← Ch.0272 | Ch.0274 → |
Sau khi tiêu diệt mười bang phái tam lưu, Hắc Bạch Song Sát tiếp tục tiêu diệt Ô Long cốc cùng mấy chục bang phái cường đạo tam lưu ở xung quanh.
Sau khi tin tức truyền đi, dân thường không ngừng hoan hô. Trong mắt bọn họ, hai người không phải Hắc Bạch Song Sát mà là Hắc Bạch Song Hùng! Nhưng bất luận là cách gọi nào, rất nhiều ngườiđều tập trung nhìn mọi hành động của Hắc Bạch Song Sát.
Tỷ như ở một trang viên ngoài ngàn dặm, một tiếng gầm vang lên:
- Kế hoạch Ô Long cốc sao có thể thất bại! Thất bại lần này so sánh với khi ở Hóa Phương tộc nghiêm trọng hơn rất nhiều. Rốt cục là kẻ nào đã tiêu diệt một quân cờ tốt như vậy của ta?
- Căn cứ theo tình báo thì đó là hai người có ngoại hiệu Hắc BạchSong Sát.
- Rốt cục bọn chúng là ai?
- Không rõ. Chỉ biết một người toàn thân màu trắng, một người toàn thân màu đen. Ngoài điều đó ra thì không điều tra được bất cứtin tức gì khác.
- Tra! Tra cho ta, tra xem Hắc Bạch Song Sát này có địa vị gì? Dám phá hỏng kế hoạch của chúng ta, bọn chúng nhất định phải chết!
- Vâng.
Người này trả lời, xoay người đi ra. Nhưng hắn lập tức bị gọi.
- Trở lại.
- Lệnh sứ, ngài còn phân phó gì?
- Điều tra sự tình ở Hóa Phương tộc sao rồi?
- Là đệ tử Thần Khí phái, Lâm Vân làm ra.
- Lâm Vân? Bắt sống hắn cho ta. Ta muốn xem hắn lợi hại đến mức nào, có giống như trong lời đồn hay không?!!
- Vâng.
Sau khi người này đi ra, lệnh sứ lẩm bẩm:
- Liệu Hắc Bạch Song Sát với Lâm Vân có mối quan hệ gì với nhau không?
Trong đầu vừa lóe lên suy nghĩ này lập tức hắn bác bỏ luôn:
- Số năm có Thiên La Địa Võng trận, cho dù Lâm Vân có thể giết bốn tên Võ Quân nhưng tuyệt đối không giết được số năm. Xem ra càng mở rộng triển khai kế hoạch thì càng gặp nhiều phiền toái!
Người chăm chú xem động tĩnh của Hắc Bạch Song Sát không chỉcó hắn, mà còn có Lăng trưởng lão. Lăng trưởng lão đuổi kịp đoàn người Tả Cửu, nhưng cũng không phát hiện ra Lâm Vân cùng TửMộng Nhân. Đúng lúc này truyền tới tin tức Ô Long cốc bị Hắc BạchSong Sát tiêu diệt, Lăng trưởng lão lập tức nghĩ tới Lâm Vân cùng Tử Mộng Nhân có quan hệ với Hắc Bạch Song Sát kia. Vì chứng minh điều đó là đúng, hơn nữa đó cũng là một chủ ý không tệ, vìtiêu diệt hậu hoạn, Lăng trưởng lão quyết định chuyển hướng, đuổi theo Hắc Bạch Song Sát.
Võ Vương Thiên Nhất tông sau khi tổng hợp nhiều tin tức, đã cho ra một kết luận:
- Hắc Bạch Song Sát đột nhiên xuất hiện, lộ tuyến của họ hướng vềphía Thiên Nhất tông. Nếu nói như vậy, không còn nghi ngờ gì nữa, Hắc Bạch Song Sát chính là bọn chúng!
Cho ra kết luận này, nhưng tên Võ Vương không truy đuổi Sở Nam, ngược lại hắn đi chặn đầu Hắc Bạch Song Sát, ôm cây đợi thỏ.
Sở Nam và Tử Mộng Nhân không biết chuyện gì, hiện tại bọn họ cách Yến Sơn Thập Nhị Đạo không còn xa. Khi bóng đêm buông xuống, hai người Sở Nam đã tới mục tiêu.
Nơi trú quân của Yến Sơn Thập Nhị Đạo cũng không phải trên núi hay trong cốc gì, bọn họ ở trong một sơn động gọi là Yến Sơn.
Cho dù ban đêm tối đen như mực nhưng ở trong động Yến Sơn, đèn đuốc sáng trưng, kéo dài tới ba trăm trượng.
Sở Nam có chút ngạc nhiên. Yến Sơn Thập Nhị Đạo khác xa những tên cường đạo khác. Hắn nghe ngóng được, Yến Sơn Thập Nhị Đạo cũng coi như là đám cường đạo hiệp nghĩa, chuyên làm những việc giống như hắn bây giờ, chỉ hạ thủ với các bang phái cường đạo khác.
