← Ch.0434 | Ch.0436 → |
Tinh huyết Chu Tước, nguyên bản là ân tình Lâm Minh, nhưng hiện tại sau khi Lâm Minh tiến vào Thần Hoàng bí cảnh, xuất ra tám tầng đầu công pháp Chu Tước Cấm Thần lục, đã hoàn trả lại mấy chục lần phần ân tình này. Hiện tại không phải Lâm Minh nợ ân tình Thần Hoàng đảo, mà là Thần Hoàng đảo nợ Lâm Minh.
Kể từ đó, Thần Hoàng đảo đối với Lâm Minh còn lại bao nhiêu lòng trung thành?
Nếu như hắn rời đi, ai cũng không thể nói cái gì, như vậy Lâm Minh dựa vào cái gì phải ở lại Thần Hoàng đảo, thậm chí một động tác đề cao Thần Hoàng đảo đến đẳng cấp thánh địa?
Nguyên bản Mục Phượng Tiên cho rằng quan hệ Lâm Minh cùng Thiên Vũ chặt chẽ, muốn để tùy ý tự do phát triển, không nghĩ sớm như vậy đã phải nhắc tới, nhưng lần này, Lâm Minh một đường giết Huyết Sát đảo, cứu một cô gái tên là Tần Hạnh Hiên, điều này làm cho Mục Phượng Tiên không thể không hỏi trước thời gian.
Dù sao không quản tới hết thảy đi cứu một cái cô gái, hơn phân nửa cô gái sẽ cảm động, do đó thích Lâm Minh.
Hai người cùng một chỗ thời gian lâu, lại có cô gái chủ động, dưới quan tâm cẩn thận, kết quả hai người sẽ ở cùng một chỗ, cũng không phải chuyện ngạc nhiên gì.
Mục Phượng Tiên nhìn ra được, Lâm Minh cùng Mục Thiên Vũ có một ít quan hệ vượt qua lẽ thường, nhưng mà vấn đề ở chỗ, muốn để Mục Thiên Vũ gặp cảnh ngộ như Tần Hạnh Hiên, trái lại theo đuổi Lâm Minh, hiển nhiên là không có khả năng.
Như thể có lẽ qua vài năm, Lâm Minh cưới Tần Hạnh Hiên, đến lúc đó, Mục Thiên Vũ làm sao bây giờ?
Lâm Minh đứng ở nơi đó, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Đối với Mục Thiên Vũ, đương nhiên Lâm Minh không phải không có cảm giác, chỉ là hắn không nghĩ hiện tại đã lo lắng chuyện thành thân, tương lai, hắn không biết sẽ đi đâu, Nam Thiên Vực, Thiên Diễn đại lục, cũng không là địa phương hắn dừng lại cuối cùng.
Một khi định ra hôn sự, sẽ có thêm một phần trách nhiệm, đem đến mạo hiểm chung quanh chính mình, thậm chí xuất sinh nhập tử, thêm một phần ràng buộc và thêm một phần cố kị.
Lâm Minh suy nghĩ thật lâu, nói:
- Bẩm sư tổ, đệ tử ở trước bốn mươi tuổi. Không muốn nghĩ tới vấn đề hôn nhân.
Bốn mươi tuổi là thời gian Lâm Minh cấp cho chính mình, hắn tự nhận là hơn hai mươi năm cũng đủ thay đổi rất nhiều chuyện, đến lúc đó, hắn ít nhất có thể có được lực lượng thay đổi Thiên Diễn đại lục.
Mục Phượng Tiên trầm ngâm một tiếng. Lâm Minh trả lời tránh nặng tìm nhẹ, hiển nhiên không thể khiến nàng vừa lòng.
Đột nhiên trong lòng vừa động, Mục Phượng Tiên cười nói:
- Được rồi, ta không hỏi ngươi như vậy. Đổi một vấn đề, có lẽ ngươi không biết, mấy ngày nay, Chu Tước tông tam trưởng lão luôn luôn cầu hôn với ta, muốn để cháu trai hắn Mục Thanh Thư cưới Thiên Vũ, muốn năm nay đính hôn, mười năm sau cùng phòng, không biết ý của ngươi như thế nào?
