← Ch.1063 | Ch.1065 → |
Xem ra ngươi đã rất sốt ruột thoát khốn rồi, không ngờ chỉ một vài thủ đoạn đã khiến người chọc giận Trận Hồn, hắn là bởi vì ngươi mà tồn tại, Trận Hồn muốn giết ngươi trước, giết ngươi rồi mới giết ta.
Sở Nam lại lắc đầu, không chút nào để ý đến Trận Hồn ở bên cạnh, cái đầu của Vạn Trận lão tổ vị nhốt trong băng cứng hắc sắc của Vạn Trận lão tổ chấn động kịch liệt, quát:
- Nói ra thù lao ngươi muốn đi!
Thực ra trong lòng Vạn Trận lão tổ còn lâu mới bình tĩnh như vậy, trong lòng hắn lúc này đang gào thét:
- Một kẻ giống như con sâu cái kiến cũng dám nhiều lần bức bách lão tử, không nên ép lão tử, bằng không, cho dù lão tử sắp chết cũng sẽ khiến ngươi trả một cái giá đắt, thề nhất định giết ngươi.
- Ồ? Động sát cơ?
Sở Nam đối với sát cơ vô cùng mẫn cảm, một là bởi vì bản thân Sở Nam giết người vô số, sát khí rất nặng. Trọng yếu hơn chính là Sở Nam đã từng tôi luyện qua ngàn vạn sát khí ở chiến trường trong quan tài thủy tinh.
Mặc dù cảm thấy, nhưng Sở Nam lại không hiểu hiện ra ngoài, chỉ cười nói:
- Ngươi có thứ gì, làm sao ta biết được? Ngươi phải tự mình lấy ra, ta cảm thấy thỏa mãn thì mới được.
Vạn Trận lão tổ truyền âm với Sở Nam, một phút sau mới nói:
- Ta đưa cho ngươi trận pháp, một vạn, đủ không?
- Ta không muốn một vạn trận pháp, ta chỉ muốn một loại trận pháp của ngươi!
Sở Nam lắc đầu, Vạn Trận lão tổ nghi hoặc nói:
- Một loại trận pháp, loại nào?
- Thiên hạ trận pháp đều là một loại trận pháp nằm trong tay ta!
Sở Nam vừa nói lời này, hai trong mắt Vạn Trận lão tổ liền trợn lên, quát:
- Ngươi?
- Chỉ cần ngươi đưa ra cho ta, ta sẽ diệt Trận Hồn, cứu ngươi ra.
Vạn Trận lão tổ biểu hiện trầm tư, giống như đang suy nghĩ lời đề nghị của Sở Nam, nhưng trong lòng lại không ngừng hừ lạnh:
- Tâm cơ tiểu tử này thật ngoan độc, chỉ vài câu đã có thể đoán được vật kia chính là mệnh căn của ta, không, so với mệnh căn của ta còn trọng yếu hơn, nếu cho ngươi thì ta đã không còn mạng rồi.
Một lúc lâu sau, Vạn Trận lão tổ mới lắc đầu nói:
- Ta có thể cho ngươi một thứ khác.
- Được.
Sở Nam sảng khoái đáp ứng, Vạn Trận lão tổ hơi sửng sờ, hắn cho rằng Sở Nam không đáp ứng, nhưng không ngờ Sở Nam lại chấp nhận, lúc Vạn Trận lão tổ còn đang nghĩ ngợi thì Sở Nam đã nói:
- Một giọt tinh huyết!
- Một giọt tinh huyết? Lúc trước hắn cũng muốn, tại sao hắn nhất định phải có tinh huyết của ta?
Vạn Trận lão tổ nghĩ mãi không ra, tinh huyết quả thật không thể tùy tiện cho đi, thế nhưng tinh huyết so với tính mạng thì chẳng đáng là gì, vì vậy mới nói:
- Ta trả thù lao cho ngươi một giọt tinh huyết, Trận Hồn còn không ra tay sao? Đến lúc đó các ngươi bắt đầu tranh đấu, lão tử sẽ là ngư ông đắc lợi cuối cùng!
- A...
- Phụt...
