← Ch.1898 | Ch.1900 → |
Hắn đưa mắt nhìn qua, nhìn thấy vô số tinh cầu này đều đầy lỗ, tàn phá không chịu nổi.
Ánh mắt nhìn xa hơn về tinh ưực mênh mông, nơi đó càng có hài cốt tinh cầu tỏa sáng đang vụt tắt.
Ở ngân hà xa xa đã không còn bụi sao gì nữa, chỉ có tối đen như mực, ở xa xa có hỏa quang lóng lánh.
Chỉ có hai luồng hào quang giống như hai vũ trụ, Lâm Minh chỉ nhìn đã cảm thấy tim đập thình thịch, giống như bị bàn tay vô hình bóp quả tim.
Mạnh, đây là lực lượng mạnh mẽ tuyệt đối.
Thời gian lưu chuyển, tuế nguyệt ăn mòn cũng không làm cho hai đạo khí tức này biến mất.
Nhưng mà chúng nó cũng sinh ra thiên địa pháp tắc, trong thế giới này có hai mặt âm dương, tương sinh tương khắc, sinh sinh bất tức.
Chúng giống như vô số mặt trời nổ tung, bí lực bàng bạc mênh mông cuồn cuộn bị giam cầm, trường tồn cổ kim.
- Ân? Đây là?
Hắn lờ mờ nhìn thấy một bức tranh...
Chính là Tu La võ sĩ đứng trong không gian vũ trụ đen kịt bàng bạc, người mặc áo giáp màu đen, hai đồng tử bắn ra tinh quang khủng bố.
Một nam nhân cũng có khí tức khủng bố đứng ở đầu tinh cầu xa xôi, hai người đang chiến đấu..
Tu La quyền ảnh như điện, hùng hồn mênh mông, mỗi một quyền xé rách vũ trụ, vô tận ngôi sao nghiền nát, nuốt hết nam tử đứng ở đối diện.
Vô tận quang ảnh hiện ra, trong tay nam tử này xuất hiện một quyển sách.
Hắn tụng niệm kinh văn, kinh văn hóa thành từng cổ ngữ tâần bí truyền vào trong Tu La quyền như mưa kia.
Mỗi một tiếng cổ ngữ biến hóa thành cột sáng hồn lực xé rách ngân hà, va chạm với Tu La quyền ảnh, tỏa ra chấn động khủng bố, từng mảng lớn hư không bị đánh nát, trăm ngàn vạn ngôi sao chôn vùi...
Trận đại chiến này diên xra không biết bao lâu, không biết đánh bao nhiêu năm, không biết hủy diệt bao nhiêu tỷ tinh cầu.
Cuối cùng mi tâm nam tử thần bí bị quyền ảnh của chủ nhân Tu La Lộ đánh sát qua, huyết dịch giống như tinh cầu khổng lồ rơi vào không gian vũ trụ không biết
Sách cổ trong tay nam tử thần bí kia cũng bị rách nát ra...
Sau khi nhìn thấy một màn này hết thảy ảo ảnh sụp đổ, Lâm Minh lại xuất hiện ở biên giới vực thẩm, trước mắt là Tu La phù văn sinh diệt bất định.
Những gì Lâm Minh nhìn thấy chính là những pháp tắc Tu La Thiên Đạo sinh ra biến thành bản sao...
Lâm Minh hít sâu một hơi... Nam tử chiến đấu với chủ nhân Tu La Lộ chính là lão tổ thời thái cổ của Hồn Tộc.
Trong tinh hà đó chính là chiến trường cuối cùng của hai người.
Lâm Minh từng ở trong ban thưởng thí luyện cuối cùng của Tu La Lộ bước lên con đường đá xanh, xem qua chủ nhân Tu La Lộ đại chiến với nam tử thần bí này rồi.
Nhưng mà trận chiến ấy không biết kết quả cuối cùng.
Nhưng hiện tại Lâm Minh lại biết kết quả cuối cùng-- Hồn Tộc thái cổ thần vương năm đó thua chủ nhân Tu La Lộ một chiêu!
Nhưng mà chủ nhân Tu La Lộ cũng bị thương.
Càng có sách cổ thần thần bí khó lường kia, trang sách sụp đổ không hoàn chỉnh.
Không hề nghi ngờ, trang, chính là Hồn Tộc Thánh Điển, mà nguyên mộng vũ trụ này đại khái chính là tổ tiên Hồn Tộc thời điểm trước khi chết lưu lại.
Mà hư không trước mắt chính là chiến trường của chủ nhân Tu La Lộ cùng tổ tiên Hồn Tộc thời thái cổ.
Nghĩ tới những thứ này, Lâm Minh ngoài khiếp sợ thì trong lòng có nhiệt huyết dâng trào.
Kể từ đó nơi này có rất nhiều lạc ấn và dấu vết lưu lại.
Đối với Lâm Minh là võ giả cấp bậc này, đây là một khoản tài phú không cách nào tưởng tượng nổi.
Đầu ngón tay bắn ra từng đạo khí tức Tu La Thiên Đạo, không ngừng cộng minh với khí tức chiến đấu của chủ nhân Tu La Lộ lưu lại.
