← Ch.0249 | Ch.0251 → |
Lâm Minh đánh với Bích Đình Hoa một trận, đây chính là một trận đấu quan trọng, trận đấu này có nghĩa rằng các tuyển thủ toàn thắng của tổ thứ bảy sẽ ít đi một người.
Một trận chiến này cũng dẫn tới chú ý rất lớn, không chỉ do Lâm Minh có thực lực kinh người, mà còn là do trận chiến này liên quan tới vị trí đệ nhất trong ba mươi sáu nước sẽ rơi vào tay ai.
Khi trước, Tĩnh Thiền Ngọc chiến thắng áp đảo Tử Linh, trực tiếp khiến cho tỷ lệ cược Tĩnh Thiền Ngọc đoạt vị trí đệ nhất trong ba mươi sáu nước tới mức một ăn 1, 1. Ca ca Tĩnh Thiền Thạch của nàng cũng có tỷ lệ đoạt vị trí này là một ăn 1, 3.
Lần này làm cho những võ giả lúc trước không mua Kính Thiền Song Tử rất hối hận, mà những người đã mua thì lại vui vẻ ra mặt.
Tỷ lệ một ăn 1, 1 gần như không lãi được bao nhiêu, nhưng dù vậy, vẫn có không ít người mua Tĩnh Thiền Ngọc.
Mà tỷ lệ cược của Lâm Minh cũng đạt tới một ăn sáu, tuy rằng rất có khả năng đoạt giải quán quân, nhưng so với Kính Thiền Song Tử thì lại chênh lệch khá lớn về tỷ lệ cược.
Lần này, Lâm Minh đấu với Bích Đình Hoa một trận, là một trận chiến cực kỳ quan trọng, có thể đoán được danh hiệu đệ nhất trong ba sáu quốc gia sẽ thuộc về ai.
Thực lực của Bích Đình Hoa chắc chắn vượt qua Tử Linh, về phần hắn so với Tĩnh Thiền Ngọc thì ai mạnh ai yếu, hơn phân nửa số người ủng hộ Tĩnh Thiền Ngọc, nếu Lâm Minh không thắng được Bích Đình Hoa, thì trên cơ bản đã mất đi tư cách đoạt vị trí thứ nhất trong ba mươi sáu nước.
Nhưng tu vi Lâm Minh mới là Luyện Cốt đỉnh phong, tu vi của Bích Đình Hoa tu vi đã là Ngưng Mạch hậu kỳ, kém gần một cảnh giới, thật sự có thể thắng hay sao?
Đừng nói là các khán giả bình thường không coi trọng Lâm Minh, ngay cả Tần Hạnh Hiên cũng không dám khẳng định.
- Lâm Minh, một trận chiến này, ta chờ đã rất lâu rồi, thi đấu tiểu tổ bỏ lỡ ngươi, thật sự là đáng tiếc.
Khuôn mặt có chút nữ tính của Bích Đình Hoa lúc này cười tươi như hoa. Hắn nheo mắt nhìn thoáng qua Tần Hạnh Hiên dưới đài, tặc lưỡi nói:
- Cô bạn gái của ngươi dường như rất hy vọng ngươi có thể thắng, tuy nhiên ta rất thích làm cho nàng phải thất vọng.
- Bỏ lỡ ngươi tại thi đấu tiểu tổ, ta cũng cảm thấy rất đáng tiếc, về phần bằng hữu của ta. Yên tâm, nàng sẽ không thất vọng.
Nếu Lâm Minh muốn thắng Bích Đình Hoa thì tất nhiên là không có vấn đề, nhưng nếu không dùng Luân Hồi võ ý mà muốn chiến thắng Bích Đình Hoa, thì Lâm Minh lại không quá chắc chắn.
Lời này vừa ra, các khán giả dưới đài đều xôn dao, Lâm Minh này thật là quá tự tin.
Bích Đình Hoa chính là đệ tử hạch tâm xếp trong ba hạng đầu của Huyễn tông, tu vi Ngưng Mạch hậu kỳ, chiến lực chân chính cũng không kém hơn cao thủ nửa bước Hậu Thiên.
