← Ch.1645 | Ch.1647 → |
Bởi vì Lâm Minh và ký hiệu chữ Lâm xuất hiện, làm cho Thần Văn Thành đấu giá hội càng thêm nóng nảy!
Dù đấu giá hội chấm dứt nhưng dư vị không tiêu tán, những Thiên Tôn kia cũng không có rời đi, thế cho nên trong vài ngày kế tiếp những bảo vật kia bán giá cao hơn.
Mà Lâm Minh cũng ra tay qua một lần, mua sắm tài liệu trân quý luyện chế Dưỡng Hồn Đan.
Dưỡng Hồn Đan không phải luyện chế cho Lâm Minh dùng, mà chuẩn bị cho Thần Miểu Thiên Tôn. Lâm Minh mua sắm tài liệu Dưỡng Hồn Đan trước cũng dùng không ít điểm tích lũy, hắn cũng đổi tài liệu luyện chế Dưỡng Hồn Đan trong Thần Văn Sư công hội, tất cả đã chuẩn bị sắn sàng, Lâm Minh cảm giác dùng năng lực của mình bây giờ, phối hợp thần văn thuật đã miễn cưỡng có thể luyện chế ra đan dược hiệu quả với Thiên Tôn.
Mà trong đó Tử Vi Thiên Tôn giao dịch Long Tiên Thảo cũng sớm tới tay Lâm Minh.
Long Tiên Thảo trăm vạn năm là cực phẩm trong cực phẩm.
Những Long Tiên Thảo bình thường chỉ nẩy mầm đã cần mười vạn năm, về sau phát triển, nở hoa, kết quả đều cần mười vạn năm.
Về sau nó muốn thành thục phải có một con thần long thủ hộ gốc Long Tiên Thảo này, mỗi ngày dùng Long tiên của nó rót vào mới có thể khiến trái cây trưởng thành.
Sau đó phải đoạt lấy Long Tiên Thảo từ thần long này, cơ bản cần Thiên Tôn ra tay mới được!
Kể từ đó giá cả của dược liệu này có thể nghĩ.
Lâm Minh hai tay nâng hộp ngọc, nhìn qua nhánh cỏ bên trong, còn có trái cây tử kim sắc, khí huyết toàn thân giống như bị dẫn động.
Bên trong Long Tiên Thảo này còn thai nghén tính mạng tinh hoa của thần long. Nó có lực hấp dẫn với chân long huyết mạch trong người Lâm Minh, cộng minh! Mặc dù Lâm Minh không cần luyện chế thành đan dược, chỉ cần ăn Long Tiên Thảo này cũng có chỗ tốt không tưởng tượng nổi!
Nhìn qua gốc Long Tiên Thảo này, Lâm Minh không thể chờ được muốn dùng luyện chế Tham Lang Thiên Châu.
Nhưng mà Lâm Minh cảm giác dùng thực lực trước mắt của mình khó đảm bảo luyện đan dược thành công.
Hắn áp chế xao động trong lòng thu hồi Long Tiên Thảo lại.
Cứ như vậy lại năm ngày đi qua.
Thần Văn Thành đấu giá hội đã sắp kết thúc, hôm nay trong đấu giá hội có một kiện vật phẩm mà Lâm Minh cần mua!
Trên đài đấu giá rộng rãi. Hai thị nữ mỹ mạo đẩy xe lên, có một hộp ngọc trên lụa vàng phủ lên xe.
Hộp ngọc này dài bảy xích, mở ra thì có một kiện bảo vật cao hơn người. Bảo vật này toàn thân tuyết trắng xem giống như loan đao, nhưng mà nó không phải đao.
Tống Văn tự mình xem xét, trong lúc nhất thời từ trong bảo vật này tản mát khí tức hùng hồn thê lương, đạo khí thế này ngưng tụ thành hư ảnh bạch long, giống như muốn bay lên không trung
Mọi người nơi này nhìn thấy hư ảnh bạch long ngưng thực, liền cảm giác chung được hoàn cảnh chung quanh biến hóa, bọn họ dường như đi vào vùng đất bao la mà mịt, khắp nơi là thú cốt hoan vũ, cảnh tượng trên đất là đại hoang.
Long tộc khế ước!
Con mắt Lâm Minh sáng ngời, long tộc khế ước này dùng sừng ngọc long luyện chế thành, là Thiên Tôn Linh Bảo!
Ngọc long cũng xưng là bạch long, là một long tộc hiếm có thời thái cổ, toàn thân tuyết trắng.
Hiện tại cả Thần Vực cũng khó kiếm được tung tích của bạch long, muốn tìm được bạch long chỉ sợ phải đi khắp Tam Thập Tam Thiên mới có được.
Lâm Minh muốn luyện chế Tham Lang Thiên Châu, Ngọc Long Giác là tài liệu không thể thay thế, mà loại tài liệu này quá hiếm thấy, lần đấu giá này Lâm Minh đương nhiên không bỏ qua nó.
