← Ch.1867 | Ch.1869 → |
Những võ giả khác cũng nhao nhao giãy dụa đứng lên, trong đó kể cả Võ Giả trước đó Lâm Minh nhìn thấy sử dụng Minh Văn Phù mật báo.
Viện quân Ngự Thú Tông tới thật nhanh, xem ra cách nơi này không xa.
- Là tiểu súc sinh này, đánh chết Hắc Cự Tích của ta, làm chúng ta bị tổn thất, còn cướp đi tư liệu ngọc giản của ta.
Hoàng y nam tử kia đột nhiên chỉ hướng Lâm Minh, trên mặt tràn đầy âm tàn cùng dữ tợn.
- Đúng, chính là hắn, Tôn hộ pháp đừng cho hắn nhẹ nhàng chết đi như vậy, hảo hảo tra tấn hắn thoáng một phát!
- Cho ngươi vừa rồi hung hăng càn quấy, lần này ở trên người của ngươi hạ độc cổ, cho ngươi sống không bằng chết!
Viện quân đến, mấy Võ Giả trọng thương này đều hãnh diện, nhe răng cười liên tục.
- Chính là hắn? Một thanh niên nhân loại liền đem các ngươi đánh thành như vậy? Thật vô dụng.
Tôn hộ pháp nhìn về phía Lâm Minh, mặt có vẻ khinh thường.
- Tôn hộ pháp coi chừng, người này rất lợi hại.
Hoàng y Võ Giả chứng kiến Lâm Minh như trước trấn định tự nhiên, bộ dạng không có chút bối rối nào, trong lòng có chút lo lắng.
- Mười hai tức...
Lâm Minh mở miệng.
- Từ khi các ngươi báo tin đến viện quân chạy đến, tổng cộng dùng mười hai tức thời gian, tốc độ ngược lại là rất nhanh, các ngươi những viện quân chạy đến này, nguyên vốn cũng là ở nơi khác thiết trí bẫy rập, muốn săn giết Võ Giả trong Nguyên Mộng chiến trường a?
Lâm Minh nhìn lướt qua người tới, cầm Phượng Huyết Thương trong tay, mũi thương chỉa xuống đất, không có nửa điểm bối rối.
Nghe được Lâm Minh nói, Tôn hộ pháp kinh dị nhìn Lâm Minh, cười rộ lên.
- Tử đạo trước mắt, lại vẫn hung hăng càn quấy như thế, ngươi đối với Ngự Thú Tông ta ra tay, đã không thể tha thứ, để mạng lại!
Đang khi nói chuyện, Tôn hộ pháp này là người đầu tiên xuất thủ, Lâm Minh này hắn tuy khinh thường, nhưng mà sinh ra cảnh giác chi tâm, cho nên một kích này, hắn không có nửa điểm lưu thủ.
Hắn từ bên trong Tu Di giới rút ra một thanh trọng kiếm, một kiếm bổ ra, sương mù tím dâng lên.
Lâm Minh không cần nhìn cũng biết, trong một kiếm này, ẩn chứa linh hồn công kích cường đại.
Hắn chân phải đẩy ra mũi thương Phượng Huyết Thương, một thương quét ngang, Lôi Hỏa Chi Lực mãnh liệt bạo phát đi ra, như sóng biển tử xích nhị sắc xông ra ngoài!
Theo một tiếng ầm vang nổ mạnh, cả người Tôn hộ pháp kia liền bay lên.
Trên không trung kinh kêu một tiếng, Lâm Minh công kích vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn, Thần Nguyên hộ thể của hắn, như là tuyết trắng ở dưới ánh mặt trời nhanh chóng tan rã.
Sắc mặt hắn tái nhợt, muốn từ trong Tu Di giới lấy ra một tấm Thần Văn Phù, nhưng mà Hỏa Diễm cùng Lôi Đình mãnh liệt đã hoàn toàn đốt hộ thể Thần Nguyên của hắn, nhảy vào trong thân thể của hắn, tùy ý phá hư nội tạng cùng kinh mạch.
Bồng!
Một tiếng bạo vang.
Tôn hộ pháp kia ở trên không trung vỡ nát hơn nửa người.
Một đống toái cốt, thịt nát tứ tán bay vụt, huyết hoa mảng lớn mảng lớn rơi vãi, hắn cứ như vậy ngã trên mặt đất, ra khí nhiều, hấp khí ít, lập tức không sống nổi rồi.
- Tôn hộ pháp!
Ngự Thú Tông đệ tử ở đây kinh hãi, đột nhiên xuất hiện biến hóa, lại để cho bọn hắn bất ngờ.
- Tại sao có thể như vậy?
Tôn hộ pháp ở trong suy nghĩ của Ngự Thú Tông đệ tử bọn hắn, thực lực vô cùng cường đại, vốn là nhân kiệt, hơn nữa tu vi cũng cao thâm.
Đi vào Nguyên Mộng chiến trường, tu vi bị áp chế, pháp tắc lĩnh ngộ của hắn không phải người bình thường có thể mô phỏng, thế nhưng mà ở trên tay nhân loại này, lại bị miểu sát!