Thanh âm Lâm Minh bị kìm hãm trân trân nhìn Mục Phượng Tiên, tam trưởng lão chỉ điểm Mục Phượng Tiên cầu hôn, kết quả Mục Phượng Tiên lại tới hỏi chính mình?
Nghĩ đến vài ngày trước, ở trên tiểu đảo, ngẫu nhiên gặp Mục Thanh Thư, đối phương có địch ý với chính mình, cùng với lúc ấy biểu tình Mục Thiên Vũ nhăn nhó khó xử. Lâm Minh giật mình hiểu ra, thì ra là thế!
Mục Thanh Thư coi chính mình là tình địch, trách không được Mục Thiên Vũ ngượng ngùng giải thích, sau đó dùng chân nguyên truyền âm bảo đề phòng Mục Thanh Thư...
Nghĩ đến bộ dáng lúc ấy hai má Mục Thiên Vũ ửng đỏ quẫn bách. Lâm Minh chợt có một loại cảm giác mờ nhạt ấm áp cùng ngọt ngào nảy lên trong lòng, khiến Lâm Minh nhớ tới ban đêm ám muội lúc trước ở chân núi Lôi Đình sơn kia, bao gồm về sau, Mục Thiên Vũ đi tới Thất Huyền cốc, dẫn hắn đi đúc thương, đủ loại tài liệu quý báu, không chút tiếc rẻ nào đem ra...
Một màn cảnh tượng thoảng qua trái tim, sau mười năm, Mục Thiên Vũ cuối cùng tiếp nhận hôn nhân không thích, bị bắt cưới với Mục Thanh Thư, người thiếu chút nữa hại chết Tần Hạnh Hiên... Nghĩ đến đây, Lâm Minh chỉ cảm thấy trong có chút hoảng sợ.
Ngẩng đầu vừa thấy Mục Phượng Tiên cười tủm tỉm nhìn chính mình, tươi cười kia, thoạt nhìn tựa như hồ ly.
Mục Phượng Tiên sống nhiều năm như vậy, tự nhiên là lão thành tinh, từ biểu tình Lâm Minh là đoán ra đại khái một ít.
Còn giả nghiêm chỉnh với ta, ta thật sự định ra Thiên Vũ cùng Mục Thanh Thư hôn nhân, nhìn ngươi còn giả trang được nữa không.
- Lâm Minh, rốt cuộc ý ngươi như thế nào?
Mục Phượng Tiên rất không phong độ lại truy vấn một câu, tươi cười trên mặt càng tăng lên.
Nhìn thấy tươi cười trêu đùa trên mặt Mục Phượng Tiên, Lâm Minh hết chỗ nói:
- Sư tổ chớ trêu đùa đệ tử.
- Trêu đùa? Lão thân như thế nào lấy chung thân đại sự của Thiên Vũ để trêu đùa ngươi, ta thật sự hỏi ngươi, nếu ngươi nguyện ý, ta liền định ra hôn nhân giữa Thiên Vũ cùng Thanh Thư.
Lần này, Mục Phượng Tiên nói xong, Lâm Minh chợt từ trầm mặt xuống, nói:
- Ta không muốn.
Mục Phượng Tiên thở dài ra một hơi, trên mặt lộ ra tươi cười từ ái:
- Có những lời này của ngươi là được, ngươi nói qua trước bốn mươi tuổi không lo lắng chuyện hôn nhân, ta rất tán thành, kỳ thật võ giả trăm tuổi bàn hôn nhân việc cũng không tính chậm trễ, ngươi có tâm hướng võ, Vũ nhi cũng như thế, như vậy tốt nhất, trừ phi là công pháp song tu, nếu không tiết nguyên âm nguyên tinh quá sớm, đối với nam nữ mà nói, cũng không là chuyện tốt.
Nói tới đây, Mục Phượng Tiên dừng một chút, lại nói:
- Ngươi dường như tính toán cho cô gái ngươi mang đến cũng tiến vào Thần Hoàng đảo?
- Phải!
Lâm Minh thản nhiên nói.
