← Ch.1684 | Ch.1686 → |
Rất nhiều người khó hiểu hỏi, Tu La Lộ thật sự quá lớn, cho dù là Thánh Mỹ tại Thần Hư Thần Quốc xuất hiện tạo thành oanh động lớn, nhưng ít có người biết tin tức của nàng.
- Hắc hắc, chuyện này không phải càng đơn giản sao!
Người nói chuyện lúc trước cười thần bí, dùng một loại ngữ khí kinh hãi nói:
- Nàng lại tới đây, đương nhiên cho rằng 83% còn không phải cực hạn của nàng! Nghe nói, nữ tử Hồn Tộc thần bí này có công pháp đặc thù, thiên phú càng ngày càng mạnh, đã vượt qua tưởng tượng của chúng ta.
- Cái gì?
Đột nhiên nghe vậy nhiều võ giả nhìn nhau, 83% còn không phải cực hạn?
Nàng còn muốn tới trình độ nào?
Về phần nói công pháp thiên phú càng ngày càng mạnh, bọn họ mới nghe lần đầu.
- Còn có công pháp này?
- Chỉ là nghe nói mà thôi, hơn nữa tu vị cô gái áo lam rất mơ hồ, có người đã gặp nàng là Thiên Tôn sơ kỳ, cũng có người gặp qua là Giới Vương bình thường, dường như tu vị của nàng tùy thời khắc biến hóa, nhưng mà có thể khẳng định một điểm là, mặc kệ nàng là Thiên Tôn hay là Giới Vương, đều có thể dễ dàng bóp chết chúng ta, đừng nhìn nàng hiện tại đứng cạnh chúng ta, kỳ thật tại trong mắt nàng, chúng ta chỉ là con sâu cái kiến.
Võ giả nói chuyện thở dài một tiếng, những người này đều là thiên chi kiêu tử, bình thường trong thế lực lớn đều là nhân vật phong vân, bây giờ bị người ta xem là con sâu cái kiến, trong nội tâm đương nhiên không thoải mái.
Nhưng không thể không thừa nhận đây chính là sự thật, nữ tử Hồn Tộc này là nhân vật ngang hàng với Thần Hư Hồn Đế, Thần Hư Hồn Đế là đại năng Chân Thần, mà đám người bọn họ chỉ được Thiên Tôn tán thưởng vài câu đã là vinh quang lớn lao, chênh lệch có thể nghĩ.
Những võ giả này nghị luận đều lọt vào tai Lâm Minh, hắn có chút trầm ngâm, trong nội tâm rốt cục cũng có một ít khái niệm về nữ tử Hồn Tộc này.
Năm đó hắn mới vừa vào Tu La Lộ, chợt nghe Hồn Bạch nhắc tới qua, trong trăm triệu năm qua có hai người đạt tới hơn 80% độ hoàn thành-- Tạo Hóa thánh tử cùng Hồn Tộc nữ tử thần bí.
Vốn Lâm Minh cho rằng Tạo Hóa thánh tử cùng Hồn Tộc nữ tử thần bí là nhân vật thiên tài nhất của hai chủng tộc mà thôi.
- Hồn Tộc Hồn Hậu... Không ngờ tới từ Tam Thập Tam Thiên, nàng tất nhiên biết rõ Hồn Tộc cùng Thánh tộc có chiến sự thế nào...
Lâm Minh hiện tại lo lắng chiến sự của Tam Thập Tam Thiên Thánh tộc cùng Hồn Tộc, bởi vì nó cùng nhịp thở với đại kiếp nạn của nhân tộc.
Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, từ phương diện này mà nói, Tam Thập Tam Thiên Hồn Tộc và nhân tộc không có xung đột lợi ích.
Nhưng mà Tam Thập Tam Thiên Hồn Tộc quá mức thần bí, giống như bọn họ và Thần Vực cũng tồn tại bức tường không gian ngăn cách, thế cho nên Lâm Minh đối với Tam Thập Tam Thiên Hồn Tộc hiểu biết có hạn.
Loại ý niệm này hiện ra trong đầu Lâm Minh, mà đúng lúc này Lâm Minh đột nhiên nghe được giọng nói mềm yếu:
- Lâm công tử, đã lâu...
Giọng nói này quen thuộc, trong lòng Lâm Minh khẽ động, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cách hắn mười trượng có nữ tử mặc sườn xám đang đứng.
Cô gái này dung mạo uyển chuyển hàm xúc, dáng người đầy đặn, nàng ăn mặc thanh lịch, phối hợp với sườn xám khiến người ta có cảm giác sắc đẹp cổ điển.
Cô gái này chính là Tô Nhã!
Nhưng mà nàng đã có khí chất khác xa hai mươi năm trước.
Khi đó Tô Nhã gợi cảm xinh đẹp, bộ ngực sữa nửa lộ, là yêu tinh câu dẫn người ta.
Mà Tô Nhã bây giờ trang phục đỏ tươi, thanh nhã tươi mát, giống như khuê nữ danh môn.
Chuyện này khiến Tiểu Ma Tiên khẽ nhếch miệng, giống như không nhận ra Tô Nhã.
