← Ch.1907 | Ch.1909 → |
Nhưng mà theo lời Khôn Nguyên thượng nhân nói, có chút tông môn đúng là chuẩn bị vũ khí bí mật tại nguyên mộng chiến trường, ví dụ như trước đó Tiểu Cực Cung cũng đi sông băng đại hoang tìm "Băng ly".
Bị Khôn Nguyên thượng nhân gọi thân thiết như vậy, phó cung chủ Tiểu Cực Cung họ Liễu không có một chút cảm giác thụ sủng nhược khinh, ngược lại vẻ mặt đắng chát.
Hắn biết rõ, nếu như trả lời về giá trị công huân của Tiểu Cực Cung vì sao tăng trưởng biên độ lớn như thế, tất nhiên là do giá trị công huân trên lệnh bài của Lâm Mục rót vào Đế Vương Thần Bích.
Như vậy kế tiếp, giá trị công huân của Tiểu Cực Cung sẽ tăng trưởng tốc độ càng nhanh, cuối cùng dùng tốc độ tăng nhanh hơn.
- Bốn mươi vạn! Tiểu Cực Cung lần này bỗng nhiên nổi tiếng ah!
Sau lưng Khôn Nguyên thượng nhân có một ít trưởng lão đi theo. Những người này đều là đệ tử của Thiên Nguyên Thiên Tôn, nhao nhao chúc mừng.
- Như thế nào sắc mặt lão Liễu ngươi khó coi như vậy, có phải lo lắng Thiên Nguyên thiên cung ban thưởng không thể thực hiện? Ta nói lão Liễu ngươi quá không phóng khoáng rồi. Chúng ta đường đường là Thiên Tôn Thiên Cung, cần phải để ý một chút ban thưởng sao, cho dù ngươi có năm sáu chục vạn công huân, chúng ta vẫn lấy ban thưởng ra được.
Nhưng mà những người nói chuyện từ từ câm miệng, bởi vì giá trị công huân của Tiểu Cực Cung đã là năm mươi vạn.
Nhìn con số vẫn tăng lên, hắn vô cùng nghi hoặc..
- Tại sao còn tăng, đã năm mươi vạn rồi. /
- Không thể tưởng tượng nổi. Tiểu Cực Cung lần này nghịch thiên rồi, lại tăng thêm đã có thể sánh bằng thế lực Đại Giới Giới Vương đấy.
- Thế lực Giới Vương bình thường, siêu việt thế lực Đại Giới Giới Vương, thật sự là hiếm thấy!
- Ân, loại chuyện này ngày xưa xảy ra với số lần không nhiều, có một ít thế lực Giới Vương sinh ra thiên tài thiên tư xuất chúng nên mới thế.
Các đệ tử Thiên Nguyên Thiên Cung nghị luận, nhao nhao nhìn qua đệ tử Tiểu Cực Cung, dường như muốn xác định ai là thiên tài như thế.
- Sáu mươi vạn... Không, sắp bảy mươi vạn!
Có vài ngày đệ tử Thiên Nguyên Thiên Cung há hốc mồm, bảy mươi vạn, đã sắp vượt qua Linh tộc!
Linh tộc là một đại tộc mới hơn tám mươi vạn công huân, tuy nhiên bọn họ cũng không phái nhiều đệ tử, hơn nữa nghe nói bọn họ bị người hung ác chém giết chủ lực, nhưng dù nói thế nào, bọn họ cũng chẳng yếu hơn Tiểu Cực Cung đâu!
- Tình huống không đúng...
Khôn Nguyên thượng nhíu mày.
- Xác thực không đúng, nhưng mà đáng giá ăn mừng, có một thiên tài tuyệt thế như vậy, nếu như sức chiến đấu kinh người, lại đầy đủ trẻ tuổi sẽ ảnh hưởng cân đối.
Sau lưng Khôn Nguyên thượng nhân, có đệ tử Thiên Tôn vừa cười vừa nói.
Nhưng mà rất nhanh hắn cười không nổi, bởi vì giá trị công huân của Tiểu Cực Cung đã đột phá một trăm vạn.
Một trăm vạn! Chưa nghe nói qua có cái nào khoa trương như thế.
Lý trí nói cho hắn biết, Tiểu Cực Cung càng lợi hại thì chuyện càng không hợp thói thường, nếu như Tiểu Cực Cung thực xuất hiện thiên tài lợi hại như thế, hắn tại Thiên Nguyên giới cũng nên có danh tiếng mới đúng.
- Một trăm năm mươi vạn, trời ơi!
Giá trị công huân của Tiểu Cực Cung đột phá một trăm vạn, đột nhiên tốc độ tăng lên nhanh hơn, trước đó là một lần tăng một vạn, hiện tại mười vạn lại mười vạn.
Chuyện này khiến rất nhiều đệ tử há hốc mồm.
- Tình huống không đúng!
Các đệ tử Thiên Nguyên giới Thiên Tôn cùng đứng dậy, bọn họ hai mắt tròn xoe, nhìn chằm chằm vào Đế Vương Thần Bích.
- Ba trăm vạn, đây là nghịch thiên sao?
