← Ch.0893 | Ch.0895 → |
Long khô lâu nhìn thấy thân hình Sở Nam, trong mắt tràn đầy khiếp sợ, lẩm bẩm:
- Hắn không bị "Vực Trường" hạn chế? Việc này nói lên điều gì?
- Ngũ Sắc... Căn cứ Ngũ Sắc có lẽ ở tại... Vô Danh Bụi Cốc!
Hổ khô lâu run rẩy nói.
- Tất cả bảo tàng của Khô lâu ở đâu?
- Bảo tàng... đều ở trong nhẫn trữ vật của mười người chúng ta!
- Ngươi hãy nghĩ cho kỹ!
Sở Nam lạnh lùng hỏi, Hổ khô lâu lập tức cảm giác được một cỗ khí tức tử vong, theo phản xạ có điều kiện, Hổ khô lâu nói:
- Dưới lòng đất 3000 mét!
Hổ khô lâu vừa nói xong, còn chưa kịp thả lỏng đã nhìn thấy nắm quyền của Sở Nam vẫn đánh về phía trước, không khỏi sững sờ, sau đó giận dữ hét lên:
- Ta đã nói rồi, ngươi tại sao không buông tha ta?
- Ta có đáp ứng là sẽ buông tha ngươi sao?
Sở Nam nhàn nhạt nói, Hổ khô lâu nghĩ lại, người ta quả thật không nói vậy, Hổ khô lâu lúc này đã không còn có thể lui được nữa, ngược lại nhìn sang Long khô lâu, trong mắt tràn ngập oán hận, đúng vậy, lúc trước hắn đã chủ trương không đi gây sự Sở Nam, thế nhưng hắn lại không nghe, tất cả đều bị 10 tỷ thượng phẩm nguyên thạch làm cho choáng váng, còn tự cho là có thể đắc thủ.
- A...
Hổ khô lâu gầm lên một tiếng không cam lòng, hỏi:
- Ngươi tại sao nhất định phải giết ta?
- Bởi vì ngươi là người của Đại Chu!
- Ngươi làm sao biết Đại Chu?
Lúc này, trong mắt hai người Hổ khô lâu và Long không lâu đều hiện lên vẻ khiếp sợ dày đặc, nắm quyền Sở Nam đã đánh xuống, Hổ khô lâu đã nổ tung thành một đoàn huyết vụ, hoàn toàn tan xác.
Ngay sau đó, nắm quyền lại đánh tới Long khô lâu, Long khô lâu bày ra bộ dạng liều mạng, nói:
- Họ Sở kia, ta liều mạng với ngươi.
Trên mặt Long khô lâu tràn đầy vẻ tuyệt vọng, trong tay đột nhiên xuất hiện ba món pháp bảo, ném ra sau lưng, đồng thời quát:
- Bạo!
Vừa hét lên thì Long khô lâu cũng cấp tốc thối lui.
Ba kiện pháp bảo này đều là cực phẩm Tông Khí, cùng lúc nổ tung, lực bạo tạc đương nhiên cường hãn, lại thêm vị trí mà Long khô lâu bạo tạc chính là điểm yếu của "Lão Tử Vực".
Bởi vậy, "Lão Tử Vực" lập tức bị nứt ra một khe hở.
Khe hở vừa hiện ra, Long khô lâu vội vàng xông ra, trên mặt hiện lên vẻ cuồng hỉ, cũng không cần nhìn kình phong sau lưng ập đến, bởi vì Long khô lâu biết chắc đó là do Sở Nam đánh tới, trong mắt hắn lóe lên lệ quang, lại hét:
- Bạo!
Lần này chính là hắn bạo tạc Võ Đế chi "Trường".
Mượn lực phản chấn, thân hình Long khô lâu liền phóng đến khe hở.
- Ngươi trốn không thoát đâu!
Thanh âm này vừa truyền vào trong tai Long khô lâu, Long khô lâu liền cảm thấy đôi chân của mình như bị bắt lấy. Cùng lúc đó, lão quái vật cũng mắng lớn, bà nội nó, dám phá "Lão Tử Vực" của lão tử! "Lão Tử Vực", hợp lại cho lão tử!
- Rắc rắc...
- Rắc rắc...
Hai tiếng nứt vỡ vang lên, hai chân của Long khô lâu đã bị bóp nát, mà ngực cũng bị "Lão Tử Vực" đột nhiên hợp lại cắt đôi, tiếp đó bị thanh mộc quấn chặt và liệt hỏa thiêu đốt.