Lần tổng tông hội võ này, Bích Đình Hoa rất có khả năng tiến vào trước hai mươi. Mà Lâm Minh, chỉ cậy vào linh hồn công kích quỷ dị của hắn, có ba người Phương Khải, Tĩnh Thiền Ngọc, Bích Đình Hoa đứng trước, nên đại đa số mọi người cũng không cho rằng hắn có thể tiến vào hạng một.
Bích Đình Hoa cười ha hả, nói:
- Rất tự tin a, rất không may phải nói cho ngươi biết. Ta cũng biết linh hồn công kích, không biết là linh hồn công kích của ngươi là yếu ớt, hay là linh hồn công kích của ta mạnh hơn đây?
- Vốn ta cũng không xác định, tuy nhiên nhìn bộ dáng này của ngươi, ta lại càng nắm chắc hơn vài phần.
- Hừ, không thú vị!
Bích Đình Hoa hừ lạnh một tiếng, cảnh tượng chung quanh lập tức thay đổi, các khán giả, hoàn toàn biến mất, Lâm Minh và Bích Đình Hoa đứng trong một bãi cỏ vô biên vô hạn, dưới chân là mặt cỏ mềm mại, đủ loại hoa dại, bụi cỏ um tùm.
- Ảo cảnh của Huyễn tông ta, phối hợp với linh hồn công kích, ta xem ngươi ngăn chặn như thế nào!
Ảo thuật công kích, bản thân cũng là một loại linh hồn công kích, có thể giết người trong lúc vô hình.
Người thi triển sẽ sáng tạo ra không gian ảo cảnh độc lập, trong không gian này, bản thân người thi triển chính là thần, có thể nghĩ ra mọi thứ đồ vật, tiêu diệt mục tiêu trong không gian ảo cảnh.
Mà võ giả bị vây trong ảo cảnh không gian, một khi cho rằng mình đã chết, như vậy thì sẽ thật sự tử vong, ảo thuật cũng có thể giết người được, các chiêu thức bình thường thì thông qua phá hủy thân thể địch nhân, còn ảo thuật công kích thì lại có thể trực tiếp tiêu diệt linh hồn của địch nhân.
- Chết đi!
Bích Đình Hoa hét lớn một tiếng, sau lưng hắn xuất hiện một mỹ nữ xà, trên người mỹ nữ xà trần trụi, dáng người gần như hoàn mỹ, khuôn mặt tuyệt đẹp, phần thân dưới thì lại là thân rắn.
- Chết trong bụng mỹ nữ xà, coi như tiện nghi cho ngươi! Đi, ăn hắn!
Bích Đình Hoa ý niệm vừa động, mỹ nữ xà cười một tiếng quyến rũ, thân thể đang co trên mặt đất đột nhiên dựng thẳng, trong nháy mắt nàng đã giống như mũi tên bắn ra ngoài.
- Xì...
Mỹ nữ xà rít lên một tiếng, cặp môi anh đào đỏ mọng đột nhiên mở ra, khóe miệng ngoác tới tận sau tai, lộ ra hàm răng sắc nhọn, khuôn mặt vốn xinh đẹp trong nháy mắt đã trở nên cực kỳ dữ tợn đáng sợ.
Quyết đấu ảo cảnh ư?
Chiến đấu trong ảo cảnh và linh hồn, kỳ thật chính là điều mà Lâm Minh thích nhất, mấy ngày nay hắn vẫn luôn tìm hiểu Luân Hồi võ ý, có cơ hội thực chiến như vậy, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
Hai mắt nhắm lại, sau đó mở ra, trong mắt Lâm Minh đã mất đi con ngươi, biến thành một cơn lốc xoáy màu đen.
Luân Hồi võ ý bùng nổ, lốc xoáy cuốn ra, toàn bộ thảo nguyên trong ảo cảnh bốc lên một cơn gió lốc màu đen.
Lá cỏ cánh hoa bị cơn lốc này xé nát, sau đó bị nhổ tận gốc, rất nhiều cát đá cũng bị cuốn lên không trung, mỹ nữ xà kia cũng bị cuốn vào trong cơ gió lốc, liên tục kêu thảm thiết, lập tức bị xé nát.
- Ân? Ánh mắt của ngươi!
Bích Đình Hoa mới vừa có chút phản ứng, bỗng cảm thấy đầu óc chấn động, vô số ảo giác ầm ầm tiến vào trong đầu hắn, biển tinh thần của hắn lập tức gần như thất thủ.