- Ta vốn còn trông cậy vào ngươi gọi nhiều người đến cho ta thu công huân một chút, kết quả mới kêu ba mươi mấy người, thật làm cho người thất vọng...
Lâm Minh như là Ác Ma nói nhỏ, ở bên tai Hoàng y Võ Giả vang lên, để cho hắn tóc gáy dựng ngược.
Nguyên lai nhân loại này, đã sớm phát giác được hắn mật báo, lại cố ý chờ viện quân của hắn đến, chính là vì có thể giết nhiều người, tích lũy công huân?
- Chạy mau, tách ra trốn!
Hoàng y Võ Giả như ở trong mộng mới tỉnh!
Nhưng mà đúng lúc này, Lâm Minh động, tốc độ của hắn nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, trường thương trong tay như là lưỡi hái tử thần, một thương chém ra, liền có đầu người rơi xuống đất!
Những người này, còn không bằng Tôn hộ pháp, ở trước mặt Lâm Minh không có lực phản kháng.
Cơ hồ một cái đối mặt, liền phơi thây chết thảm.
Qua trong giây lát, huyết nhuộm đại địa, có rất nhiều Ngự Thú Tông đệ tử mưu toan tứ tán chạy trốn, nhưng mà bị Lâm Minh phát thương xuyên thủng!
Phốc Phốc Phốc!
Không trung thi thể đổ rào rào rơi xuống, tràng cảnh cực kỳ đáng sợ.
- Ma... Ma Quỷ...
Trước khi chết, Hoàng y Võ Giả khẽ nhếch miệng, gian nan nói.
Lâm Minh tay nâng thương rơi, trực tiếp xuyên thủng trái tim Hoàng y Võ Giả.
Gần kề mười tức thời gian, hắn liền giải quyết chiến đấu.
Hắn vuốt vuốt ngọc giản trong tay, Hoàng y Võ Giả này cho hắn ngọc giản, ngược lại là một thu hoạch ngoài ý muốn.
Sau khi Lâm Minh giết chết rất nhiều đệ tử Ngự Thú Tông, hắn chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng từ trên thi thể một ít Ngự Thú Tông đệ tử này tản mạn đi ra, toàn bộ tràn vào lệnh bài mà Lâm Minh tùy thân mang theo.
Những năng lượng này, ở trong lệnh bài ngưng kết thành mọi điểm sáng thật nhỏ.
Lâm Minh bằng cảm giác thăm dò vào trong đó, một đạo tin tức truyền vào trong đầu của hắn... hai nghìn một trăm điểm chiến công.
- Chỉ có hai nghìn một trăm trị giá chiến công, khoảng cách yêu cầu đổi Kim Thư, quả thực là chín trâu một sợi lông.
Lâm Minh khẽ lắc đầu.
Hai nghìn một trăm trị giá chiến công này, đợi thời điểm ba năm chi kỳ kết toán, yêu cầu trừ bằng tuổi của hắn, chẳng qua là mười mấy điểm mà thôi.
Mà đổi Kim Thư, cần mười tỷ chiến công, trong chuyện này chênh lệch thật sự quá lớn một ít.
- Ta giết chết đối thủ càng mạnh, trị giá chiến công lại càng nhiều.
Lâm Minh có thể cảm giác được, mới vừa rồi giết chết gần bốn mươi Ngự Thú Tông đệ tử kia, duy nhất nhận được chiến công trị giá nhiều nhất đúng là Tôn hộ pháp, hắn một người mà cống hiến gần một ngàn chiến công trị giá, còn dư lại cũng chỉ có thanh niên áo vàng có mấy trăm trị giá chiến công, những người khác đều là mấy chục điểm.
Trong đó kém cỏi nhất chỉ cấp mấy điểm chiến công trị giá, quả thực không đáng kể rồi.
Nói cách khác, Lâm Minh yêu cầu đổi đến Kim Thư, phải không ngừng giết chết cường giả, bao gồm những Đại giới Giới Vương, nửa bước Thiên tôn, thậm chí Thiên tôn cấp cường giả kia.
Giết chết cường giả tu vi càng cao, chiến công trị giá sẽ càng nhiều.
- Không biết giết chết một Thiên tôn, có thể cho ta bao nhiêu chiến công?
Trong lòng Lâm Minh có chút mong đợi, nhưng hắn biết, lần này trong Nguyên Mộng chiến trường, liền tiến vào hai Thiên tôn, một Hỗn Độn Ma Thần, một Vạn Quỷ Thiên Tôn.
Nếu như có thể giết chết hai người này, chiến công trị giá sẽ khả quan rồi.
- Ta vận khí rất tốt, tiến vào Nguyên Mộng chiến trường, gặp được hai Thiên tôn, có bọn họ, có thể thu đủ mười tỷ chiến công, chỉ là Nguyên Mộng chiến trường quá lớn, muốn đụng phải bọn họ cũng không dễ dàng.
← Ch. 1867 | Ch. 1869 → |