Vay nóng Tima

Truyện:Vũ Nghịch Càn Khôn - Chương 0429

Vũ Nghịch Càn Khôn
Trọn bộ 2153 chương
Chương 0429: Ta là ngươi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2153)

Siêu sale Shopee


Tất cả những vết kiếm, nôn máu tươi, sức lực suy kiệt, trọng thương, hôn mê ban ngày đều là do Sở Nam đóng giả để đánh tan sự cảnh giác của Thiên Nhất Tông, giảm bớt mức độ quan tâm đối với hắn. Vết thương của Sở Nam lúc này đã lành hẳn, hơn nữa, Sở Nam xuất hiện giữa núi rừng, ngoài Tử Mộng Nhân ra, không một ai khác được biết, ngay cả Nhị trưởng lão, Lý Ngô, Thần Chiến cũng chỉ biết Sở Nam không có nguy hiểm về tính mạng, cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.

Khi Sở Nam nói với Tử Mộng Nhân buổi tối cần đi một chuyến, phản ứng đầu tiên của Mộng Nhân đó là Tên ngốc muốn đi tìm nữ tử khăn lụa đen đó, nên muốn được đi cùng, bởi tiểu ma nữ Tử Mộng Nhân trong lòng đã hạ quyết tâm: Tên ngốc, nàng quyết không bỏ qua, nàng nhất định phải toàn lực giành lấy.

Sở Nam hiển nhiên đã nhìn ra tâm tư của Tử Mộng Nhân, hắn đương nhiên không cho Tử Mộng Nhân đi cùng, đi do thám Thiên Nhất Tông nguy hiểm bội phần, nên nói:

- Ta không phải đi tìm nàng ấy, ta chỉ muốn tìm hiểu tình hình của Thiên Nhất Tông.

- Thật sao?

Sở Nam nghiêm túc gật đầu.

- Vậy ngươi cẩn thận một chút, ta đợi ngươi.

Tử Mộng Nhân nói, Sở Nam nhìn nàng một lúc, rồi mới đi ra.

Thiên Nhất Sơn có năm ngọn núi cao, Sở Nam trước hết đi thăm dò Thiên Ba Phong được dùng để tổ chức tỉ thí, sắp xếp nơi ăn nghỉ của các tông phái, các thế gia của Bắc Tề Quốc, bởi không có bất cứ bản đồ hay thông tin gì của Thiên Nhất Tông, hơ nữa hắn cũng không thể tiết lộ cho người khác biệt mục đích này, bởi vậy, tất cả đều phải do Sở Nam tự tay tìm kiếm.

Nhưng, Sở Nam đã sớm có kế sách, Thần Hành Bách Biến và Liễm Tức Quyết chính là tuyệt chiêu của hắn.

Mất nửa canh giờ, Sở Nam mới thoát ra khỏi được khu vực trú ngụ của khách.

Một canh giờ sau, Sở Nam đã lẻn vào được một khu vực trú ngụ rộng lớn, gian phòng trong khu vực này có bề ngoài giống nhau, vô cùng sang trọng, thậm chí còn xa hoa hơn mấy phần những gian phòng Thiên Nhất Tông sắp xếp cho Thần Khí Phái trú ngụ.

Nhưng Sở Nam không so đo điều đó, đang nghĩ cách làm thế nào để tiếp cận, một đội đệ tử Thiên Nhất Tông mặc giáp đen, tay cầm vũ khí đi qua, đội này có tổng cộng mười ba người.

- Thiên Nhất Tông quả nhiên lợi hại, trung cấp Võ Quân canh cửa, những Võ Quân này ở trong các thế gia đều vô cùng cao quý, người lãnh đội là sơ cấp Võ Quân, mười hai đội viên đều là cao cấp Võ Tướng, mười ba người bộ pháp đều nhau, không có chút sai lệch, giống như Thiết Huyết Quân Nhân, so với binh sỹ của Hứa Gia, Nam Cung gia tộc còn cường hãn hơn nhiều, hơn nữa, đây mới chỉ là một góc ngoại vi của Thiên Nhất Tông, đi vào bên trong, phòng ngự còn nghiêm ngặt hơn nhiều.

Con đường phía trước tuy nhất định đầy chông gai nhưng Sở Nam không hề có ý thối lui, hắn vận dụng Liễm Tức Quyết, không chút khí tức thoát ra, mười ba người không hề biết phía trước có một người đang ẩn giấu, bước chân không ngừng đi qua nơi Sở Nam đang ẩn mình.

Nhìn thấy mười ba người sắp đi qua hết, Sở Nam bỗng nghĩ ra một diệu kế, lặng lẽ theo sau, mười ba người có nằm mơ cũng không ngờ được rằng, phía sau bọn chúng đang có một người, bởi dù sao đây cũng là Thiên Nhất Tông, ai dám tới Thiên Nhất Tông gây chuyện chứ.