Chỉ trong nháy mắt, Long khô lâu bị chia thành ba đoạn, hóa thành hư vô.
- Ba kiện cực phẩm Tông Khí, quả thật không tệ, xem ra thu thập nhiều pháp bảo một chút, sẽ có lúc dùng đến, đến lúc đó đem cả đống pháp bảo tự bạo thì có lẽ có thể tạo thành đại sát chiêu!
Sở Nam nhặt chiếc nhẫn trữ vật của Long khô lâu lên, lão quái vật cũng đưa tới hai cái nhẫn trữ vật mình cướp được, Sở Nam nhận lấy, thân hình xông vào trong đất độ sâu 3000 mét, dùng vài quyền đánh nát mật thất phòng ngự, đem bảo tàng bên trong quét sạch, sau đó xông ra, dẫn lão quái vật đến thẳng Vô Danh Bụi Cốc.
Vô Danh Bụi Cốc cũng không phải là tên, vô danh là không có tên. Vô Danh Bụi Cốc chính là căn cứ của đệ nhất tổ chức sát thủ tại Đại Khánh Quốc, Ngũ Sắc.
- Ngũ Sắc, Hồng Lục Lam Tử Hắc...
Ngũ Sắc, hoặc là không nhận, chỉ cần đã nhận thì nhất định có thể trảm sát mục tiêu. Trong lịch sử ám sát ở Đại Khánh Quốc này, Ngũ Sắc từ trước đến nay luôn bảo trì tỉ lệ 100% thành công, chưa từng một lần thất thủ.
Chiến tích như vậy quả thật đáng xếp hạng nhất.
Nghe đồn, đằng sau Ngũ Sắc có đại bối cảnh, về phần đại bối cảnh này là bối cảnh thế nào thì cũng không ai biết được.
o0o
Lúc Sở Nam đến Vô Danh Bụi Cốc, trong cung điện Đại Chu, Đế Tôn trầm mặc, thế nhưng trên mặt tràn đầy vẻ phẫn nộ, bởi vì hắn vừa nhận được tin mười cái mệnh bài vỡ nát.
Lúc này tâm tình của Đế Tôn không biết phải nói thế nào, hắn tại Đại Khánh Quốc, Bắc Tề Quốc, Man Việt đều có bố trí, còn là bố trí từ rất sớm, mấy trăm năm trước, từng kế hoạch của hắn chưa từng có chút sai lầm, nhưng tất cả đều thay đổi, từ lần hành động tại Man Việt xảy ra đột biến, kế hoạch chết non, nhưng đây chỉ là hành động nhỏ trong hành động toàn cục cho nên hắn cũng không để ý, thậm chí còn nghĩ:
- Người thành đại sự thì tất phải trải qua ma luyện!
Nhưng Đế Tôn không ngờ rằng, ma luyện lại nhiều đến mức này, hơn nữa còn vô cùng mãnh liệt.
Toàn bộ ma luyện tại Bắc Tề Quốc đều bị hủy, con trai cũng không biết nơi hạ lạc, ngay sau đó, chỉ ngắn ngủi hai ngày thì hai quân cờ trọng yếu tại Đại Khánh Quốc đều bị nhổ tận gốc.
- Huyền Vô Kỳ sắp xuất hiện, Đại Chu sắp tái hiện hậu thế lại phát sinh chuyện này, chẳng lẽ nói...
Trong lòng Đế Tôn nổi lên chất vấn, nhưng lại quả quyết dẹp bỏ, thầm nghĩ:
- Tuyệt đối không thể, Đại Chu nhất định phải khôi phục vinh quang ngày xưa!
Chính lúc này, có một người đến bẩm báo, nói Phiền Tử Kiến đã trở lại.
- Để hắn đến đây!
Ánh mắt Đế Tôn trở nên lăng lệ vô cùng, hắn muốn biết chuyện xảy ra ở Đại Khánh Quốc, vì sao tất cả mọi người đều chết mà Phiền Tử Kiến này lại còn sống.
o0o
Mặt khác, phía Sở Nam và lão quái vật, lúc này bọn hắn đã đến Vô Danh Bụi Cốc.
Xung quanh Vô Danh Bụi Cốc đều bị tuyệt nhai vây quanh, không đường đi, chỉ có phía dưới Vô Danh Bụi Cốc là có một cái hố.
← Ch. 0893 | Ch. 0895 → |