← Ch.1260 | Ch.1262 → |
- Ngươi là ai?
Sở Nam nghe thấy Thần Thượng hỏi ra ba từ này, cười mà không nói. Kỳ thực hắn cũng chỉ ôm tâm tình thử một lần, tùy tiện nói mà thôi, để xem còn ai biết được Thiên Vũ Điện nữa hay không. Huống hồ Nhị trưởng lão của Thiên Trảm Điện cũng đã từng nói, Thiên Vũ Điện xảy ra vấn đề, không biết là còn tồn tại hay không? Thực không ngờ, Thần Thượng này quả thực là không đơn giản, xem bộ dáng của hắn tuyệt đối không phải chỉ nghe nói qua danh hào của Thiên Vũ Điện mà thôi!
- Rốt cục ngươi là ai!
Thần Thượng gắt gao nói, bộ dáng bình tĩnh lúc trước sớm đã biến mất không còn sót lại một chút nào. Thiên Nhiên cũng nghi hoặc nhìn Sở Nam. Tư cách cùng địa vị của Sở Nam, Thiên Nhiên chưa từng hỏi qua, nhưng trong lòng cũng âm thầm có suy đoán. Hiện tại xem ra, suy đoán của nàng còn quá nhỏ rồi, thế lực sau lưng người này, tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi.
Sở Nam không biết, hắn chỉ thuận miệng hỏi một câu kia lại khiến cho nội tâm Thiên Thượng chấn động đến mức nào, hắn chỉ nhìn thoáng qua Thần Thượng, sau đó rời sang chủ đề khác.
- Hiện tại, ngươi còn muốn đặt điều kiện gì nữa không?
Thần Thượng không thể nắm giữ được Sở Nam, trong lòng có chút cố kỵ, sau khi suy tư một lúc, hắn lạnh giọng nói.
- Ta không cần biết ngươi là cai? Hôm nay nếu như ngươi muốn giữ mạng, chỉ có một lựa chọn, đó là thần phục ta!
- Nếu như ta không muốn thì sao?
- Người ngươi mang theo toàn bộ phải chết. Chỉ có, vị Phong công chúa này sẽ không chết, nàng vẫn còn có ích trong kế hoạch trở thành Khôi Dương của ta. Về phần ngươi, sẽ biến thành khôi lỗi trong bộ sưu tập của ta!
- Chắc chắn không?
- Ngươi cùng đám người này đều không phải là đối thủ của!
Thanh âm Thần Thượng hồi phục lại bình thản, dáng vẻ tươi cười của Sở Nam vẫn không hề thay đổi, nhẹ nhàng hỏi.
- Nếu như còn có thêm người khác?
Sở Nam vừa nói ra những lời này, thần niệm Thần Thượng lập tức quét ra khắp bốn phươgn tám hướng. Đồng thời khuôn mặt phía sau chiếc mặt nạ cũng đảo mắt nhìn xung quanh. Cố gắng tìm kiếm người khác trong miệng Sở Nam, nhưng mà hắn không thu hoạch được gì. Đúng lúc này, Sở Nam cười nói.
- Ngươi cho rằng bằng vào thực lực của ngươi, có thể tìm ra hay sao?
Một câu nói nhẹ nhàng, Thần Thượng vừa mới đè nén xuống cố kỵ trong lòng lập tức bốc lên, Sở Nam vẫn không ngừng huyên thuyên đột nhien thu liễm nụ cười, quát lớn.
- Muốn đánh, ta phụng bồi!
Vừa dứt lời, trụ Chân Vũ trong tay Sở Nam lập tức nện xuống. Lực lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong trụ Chân Vũ bộc phát ra ngoài. Sở Nam vừa ra tay, Thiên Nhiên cũng không nhàn rỗi, vừa ra tay đã lập tức là ngoan chiêu.
- Phong khởi lang dũng!
Hàng trăm trận vòi rồng lớn đến trăm trượng, nhảy múa bên trong ngọn lửa không màu, quét ngang khắp toàn bộ không gian nơi này. Chúng đồng thời làm ra cùng một động tác, tựa như thần long khuấy động vòm trời. Ngọn lửa không màu bên trong nơi này, tuôn ra năng lượng khủng bố, từng đợt từng đợt cuốn về phía Thần Thượng.
Sắc mặt Thiên Nhiên lập tức biến thành trắng bệch, năng lượng trong cơ thể bị hao tổn sạch sành sanh.
Thần Thượng thấy vậy cũng cả kinh, sau đó nhìn Thiên Nhiên nhàn nhạt nói.
- Không thể tưởng tượng được! Thực lực Phong công chúa đã đạt đến cảnh giới này! Chỉ tiếc còn chưa đủ để giết ta!
Năng lượng khủng bố tràn tới, trụ Chân Vũ trong tay Sở Nam bay ra, tay phải đánh ra một quyền. Thần Thượng hừ lạnh một tiếng, lập tức lấy ra ba bộ khôi lỗi. Ba bộ khôi lỗi này cũng không phải là giống như khôi lỗi đê giai trong tay Phàm Vũ Trần. Thực lực của ba bộ này đêu là cảnh giới Võ thánh đại viên mãn.
