← Ch.1267 | Ch.1269 → |
Phẫn nộ...
Hỏa Hồn, nói chính xác hơn là Hỏa Hồn kim sắc bởi vì bị đoàn thiên hỏa cải tạo hoặc khống chế mà thành chìm vào trong phẫn nộ vô tận, nó hoàn toàn không thể ngờ mình lại bị một tồn tại nhỏ nhoi như một con kiến đả thương, đánh lui.
- Grào...
Hỏa Hồn kim sắc phẫn nộ, lập tức xông về phía Sở Nam, đại thủ chưởng cũng siết chặt thành nắm quyền.
Nó đã nổi giận, Sở Nam so với nó càng cuồng hơn, không lui về sau, ngược lại đem Diệt Thiên Quyền đánh về phía Hỏa Hồn kim sắc, trong nắm quyền vẫn ẩn chứa đường vân trong thức hải.
Phành...
Sở Nam và Hỏa Hồn kim sắc lại tách ra, tiếp đó lại sáp đến.
Phành phành phành phành phành...
Âm thanh ầm ầm như mưa trút vang lên dày đặc.
Toàn thân Sở Nam chỉ còn lại xương cốt là trụ cột, mà trên những xương cốt này cũng tràn đầy vết nứt.
Thế nhưng trong ý thức, điểm tinh hỏa lại cường tráng hơn không ít, ước chừng bằng một phần ba tia lửa lúc trước, đường vân tồn tại bên trong cũng không phải chỉ có một chút, mà là đạt đến số lượng hơn ngàn, so với lúc mới hình thành thì những đường vân này còn rõ ràng hơn, khắc sâu hơn...
Sở Nam không quan tâm đến huyết nhục biến mất, xương cốt vỡ vụn, căn bản của hắn vẫn chưa bị hủy diệt, huyết dịch trong xương vẫn chưa khô kiệt. Trong đan điền vẫn còn có lực. Chỉ cần hắn có thể vượt qua Hỏa kiếp, hắn sẽ trọng sinh, lần Niết Bàn thứ hai này vô cùng trọng yếu, sau khi Niết Bàn,
Về phần Niết Bàn thứ nhất, tất nhiên là lúc nuốt Long đan, thoát thai hoán cốt, bước trên con đường tu luyện.
Sở Nam ngẩng đầu, nhìn thấy trên thân Hỏa Hồn kim sắc càng lúc càng nhiều vết thương, nhe răng cười nói:
- Ngươi không diệt được ta, thần phục là con đường duy nhất của ngươi!
- Chết đi cho ta!
- Ngươi không thần phục, ta sẽ đánh cho đến khi ngươi thần phục!
Quền nhanh, ngưng hỏa nguyên, dung nhập đường vân, Diệt Thiên Quyền lại xuất ra, hắc động đã bị áp súc chỉ còn 5 mét, nghịch ý trùng thiên.
Hỏa Hồn kim sắc quát:
- Ta là tôn nghiêm chí thượng, tuyệt không thể để một tên kiến sâu như ngươi khinh nhờn, ta sẽ dùng nắm quyền của mình để xóa đi sự hiện hữu của ngươi.
Đồng thời lúc hét, Hỏa Hồn kim sắc cũng ngưng tụ thành một hỏa quyền.
Tiếng nứt vỡ không ngừng vang lên.
Thần thượng ở một bên ngẩn người nhìn một màn này, biểu hiện của Sở Nam quả thật nằm ngoài tưởng tượng của hắn, trong lòng hắn không khỏi dâng lên một ý niệm:
- Chẳng lẽ, hắn thật sự có thể vượt qua Hỏa kiếp lần này?
Nghĩ vậy, Thần thượng không kìm nổi kinh hỉ, thầm nghĩ:
- Hi vọng ngươi có thể vượt qua, như vậy thì mới có thể luyện chế ra khôi lỗi càng mạnh hơn!
Mặc dù Sở Nam trùng kích Võ Thánh dẫn đến Hỏa kiếp khiến Thần thượng vô cùng khiếp sợ, thế nhưng Thần thượng cũng không hề để Sở Nam vào mắt, không cho rằng Sở Nam là đối thủ của hắn, đặc biệt, Thần thượng còn cho rằng sau khi vượt qua Hỏa kiếp thì Sở Nam sẽ vô cùng suy yếu, chỉ bằng với nắm xương tàn kia, làm sao có thể thoát khỏi lòng bàn tay của hắn đây?
Thiên Nhiên nhìn Sở Nam điên cuồng, có chút thất thần. Phía bên kia, Thiên Quy, đám người Tiên Nguyệt thì chìm vào sùng bái và sợ hãi, trong lòng Minh lão tổ tông thầm nghĩ:
- Cho dù ngày sau được tự do cũng tuyệt không thể chọc vào đại nhân được.
Trong nháy mắt, chín chín tám mươi mốt quyền đánh ra.
Điểm tinh hỏa trong ý thức đã khôi phục thành ngọn lửa nhỏ, đường vân bên trong không chỉ hoàn toàn khôi phục mà còn tạo thành những đường vân càng khắc sâu hơn, mỗi lần có một đường vân mới xuất hiện, Sở Nam đều lập tức đem Ngũ Hành nguyên dịch tương sinh dung nhập vào trong hỏa nguyên.
Sự phẫn nộ của Hỏa Hồn kim sắc đã đến mức kinh thiên động địa, nó cảm thấy con kiến kia càng đánh càng mạnh, giống như chiến đấu đối với hắn mà nói chính là một loại tu luyện, chiến đấu liều mạng càng tàn khốc thì tu luyện càng hữu ích.