Có mười tỷ trong người, Lâm Minh có long tọc khế ước này là bắt buộc.
- Chư vị, đây là võ giả Giới Vương từ trong bí cảnh tìm được long tộc khế ước! Ở trong đó phong ấn chân long chi linh, có thể trong chiến đấu triệu hồi chân long chi linh hiệp trợ mình tác chiến! Không chỉ như thế, bản thân long tộc khế ước này còn là lợi khí, có thể tế ra đi giết địch!
Tống Văn chậm rãi nói ra, rất nhiều võ giả nhìn thấy kiện long tộc khế ước này
- Thứ tốt nha, là một kiện Thiên Tôn Linh Bảo, hơn nữa trong Thiên Tôn Linh Bảo xen như không tệ!
- Đương nhiên, chỉ là tài liệu của nó quá hiếm, là hi hữu Ngọc Long Giác, loại tài liệu này bản thân đã có giá bảy tám ức điểm tích lũy, huống chi nó còn được luyện thành bảo vật tuyệt thế.
Rất nhiều võ giả và rất nhiều Giới Vương hai mắt tỏa sáng, trong Giới Vương ở đây mặc dù nhiều người có thân gia xa xỉ, nhưng mà Thiên Tôn Linh Bảo lại ít càng thêm ít, ngay cả rất nhiều Đại Giới Giới Vương cũng là như thế.
Dưới đài người phản ứng không vượt ra ngoài dự đoán của Tống Văn, hắn mỉm cười, nói ra:
- Hiện tại bắt đầu cạnh tranh, giá quy định một tỷ điểm tích lũy! Mỗi lần tăng giá không thể ít hơn hai ngàn vạn điểm tích lũy.
Tống Văn báo ra giá quy định, lập tức rất nhiều người bị dội nước lạnh, vốn hào hứng bừng bừng cũng biến yếu đi nhiều.
Chỉ giá quy định đã là một tỷ, cái giá thành giao chắc chắn cao hơn nhiều, bọn họ chạy đi đâu tìm được nhiều tài phú như vậy.
Trên thực tế bọn họ đại khái đã sớm nghĩ tới rồi, long tộc khế ước không phải bọn họ có thể mua, nhưng mà thấy bảo vật đỉnh cấp bày ra trước mặt thì không thể nhìn được, tưởng tượng nếu mình mua nó thì đúng là quá thoải mái, trong chốc lát sau bọn họ cảm thấy chính mình giống như có được bảo vật này.
Nhưng mà hiện tại Tống Văn báo ra giá quy định khiến tưởng tượng củ bọn họ biến thành bọt nước.
- Một tỷ hai ngàn vạn! (1000 vạn = 100 ngàn)
Trong gian phòng bình thường, Giới Vương cắn răng kêu giá.
- Một tỷ năm ngàn vạn!
Lại có Giới Vương kêu giá.
- Một tỷ mốt!
Giá cả tăng lên nhanh chóng, Thiên Tôn thì không hứng thú với Thiên Tôn Linh Bảo, kêu giá đều là Giới Vương, mà Giới Vương có thể mua Thiên Tôn Linh Bảo kêu giá hơn một tỷ, không thể nghi ngờ đều là người có thân gia phong phú.
Đúng lúc này am thanh già nua vang lên.
- Một tỷ ba!
Kêu giá là một lão già ngồi ở chỗ lộ thiên bình thường! Một hơi tăng lên hai ức, hiển nhiên là bắt buộc có long tộc khế ước này.
Mọi người nhìn thấy lão giả này thì ngạc nhiên, ngồi ở chỗ thấp nhất, cũng không có chỗ nào nổi bật. Lão giả này mặc đạo bào cũ nát, lôi thôi lếch thếch, tuy bộ dạng của hắn như vậy nhưng không ai dám xem thường hắn, tu vị của hắn là Đại Giới Giới Vương!
Rất nhiều Đại Giới Giới Vương tuổi già biết rõ đời này không thể đột phá cảnh giới, bọn họ dùng toàn bộ tinh lực vào nghiên cứu chiêu thức và luyện chế bảo vật, cũng khiến sức chiến đấu của mình tăng tới mức tận cùng.
Mà lão giả đạo bào này hiển nhiên chính là loại tình huống này.
Thời điểm lão già này mở miệng, Lâm Minh cũng mở miệng, hắn nhàn nhạt duỗi hai ngón tay ra, nói:
- Hai tỷ!
Đột nhiên xuất hiện âm thanh này, làm cho toàn trường đều bị trấn trụ, ngay cả Tống Văn cũng cả kinh.
Lâm Minh mới mở miệng đã kêu giá hai tỷ! Có điểm tích lũy nên tài đại khí thô.
← Ch. 1645 | Ch. 1647 → |