Ầm...
Thảo nguyên ảo cảnh sụp đổ, bị cơn lốc xoáy vô tận này hóa thành hư vô, sau đó lại biến thành một không gian màu đen vô biên vô hạn, trên đỉnh đầu là vô số vì sao sáng lạn, dưới chân là nham thạch màu đen lởm chởm.
- Chết đi!
Ánh mắt Lâm Minh chợt lóe sáng, lốc xoáy màu đen cuốn tới thân thể Bích Đình Hoa, hoàn toàn xé nát hắn!
Nhưng thân thể dập nát của Bích Đình Hoa lại hóa thành vô số con bướm màu đen, bay ra bốn phía...
- Ân?
Lâm Minh khẽ rung mình, tên Bích Đình Hoa này đúng là khó chơi.
Trăm ngàn con bướm màu đen che kín bầu trời, vài giây sau, chúng liền ập tới Lâm Minh, trong quá trình này, các con bướm hóa thành chim ưng, móng vuốt sắc bén lóe ra ánh sáng lạnh lẽo.
Phốc phốc phốc...
Đám chim ưng kia giống như không phải thực chất, chìm vào trong thân thể Lâm Minh, lao thẳng tới biển tinh thần của hắn, trong lúc nhất thời, vùng trời trên biển tinh thần của Lâm Minh đã bị vô số con chim ưng che phủ.
- Cút!
Ánh sáng lôi đình màu tím trong mắt Lâm Minh lóe lên, tia chớp màu tím bùng nổ trong biển tinh thần của hắn, một con Lôi Giao khổng lồ màu tím lao ra khỏi biển mây, lôi đình cuồn cuộn, các tia chớp to như cây cột che kín bầu trời, đám chim ưng bị lôi đình đánh trúng, lập tức kêu thảm thiết, lông chim màu đen bay đầy trời, chỉ trong giây lát đã bị lôi đình hóa thành tro tàn.
Lôi đình lực là thứ khắc chế đối với những thứ quỷ quái hư vô, những ảo cảnh công kích này căn bản không thể gây thương tổn cho biển tinh thần của Lâm Minh chút nào.
- Ân? Biển tinh thần được phủ kín bởi màu tím lôi đình ư?
Bích Đình Hoa âm thầm kinh hãi, đây quả thực là một loại phòng ngự tuyệt đối đối với linh hồn, trừ phi tu vi kém quá lớn, nếu không thì không ai có thể dựa vào linh hồn công kích mà đánh nát biển tinh thần của Lâm Minh được.
Lôi hệ võ giả, lôi đình lực tràn ngập trong chân nguyên, nếu lôi đình lực dung hợp với chân nguyên từ sáu thành trở lên, thì đã cực kỳ không tồi rồi, đây là độ phù hợp lôi đình tứ phẩm, có ý nghĩa thực chiến rất lớn.
Đạt tới chín thành là độ phù hợp lôi đình ngũ phẩm, đây là thiên tài.
Đạt tới mười thành, là độ phù hợp lôi đình ngũ phẩm thượng đẳng, chính là một yêu nghiệt!
Vượt qua mười thành, lôi đình lực chẳng những dung hợp trong chân nguyên, mà còn tiến vào thân thể võ giả, đạt tới lôi đình thối thể, một chiêu một thức, trong lúc giơ tay nhấc chân thì đều có lôi đình chớp động, đây là độ phù hợp lục phẩm.
Lôi đình lực và độ dung hợp với thân thể càng cao, cũng đại biểu cho độ phù hợp lôi đình càng cao.
Độ phù hợp lục phẩm thượng đẳng chính là cực hạn mà Bích Đình Hoa biết đến, nhưng hắn còn chưa từng nghe nói qua lôi đình lực có thể tiến vào biển tinh thần, đây là do độ phù hợp lôi điện đạt tới mức nào thì mới có thể đạt tới tình trạng này được?
Chẳng lẽ là thất phẩm?
Nếu quả thật là thất phẩm, thì Lâm Minh căn bản không cần thi triển linh hồn công kích, chỉ cần dùng lôi đình lực cũng có thể đánh bại ta rồi...
Điều đó không có khả năng!
