Vay nóng Tinvay

Truyện:Vũ Nghịch Càn Khôn - Chương 1328

Vũ Nghịch Càn Khôn
Trọn bộ 2153 chương
Chương 1328: Chấn Thiên Quyền!
0.00
(0 votes)


Chương (1-2153)

Siêu sale Lazada


- Rống~~

Cự Lực Viên nổi giận, lực lượng của hắn lớn vô cùng, ngay cả núi cao trước mặt hắn còn phải phát run, sợ hắn một quyền đem núi cao đánh cho sụp đổ, nhưng bây giờ, hắn lại bị một tên nhân loại bé nhỏ đang kinh bỉ lại muốn so kè lực lượng!

Tiếng hô còn chưa dứt thì quyền đầu của hắn lại hướng đầu Sở Nam đánh tới, hắn không để ý tới quyền đầu của Sở Nam, hắn cho là bản thân có thể thừa nhận được một quyền kia của Sở Nam, mà hắn lại thừa dịp này đem giống loài hắn miệt thị tiêu diệt, đoạt lại bữa tối!

Nhưng mà, đây chỉ suy nghĩ của hắn mà thôi.

Sở Nam đạp mạnh Thiên Nhai Chỉ Xích, Cự Lực Viên theo đó mất đi mục tiêu, tại thời điểm hắn ngạc nhiên thì Diệt Thiên Quyền với mười hai đợt lực lượng đã đập vào quyền đầu của hắn.

- Ca~~sát!

Thanh âm thanh thuý vang lên, Cự Lực Viên lui về sau ba bước, thân hình Sở Nam cũng bị thổi bay đi. Cự Lực Viên giận quá rồi, hắn rõ ràng lại lần nữa ăn quả đắng, hắn gầm rú mà đem hai cái quyền đầu hướng Sở Nam đập tới.

Lúc thân hình Cự Lực Viên càng lúc càng lớn trong mắt, Sở Nam đã nhấc quyền giết trở về, lần này là mười ba đợt lực lượng, hai quyền liên kích, một người một vượn lại phân, sau lại đánh tới, thân ảnh quấn lấy nhau, lấy cứng đối cứng!

Mười bốn đợt lực lượng!

Mười lăm đợt lực lượng!

Mười sáu đợt lực lượng!

Cự Lực Viên hộc máu, cũng không hề nổi điên như trước nữa, hắn nhìn Sở Nam, trong mắt đã có phần tỉnh táo, không hề xem thương Sở Nam nữa, lại cũng không có vẻ sợ hãi.

Sở Nam đánh rất thư sướng, hắn hô lên:

- Còn khí lực không?

- Tới đây!

- Tới liền!

Cự Lực Viên sau khi rống lên hai chữ liền sải bước xông về phía trước, một bên chạy tới một bên thân thể hắn phát sinh biến hoá.

Không phải biến lớn mà lại nhỏ đi.

Sở Nam thoáng kinh ngạc một cái liền minh bạch đạo lý trong đó, cùng đạo lý áp súc hắc động trong quyền đầu giống nhau, càng áp súc lại càng thêm lợi hại, tựa như lò xo, càng nén sức bật càng lớn, công kích theo đó càng thêm mạnh mẽ.

Cự Lực Viên gào thét:

- Ta ngược lại muốn nhìn, lực lượng của ngươi còn có thể tiếp tục gia tăng!

- Như ngươi mong muốn, mười tám đợt lực lượng!

Tiếng nói còn đang vang vọng thì hai cái quyền đầu lại cứng rắn đánh lên nhau, một cỗ năng lượng khó nói lên lời từ hai cái nắm đấm khuếch tán ra, khuếch tán tới vách núi hai bên, lấy hai người làm trung tâm, vách núi trong phạm vi 200m không có sụp đổ mà lại bị đẩy lui lại về phía sau ba bốn mươi mét.

Cự Lực Viên chân đạp xuống đại địa, kéo rê thành hai cái rãnh, lui đủ hai mươi mét hắn liền phun ra một ngụm máu tươi lên nắm tay bị đánh cho gãy xương kia, thở hổn hển mà nhìn chằm chằm Sở Nam.

Sở Nam cũng lui về phía sau, chỉ có điều hắn vẻn vẹn lui lại có ba mươi mét, Sở Nam nhìn vách núi bị đẩy về phía sau kia, lại nhìn quyền đầu của mình mà nổi lên suy nghĩ gì đó, hắn lau máu ở khoé miệng, hướng Cự Lực Viên cao còn ba trượng nói ra:

- Còn có thể đánh nữa không?

- Tới đây!

Không chút do dự, Sở Nam giẫm chân lao tới, mười tám đợt lực lượng áp súc không sai biệt lắm chính là cực hạn của Sở Nam, nhưng hiện tại Sở Nam lại muốn thực tế hoá suy nghĩ vừa xuất hiện ban nãy, bởi vậy hắn gượng ép truyền vào mười chín đợt lực lượng, đang gắng áp súc đợt lực lượng thứ hai mươi!

Thân hình Cự Lực Viên kịch liệt thu nhỏ, trong nháy mắt toàn thân đã không xê xích bao nhiêu với nhân loại, mà trên cái quyền đầu của hắn lại toả ra một vầng quang huy nào đó, miệng lại lẩm bẩm nói, không biết là đang nói cái gì.

