← Ch.1669 | Ch.1671 → |
Trong cung điện này, bốn phía có thể cảm nhận được nguyên khí linh hồn nồng đâm, cho dù là phàm nhân tư chất thấp kém nhất, nếu như quanh năm sinh hoạt ở đây, được hồn tinh tẩm bổ, chậm rãi lột xác trở thành trí giả thông minh, có thể tư duy nhanh nhẹn, đã gặp là không quên, xuất khẩu thành thơ.
Lúc này trong cung điện là một thế giới khác, trong cung điện cũng không trang nghiêm như người ta vẫn nghĩ, mà là một thế ngoại đào viên cây cối tươi tốt, tại đây linh thụ khắp nơi, màu sắc rực rỡ, có thác nước từ tiên sơn đổ xuống, giống như một tấm lụa ngàn trượng, trên trời có linh cầm bay quanh, tiếng kêu thanh thúy dễ nghe.
Trong một vườn đào ở đây, một cô gái áo lam đạp gió mà đi, trên người của nàng có một con lam phượng hoàng đang đậu, lam phượng hoàng bây giờ đã thu nhỏ đi, toàn thân có hỏa diễm màu xanh da trời bao phủ, hỏa diễm này không khiến người ta cảm thụ được chút nhiệt độ nào, ngược lại khi tới gần có cảm giác linh hồn như bị đóng thành băng.
Loại hỏa diễm màu xanh da trời này được gọi là hạo lam băng diễm, nó cũng là hỏa diễm khủng bố giống như niết bàn chi hỏa của Tiểu Ma Tiên, là đặc hữu của phượng tộc, nhưng mà Niết Bàn chi hỏa là của Hỏa Phượng, mà hạo lam băng diễm là của Băng Phượng.
Hạo lam băng diễm này vô cùng khủng bố, thực tế lam phượng hoàng đã tiếp cận trưởng thành, hơn nữa huyết mạch trong phượng tộc cũng là vương tộc. Một khi có võ giả tới gần hỏa diễm trên người của nó, thân thể sẽ bị băng hàn khủng bố ngưng kết thành băng, ngay cả lịnh hồn cũng bốc cháy, hóa thành tro tàn.
Thời điểm nữ tử đi vào tiên cảnh nhân gian, nhiều thiếu nữ mặc lụa mỏng trên người, thân thể thướt tha thanh thuần, quỳ trên mặt đất hành lễ với nàng.
Các nàng cũng không biết thân phận cô gái áo lam này, nhưng mà có thể được Thần Hư Hồn Đế tiếp kiến trịnh trọng trong Thần Hư Thiên Cung, thân phận nàng tôn quý có thể nghĩ!
Rất nhiều thị nữ trong Thần Hư Thiên Cung âm thầm phỏng đoán thân phận của thiếu nữ áo lam này.
Rất nhiều người cho rằng. Có thể được Thần Hư Hồn Đế coi trọng như vậy. Rất có thể cũng là tồn tại Chân Thần, nhưng mà trong cả nội Tu La Lộ, Hồn Tộc Chân Thần giống như phượng mao lân giác, hơn nữa còn là mấy người trong phượng mao lân giác. Trừ Thần Hư Hồn Đế ra, những nhân vật trong truyền thuyết kia có chút truyền thuyết thậm chí có thể ngược dòng tìm hiểu tới mọt tỷ năm trước, hiện tại những người này sợ là sớm qua đời rồi. Thậm chí bản thân truyền thuyết không đáng tin, những Chân Thần này có phải một người hay không còn phải tìm hiểu lại.
Những Hồn Tộc Chân Thần này dù tính toán vào, cũng tuyệt đối không có số má như cô gái áo lam, cô gái này nhìn qua nói mười bảy mười tám còn không đủ, Chân Thần dung mạo non nớt như vậy, thật sự là khó có thể tưởng tượng.
Đi tới đây, thị nữ trong Thần Hư Thiên Cung không ngừng quỳ xuống hành lễ.
Trong đó còn có nhân viên cao tầng của Thần Hư Thiên Cung, có chút cường giả Đại Giới Giới Vương cũng hành đại lễ với nàng.
- Nữ nhân này rốt cuộc có lai lịch gì?
Đợi cô gái áo lam đi qua, phó tổng quản trong Thần Hư Thiên Cung kinh ngạc hỏi thăm.
- Không biết, sẽ không phải là Chân Thần a? Ít nhất cũng là Thiên Tôn tuyệt đỉnh!
- Không có khả năng, ta cảm giác được nàng chỉ mới vào Thiên Tôn, trừ phi nàng tận lực che dấu tu vị của mình, nếu nàng là Chân Thần Cảnh thì ta còn tin, nhưng ta không cho một Chân Thần cần phải che dấu tu vị như vậy.
Cô gái áo lam tuy thân phận thần bí, nhưng nàng không có che đấu hồn hải của mình, cường giả ngoài Giới Vương cũng không khó nhìn ra tu vị của nàng.
