← Ch.0217 | Ch.0219 → |
Võ giả của Sơn Hải Thành vì tuổi tác của Sở Nam mà ra tay gây chiến, lại còn lôi kéo tới cả Tiềm Hoàng Bảng mười ngày sau công bố.
Tiềm Hoàng Bảng là cái gì?
Hoàng giả, đương nhiên là Võ Hoàng.
Còn Tiềm Hoàng là để chỉ những người chưa phải là Võ Hoàng, nhưng có hi vọng tấn thăng lên Võ Hoàng cảnh giới.
Có thể xuất hiện trên Tiềm Hoàng Bảng, đương nhiên là có hạn chế.
Đó chính là, tuổi phải từ bốn mươi trở xuống.
Đó cũng là lý do vì sao có người nói có thể dùng Tiềm Hoàng Bảng mười ngày sau công bố để xác định tuổi của Sở Nam.
Trên Tiềm Hoàng Bảng tuy cũng có rất nhiều người bao năm không thể trở thành Võ Hoàng, cũng bởi các loại nguyên nhân mà thậm chí còn không thể trở thành Võ Vương, nhưng Tiềm Hoàng Bảng bày ở một mức độ bào đó đã thỏa mãn nguyên vọng trở thành cường giả của võ giả.
Đương nhiên, Tiềm Hoàng Bảng cũng không phải tự nhiên mà có, để có được bảng danh sách bày, nhân lực vật lực bỏ ra cũng vô cùng to lớn, quan trọng nhất là nó còn có tính chính xác nhất định, nếu không mọi người đều không tin Tiềm Hoàng Bảng bày, vậy thì còn tác dụng gì nữa?
Mà để thỏa mãn những điều kiện như vậy, ở trên mảnh đất Bắc Tề Quốc bày, ngoài Thiên Nhất Tông ra thì không còn thế lực bào có thể làm nổi. Thiên Nhất Tông đứng đầu trong các tông phái mấy trăm năm nay, ai còn dám nghi ngờ Tiềm Hoàng Bảng chứ?
Còn việc Thiên Nhất Tông xếp ra Tiềm Hoàng Bảng bày có mục đích gì khác nữa thì không ai hay biết.
Sau khi Sở Nam đột nhiên xuất hiện tại Sơn Hải Thành, xảy ra sự kiện một địch ba, cái tên Lâm Vân đã nhanh chóng lan truyền đi, hơn nữa vào lúc chạng vạng tối, một con phi hành ma thú mang theo tình báo đã bay về phía Thiên Nhất Tông.
Về giao đấu, về Tiềm Hoàng Bảng, Sở Nam không hề hay biết.
Lúc bày, Sở Nam đang nghe Tử Mộng Nhân nói về pháp quyết luyện khí.
- Luyện khí, nhất định phải là hỏa thuộc tính thể chất. Phẩm chất ngọn lửa càng cao, cấp bậc của pháp bảo càng cao, giống như trọng kiếm của ngươi, ngọn lửa màu trắng đó không hề đơn giản, ta đã hỏi thái gia gia, nhưng hắn cũng không biết là dị hỏa gì, nhưng tuyệt đối còn cao hơn Phần Thiên Chi Hỏa. Trình tự luyện khí, thông thường có dung luyện, dịch chất, ngưng thái, liễm hoa, khai phong, quan trọng nhất là còn phải khắc trận pháp lên đó. Phẩm chất của pháp bảo, ngoài việc liên quan tới nguyên liệu, võ quyết luyện khí ra thì trận pháp cũng vô cùng quan trọng. Lần trước vốn định khắc cho ngươi hai trận pháp, nhưng lúc đó ta sợ quá quên cả việc bày. Nhưng nói đi cũng phải nói lại trọng kiếm của ngươi cho dù không khắc trận pháp thì tuyệt đối cũng là pháp bảo cấp cao, còn lợi hại hơn nhiều Hỏa Ly Kiếm của ta.
Những thứ Tử Mộng Nhân nói Sở Nam đều hiểu, dù sao cũng đã đi theo Phong lão nhân, đập bao nhiêu sắt như vậy, nhưng đối với trận pháp, Sở Nam lại hoàn toàn chưa nghe nói tới.
- Mộng Nhi, trận pháp là gì?
- Ví dụ như lần trước ta bày Tụ Linh Trận, trình độ luyện khí cao còn có thể đưa Tụ Linh Trận luyện vào trong pháp bảo, như vậy uy lực của pháp bảo sẽ tăng lên không ít. Lần tỉ thí lần trước, giải thưởng của người thứ ba, kiện phòng ngự pháp bảo thủy hỏa bất nhập đó đã khắp Tị Thủy Trận, Tị Hỏa Trận, hạ phẩm linh khí của người thứ hai cũng khắc Nạp Nguyên Trận, nên có thể dung nạp một lượng kim, thổ, mộc nguyên lực nhất định.