Hoặc là do ta hiểu không đúng, hoặc là tiểu tử này thông qua bí pháp nào đó mà làm được điều này.
Bích Đình Hoa tự an ủi mình như vậy, nhưng trong lòng hắn vẫn không thể tránh khỏi sinh ra một chút sợ hãi, thủ đoạn công kích chủ yếu của hắn chính là ảo thuật công kích, nếu không làm gì được biển tinh thần của đối phương, vậy thì đối phương đã ở vào thế bất bại rồi.
Quyết đấu linh hồn lực diễn ra chỉ trong nháy mắt, một khi tâm linh sinh ra ý sợ hãi, vậy thì chính là sơ hở rất lớn, Lâm Minh có cảm giác rất nhạy bén, chỉ trong nháy mắt đã nắm được khe hở trong lớp phòng ngự biển tinh thần của Bích Đình Hoa, Luân Hồi võ ý bùng nổ!
- Có lầm hay không, ta đi vệ sinh về rồi, mà hai người kia vẫn còn đứng trên đài, vẫn không nhúc nhích ư? Có so đấu hay không đây!
- Ngươi ngu ngốc à, trận đấu đã sớm bắt đầu rồi, từ khi bắt đầu, bọn họ đều đang quyết đấu ảo thuật!
- Cái gì?
Người nói là võ giả là đến từ gia tộc tu võ, đối với ảo thuật công kích của Thất Huyền cốc thì hoàn toàn không biết gì.
- Thất Huyền cốc Huyễn tông, có hai lưu phái là Huyễn Công và Huyễn Diệt, khi nãy, Tử Linh mà chúng ta thấy thuộc Huyễn Công lưu phái, công kích thân thể, nhưng Bích Đình Hoa là Huyễn Diệt lưu phái, diệt sát linh hồn, tên Lâm Minh kia cũng giỏi về linh hồn công kích, cho nên hai người mới đứng như vậy, đừng nhìn bọn hắn đứng không nhúc nhích, kỳ thật quá trình quyết đấu cực kỳ hung hiểm, lỡ tay là sẽ biến thành ngu ngốc đấy.
- Ảo thuật quyết đấu cái chó má gì vậy, ta không nhìn thấy gì cả, một chút ý tứ cũng không có!
Tên võ giả đến từ gia tộc tu võ kia nói xong, vỗ mông rời đi, dù sao hắn đã bị đào thải, bên kia thì tình hình chiến đấu rất kịch liệt, hắn phải đi xem bên kia, ai thắng ai thua, ai mạnh ai yếu, hắn cũng không thèm quan tâm.
Tuy nhiên cũng không phải ai cũng giống như tên võ giả kia, chỉ biết xem náo nhiệt, ở đây có không ít người là đệ tử Huyễn tông, cũng là là chuyên gia thuộc Huyễn Diệt lưu phái, bọn họ chuyên môn đến xem trận quyết đấu linh hồn lực này.
Tuy rằng Bích Đình Hoa không phải là đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất của Huyễn tông, nhưng hắn chuyên môn tu luyện Huyễn Diệt lưu, trình độ ảo cảnh công kích và linh hồn công kích đã gần đạt tới mức cao nhất trong thế hệ trẻ tuổi này của Huyễn tông rồi.
Có thể nói, Lâm Minh và Bích Đình Hoa dùng linh hồn lực quyết đấu, tượng trưng cho Lâm Minh quyết đấu với đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ tuổi của Huyễn Diệt lưu thuộc Thất Huyền cốc, nếu Bích Đình Hoa thua, thì toàn bộ thế hệ trẻ tuổi của Thất Huyền cốc sẽ không có người nào có thể vượt qua Lâm Minh về trình độ linh hồn lực nữa.
Điều này đối với Huyễn tông mà nói, tuyệt đối là một chuyện làm cho bọn họ không ngẩng đầu lên được.
Có công pháp tốt nhất, sư phụ tốt nhất, từ nhỏ ăn linh cốc linh lương mà lớn lên, các loại tài nguyên đều được thoải mái lựa chọn và sử dụng, cuối cùng lại bại trong tay một võ giả "nông thôn", thật sự không còn mặt mũi nào nữa!
← Ch. 0249 | Ch. 0251 → |