- Ân... Có thể. Tuy nhiên thiên phú cô gái kia, kỳ thật chỉ có thể tính bình thường, nàng dựa vào cấy ghép tinh huyết Chu Tước mới có cơ hội tu luyện Chu Tước Cấm Thần lục, ngươi nên biết tinh huyết Chu Tước đối với các đệ tử khác có ý nghĩa gì, mười giọt tinh huyết Chu Tước, bao nhiêu đệ tử tha thiết ước mơ, nhưng hiện tại, bị ngươi dùng ở trên thân một cô gái thiên tư bình thường, những đệ tử kia đương nhiên không dám phản đối ngươi, nhưng đối với Tần Hạnh Hiên, chỉ sợ khó tránh khỏi có mang địch ý...
Mục Phượng Tiên chỉ nói đến đây, tuy nhiên Lâm Minh có thể tưởng tượng được, tâm nữ nhân ghen tị so với nam nhân càng mạnh hơn, địa phương nhiều nữ nhân, lục đục với nhau sẽ rất nghiêm trọng, nếu Tần Hạnh Hiên trở thành đệ tử nội môn, chui vào một đống cô gái, có khả năng sẽ bị cô lập.
Dòng họ bất đồng, tư chất bình thường lại chiếm dụng mười giọt tinh huyết Chu Tước, đều có thể trở thành lý do Tần Hạnh Hiên bị cô lập, đến lúc đó, cái gì như là Dựa vào nam nhân đi lên linh tinh đủ các loại luận điệu, sẽ có thể lan tràn ra, với da mặt Tần Hạnh Hiên, hơn phân nửa không chịu được những lời nghị luận sau lưng này.
Chính mình uy hiếp mạnh như thế nào, cũng không quản được lời nói của những cô gái kia.
Mục Phượng Tiên nói:
- Ngươi xem như vậy như thế nào, cô gái ngươi mang đến cho làm một đệ tử nha hoàn đi theo Vũ nhi, tính tình Vũ nhi ngươi biết, tuyệt không bạc đãi nàng, về phần công pháp tài nguyên, dựa theo đệ tử hạch tâm đãi ngộ.
Mục Phượng Tiên nói ra này lời này, trên mặt thủy chung vẫn lộ tươi cười, để Tần Hạnh Hiên đi theo Mục Thiên Vũ là tốt nhất, miễn cho cùng một chỗ với Lâm Minh, hai người lại phát sinh ra vấn đề gì.
Hơn nữa cùng một chỗ với Mục Thiên Vũ, sau khi hai người hiểu biết, hơn phân nửa nàng sẽ ngượng ngùng cạnh tranh với Mục Thiên Vũ.
Lâm Minh không nghĩ được nhiều như vậy, hắn gật đầu nói:
- Như vậy cũng tốt.
- Vậy lần này chiến sự Nam Hải Ma Vực, ngươi với Vũ nhi đi chiến, thế nào?
Mục Phượng Tiên tính toán để Lâm Minh đi ra ngoài lịch lãm một chút, cùng Mục Thiên Vũ ở một chỗ, thứ nhất bảo vệ tiện, thứ hai có thể xúc tiến cảm tình hai người.
Nhưng mà Lâm Minh lại nói:
- Sư tổ, đệ tử muốn chính mình tham gia Nam Hải chiến sự, không định để bất luận kẻ nào cùng đi.
- Ân? Chỉ một mình?
Mục Phượng Tiên có chút kinh ngạc, ngay sau đó lắc đầu:
- Một người không được, rất nguy hiểm, hơn nữa nếu ngươi bị người ta nhận ra, hành tung bị Nam Hải Ma Vực biết được, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Lâm Minh nói:
- Cái này ta sẽ cẩn thận, ta có một bộ Dịch Dung thuật, có thể ẩn nấp dung mạo, trừ phi thực lực cường đại hơn ta rất nhiều, nếu không sẽ nhìn không ra, về phần những cao thủ Toàn Đan trung kỳ, Toàn Đan hậu kỳ cũng sẽ không tùy ý xuất hiện ở trong chiến đấu quy mô nhỏ, cho dù xuất hiện, bọn họ cũng chưa chắc nhận thức ta.