Sở Nam gật đầu, dường như đã hiểu ra chút ít, Tử Mộng Nhân lại khẽ thở dài:
- Nhưng trận pháp bây giờ vô cùng ít ỏi, cho dù là Thần Khí Phái chuyên luyện khí, trận pháp chuyên dùng để luyện khí cũng chỉ là một bộ phận rất nhỏ, đại bộ phận trận phápđều đã biến mất, đặc biệt là trận pháp cao cấp, còn lưu lại vô cùng ít ỏi, nhưng cổ cấm chế trận pháp ở cấp bậc nghịch thiên đã tuyệt tích cả rồi.
- Nghịch thiên?
Sở Nam rất nhạy cảm với hai tiếng bày, bởi sự tồn tại của hắn chính là một sự nghịch thiên:
- Thế bào gọi là nghịch thiên?
- Ta nhớ thái gia gia đã từng nhắc tới một loại trận pháp, ở trong trận pháp, thời gian sẽ rất chậm, cơ hồ ở trong trận pháp mấy ngày mới bằng một ngày ở thế giới bên ngoài.
Ánh mắt Sở Nam đột nhiên sáng rực:
- Đó quả thực là trận pháp nghịch thiên, nếu ai có được trận pháp đó, ưu thế sẽ vô cùng to lớn.
- Nhưng trận pháp đó sớm đã không còn tồn tại trên đại lục bày rồi.
Ngữ khí Tử Mộng Nhân có chút tiếc nuối.
- Ngốc Tử, chúng ta tiếp tục nói chuyện luyện khí, công pháp ta tu luyện là Tâm Luyện Quyết, tâm luyện quan trọng nhất đương nhiên là tâm, ta bây giờ là tam phẩm luyện khí sư, có thể chia ba phần tâm luyện để luyện khí.
Nghe Tử Mộng Nhân nói vậy, Sở Nam nghi hoặc nói:
- Mộng Nhi, ngươi có nghe qua một loại luyện khí công pháp, giống như luyện dụng cụ thông thường, dùng búa thép gõ, giống như một khối thép trăm cân, cuối cùng chỉ luyện thành chưa tới nửa cân....
Tử Mộng Nhân khẽ nhíu mày, nghĩ một hồi, nói:
- Ta chưa từng nghe nói tới, thái gia gia có lẽ biết, đợi lúc bào quay về, hỏi thái gia gia là biết thôi. Nhưng thế gian luyện khí công pháp hàng ngàn hàng vạn, xuất hiện luyện khí công pháp như vậy, tuy có chút cổ quái, nhưng cũng bình thường. Dù sao ở Thần Khí Phái thì cũng đều dùng lò luyện khí, giống như bọn họ dùng lò luyện đơn vậy.
Sở Nam cảm thấy Phong lão nhân sư phụ và phụ thân hắn có những điểm giống nhau trong việc luyện khí, ba mũi tên hắn mang lên Long Giác Sơn, vừa chạm vào Huyền Hỏa Huyết Mãng đã bạo phát ra hỏa diễm công kích, có lẽ là cũng đã luyện trận pháp ở bên trong.
Tử Mộng Nhân vẫn tiếp tục nói:
-Tâm luyện không phải là luyện khí pháp quyết cao nhất, nghe nói có một loại pháp quyết là thần niệm pháp quyết, có thể phân ra bao nhiêu thần niệm thì có thể khống chế bấy nhiêu loại vật liệu, cùng luyện thành một lúc, như vậy không cần bỏ từng loại vật liệu vào như chúng ta đã làm.
- Thần niệm?
Sở Nam nghi hoặc, hắn lớn lên tại Bạch Gia Thôn, tuy ở tầng thứ nhất của Thần Khí Phái đã bổ sung rất nhiều kiến thức cơ bản, nhưng vẫn có một vài thứ hắn thể hiểu nổi, thậm chí là chưa từng nghe nói tới.
- Đúng thế, thần niệm, giống như nguyên lực vậy, có thể phóng ra ngoài, thăm dò những nơi rất xa, nhưng nghe thái gia gia nói, muốn hình thành thần niệm ít nhất phải là Võ Vương cao cấp.
Sở Nam nghe thấy vậy, cảm thấy dường như có một cánh cửa vừa mở ra với hắn, nhìn thấy một thế giới hoàn toàn mới.
Sau khi nói tỉ mỉ một hồi lâu, Tử Mộng Nhân nói:
- Ngốc Tử, những thứ ta nói, ngươi có thể hiểu được không?
- Chắc là được!
- Không là chắc, nhất định phải hiểu, nhất định phải biết luyện khí. Dù sao khăn che mặt của ta nhất định phải do ngươi luyện thành, trong một tuần nhất định phải luyện thành.
Tử Mộng Nhân vô cùng bá đạo nói, lại hỏi:
- Ngốc Tử, Hỗn Nguyên Luyện Khí Lô, ngươi đã tìm hiểu chưa?
Sở Nam sững người, trên chuyến đi bày xảy ra quá nhiều việc, hắn quả thực đã quên tìm hiểu Hỗn Nguyên Luyện Khí Lô.
- Ngốc Tử, ngươi mau lôi ra tìm hiểu, ta gọi gấu ngốc ra, để nó đi săn, sau đó ngươi nướng thịt cho chúng ta.
Tử Mộng Nhân nói xong liền gọi lớn:
- Gấu ngốc, gấu ngốc....
← Ch. 0217 | Ch. 0219 → |