Sau một tiếng rú thảm, Vạn Trận lão tổ hộc ra một giọt tinh huyết, Sở Nam muốn tinh huyết, đương nhiên chỉ có một mục đích, lấy tu vi Võ Tôn sơ cấp trước mắt của hắn, muốn dùng Sinh Tử Quyết để khống chế một lão quái vật, cho dù là ai nhìn vào cũng cho rằng đây là chuyện không thể, ngay cả Sở Nam cũng không có nửa phần nắm chắc.
Thế nhưng Sở Nam vẫn muốn liều một phen, thực lực của hắn không phải có thể dùng tu vi để đong đếm, hơn nữa Vạn Trận lão tổ bây giờ trọng thương, thực lực suy yếu, đây là một cơ hội, chỉ cần có thể khống chế Vạn Trận lão tổ, như vậy còn không phải có được mọi thứ của Vạn Trận lão tổ hay sao?
Những trận pháp mà Sở Nam muốn lúc trước chính là dùng để làm chăn đệm cho lúc này (lót đường).
Giọt tinh huyết của Vạn Trận lão tổ vừa bay ra, liền trực tiếp hướng miệng Sở Nam mà bay đi, lúc tinh huyết bay vào miệng thì trước ngực Vạn Trận lão tổ đột nhiên lại xuất hiện thêm nhiều lỗ máu, xuất hiện một cách không có quy tắc.
Cùng lúc đó, những lỗ thủng kia giống như điện quang nhanh chóng bắn ra vô tận xương cốt.
Sở Nam nhìn thấy lỗ máu kia có chút thất thần, bởi vì lỗ máu xuất hiện trước ngực Vạn Trận lão tổ cũng giống như trận pháp ghi chép trên khối da thú mà phụ thân Sở Thiên Phong đưa cho hắn, không ngờ lại là một nửa.
Tình huống này xuất hiện quá mức quỷ dị, quá mức đột ngột.
Cũng bởi vì chút thất thần này cho nên Sở Nam đã bị vô tận xương cốt vây khốn.
Trận Hồn ở bên cạnh nở nụ cười, nói:
- Hắn phải chết, tiểu tử ngươi cũng phải chết! Vạn Cốt Phệ Thân!
Giờ khắc này, Sở Nam vẫn không xuất ra phòng ngự Hỗn Nguyên Ban Chỉ, không phải là hắn cuồng ngạo, chỉ có điều nếu để quang quyển phòng ngự năm màu xuất hiện thì sẽ bại lộ thân phận, không đến lúc nguy cấp thì Sở Nam sẽ không làm vậy.
Trong sát na đó, quanh người Sở Nam ngưng tụ cơn lốc sinh mệnh lực, đem xương cố vô tận kia cuốn vào, những xương cốt này dùng để khóa lão quái vật, đương nhiên không phải bình thường. Chỉ có điều, trong đan điền của Sở Nam sau khi có được tiểu thụ ở Phượng Ngô Sơn dung hợp thì sinh mệnh lực đã tăng lên một cấp bậc cao hơn.
Xương cốt dù mạnh, nhưng cơn lốc sinh mệnh lực của Sở Nam vừa mới xoay tròn liền đem những xương cốt đó cuốn vào, từng khúc từng khúc vỡ vụn, chỉ trong chốc lát, vô tận xương cốt quanh người đã hóa thành tro bụi.
Trận Hồn ở một bên nhìn thấy liền sửng sốt, hiển nhiên không thể tin được Sở Nam lại có thể hủy được những xương cốt này.
Vạn Trận lão tổ lại lần nữa kinh hỉ vạn phần, cảm giác có hi vọng thoát khốn, trong lòng còn cảm thán:
- Sinh mệnh lực mạnh mẽ như vậy, trên người tên tiểu tử này quả thật có không ít bí mật a.
Hủy đi xương cốt, Sở Nam đem tinh huyết Vạn Trận lão tổ nuốt vào bụng, cũng không lập tức thi triển Sinh Tử Quyết, bởi vì bây giờ còn chưa phải là thời khắc tốt nhất.
- Trừ Phế!
← Ch. 1063 | Ch. 1065 → |