Một bộ khôi lỗi ngăn cản trụ Chân Vũ, hai bộ khôi lỗi còn lại xông về phía Sở Nam. Quy tắc hai bộ khôi lỗi điều khiển đều là quy tắc của lửa, Sở Nam không hề do dự, thân hình nhoáng lên một cái dời đi, hai bộ khôi lỗi lập tức chia ra đuổi giết. Khóe miệng Sở Nam nhếch lên nở một nụ cười, lập tức lấy ra thêm hai trụ Chân Vũ từ trong giới chỉ trữ vật, phân biết cản đường bọn hắn. Sau đó quay đầu, nắm tay đánh về phía Thần Thượng. Thần Thượng sừng sững đứng đó, vung tay một cái lại xuất hiện thêm bốn bộ khôi lỗi đều có cảnh giới Võ thánh đại viên mãn, sau đó nhàn nhạt nói,
- Không biết ngươi có đủ trụ hay không?
Trong tin tức Thần Thượng thu được, Sở Nam có năm cây trụ Chân Vũ. Trước mắt đã lấy ra ba cây, Thiết Thương Hùng cầm theo một câu, như vậy Sở Nam hắn chỉ còn lại một cây. Nhưng Thần Thượng biết rõ loại người như Sở Nam nhất định sẽ có biện pháp dự phòng, cho nên hắn khong chỉ lấy ra một bộ khôi lỗi mà là bốn bộ khôi lỗi. Thần Thượng cảm thấy, bốn bộ khôi lỗi này vây công một mình Sở Vân tuyệt đối không thành vấn đề.
Thần Thượng vừa dứt lời, đã thấy Sở Nam cười nói.
- Trụ sao? Có rất nhiều!
Sở Nam không có lập tức lấy ra luôn bốn cây trụ Chân Vũ, mà là áp súc kinh mạch, vận dụng "Thiên nhai chỉ xích" đến cực hạn, chia rẽ bốn bộ khôi lỗi này. Sau đó lần lượt lấy ra trụ Chân Vũ, ngăn cản bốn bộ khôi lỗi.
Thần Thượng thấy thế, khuôn mặt dưới lớp mặt nạ lập tức biến sắc. Thứ nhất bởi vì Sở Nam vẫn còn có thể lấy thêm ra bốn cây trụ Chân Vũ, thứ hai hắn cảm thấy cử động lần này của Sở Nam tuyệt đối không bình thường, dường như là có mục đích khác. Bất quá Thần Thượng không quan tâm, lại vung tay một cái, xuất hiện thêm ba bộ khôi lỗi, nhàn nhạt hỏi.
- Hiện tại còn không?
Sở Nam tiếp tục triển khai tốc đội, quay đầu trả lời.
- Trụ thì không còn, bất quá vẫn còn có vài mảnh toái phiến!
Toái phiến, Sở Nam chưa từng dùng qua, nhưng có thể sử dụng để bố trí tinh thần đại trận, có thể bám vào bên trong xương cốt, khẳng định là vô cùng bất phàm. Sở Nam lấy ra ba mảnh toái phiến còn dư, đẩy vào bên trong lực lượng cùng ngũ hành nguyên dịch, sau đó ném về phía ba bộ khôi lỗi.
Quả như Sở Nam sở liệu, ba mảnh toái phiến cho thể ngăn cản công kích quy tắc của ba bộ khôi lỗi, Sở Nam ngẩng đầu nói.
- Đúng rồi mấy mảnh toái phiến này là lấy ra từ bên trong Tinh Thần Cung đấy. Tính ra thì vẫn là đồ của ngươi, ngươi còn có bao nhiêu khôi lỗi, lấy hết ra đi.
Đôi mắt của Thần Thượng phóng ra hàn mang, nhưng vẫn không để ý đến Sở Nam. Bởi vì vài trăm trận vòi rồng kia đã ập đến, Sở Nam cảm nhận được uy năng của vài trăm trận vòi rồng này, bằng vào thực lực trước mắt của hắn rất khó có thể ngăn cản được. Mặc dù, dốc hết toàn bộ thủ đoạn, kết cục cuối cùng vẫn sẽ là trọng thương, trừ phi lấy ra cỗ quan tài kia.
Vừa suy nghĩ hắn vừa dồn toàn bộ năng lượng trong cơ thể lên trên nắm đấm, đồng thời dần áp sát Thần Thượng, giờ phút này Thần Thượng vẫn không có nửa điểm động tĩnh, cũng không lấy ra thêm khôi lỗi nữa.
Vòi rồng tràn tới.
Thần Thượng giơ tay chém xuống, chỉ thấy trong không gian này đột nhiên xuất hiện một cái khe hở. Toàn bộ vòi rồng cùng năng lượng bị khe không gian này hút vào bên trong, ngay cả ngọn lửa không màu. Một chiêu Sở Nam tự nhận là không tiếp nổi này lại bị Thần Thượng hời hợt nhấc tay hóa giải, trong lòng Sở Nam tràn ngập khiếp sợ, thì thào.
- Vết nứt không gian! Quả thật là Võ thần, thực lợi hại!
Lực hút tản ra từ bên trong khe hở không gian, cuốn thẳng về phía đám người Sở Nam, Thiên Nhiên còn cả những bộ khôi lỗi kia nữa. Sở Nam cùng Thiên Nhiên cũng không có phản kháng, tùy ý để vết nứt không gian cuốn đi, còn những cây trụ Chân Vũ cùng với những mảnh toái phiến lại không hề động đậy!
Đúng lúc này, Sở Nam hét lớn một tiếng.
- Diệt Thiên Quyền!
Thiên Nhiên cũng tung ra công kích, nàng trực tiếp ném thanh dược cuốc về khía khe không gian, sau đó yêu kiều quát lớn.
- Bạo!
← Ch. 1260 | Ch. 1262 → |