← Ch.1681 | Ch.1683 → |
Những quái vật tàn bạo đột nhiên bị hào quang màu lam rét lạnh bao phủ, thân thể lập tức cứng đờ, mất đi dục vọng tấn công, trở nên ngoan ngoãn.
Hơn mười con quái vật toàn thân kết đầy băng tinh, chúng bị ánh sáng màu lam bao phủ, vậy mà quỳ rạp trên đất, giống như cúng bái đồ đằng của mình.
- Đây là thủ đoạn gì?
Trong thần văn hộ thuẫn, Lâm Minh kinh ngạc không hiểu, nếu như nói ánh sáng màu lam này là thủ đoạn lôi đình, đánh chết đám quái vật này, Lâm Minh không có gì bất ngờ.
Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác, nàng có thể tác dụng lên người chúng, khiến chúng nó mất đi dục vọng công kích, bắt đầu quỳ bái.
Loại thủ pháp này, văn sở vị văn!
- Chẳng lẽ là... Thủ đoạn Hồn Tộc?
Đột nhiên nội tâm Lâm Minh khẽ động, bởi vì tu luyện Thần Miểu Tâm Quyết, Lâm Minh biết rõ võ giả Hồn tộc, sau khi linh hồn lực đạt tới trình độ khủng bố, có thể dùng linh hồn lực tác động tâm thần địch nhân, trực tiếp khống chế bọn họ! Thậm chí võ giả tâm chí không kiên định, bị người ta dùng linh hồn lực bắt được, trở thành khôi lỗi cũng không phát hiện ra.
- Loại thủ đoạn này, chẳng lẽ là nàng...
Trong nội tâm Lâm Minh rùng mình, trong đầu hắn hiện ra cô gái áo lam.
Lúc ấy trong rất nhiều trẻ tuổi tuấn kiệt tiến vào trong vòng xoáy màu đen, thân ảnh cô gái áo lam này khắc sâu vào tâm trí của Lâm Minh.
Tuy nàng vô cùng ít xuất hiện, Lâm Minh thấy nàng một lần, nhưng mà cho dù Thần Hư tam thái tử hay là Hồng Viêm đệ tử thân truyền của Tề Thiên Thần Hoàng cho Lâm Minh cảm giác không bằng một phần ngàn cô gái áo lam.
Mà chỉ trong tích tắc, Lâm Minh phỏng đoán đã được nghiệm chứng.
Chỉ thấy chân trời xa xôi, cô gái áo lam đang đứng trên không trung.
Gương mặt của nàng có năng lượng màu lam bao phủ, nhìn qua dung mạo của nàng mông lung mờ ảo, không giống người thường.
Nhưng mà dáng người thon dài thướt tha của nàng, tóc đen như thác nước, bộ ngực đẫy đà, trên người có khí chất thánh khiết hình thành tương phản kỳ lạ.
Thời điểm này Hạo Nguyệt Quận Vương cũng nhìn thấy cô gái áo lam, hắn lập tức vui mừng quá đỗi.
- Hồn Hậu nương nương, tại đây!
Kỳ thật Hồn Hậu Thánh Mỹ căn bản không tính là người của Thần Hư Thần Quốc, mà Thần Hư Thần Quốc hạ hạt Cửu U châu Hạo Nguyệt Quận Vương càng không có trèo quen hệ gì với Thánh Mỹ.
Thánh Mỹ xuất thủ cứu Hạo Nguyệt Quận Vương, cũng là bởi vì thiếu nợ chút nhân tình của Thần Hư Hồn Đế mà thôi.
Ánh sáng màu lam chiếu rọi sau đại hoang, băng hoa, hàn mai đầy đất...
Hồn Hậu Thánh Mỹ bay lên cây mai lớn nhất, mũi chân của nàng như hồ điệp đứng vững, thân thể nhẹ nhàng giống như không có chút sức nặng nào.
- Hồn Hậu nương nương!
Hạo Nguyệt Quận Vương vui mừng vội vàng hành lễ, vẻ mặt ân cần.
Hồn Hậu Thánh Mỹ là nhân vật cấp bậc nào? Mặc dù Thần Hư Hồn Đế cũng dùng lễ đối đãi, thậm chí có thể nói nàng chính là nhân vật bình khởi bình tọa với Thần Hư Hồn Đế!
Hạo Nguyệt Quận Vương ở trước mặt Hồn Hậu Thánh Mỹ chỉ là con kiến nhỏ, có thể làm cho Thánh Mỹ xuất thủ cứu giúp, Hạo Nguyệt Quận Vương thụ sủng nhược kinh.
Thánh Mỹ không có nhìn qua Hạo Nguyệt Quận Vương, mà là nhìn qua hướng của Lâm Minh.
Lâm Minh ở trong không gian vặn vẹo nhíu mày, nữ nhân này cực độ đáng sợ, không hề nghi ngờ năm người bọn họ cũng không phải đối thủ của nàng.
Lâm Minh hơi trầm ngâm, giải trừ "Cách Đoạn Thương Khung", đối với nữ nhân đáng sợ này mà nói, tầng hộ thuẫn này chẳng khác gì trang giấy!
Đối mặt với Thánh Mỹ, Lâm Minh cảm nhận được áp lực!
