← Ch.1912 | Ch.1914 → |
Mà lúc này trong vùng núi sâu của nguyên mộng chiến trường, Lâm Minh tự mở động phủ, hắn đang yên lặng quan sát trang sách màu vàng.
Quan sát trang sách màu vàng tạo thành gánh nặng lớn với ánh mắt của hắn, mỗi lần thấy con mắt đau nhức như vô số kim đâm vào, hắn không thể không dừng lại, thoáng nghỉ ngơi sau đó lại mở ra nghiên cứu.
Đọc trang sách màu vàng này cần tinh thần lực rất mạnh, Lâm Minh hiện tại cực kỳ miễn cưỡng.
Nhưng mà Lâm Minh phát hiện, mặc dù mình đọc trang sách màu vàng tinh thần lực như bị kim châm đâm vô số lần, nhưng mà hắn nghiên cứu mấy ngày qua, linh hồn của hắn không ngừng được rèn luyện nhiều hơn.
Trực tiếp thể hiện chính là, thời gian hắn đọc trang sách màu vàng này càng lúc càng lâu.
Càng nghiên cứu, Lâm Minh càng phát hiện người viết Thánh Điển chính là một nhân vật kinh tài tuyệt diễm.
Nhưng không biết vì sao hắn lại chém giết sinh tử với chủ nhân Tu La Lộ.
Cứ như vậy, Lâm Minh dùng thời gian một tháng mới xem toàn bộ trang sách màu vàng này từ đầu tới cuối.
Rốt cuộc hắn cũng biết cái gọi là Thánh Điển ghi lại nội dung gì.
Nếu như nói Tu La Thiên Đạo chính là pháp tắc ngoài Tam Thập Tam Trọng Thiên, cũng la quy nạp quy tắc của vũ trụ.
Như vậy Thánh Điển chính là thăm dò bản thân võ giả, đào móc tiềm lực thân thể.
- Chuyển sinh chi pháp...
- Vĩnh sinh chi thuật...
Lâm Minh nhìn thấy mà kinh hãi.
Chuyển sinh chi pháp chính là Thánh Mỹ tu luyện Đại Chuyển Sinh Thuật, nó là một bộ phận tinh hoa nhất trong Thánh Điển, nhưng mà trừ chuyển sinh chi pháp, trong Thánh Điển còn có ghi lại một bộ pháp thuật đáng sợ, chính là pháp thuật nghịch thiên.
Nó tên là -- vĩnh sinh chi thuật.
Vĩnh sinh, nghe thì không thể tưởng tượng nổi, nếu như một võ giả tuổi thọ có thể đạt tới vĩnh hằng, như vậy hắn miễn là còn sống, có thể không ngừng tăng thực lực của mình lên, nếu như có thể sống trên mười tỷ năm, như vậy hắn sẽ đạt tới trình độ nào? Quả thực khó có thể tưởng tượng!
Một khối kỳ thạch, trải qua thời gian chuẩn bị đủ lâu sẽ biến thành nguyên linh thạch thai, cho dù một con heo trải qua vô số thời gian sinh tồn, cũng có thể tích lũy thiên địa tạo hóa, đắc đạo thành yêu, tiếp theo thành tựu Yêu Đế, quát tháo thiên hạ.
Vĩnh sinh chi thuật cùng chuyển sinh chi pháp hỗ trợ lẫn nhau, nhưng mà vĩnh sinh chi thuật cần vĩnh hằng chi hồn mới có thể tu luyện, mà loại linh hồn trong truyền thuyết này đã sớm tuyệt tích không biết bao nhiêu ức năm. (chuẩn bị cho anh main đây)
Thế cho nên vĩnh sinh chi thuật trở thành truyền thuyết...
- Vĩnh hằng chi hồn à...
Trong nội tâm Lâm Minh rùng mình, hắn đương nhiên nhớ rõ năm đó hắn gặp Thánh Mỹ, Thánh Mỹ từng nói qua, linh hồn hắn cùng loại với vĩnh hằng chi hồn.
Năm đó Lâm Minh cho rằng đây là do ma phương mà ra, sự tồn tại của ma phương làm cho bản chất linh hồn của Lâm Minh phát sinh cải biến.
Kể từ đó trong nội tâm Lâm Minh cũng sinh ra suy nghĩ này trong đầu, nhưng mà linh hồn của hắn có phải là vĩnh hằng chi hồn hay không?
- Dùng linh hồn của ta đi tu luyện vĩnh hằng chi thuật, có khả năng thành công sao?
Dựa theo Thánh Điển ghi lại, vĩnh sinh chi thuật ít có khả năng luyện thành, thậm chí nó là công pháp chưa hoàn thiện, mà nó là công pháp đang sáng tác, năm đó người sáng tạo Thánh Điển cũng chỉ hoàn thành một bộ phận của nó mà thôi..
Người sáng tạo Thánh Điển cũng không thể thành tựu vĩnh sinh.
Vĩnh sinh, cơ hồ là Thiên Đạo ma chú, bị Thiên Đạo quy tắc không cho phép tồn tại.