Một khắc sau, mười ba người quay lại nơi trú ngụ, vẻ nghiêm túc tan đi, lập tức cười nói ầm ĩ, một người nói:

- Tại sao phải cần canh phòng cẩn mật chứ? Lẽ nào còn có kẻ dám hạ thủ với Thiên Nhất Tông tại Thiên Nhất Sơn hay sao? Hại chúng ta mỗi ngày đều phải tuần tra năm ba lần.

- Ai biết được chứ? Dù sao ta thấy những tông phái đó còn không bằng một ngón tay của Thiên Nhất Tông, đều nên cúi rạp dưới chân Thiên Nhất Tông.

- Đúng thế, ai dám trêu chọc vào Thiên Nhất Tông, quả thực là không còn muốn sống nữa.

Trong tiếng tranh luận, gã đội trưởng nói:

- Hôm nay có một người đã chọc giận Thiên Nhất Tông.

- Ừ đúng, tên Lâm Vân của Thần Khí Phái.

Lập tức có tiếng giận dữ vang lên:

- Dám đánh chết Đoạn Vũ sư huynh, hơn nữa còn khiến Đoạn Vũ sư huynh chết rất thê thảm. Khi Kim trưởng lão lôi Đoạn Vũ sư huynh từ trong lôi đài ra, thân thể của Đoạn Vũ sư huynh liền nổ tung, xương thịt tan nát.

- Tên Lâm Vân thật ngông cuồng, dám giết người của Thiên Nhất Tông, coi thường tôn nghiêm của Thiên Nhất Tông, hắn chết chắc rồi.

Đám đông phụ họa theo, nhưng có người lại có ý khác:

- Cũng chưa chắc.

- Ồ, tại sao? Tuy Lâm Vân là đệ tử của Thần Khí Phái, nhưng Thần Khí Phái ở trước mặt Thiên Nhất Tông chẳng là cái thá gì cả, Thiên Nhất Tông muốn Lâm Vân chết, Lâm Vân dám không chết sao?

Người đó cười âm hiểm:

- Ý của ta không phải như vậy, ta muốn nói là, các trưởng bối sẽ không để Lâm Vân dễ dàng chết đi, nhất định sẽ khiến hắn sống không bằng chết, ngày nào cũng sống trong đau đớn, ví dụ như mỗi ngày cắt một miếng thịt, lấy một bát máu của hắn, nhưng lại không cho hắn chết.

- Không sai, không sai, cho hắn sống không bằng chết.... .

Bọn chúng bàn tán ngày càng hưng phấn, nghĩ ra những kết cục ngày càng thê thảm cho Lâm Vân, nói một lúc, một người đột nhiên nói:

- Các ngươi cứ nói chuyện, ta đi tiểu tiện.

- Đi nhanh đi, cút nhanh đi, ta nghe nói sư thúc tổ đã thả một đám ma thú cấp năm tại Thiên Ba Phong, ngươi đừng bị ma thú bắt đi nuốt sống nhé.

- Đương nhiên là không....

Người này vừa nói vừa đi ra ngoài, đến nơi tiểu tiện, hắn cởi thắt lưng, đang tiểu tiện được một nửa, phía sau có thanh âm truyền tới, người này thân hình run lên, không dám tiểu tiện tiếp, trong lòng thầm nghĩ:

- Lẽ nào ta xui xẻo như vậy, gặp đúng ma thú hay sao?

Nghĩ như vậy, người này quay người lại, thấy Sở Nam thân mặc hắc y, trong lòng vừa kinh, nhưng rồi lập tức thở phào, chỉ cần không phải là ma thú cấp năm thì tốt, nghiêm giọng quát:

- Ngươi là ai?

- Ta là ngươi!

- Là ta? Nói mau, ngươi rốt cuộc là ai, sao tới được nơi này?

Người này đã lôi vũ khí từ trong trữ vật giới chỉ ra.

Sở Nam cười nói:

- Chẳng phải ta nói rồi sao? Ta là ngươi!

- Tên điên, ăn một kiếm của ta.

Người này nói rồi vung kiếm chém xuống, nhưng chém được một nửa hắn không chém tiếp được nửa, mắt mở to, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi, bởi hắn nhìn thấy hắc ý nhân không biết từ đâu chui ra này, khuôn mặt bắt đầu biến hóa, mũi, mồm, mắt, còn có khuôn mặt đều giống hệt hắn, ngay cả nốt ruồi dưới cằm cũng không hề khác biệt, dường như là hắn ở trong gương vậy.

Biến hóa vẫn chưa kết thúc, thân hình, thân cao của hắc y nhân cũng giống hệt hắn, tiếp đó, hắn còn cảm nhận thấy khí tức của cao cấp Võ Tướng, đúng vậy, chính là hắn.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2153)