- Tiên nhi muội muội, vẫn xinh đẹp như trước a.
Tô Nhã cười nói, trong lúc này vẫn phong tình vạn chủng.
- Vẫn là Tô Nhã tỷ tỷ xinh đẹp.
Tiểu Ma Tiên nói ngọt, răng mèo óng ánh chớp động sáng ngời, từ lần từ biệt lúc trước. Quan hệ của nàng cùng Tô Nhã tốt lên một chút, thực tế hôm nay nhìn thấy Tô Nhã, càng làm cho Tiểu Ma Tiên ưa thích.
Nữ tử cao quý như vậy, cho dù là nam hay nữ đều ưa thích.
- Đã lâu không gặp, không nghĩ tới lại gặp được trong thí luyện cuối cùng...
Lâm Minh nhìn qua Tô Nhã lúc này, trong nội tâm không biết làm cái gì nenen hắn nhìn qua đám người Mộ Linh Nguyệt, giới thiệu:
- Tô tiểu thư, đây là đồng bạn của ta. Cùng tham gia thí luyện cuối cùng...
Lâm Minh giới thiệu. Thời điểm hắn định nói thêm thì pháp tắc chi môn sáng lên.
Trong lòng mọi người cả kinh, ánh mắt nhìn qua pháp tắc chi môn, nhìn thấy pháp tắc chi môn khổng lồ sáng ngời lên, mặt đất run rẩy theo. Một đạo khí tức đáng sợ từ trong pháp tắc chi môn hàng lâm.
Tất cả mọi người đối mặt pháp tắc chi môn đều cảm nhận uy áp to lớn, đây là một loại áp lực từ tinh thần, thân thể, nội thế giới. Cho dù là những kẻ tự nhận thiên chi kiêu tử cũng bị áp chế rất nhiều. Ầm ầm!
Nổ mạnh như ngàn vạn tiếng sấm vang vọng, cánh cửa lớn trên bầu trời mở rộng ra.
Pháp tắc chi môn, mở ra!
Trong tích tắc pháp tắc chi môn mở ra, một đạo khí tức tang thương, khí tức của đại đạo ập tới, cơ hồ tất cả võ giả đều ngâm mình trong đại đạo chi lực, trong lúc nhất thời tất cả mọi người cảm giác tâm thần rung mạnh, giống như thể hồ quán đỉnh, cảm nhận rõ ràng!
Mặc dù là Hồn Hậu Thánh Mỹ đã một lần trải qua đại đạo chi khí tẩy lễ cũng tĩnh tâm lĩnh ngộ, giống như từ trong đó lĩnh ngộ nhiều pháp tắc hơn nữa...
- Chẳng trách nó được xưng là pháp tắc chi môn.
Cảm thụ được khí tức này, trong nội tâm Lâm Minh rung động, loại cảm giác này giống như võ giả nhân tộc độ Cửu Vẫn, trời giáng mảnh vỡ pháp tắc khắc lên cốt nhục của võ giả.
Nhưng mà pháp tắc chi môn ẩn chứa khí tức thiên đạo bao la, hơn nữa thời gian cực kỳ ngắn ngủi, vĩ giả tham ngộ không tới một phần ngàn vạn.
Mặc dù là Lâm Minh cũng lĩnh ngộ và xác minh được đại đạo của mình, chưa tới kịp có đột phá, đại đạo chi khí cũng đã biến mất...
- Đáng tiếc...
Lâm Minh âm thầm lắc đầu, nếu như có thể lĩnh ngộ lâu hơn một chút thì quá tốt.
Những võ giả khác cũng nhao nhao mở to mắt, bọn họ lĩnh ngộ không nhiều bằng Lâm Minh, pháp tắc chi môn ẩn chứa pháp tắc vạn vật, trong đó không đơn giản là Tu La Thiên Đạo, càng có pháp tắc của Tam Thập Tam Thiên.
Mặc kệ chủng tộc gì, tu luyện công pháp gì, được pháp tắc chi môn trong đại đạo chi khí tẩy rửa cũng có thu hoạch.
Lúc này pháp tắc chi môn mở ra sớm, mọi người nhao nhao hướng pháp tắc chi môn, chỉ thấy trong pháp tắc chi môn là tinh không vô tận, mà trên bầu trời của nó có bốn thời không chi môn song song!
Bốn thời không chi môn này chính là bốn vòng xoáy, vô tận nguyên khí hội tụ trong đó, chúng xoay tròn thật chậm, giống như lỗ đen.
Bốn thời không chi môn cũng khác nhau rất loán, từ trái đến phải, thời không chi môn càng ngày càng nhỏ, thời không chi môn bên trái rộng mấy trăm dặm, chẳng khác gì một ngôi sao, màu sắc xám trắng, thời không chi môn tận cùng bên phải chỉ có phạm vi mười dặm, màu sắc đỏ sậm, khí lưu đỏ sậm, làm cho người ta hãi hùng khiếp vía, sinh ra cảm giác sợ hãi không hiểu.
← Ch. 1684 | Ch. 1686 → |