Oanh -- khí tức Tu La Thiên Đạo vô cùng chân thật tiến vào ý thức của Lâm Minh.
Hắn cảm ngộ được tình cảnh lúc chủ nhân Tu La Lộ chiến đấu với Hồn Tộc thái cổ thần vương, hiểu cách vận dụng lực lượng của Tu La thiên đạo thế nào, chúng không ngừng hiện ra trước mặt Lâm Minh.
Càng xúc tiến xác minh lý giải tâm đắc của hắn về Tu La thiên đạo.
Ngày xưa trên con đường đá xanh, tuy Lâm Minh thông qua chủ nhân Tu La Lộ lưu lại tinh thần lạc ấn quan sát vô số lần đại chiến của chủ nhân Tu La Lộ.
Nhưng cũng chỉ nhìn mà thôi. Mà giờ khắc này hắn không chỉ nhìn, hơn nữa còn kết hợp với lạc ấn của chủ nhân Tu La Lộ lưu lại trên cổ chiến trường.
Giống như dung làm một thể với chủ nhân Tu La Lộ, thứ lĩnh ngộ cũng nhiều và khắc sâu hơn.
Hắn có thể cảm nhận được lúc chủ nhân Tu La Lộ đối địch vận dụng lực lượng pháp tắc Tu La Thiên Đạo biến hóa khác nhau ra sao.
Những lĩnh ngộ này xác minh với lý giải pháp tắc Tu La Thiên Đạo lúc trước. Làm cho Lâm Minh nắm giữ lực lượng Tu La Thiên Đạo càng hoàn thiện hơn.
Chậm rãi, Lâm Minh ngồi xuống ở biên giới vực sâu.
Vô số Tu La phù văn bay tới, Tu La phù văn giống như một quyển sách lịch sử ghi lại vô số huyền bí.
Lâm Minh chậm rãi tiến vào trạng thái lĩnh ngộ, phía sau hắn là một cỗ thụ chậm rãi hiện ra, nó mọc rễ nảy mầm trong hư không, chậm rãi mở rộng cành lá, chung quanh cổ thụ có hoa cỏ phiêu linh, nghiễm nhiên biến thành tiên cảnh nhân gian.
Đây là Phổ Đà sơn Bồ Đề Thụ thể hiện dị tượng, là tinh thổ thế gian.
Lâm Minh ở dưới Bồ Đề Thụ dung hợp nhiều võ ý khác nhau, làm cho hắn có thể tùy thời tiến vào trạng thái vong ngã. Cái gọi là im ắng không có gì chính là vô tướng.
Lâm Minh trong quá trình tĩnh tọa. Không biết thời gian, không biết tuế nguyệt, hắn không ngừng suy diễn phù văn. Thể ngộ huyền diệu ghi lại trong đó.
- Những biến hóa này lại suy diễn lực lượng Tu La thiên đạo tới mức tận cùng, thật vô cùng hoàn mỹ... Làm cho Hồn Tộc thái cổ thần vương không thể phòng ngự.
-... Thì ra lực lượng pháp tắc Tu La Thiên Đạo có thể vận dụng như vậy, đúng là thiên biến vạn hóa, hoàn toàn không kém hơn bất cứ tinh túy nào của Tam Thập Tam Thiên Đại Đạo...
Thân thể Lâm Minh lơ lửng trên hư không, tinh cầu không ngừng lưu chuyển quanh người của hắn, chậm rãi xoay tròn, không ngừng cảm ứng khí tức của chủ nhân Tu La Lộ.
Chủ nhân Tu La Lộ và Hồn Tộc thái cổ thần vương lúc chiến đấu sinh ra bất cứ biến hóa nhỏ nào đều bày ra hoàn mỹ nhất.
Thời gian thoáng cái trôi qua sáu tháng.
Thân ảnh của Lâm Minh lúc này vẫn đang ở biên giới vực sâu, bắt đầu không ngừng tiến vào sâu trong ngân hà.
Không ngừng cảm ứng khí tức chủ nhân Tu La Lộ lưu lại trong chiến đấu, đối với lĩnh ngộ pháp tắc Tu La Thiên Đạo càng ngày càng thâm sâu.
Chung quanh chính là khí tức lực lượng Tu La thiên đạo không ngừng bị Lâm Minh hấp thu.
Từ xa nhìn lại, Lâm Minh giống như bị bao phủ trong kén tằm huyết sắc.
Kén tằm này lớn như thế, giống như thiên thạch huyết sắc. Lâm Minh hoàn toàn đắm chìm trong lĩnh ngộ huyền diệu khó giải thích.
Tu La Thiên Pháp Trận trong người kêu vù vù, thân ảnh Tu La cực lớn hiển hiện ra, thôi động cự luân, không ngừng dung hợp với kén tằm huyết sắc, không ngừng sinh ra biến hóa mới trong hỗn độn...
Trong bất tri bất giác, Lâm Minh thông qua Tu La Thiên Thư nắm giữ Vạn Ma Sinh Tử Luân và các loại Tu La vũ kỹ không ngừng lột xác, trở nên mạnh mẽ hơn.
← Ch. 1898 | Ch. 1900 → |