Sở Nam không có cắt đứt hắn, hắn muốn đúng là Cự Lực Viên phát huy ra thực lực lớn nhất, Cự Lực Viên cũng hướng Sở Nam đi tới, tràng cảnh này khiến cho người khác phải sinh ra một loại ảo giác, bọn hắn không phải đang sinh tử quyết đấu mà giống như bằng hữu lâu ngày chưa gặp.

Trong ánh mắt Tam Vĩ Hồng Hồ hiện ra hào quang vui sướng, trong nội tâm thầm nhủ:

"Quả nhiên đi theo chủ nhân không có sai, rõ ràng lại có thể dùng lực lượng tinh thuần so kè với Cự Lực Viên, hơn nữa, lực lượng còn muốn lớn hơn!"

Cửu Võ cũng nhớ tới ngày đó hắn muốn ngăn cản Sở Nam nuốt mười khoả Cường Thức đan, hình ảnh tay bị Sở Nam bắt lấy, hắn không khỏi nói thầm trong lòng:

"Lúc ấy, chỉ sợ là ta dùng thủ đoạn khác thì cũng không ngăn cản được hắn."

Một người một vượn bắt đầu gia tốc, hai đạo thân ảnh như cầu vồng, kinh thiên động địa mà va vào nhau, trong nháy mắt hai quyền tiếp nhau Sở Nam đúng là nhắm mắt lại, sự chú ý của hắn lúc này đã không có đặt ở trên người Cự Lực Viên mà cảm thụ năng lượng từ hai người bọn hắn khuếch tán ra.

Vách núi lại lui nữa, 50m, 100m, 200m!

Cự Lực Viên cũng lui về sau, còn cánh tay phải kia giống hệt như mệt rã rời mà như cọng mỳ rũ xuống, bên trong lui về phía sau lại không có tiếng xé trời "tích tích ba ba" vang lên.

Cửu Võ chứng kiến cảnh này liền cả kinh trong nội tâm:

"Cỗ lực lượng này, nếu mạnh hơn chút nữa, thêm một bậc nữa vậy là có thể làm được một bước Võ Thần Phá toái hư không kia rồi."

Thân hình Sở Nam bên trong cuồng lui suy nghĩ càng ngày càng rõ ràng.

"Quyền đầu này khuếch tán ra lực lượng có phải là "chấn" hay không? Chấn! Đánh chết! Vẫn tinh rơi xuống, đại địa chấn động đem người đánh chết. Hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau sinh ra năng lượng, lực lượng phát ra, chấn động đi ra ngoài hoá thành "chấn"? Đẩy lui vách núi!"

Nghĩ tới đây, Sở Nam đã có ý tưởng, lực lượng lần nữa được ngưng tụ, một đợt nối tiếp một đợt, trong nội tâm còn thầm nói:

"Diệt Thiên Quyền bao hàm quá lớn rồi, phân tán ra, dùng Bá khí áp súc ngưng tụ gọi là Bá Thiên Quyền. Dùng lực lượng tinh khiết áp sức ngưng tụ, lại lấy tên gì?"

Nghi vấn vừa dứt đáp án đã có, thân hình Sở Nam dừng lại, trợn mắt, thì thầm từng chữ từng chữ một:

- Chấn~~Thiên~~Quyền!

Cự Lực Viên chưa kịp thở dốc, chứng kiến hai mắt Sở Nam loè loè phát sáng, trực giác không ổn, hắn thầm nói:

"Ta thụ thương năng như vậy, hắn làm sao có thể có thể bình thường như không? Hắn muốn làm cái gì?"

Sở Nam hỏi:

- Phục chưa?

Hai chữ này rất chói tai, Cự Lực Viên trừng mắt, trong ánh mắt đã có vẻ quyết tuyệt, hắn ngồi thẳng dậy mà nói ra:

- Nếu như ngươi có thể tiếp ta thêm một quyền, ta liền phục!

- Tốt!

Sở Nam phun ra một chữ, trong nội tâm còn có một câu bổ sung:

"Phải thử Chấn Thiên Quyền uy năng như thế nào!"

Sau khi Sở Nam nói ra chữ "tốt" kia, Cự Lực Viên liền khôi phục lại bản thể chín trượng, mặt ngửa lên trời rống to, máu tươi toàn thân tạc ra, trên mặt một mảnh trang nghiêm, tay chân múa may vũ động, tựa như đang làm một cái nghi thức nào đó.

Cửu Võ sắc mặt biến hoá, thầm nhủ:

"Huyết mạch triệu hoá! Không thể tưởng tượng được, tại chỗ này còn có thể đụng phải Cự Lực Viên có thể kích phát Huyết mạch triệu hoán!"

Ánh mắt Cửu Võ lại chuyển lên người Sở Nam, hắn nói:

- Lúc này, ngươi sẽ lấy cái gì ứng phó đây?

Sở Nam chứng kiến hành động của Cự Lực Viên như vậy không biết tại sao lại nhớ lại ngày hắn đầy 23 tuổi, Lôi Đình tới khiêu chiến hắn, tiến hành cái nghi thức, tuy rằng giữa hai người khác nhau rất lớn nhưng Sở Nam cảm giác được có một cỗ lực lượng ngoại lai đang tiến hành thẩm thấu vào trong thân thể Cự Lực Viên.

Nhất thời, Sở Nam áp súc lại hai mươi mốt đợt lực lượng!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2153)