Sở Nam bước tới, trong động Yến Sơn có mười hai con ma thú tốcđộ rất nhanh chạy ra. Tất cả đều là Truy Phong báo toàn thân màu xanh. Sở Nam vẫn tiếp tục bước tới, đến khi Truy Phong báo còn cách Sở Nam mười thước thì tất cả dừng lại.
Từ trên thân Truy Phong báo, mười hai người nhảy xuống, một tên râu quai nón ôm quyền nói:
- Yến Sơn Thập Nhị Đạo đợi ở đây đã lâu.
- Muốn ta động thủ hay các ngươi động thủ?
Sở Nam không vì hành động kỳ quái của Yến Sơn Thập Nhị Đạo màthay đổi.
- Nếu như chúng ta rời khỏi đây, hai vị muốn tìm chúng ta không phải chuyện dễ dàng.
Tên râu quai nón không chút tức giận, nhẹ nhàng nói. Thấy Sở Nam vẫn trầm mặc, hắn tiếp tục:
- Nhưng mười hai huynh đệ chúng ta cũng không rời đi, hai vị vẫn chưa hiểu rõ hay sao?
- Các ngươi muốn thần phục ra?
-
Ngài có thực lực khiến cho chúng ta thần phục. Tuy rằng chúng ta có thực lực khiến cho các bang phái khác kiêng kỵ nhưng không thểlàm ra chuyện kinh thiên động địa như ngài!
Tên râu quai nón không kiêu ngạo, không siểm nịnh nói.
Sở Nam nheo mắt lại, chỉ thấy tên râu quai nón có tu vị Võ Quân trung giai, một người bên cạnh là Võ Quân sơ giai, tất cả mười người còn lại đều là tu vị Võ Tướng cao cấp. Hơn nữa, cộng thêm mười hai con Truy Phong báo cấp ba, thực lực của Yến Sơn Thập Nhị Đạo rất mạnh. Khó trách hai bang phái nhị lưu như Phiên Vân cùng Ô Long cốc liên thủ nhưng vẫn để họ chạy thoát.
Nếu Yến Sơn Thập Nhị Đạo thật lòng quy phục, đó là một lực lượng rất lớn. Mười hai người này đều trải qua trăm trận, uống máu màtrưởng thành.
Sở Nam cũng không lập tức chiêu dụ, ngược lại nói:
- Các ngươi có thực lực đánh một trận!
- Nhưng chúng ta nhất định sẽ chết. Chúng ta còn chưa muốn chết!
- Đầu danh trạng!*
(*Đầu danh trạng: công trạng khi muốn gia nhập một thế lực nàođó. Như trong Thủy hử thì muốn gia nhập LSB phải giết người, đốt nhà, chống lại quan phủ... để không cho người gia nhập có cơ hội quay đầu. )
Tên râu quai nón ôm quyền:
- Nếu chúng ta lập tức lên đường, sáng sớm mai có thể tới Phiêu Vân sơn. Trên Phiêu Vân sơn đang tụ tập hơn hai mươi thế lực tam lưu, mưu đồ trừ đi Hắc Bạch Song Sát.
Trong mắt Sở Nam lóe lên tinh quang, cười nói:
- Hạ tâm ma huyết thệ!
Nghe được những lời này, vẻ mặt nghiêm túc của Yến Sơn Thập NhịĐạo lập tức đại biến, một tên nói:
- Chúng ta thần phục ngài không có nghĩa là bán mạng cho ngài. Nếu ngài bắt chúng ta đi tìm chết thì chúng ta phải đi tìm chết thật sao?!!
Sở Nam không trả lời, ra tay, tụ lực, xoay tròn, dung hợp, đánh ra một quyền. Một quyền kia cũng không trực tiếp đánh lên thân thểbọn hắn, chỉ đánh vào hư không nhưng có tiếng lốp bốp vang lên, một cỗ khí lưu vô hình đè xuống Yến Sơn Thập Nhị Đạo.
Mười hai con Truy Phong báo dựa vào bản năng cảm nhận được nguy hiểm, sợ hãi lui về phía sau mặc cho chủ nhân có quát lớn thếnào.
Tên râu quai nón hai mắt lóe sáng, quát to:
- Kết trận! Ngăn cản!
Nhất thời, mười một người xếp hàng dọc đứng ra sau lưng tên râu quai nón, ánh sáng màu đất lóe lên trong tay. Càng ở đằng trước, ánh sáng lại càng nồng đậm.
- A?
Thấy hành động của Yến Sơn Thập Nhị Đạo, Sở Nam có chút hứng thú:
- Có chút ý tứ, để ta thử xem Liệt Nguyên Tam Trọng Hỏa có uylực lớn thế nào?
← Ch. 0272 | Ch. 0274 → |