← Ch.1514 | Ch.1516 → |
Lúc này Đế Tử Na Kỳ bị một thương đánh trọng thương, Lâm Minh làm sao cho hắn cơ hội thở dốc, thừa dịp hắn suy yếu nhất Lâm Minh một bước bước ra, Phượng Huyết Thương đâm thẳng muốn lấy thủ cấp của Na Kỳ!
Một lần hành động đánh chết đối thủ, đây là cách làm trước sau như một của Lâm Minh.
- Điện hạ!
Bên người Na Kỳ, trong nội tâm Man Do khẩn trương, đế tử mà chết thì hắn thủ hộ bất lợi, trở lại Thánh tộc sẽ bị trừng phạt cực kỳ khủng khiếp.
- Ngươi dám đả thương đế tử, để mạng lại!
Man Do cầm trường đao trong tay chặn thương của Lâm Minh, hắn có ý định côn kích Lâm Minh, buộc hắn thu tay lại.
Lâm Minh hét to một tiếng, bên cạnh hắn xuất hiện cánh cửa đá, cửa đá này như núi cao áp xuống ngăn cản một đao của Man Do!
- Răng rắc...
Một đao của Man Do chém lên cửa đá, cửa đá chỉ run lên mà thôi, nhưng sau đó xuát hiện một vết ngấn nhỏ.
- Cút!
Lâm Minh một chưởng đánh vào cửa đá, cửa đá trấn áp qua phía Man Do!
- Tiểu tử này!
Trong lòng Man Do khiếp sợ, thực lực của Lâm Minh vượt xa tưởng tượng của hắn, vậy mà dùng sức một mình đánh bay nhiều người như vậy, còn chiếm cứ thượng phong! Mặc dù nói Lâm Minh là thừa cơ bọn họ nhắm vào một trăm lẻ tám thiết giáp âm binh và xuất kỳ bất ý đánh lén, nhưng mà làm được như thế nhưng hắn chỉ có tu vị Thần Quân sơ kỳ mà thôi.
Man Do đã bất chấp suy nghĩ Lâm Minh làm thế nào trong một hai năm ngắn ngủi đột phá lên Thần Quân, hắn lập tức đối mặt với Hỗn Nguyên chi môn nặng nề, đây chính là tuyệt sát chi địa. Lâm Minh có thể tùy ý xông loạn trái phải, Man Do không có lá gan này.
Hắn liên tục bổ ra mấy trăm đạo đao quang, cơ hồ toàn bộ đao quang chém thẳng vào Hỗn Nguyên chi môn, bộc phát hào quang chói mắt, cùng lúc đó Man Do rống một tiếng, hai đấm oanh kích mạnh mẽ vào Hỗn Nguyên chi môn, bằng vào thân thể cường đại của Thánh tộc hắn có thể ngăn cản Hỗn Nguyên chi môn.
Khí huyết toàn thân của hắn cuồn cuộn, khóe miệng có tơ máu tỏa ra, quay đầu nhìn lại toàn thân Man Do lạnh như băng. Lâm Minh lúc này đã tới trước mặt Na Kỳ, sắc mặt Na Kỳ trắng bệch, giờ khắc này sinh tử của hắn đang lâm nguy trong sớm tối!
Lâm Minh ra tay không lưu tình chút nào. Tay phải cầm đuôi Phượng Huyết Thương vỗ tới. Phượng Huyết Thương lao thẳng về phía Na Kỳ như một con cuồng long!
Chỉ cần trúng một thương này Na Kỳ sẽ chết không có chỗ chôn!
Thời điểm Phượng Huyết Thương sắp đâm trúng Na Kỳ thì một sợi dây thừng như độc xà lao tới quấn lấy cơ thể Na Kỳ kéo hắn đi ra.
Ầm ầm!
Phượng Huyết Thương đánh thẳng vào vách đá bình chướng không gian, bức tường rung động lắc lư, thần quang bắn ra bốn phía nhưng không có vết rạn nào, phần mộ của Bạch Khởi có bức tường không gian ngăn cản quá mạnh, mặc dù Đại Giới Giới Vương cũng không thể phá vỡ.
- Còn thiếu một chút!
Trong lòng Lâm Minh thầm kêu đáng tiếc, chỉ kém một chút là hắn đã giết Na Kỳ.
Đột nhiên sợi dây thừng quấn thân thể Na Kỳ kéo vào trong một không gian màu xám, biến mất không thấy gì nữa.
Người áo bào tro này chính là Hôi Sát tiên sinh thần bí.
- Ngươi chính là Lâm Minh! Ngươi dám đánh lén chúng ta, tiểu súc sanh, ta muốn mạng của ngươi.
Hôi Sát tức giận ruột gan sôi lên! Lâm Minh đánh lén vào thời điểm quan trọng nhất, không biết lúc trước hắn trốn ở nơi nào, đột nhiên xuất hiện làm cho Hôi Sát bất ngờ.