- Không thể tiếp tục đánh với hắn nữa, không thể để hắn trở nên mạnh mẽ, phải một kích trí mạng, hủy đan điền của hắn, hủy nghịch ý của hắn, hủy sự tồn tại của hắn!
Hỏa Hồn kim sắc nhìn chằm chằm Sở Nam, không tiếp tục xông lên lần nữa, hai nắm quyền siết chặt, giơ cao lên trời, hỏa diễm kim sắc từ khắp bốn phương tám hướng tràn đến Hỏa Hồn kim sắc, không chỉ hỏa diễm tại Phong Hỏa Sơn mà còn cả hỏa diễm, hỏa nguyên ở trong không trung rộng lớn...
Tất cả tồn tại thuộc Hỏa đều hướng về phía Hỏa Hồn kim sắc.
Còn có cả "Pháp tắc" mà những tên Võ Thánh tu luyện Hỏa "Pháp tắc" lĩnh ngộ được, năng lượng tron cơ thể bọn hắn và Hỏa "Pháp tắc" đều tràn ra, hội tụ về phía Hỏa Hồn kim sắc, cho dù là Hỏa "Pháp tắc" trong người Thần thượng cũng bị rút ra.
Thần thượng giật mình kinh hãi, không khỏi lo lắng, thầm nghĩ:
- Một kích cuối cùng của Hỏa kiếp, liệu hắn có thể vượt qua được không?
Sở Nam tất nhiên cảm thấy biến hóa, nghịch ý phản ứng mãnh liệt, hắn càng điên cuồng công kích, thời gian mà lúc trước Sở Nam có thể đánh ra một quyền, bây giờ đã có thể đánh ra ba quyền.
Dưới sự điên cuồng như vậy, ngọn lửa càng phát triển mạnh, đường vân không ngừng xuất hiện bên trong ngọn lửa, ngọn lửa phát triển có thể khiến cho uy lực của Diệt Thiên Quyền đại tăng, uy lực của nắm quyền tăng lên lại xúc tiến ngọn lửa phát triển...
Khí tức hủy diệt mà Hỏa Hồn kim sắc phát ra càng ngày càng khủng bố.
Có lẽ Sở Nam phát triển nhanh chóng khiến cho Hỏa Hồn kim sắc cảm thấy kinh hãi, lúc này, Hỏa Hồn kim sắc không còn ngưng tụ nữa, khắp Phong Hỏa Sơn đã không còn một tia hỏa diễm nào, hỏa nguyên và Hỏa "Pháp tắc" trong cơ thể những tên Võ Thánh cũng không còn.
Hỏa Hồn kim sắc đã từ bắt đầu thực chất hóa, hét lớn một tiếng, lao thẳng về phía Sở Nam.
Nguy cơ tử vong lập tức lan khắp xương cốt toàn thân Sở Nam, lan sâu đến tận linh hồn, Sở Nam đem đường vân trong ngọn lửa và năng lượng của hỏa nguyên đồng thời áp súc hết lượt này đến lượt khác...
Ngay lúc công kích của Hỏa Hồn kim sắc chỉ còn cách Sở Nam khoảng chừng vài thước, xương cốc trên người Sở Nam đột nhiên xuất hiện hào quang, một cái quan tài thủy tinh lập tức bao phủ lên người Sở Nam.
Phía xa, Thần thượng đột nhiên nhìn thấy quan tài thủy tinh thoáng hiện, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin nổi, đồng thời cảm thấy một loại cảm giác nguy cơ so với Hỏa kiếp càng cường liệt hơn:
- Quan tài? Trong thân thể của hắn còn cất chứa một cái quan tài? Tên Sở Nam này đến cùng là từ đâu đến?
Những ngờ vực vô căn cứ của Thiên Võ Điện lại lần nữa hiển hiện trong đầu Thần thượng.
Đám người Thiên Nhiên thì càng há hốc miệng, không thể khép lại được.
Quan tài thủy tinh có thể bảo vệ Sở Nam xuyên qua hư không mênh mông, muốn ngăn lại một kích của Hỏa Hồn kim sắc, tất nhiên không phải chuyện khó, hơn nữa, lúc Hỏa Hồn kim sắc nhìn thấy chiếc quan tài đó cũng không khỏi trì trệ.
Tất cả những điều này, Sở Nam đều nhìn thấy.
Thế nhưng, Sở Nam lại rống lớn một tiếng:
- Quan tài thủy tinh, trở về cho ta, chỉ một cái Hỏa kiếp, có thể gây khó dễ cho ta được sao?
Trong tiếng rống của Sở Nam ẩn hàm một tia bất khuất, kiên nghị, và quyết tâm liều mạng, không thành công thì thành nhân, đồng thời dung nhập một cỗ nghịch ý vô cùng bá đạo, chiến ý xông thẳng tận trời.
Nghịch ý cường thịnh, thân hình Hỏa Hồn kim sắc chấn động, bất giác tự lui về sau.
Trong ý thức, ngọn lửa và cỗ nghịch ý kết hợp, lập tức phát triển mạnh, kích thước cỡ chừng nắm quyền, vô số đường vân hiện ra vô cùng rõ ràng trong lòng Sở Nam, Sở Nam kinh hỉ, lập tức bắt đầu diễn hóa những đường vân này.
Tiếng rống Sở Nam vừa dứt, quan tài thủy tinh quả thật biến mất.
Sở Nam không để ý đến việc tại sao quan tài thủy tinh lại nghe lời hắn mà biến mất, hắn chỉ muốn thực hiện kế sách đập nồi dìm thuyền, nghênh đón công kích chí cường của Hỏa Hồn kim sắc, Sở Nam đánh ra một quyền...
← Ch. 1267 | Ch. 1269 → |