Dù là vũ trụ đại thế giới, cũng không thể vĩnh viễn tồn tại, huống chi vạn vật sinh linh.
- Không biết siêu việt Chân Thần thì có nhìn thấy Vĩnh Sinh Cảnh hay không?
Trong nội tâm Lâm Minh sinh ra ý niệm này trong đầu, cho đến ngày nay, hắn cũng không biết chủ nhân Tu La Lộ rốt cuộc còn sống hay chết.
- Thánh Điển này là bí bảo tuyệt thế, đáng tiếc ta chỉ có một cuốn, nếu như có quyển sách, ta có thể lý giải sinh mạng, tất nhiên có thể đạt tới cấp độ hoàn toàn mới, nếu như ta có thể tu luyện Đại Chuyển Sinh Thuật, không cần bảy chuyển, tám chuyển, chín chuyển, cho dù chỉ sáu chuyển cũng có tác dụng xúc tiến tăng cao thực lực của ta.
Lâm Minh nghĩ như vậy, tâm thần kích động lên. Phải biết rằng thực lực của Thánh Mỹ có một bộ phận là Đại Chuyển Sinh Thuật giao phó!
Tu La Thiên Thư cùng Thánh Điển, đây là pháp môn tuyệt thế, là đại đạo chân ý, chúng tìm tòi vũ trụ, tìm tòi bản thân võ giả, nếu như có thể hợp nhất cả hai, vậy sẽ như thế nào?
Lâm Minh ẩn thân núi lớn bị mây trôi kỳ dị bao phủ, mây trôi thần bí khôn cùng, thời khắc nào cũng không ngừng mờ mịt.
Trong động phủ, Lâm Minh ngồi xếp bằng, hắn đang đọc văn tự trên đó.
Cũng như Tu La Thiên Đạo, đại đa số độ dài là pháp tắc, là Tu La phù văn thần bí.
Mà trang sách màu vàng này, trong đó là những văn tự, những văn tự này hình thành một quyển sách bao hàm toàn diện, kinh văn thăm ảo khó lý giải.
Quyển kinh văn này, mỗi một chữ đều có khắc một ý cảnh, thời điểm đọc Lâm Minh cảm giác mình thức hải dường như mở rộng vô cùng, liên tiếp kết nối thiên địa vũ trụ.
Thế giới này có vô số ánh sao, toàn bộ chiếu rọi trong thức hải Lâm Minh, thoải mái linh hồn hắn, giúp cho thân thể của hắn như tắm trong gió xuân, dục tiên dục tửu.
Hắn giống như nhìn thấy tinh không vũ trụ, có vô số ngôi sao sinh diệt, có ngân hà chảy xuôi, mà những ngôi sao, ngân hà, đều dường như dung nạp trong cơ thể con người to lớn, là một bộ phận của con người.
Nhân thể vốn chính là một vũ trụ, cũng chính là nói vũ trụ trong người đối ứng vũ trụ bên ngoài.
Trong cơ thể con người, tim đập, hô hấp, dạ dày nhúc nhích, tất cả vận chuyển của chúng đối ứng thiên địa ngũ hành...
Nếu như nói Tu La Thiên Thư là tu bên ngoài (tu ngoại), như vậy Thánh Điển chính là tu bên trong (tu nội).
Thánh Điển cũng không giới hạn trong tu "Thần ", "Tinh ", "Khí" cũng kiên tu, cuối cùng nhất đạt thành mục tiêu dùng "Thần" làm chủ thể, "Tinh ", "Khí" dung hợp.
Tinh khí thàn của võ giả hoàn toàn dung hợp, hình thành tuần hoàn hoàn mỹ.
Nếu như có thể tồn tại vĩnh hằnh, lại tu hành vĩnh sinh chi pháp, vậy trường tồn trong thiên địa, vĩnh hằng bất hủ.
Đây là trạng thái viên mãn mà Thánh Điển ghi lại. - Thánh Điển quả nhiên vô cùng ảo diệu... Chỉ đọc kinh văn cũng khiế thân thể, thần hồn sinh ra cảm giác sinh sinh bất tức.
Đọc những kinh văn này, cảm thụ được thân thể, thần hồn biến hóa tinh tế, Lâm Minh thì thào tự nói.
Hắn đã biết rõ, trang sách màu vàng trong tay của mình là Thánh Điển Ất Mộc Thiên, Thánh Điển mỗi một trang cũng có kinh văn tự thành thế giới độc lập. Mà liên hợp lại cũng biến thành chỉnh thể hoàn mỹ.
Từ trước mắt mà nhìn, Ất Mộc Thiên không có ghi lại bất cứ chiêu thức giết địch nào, chỉ ghi lại phương pháp tu nội, cũng là tu hành thân thể.
Lâm Minh suy đoán, Thánh Điển các văn tự khác cũng không ghi lại chiêu thức giết chóc gì, tuy là như thế, Thánh Điển còn đáng sợ hơn các công pháp, bí thuật khác nhiều.
← Ch. 1912 | Ch. 1914 → |