Mọi người phát hiện, từ khi trị số càng lớn, tốc độ tăng trưởng lại càng khủng bố, dựa theo kinh nghiệm lúc trước của bọn họ, tốc độ này sẽ nhanh chóng đột phá đại quan trăm vạn.
Nhưng mà trong nháy mắt, bọn họ ý thức của mình sai rồi, hơn nữa sai không hợp thói thường.
Hai ngàn vạn!
Rất nhiều đệ tử Thiên Tôn sắp rớt tròng mắt ra.
Mà thời điểm này rất nhiều thế lực khác cũng chú ý tới Đế Vương Thần Bích biến hóa, giá trị công huân của một tiểu tông môn tăng lên như bão táp!
- Sao... Xảy ra chuyện gì!
Mọi người nhao nhao nhìn qua, hai ngàn vạn, dù là Thiên Tôn thánh địa, toàn bộ tinh nhuệ xuất động, thành tích đạt tới tận cùng, cũng rất khó đạt thành giá trị công huân này.
Kế tiếp, ba ngàn vạn... Bốn ngàn vạn... Năm ngàn vạn...
Khôn Nguyên thượng nhân sắc mặt xanh lại. Nó phải tăng tới mức nào?
Trước kia hắn còn không có để ý, mặc kệ công huân của Tiểu Cực Cung đạt tới bao nhiêu, hắn đều có thể thực hiện ban thưởng. Hiện trong chớp mắt đã là năm ngàn, lại tăng nữa, Thiên Nguyên Thiên Cung chẳng phải phá sản sao?
- Một trăm triệu! Trời ơi! (10 vạn = 100. 000 = 1 ức, cho nên 1 ức này sẽ ko phải là 100 triệu, thằng tác giả sử dụng hệ số quy đổi cũ và mới rất loạn)
Rất nhiều đệ tử Thiên Nguyên Thiên Tôn rớt cằm trên đất.
Đây là tình huống gì.
Đây tuyệt đối không phải do Tiểu Cực Cung làm ra, nhất định tình huống có biến!
Con số một trăm triệu thì giá trị công huân lại nhảy từ một ngàn vạn tới một ngàn vạn!
Mắt thấy những con số này tăng lên như điên, khóe mắt rất nhiều người co giật. Không nói nên lời.
Hai trăm triệu... Ba trăm triệu... Bốn trăm triệu...
- Rốt cuộc là cái gì thế này?
Có chưởng giáo Đại Giới Giới Vương hoảng hốt hô to, con số này quá kinh người.
- Là Lâm Mục, nhất định là hắn, trừ hắn ra thì không có người nào khác.
- Lâm Mục. Xem ra chính là tiểu tông môn ở bên trong, hoặc là hắn là mượn cái kia tiểu tông môn lệnh bài!"
Rất nhiều đệ tử ra khỏi nguyên mộng chiến trường nhanh chóng biết rõ nguyên dân do đâu, đối với giá trị công huân khủng bố như thế, tuy bọn họ rung động, nhưng lại khá đáng tin, còn cho rằng là bình thường.
- Giá trị công huân của hắn là bao nhiêu?
Mọi người kinh hô, giá trị công huân của Tiểu Cực Cung đã đạt tới tám trăm triệu.
- Một tỷ, nhất định là một tỷ!
Có người đột nhiên ý thức được điểm này, một tỷ công huân, có thể hối đoái ban thưởng cao cấp từ Đế Vương Thần Bích.
- Lâm Mục này săn giết nhiều cao thủ như vậy chính là vì ban thưởng chí cao! Trời ơi, hắn vậy mà tích lũy đủ một tỷ công huân, là muốn hối đoái trang sách màu vàng? Thật đáng sợ!
Nghe được mọi người sợ hãi thán phục, phó cung chủ Tiểu Cực Cung phó lúc nhớ tới trước khi tiến vào nguyên mộng chiến trường, Lâm Minh đã từng mở miệng hỏi kỹ càng điều kiện hối đoái trang sách màu vàng. Ban đầu phó cung chủ Tiểu Cực Cung còn không kiên nhẫn, hắn tuyệt đối không ngờ. Lâm Minh lại có thể bắt trang sách màu vàng tới tay.
Vì thế hắn tại nguyên mộng chiến trường tạo ra rất nhiều phong ba, mượn nhờ Kỳ Lân quả trải rộng ra chiến trường, dụ vô số cường giả tới cướp đoạt, sau đó đánh chết!
Người trẻ tuổi đáng sợ!
Mọi người không có nghĩ sai, giá trị công huân của Lâm Minh là một tỷ lẻ bảy trăm vạn, dễ dàng đổi được trang sách màu vàng!
- Lâm Mục kia tới từ nơi nào?
Có người hô to, trong lúc nhất thời rất nhiều người bắt đầu tìm kiếm.
Nhưng mà người tiến vào Đế Vương Thần Bích quá nhiều, tất cả thế lực lớn tụ tập cùng một chỗ nên vô cùng hỗn loạn, muốn tìm một người, nói dễ vậy sao?
← Ch. 1907 | Ch. 1909 → |