Hai phương đại chiến, số lần cao thủ Toàn Đan ra tay cũng không nhiều, cho dù ra tay, cũng là chiến đấu với đồng cấp, thường thường đánh cho hôn thiên địa ám, nhưng kỳ thật tình huống ngã xuống cũng rất ít.
Chân chính chủ lực chiến tranh vẫn là cao thủ Tiên Thiên.
Lâm Minh đã tính toán đi tới Nam Hải Ma Vực tham gia lần đại chiến này, hiện tại hắn rất cần một bộ thương quyết, mà Lâm Minh tiếp xúc thương quyết vô cùng ít, uy lực lại kém, cũng chỉ có Đại Hoang kích quyết thích hợp nhất.
Đại Hoang kích quyết là công pháp ma đạo, đi chính là sát đạo, muốn tu luyện nó, phải cần giết chóc.
Như thế, cũng chỉ có chiến trường Nam Hải thích hợp nhất!
Nhưng nếu đi theo Mục Thiên Vũ, được cao thủ Toàn Đan bảo hộ, kỳ thật cơ hội chân chính đánh giáp lá cà rất ít, đây không phải điều Lâm Minh muốn.
Hắn phải chân chính xâm nhập đến tuyến đầu chiến đấu.
Nhìn thấy Lâm Minh vẫn kiên trì như cũ, Mục Phượng Tiên hơi hơi nhíu mi, trực tiếp tham dự đến tuyến đầu chiến tranh trong, tuy rằng thực lực trưởng thành nhanh, nhưng nguy hiểm cũng tăng gấp bội.
- Ngươi đã quyết định?
- Phải!
- Được rồi.
Mục Phượng Tiên thở dài một hơi, lấy ra một cái bình sứ nhỏ từ trong Tu Di giới, còn có một túi gấm.
- Đây là một viên uyết đan, hai viên Hồi Dương đan, còn có một tấm Độn phù, thời điểm gặp được nguy hiểm sử dụng, không cần cậy mạnh, còn sống trở về mới quan trọng nhất.
Lâm Minh tiếp nhận Hồi Dương đan, Xích Huyết đan, Độn phù, còn có một khối ngọc giản miêu tả phương pháp sử dụng chúng nó.
Xích Huyết đan, dùng xuống có thể tăng lên thực lực của chính mình thật to ở trong khoảng thời gian ngắn, cùng loại đan dược có không ít, nhưng phần lớn tác dụng phụ nghiêm trọng, mà Xích Huyết đan này chỉ là có chút ít tác dụng phụ đối với thân thể, sau khi sử dụng sẽ suy yếu ở thời gian rất lâu, điều này cũng tạo thành giá cả Xích Huyết đan dâng cao.
Về phần Hồi Dương đan, là kỳ dược bảo mệnh, bị thương nghiêm trọng đến đâu, chỉ cần không phải thương đến linh hồn, đều có thể dùng Hồi Dương đan khôi phục trong khoảng thời gian ngắn, thậm chí ngay cả thương thế kinh mạch đều có thể trị liệu, có thể nhanh chóng khôi phục chân nguyên thiếu hụt.
Cùng với Xích Huyết đan, Hồi Dương đan càng quý báu, hơn nữa thường thường có Chân Nguyên thạch cũng không mua được.
Trương độn phù cuối cùng là đồ vật quý trọng nhất trong ba thứ.
Lâm Minh tiếp nhận Độn phù, nhìn thấy đại lượng văn lộ phong cách cổ xưa phía trên, dĩ nhiên là thượng cổ trận pháp.
Thượng cổ trận phù?
Lâm Minh ngẩn ngơ trong lòng, Độn phù này, một khi phát động có thể truyền tống chính mình đến địa phương xa mấy trăm dặm, là lợi khí bảo mệnh.
Không hề nghi ngờ, thứ này là nhận được trong di tích cổ, với trình độ Thiên Diễn đại lục hiện tại, căn bản khống chế tạo được, dùng một tấm ít đi một tấm, cực kỳ quý báu
← Ch. 0434 | Ch. 0436 → |