Đế Tử Na Kỳ tạo thành đại trận bị Lâm Minh một kích đánh vỡ, hai con khôi lỗi của hắn bị Lâm Minh đánh nát, không chỉ như thế Lâm Minh còn đả thương Na Kỳ, làm cho hắn phân thân khi đối mặt một trăm lẻ tám khôi lỗi nên áp lực càng lớn!
- Tiểu tử này đã sớm tiềm phục ở đây, chờ chúng ta phá trận hắn sẽ đánh lén!
Hôi Sát cũng không ngu, thoáng cái đã nghĩ ra chân tướng chuyện này, hắn bị một tiểu bối tu luyện vài chục năm tính kế, khiến Giới Vương cũng phải nhượng bộ lui binh, lại ẩn nấp trong tuyệt sát chi địa của Táng Thần Lĩnh này như chỗ không người, người này không đơn giản.
Thủ đoạn và phách lực bực này làm cho Hôi Sát cảm thấy nội tâm phát lạnh.
Lâm Minh nhìn Hôi Sát, căn bản không quản khỉ gió gì tới hắn, quay người tấn công Man Do!
Tuy Hôi Sát hiện tại toàn lực phong ấn một trăm lẻ tám thiết giáp âm binh, không rảnh phân thân, nhưng dù sao hắn có tu vị nửa bước Thiên Tôn nên thủ đoạn rất đáng sợ, Lâm Minh hiện tại chống lại Giới Vương bình thường còn khó, một khi tới gần Hôi Sát, bị hắn một kích đánh trúng thì chết không thể nghi ngờ.
Cách làm sáng suốt nhất chính là chờ Hôi Sát bị thiết giáp âm binh hao hết thể lực thì Lâm Minh tùy thời đối phó Hôi Sát.
- Tiểu tử không biết sống chết.
Man Do lúc này đã sớm tức giận rồi, trước đó là bị đánh lén không kịp trở tay, hiện tại thấy Lâm Minh dám công kích hắn thì tức giận gầm lên, cầm trường đao trong tya chém thẳng vào Lâm Minh.
Một đao kia Man Do trút toàn bộ lực lượng của bản thân, không có bất kỳ giữ lại! Lâm Minh cường đại hắn nhìn vào trong mắt, nhưng mà hắn cũng không cho rằng Lâm Minh có bổn sự chính diện đánh chết hắn là một nửa bước Giới Vương.
Một đao bổ ra đao mang như tia chớp xé tan bóng tối, Lâm Minh lúc này cũng xuất thương, lôi hỏa chi lực đan vào trong Phượng Huyết Thương, nhưng mà hào quang khác với lúc trước, lúc này đây thương của Lâm Minh ẩn chứa ánh sáng màu đen thôn phệ tất cả.
Ánh sáng màu đen trong thương mang của Phượng Huyết Thương nhìn qua không chút thu hút, căn bản không người chú ý tới, dù sao chiêu thức của võ giả xuất hiện hào quang khác nhau không có gì lạ, những điều này chính là hào quang của pháp tắc.
Răng rắc!
Tiếng nổ tung vang lên, thân ảnh của Lâm Minh dừng lại, một chiuee này của hắn bổ vào đao của Man Do, lôi hỏa chi lực tiết ra ngoài va chạm với đao mang của Man Do, sau đó lại nổ tung.
Lực trùng kích đáng sợ truyền ra khắp người của Lâm Minh, hắn trực tiếp bay ra ngoài, hắn cũng không phải bởi vì Man Do công kích mà mất đi cân đối, hắn dùng phương thức khống chế lực đạo, Lâm Minh lúc này lướt đi trên không trung, mà trái lại Man Do thân thể dừng lại, về sau vẫn không nhúc nhích.
- Man Do, ngươi và khế ước thú của ta phối hợp ngăn cản Lâm Minh, chỉ cần tranh thủ cho ta một ít cơ hội là được.
Gân xanh trên mặt Hôi Sát trên nổi lên, la lớn, vừa rồi một kích của Man Do đánh lui Lâm Minh, thân thể của hắn sáng ngời, chuyện này Hôi Sát thở ra, chỉ cần Man Do có thể ngăn cản Lâm Minh, như vậy chờ hắn phong ấn thiết giáp âm binh xong, giết Lâm Minh chỉ là vấn đề thời gian.
NGAO... OOO!
Từ mệnh lệnh của Hôi Sát, khế ước thú của Hôi Sát là Ngân Bối Thanh Lang thét dài một tiếng, lao qua phía Lâm Minh!
Trong lúc nổ tung vừa rồi Ngân Bối Thanh Lang cũng bị thương, nhưng mà sinh mệnh lực của hung thú quá mạnh, dù là trọng thương nó cũng có thể gắng gượng chiến đấu.
Ngân Bối Thanh Lang lúc này vòng qua bên trái của Lâm Minh, dựa theo lệnh của Hôi Sát, Man Do phối hợp ở bên phải, nhưng mà lúc thanh lang lao tới thì Man Do không nhúc nhích.