Nữ nhân này thực lực hắn căn bản nhìn không rõ!
Thánh Mỹ quan sát Lâm Minh, trong ánh mắt dịu dàng mang theo hiếu kỳ.
- Ngươi... Tên gọi là gì?
Thánh Mỹ lại mở miệng hỏi tên của Lâm Minh, chuyện này làm cho Lâm Minh rùng mình, phải biết rằng Lâm Minh trong những người tham gia thí luyện cuối cùng, căn bả không ngờ trừ một ít người ở Thần Văn Thành năm đó, còn có thân hữu trong Thần Văn Sư công hội, còn có người chú ý tới Lâm Minh.
Thần Hư tam thái tử, Tề Thiên Thần Hoàng thân truyền đệ tử Hồng Viêm mới là nhân vật chính trong thí luyện lần này.
Mặc dù là hai nhân vật chính đó căn bản không lọt vào mắt Thánh Mỹ Hồn Hậu.
Thế nhưng mà dưới loại tình huống này, Thánh Mỹ chủ động mở miệng hỏi tên Lâm Minh, chuyện này giống như nhân loại hỏi thăm con kiến, nội tâm Lâm Minh sinh cảnh giác.
Hắn hít sâu một hơi, áp chế suy nghĩ phập phồng không yên trong lòng của mình, bất động thanh sắc nói:
- Tại hạ Lâm Minh!
Thánh Mỹ nhẹ nhàng "Ân" một tiếng, nói:
- Thể chất linh hồn ngươi rất đặc biệt, có chút giống thể chất linh hồn đặc thù trong thánh điển tộc ta ghi lại, đáng tiếc ngươi là nhân tộc. Nhất định chỉ có vậy mà thôi, nếu như ngươi là Hồn Tộc, ta sẽ thu ngươi làm đồ đệ...
Thánh Mỹ nói như vậy, cười nhạt một tiếng, đây là nụ cười thưởng thức đơn thuần, nhưng nụ cười này trong mắt Lâm Minh lại chẳng khác gì băng giá.
- Thể chất linh hồn đặc thù trong thánh điển ghi lại?
Chẳng lẽ là... Ma phương!?
Đương nhiên Lâm Minh nhớ rõ. Bản thân mình lần thứ hai gặp Thần Miểu Thiên Tôn, Thần Miểu Thiên Tôn đã từng nói qua, Hồn Tộc có một bộ Hồn Tộc Thánh Điển. Trong đó ghi lại ma phương, mà nó xưng hô ma phương chính là vĩnh hằng chi thạch!
Vừa rồi Thánh Mỹ nói "Thánh điển ", chín thành chín khả năng chính là Thần Miểu Thiên Tôn nói Hồn Tộc Thánh Điển, mà thể chất linh hồn đặc thù Thánh Mỹ nói, chẳng lẽ có liên quan tới ma phương?
Trong giây lát, Lâm Minh cảm thấy trong lòng bàn tay có mồ hôi lạnh!
Vạn hạnh là, mặc dù là nữ nhân đáng sợ trước mặt cũng không có phát hiện ma phương trong nội thế giới của hắn.
Bởi vì Lâm Minh có được ma phương quá lâu, linh hồn hắn trong vô tri vô giác bị ma phương thay đổi, thế cho nên làm cho Thánh Mỹ nghĩ lầm linh hồn Lâm Minh có chút giống thể chất linh hồn đặc thù ghi lại trong Hồn Tộc Thánh Điển.
Loại linh hồn này gọi là vĩnh hằng chi hồn, nó rất thưa thớt, quả thực không cách nào diễn tả bằng ngôn từ!
So ra mà nói, Tiểu Ma Tiên có thể chất bán thần thú không xem vào đâu, thể chất bán thần thú tuy hi hữu, nhưng mà một Đại Thế Giới trong một tỷ năm có một lần nên không có gì quái lạ, thế nhưng mà Hồn Tộc Thánh Điển ghi lại vĩnh hằng chi hồn, cả Tam Thập Tam Thiên đã qua mấy lần đại kiếp nạn cũng chưa từng có.
Cho nên Thánh Mỹ chỉ thuận miệng nói ra, nàng tuyệt đối sẽ không tin tưởng Lâm Minh một nhân loại, sẽ có được Hồn Tộc vĩnh hằng chi hồn tồn tại trong truyền thuyết, suốt mười tỷ năm qua chưa từng hiện thế.
Nhưng mà nghe được Thánh Mỹ nói vậy, Hạo Nguyệt Quận Vương cảm thấy ghen tỵ mãnh liệt trong lòng.
Thánh Mỹ lần đầu tiên gặp được Lâm Minh, thế nhưng mà nàng lại nói chuyện với hắn. Thánh Mỹ còn nói "Nếu như ngươi là Hồn Tộc, ta có thể thu ngươi làm đồ đệ"!
Hạo Nguyệt Quận Vương lại biết rõ, Thánh Mỹ rất cao ngạo, nàng cuộc đời này chưa từng thu đệ tử, huống chi là nam đệ tử.
Nếu như có thể trở thành đệ tử của Thánh Mỹ, bảo Hạo Nguyệt Quận Vương mất một nửa thọ nguyên hắn cũng cam tâm tình nguyện!
← Ch. 1681 | Ch. 1683 → |