Mà cái này miễn miễn cưỡng cưỡng mới vào Thiên Tôn, càng làm cho người ta cảm thấy khó bề phân biệt.
Một Thiên Tôn cấp thấp, làm sao có thể được Thần Hư Hồn Đế lễ ngộ như vậy?
Lúc mọi người truyền âm, cô gái áo lam đã đi vào bên trong.
Lúc này bên trong có một trung niên nhân đang đứng chờ nàng.
Trung niên nhân này mặt như quan ngọc, đầu đội tinh quan, chân mày cong vút như hòa, hai tay thon dài mà hữu lực, năng lượng toàn thân nội liễm, không có tiết ra ngoài mảy may, nhìn qua chẳng khác gì tú tài nghèo của phàm nhân, nhưng mà hắn chỉ tùy ý đi đi lại lại, hoa cỏ, chim chóc, linh thú trong thế giới này lại kính sợ nam tử trung niên như quân vương của chúng, những nơi hắn đi qua cây cỏ cúi đầu, chim chóc đáp xuống, linh thú quỳ rạp!
Nam tử trung niên này đúng là chủ nhân Thần Hư Thần Quốc, cũng là truyền thuyết trong nội Tu La Lộ Hồn Tộc, kỳ thật trừ những nhân vật thần thoại ra, hắn là người được nhiều người biết tới là đại năng Chân Thần.
Bởi vì hắn quen dùng danh xưng Tu La Lộ Hồn Đế, ý tứ chính là đệ nhất nhân cả Tu La Lộ Hồn Tộc!
- Thánh Mỹ...
Trung niên nhân từ từ quay người, nhìn qua cô gái áo lam, trong ánh mắt mang theo dị sắc, nói:
- Xem ra, Đại Chuyển Sinh Thuật của ngươi đã mở tới lục chuyển, chỉ cần đợi một thời gian, có thể lục chuyển hoàn mỹ...
Cô gái áo lam trầm mặc không nói, "Thánh Mỹ" chính là tên của nàng, nàng còn có danh xưng thuộc về mình, Thánh Mỹ Hồn Hậu!
Nhưng mà Thánh Mỹ Hồn Hậu lại không xuất thân từ Tu La Lộ, nàng tới từ chính Tam Thập Tam Thiên!
- Lục chuyển cũng không khó, khó là thất, bát, cửu chuyển sau đó...
Thánh Mỹ giọng nói bình tĩnh, biểu lộ không hề gợn sóng.
- Ha ha! Lục chuyển không khó?
Trung niên nhân cười lắc đầu, nói:
- Đại khái cũng chỉ có ngươi dám nói ra lời này, đợi đến lúc ngươi hoàn thành cửu chuyển, hạo lam băng phượng của ngươi cũng đã chín lần niết bàn, trời đất bao la, sợ rằng không có người nào giữ được ngươi.
Thần Hư Hồn Đế đánh giá Thánh Mỹ cực cao. Nhưng mà Thánh Mỹ chỉ than nhẹ một tiếng, giống như trong nội tâm che dấu khúc mắc không nói ra được, không có vì Thần Hư Hồn Đế miêu tả tiền đồ to lớn mà vui mừng.
Trong nội tâm Thần Hư Hồn Đế khẽ động, dường như ý thức được cái gì, có chút do dự, dùng ngữ điệu an ủi nói:
- Thánh Mỹ, ta vẫn không rõ, dùng thiên phú và năng lực của ngươi cần gì phải ủy khuất như vậy, phụ tá lão gia hỏa sống vài ức năm kia? Ngươi hoàn toàn có thể tự lập môn hộ, nếu ta và ngươi liên thủ, bằng vào hai người chúng ta, xưng bá cả Tam Thập Tam Thiên cũng không phải việc khó!
Thần Hư Hồn Đế dã tâm thật lớn, mà lời nói này không phải lần đầu hắn nói với Thánh Mỹ Hồn Hậu.
Thánh Mỹ Hồn Hậu, hắn phi thường thưởng thức cùng tôn sùng, thậm chí là ái mộ và ngưỡng mộ!
Thần Hư Hồn Đế lúc còn trẻ cực kỳ phóng túng và phong lưu, nhưng mà từ khi hắn bước vào Chân Thần Cảnh, đã không có nữ nhân nào lọt vào trong mắt của hắn, hậu cung của hắn sớm không còn bóng người nào.
Nữ tử có thể được người cao ngạo như Thần Hư Hồn Đế ngưỡng mộ nữ, nàng ưu tú cùng hoàn mỹ có thể nghĩ.
Nhưng mà trước mặt Thánh Mỹ, Thần Hư Hồn Đế chưa bao giờ biểu lộ qua cái gì, hắn biết rõ muốn truy cầu Thánh Mỹ Hồn Hậu rất khó khăn rất khó khăn. Nàng là nữ nhân nội tâm cao ngất, ai cũng không dễ dàng chinh phục được nàng.
← Ch. 1669 | Ch. 1671 → |