Vừa rồi trong lúc va chạm với Lâm Minh, Man Do phá vỡ lôi hỏa thiên kiếp nhưng bị hào quang màu đen tiến thẳng vào tinh thần thức hải!
Đạo hào quang màu đen này chính là công kích linh hồn hắn được Thần Miểu Thiên Tôn truyền thừa, cũng là thần võ vô thượng của Thần Miểu Thiên Tôn!
Công kích linh hồn của Thần Miểu Thiên Tônkhacs với công kích linh hồn mà Lâm Minh từng biết, đại đa số công kích linh hồn đều dùng linh hồn của bản thân làm chủ tiến hành công kích, một khi công kích không thành thì bản thân bị cắn trả, mà công kích linh hồn của Thần Miểu Thiên Tôndùng năng lượng trực tiếp công kích linh hồn của đối phương, căn bản không cần linh hồn bản thân võ giả làm môi giới.
Chỉ cần mang năng lượng này dung nhập vào trong chiêu thức, như vậy lúc xuất chiêu chính là công kích vật lý làm môi giới, lại có công kích linh hồn khiến đối phương khó lòng phòng bị
- Như thế nào?
Mắt thấy Man Do vẫn không nhúc nhích, Hôi Sát sững sờ, Man Do cũng chưa chết nhưng mà hắn lâm vào trong trì độn thời gian ngắn, căn bản không có khả năng ra tay.
Mà đúng lúc này Lâm Minh đã nghênh tiếp Ngân Bối Thanh Lang, hắn hét lớn một tiếng, bát môn độn giáp toàn thân mở ra tới mức tận cùng, sau lưng có hư ảnh chân long.
- Thương Khung Phách Điển Bách Trọng Lãng!
Trong nháy mắt đâm ra một trăm thương, một trăm thương dung hợp làm một, làm cho lực lượng thân thể của Lâm Minh tăng lên gấp mấy lần, đạt tới vài tỷ cân!
Mất đi yển hộ của Man Do bên phải, Ngân Bối Thanh Lang một mình đối mặt với Lâm Minh.
Oanh!
Lâm Minh cứng rắn nện thẳng vào xương sọ của Ngân Bối Thanh Lang!
Lực trùng kích vài tỷ cân bạo phát không giữ lại, chỉ nghe tiếng xương cốt vỡ vụn "Răng rắc" vang lên, đầu lâu của Ngân Bối Thanh Lang sụp xuống, hai con măt sói bị áp lực to lớn ép bay ra ngoài.
Ngao ngao!
Ngân Bối Thanh Lang kêu rên thảm thiết, thân thể cường tráng bị man lực của Lâm Minh đánh lún xuống đất, máu tươi, thịt nát và tàn cốt bay tán loạn!
Lâm Minh ra tay tàn nhẫn, đuổi tận giết tuyệt, nhân cơ hội này hắn đột nhiên tiến lên một bước đâm vào cổ họng của Ngân Bối Thanh Lang!
Phượng Huyết Thương đâm xong lại xoắn, xương cổ và khí quản Ngân Bối Thanh Lang đứt đoạn, động mạch chủ của nó lập tức vỡ vụn chỉ còn đầu lâu và thịt nát.
- Ngân Bối!
Mắt thấy Lâm Minh một thương giết chết khế ước thú của mình, con mắt Hôi Sát hồng lên! Thanh lang này chết rồi, tuy thanh lang là thái cổ hung thú, nhưng mà thái cổ hung thú phát triển quá chậm chạp, hắn hàng phục thanh lang quá sớm, hiện tại Hôi Sát chỉ có tu vị nửa bước Thiên Tôn, thanh lang chỉ có thực lực tương đương Thánh Biến trung hậu kỳ, đã không thể giúp Hôi Sát cái gì, nhưng mà Hôi Sát từ nửa tuổi đã là khế ước thú của hắn, trải qua mấy chục vạn năm nên có tình cảm sâu đậm, bây giờ lại bị Lâm Minh một thương chém giết, hắn làm sao không giận
- Tiểu tử, ta muốn rút hồn luyện phách của ngươi, bầm thây vạn đoạn!
Hôi Sát phẫn nộ gầm thét, hắn có cảm giác như một con sư tử bị xích, hiện tại bị con chuột hí lộng.
Hôi Sát uy hiếp Lâm Minh mắt điếc tai ngơ, hắn nhanh chóng lao tới Man Do bị công kích linh hồn gây thương tích đứng nguyên tại chỗ!
Cùng lúc đó toàn thân Hôi Sát có hỏa diễm màu xám hiện ra, gương mặt của hắn đỏ tươi như máu.
Đúng lúc này đột nhiên hắn thè lưỡi ra phun một ngụm máu, máu tươi này lập tức bốc cháy.
Hôi Sát bị Lâm Minh ép buộc, hắn trả cái giá to lớn thiêu đốt một nửa máu huyết, vận dụng bí pháp, hắn thề phải giết Lâm Minh ngay tại đây!
← Ch. 1514 | Ch. 1516 → |