiên nhân, thiên ma ba võ ý dung hợp, đồng thời trong Hồng Mông không gian còn ẩn chứa Hồng Mông chi khí.
Bản thân Hồng Mông chi khí nặng nề, một đám một đám đan vào nhau và hóa thành mạng nhện, mà võ giả tiến vào trong Hồng Mông không gian thì nhanh chóng biến thành côn trùng mắc lưới trong Hồng Mông chi khí tạo thành.
Trường thương của Na Kỳ bị trói buộc, Lâm Minh cũng xuất thương!
Thương mang lập lòe nhanh tới mức tận cùng, không cầu uy lực, chỉ cầu tốc độ!
Lâm Minh muốn tấn công Na Kỳ chưa kịp thu hồi cương nguyên về phòng thủ, đâm rách phòng ngự của Na Kỳ!
Lâm Minh có thể tưởng tượng lực phòng ngự của Na Kỳ tuyệt đối khủng bố, nếu như hắn thúc dục phòng ngự tới tận cùng, trừ phi Lâm Minh vận dụng Thiên Đạo Tài Quyết, nếu không chẳng thể tổn thương nửa phần..
Hiện tại dùng Thiên Đạo Tài Quyết đã không kịp, Lâm Minh tranh giành chính là tiên cơ, chỉ cần trước khi Na Kỳ toàn lực phòng ngự đâm thẳng trọng thương, bởi vì thân thể của hắn cứng cỏi nên không có khả năng bại trong một thương, cũng tất nhiên có thể trọng thương hắn.
- Thời không pháp tắc!
Phượng Huyết Thương đâm ra, tốc độ thời gian chung quanh chậm lại, mà thương này lại nhanh tới tận cùng.
Tốc độ cực hạn phối hợp Lâm Minh lĩnh ngộ thời không pháp tắc đại thành, một kích này khó có khả năng trượt!
Nhưng mà trong tích tắc đâm vào ngực của Na Kỳ thì bóng tối đặc dính chung quanh thân thể Na Kỳ làm cho không gian chung quanh vặn vẹo, không gian kéo xa. Một đạo khí kình vô hình bao phủ, tốc độ chảy thời gian bên người Na Kỳ cũng trở nên bình thường.
- Phốc!
Huyết hoa vẩy ra, Na Kỳ lui về phía sau một bước, một bước này nhìn thì như tùy ý, nhưng trong nháy mắt đã vượt qua hơn trăm trượng.
Hắn một tay che ngực, máu tươi dọc theo hắn khe hở ồ ồ chảy ra, hắn nhìn xem Lâm Minh, trên mặt hiện ra một vòng vẻ kinh ngạc.
← Ch. 1413 | Ch. 1415 → |